Hệ thống miêu đại vương

Chương 57: Ragdoll (15)


Dư Gia Đường càng ngày càng cảm thấy Bạch tổng không thích hợp, nhưng hắn vẫn luôn chịu đựng không nói gì, thẳng đến có một ngày, Bạch Quân Châu quá phận đến độ cả ngày cũng không về nhà, mà đến hơn phân nửa đêm mới từ bên ngoài trở về, trên người, còn mang theo chút…… hương vị khác.

Ragdoll rốt cuộc bùng nổ.

“Bạch tổng, anh thành thật nói cho tôi nghe, có phải là anh ở bên ngoài lêu lổng với người khác không hả?”

Dư Gia Đường dùng móng vuốt mười ngón quất đánh trên mặt Bạch Quân Châu, ý đồ làm hắn mở mắt ra, nói rõ ràng với mình xong mới ngủ tiếp.

*Editor: Y chang bà vợ nghi chồng lénh phéng con giáp thứ ba ở bên ngoài

“Đại Bảo, ba rất buồn ngủ, có chuyện gì ngày mai hẵng nói.”

Dư Gia Đường:!!!

Lại xuất hiện nữa! Lão Nhiếp tinh phân!

“Trước khoan hãy ngủ, anh nói rõ với tôi rốt cuộc thì anh là ai đã, hôm nay đã đi chỗ nào, mùi vị trên người rốt cuộc là của ai?!” Lại nói, hương vị trên người quan hốt phân này có chút đặc biệt nha, như là mùi máu ý!

“Bạch tổng, dì cả của anh tới à?” Dư Gia Đường khiếp sợ kêu to.

“……” Bạch Quân Châu đã ngủ rồi.

Dư Gia Đường canh gác quan hốt phân suốt một buổi tối, trong lúc đó đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp mà vẫn thể làm hắn tỉnh táo lại được, điều này làm cho Dư Gia Đường sâu sắc hoài nghi đối phương rốt cuộc là ngủ, hay là đã ngất xỉu.

Ngày hôm sau, Bạch Quân Châu tỉnh lại bên trong cảm giác hít thở không thông, hắn mở mắt ra, phát hiện cái mũi cùng miệng của mình đều bị mèo Ragdoll dùng móng vuốt chặn kín mít, cứ như sợ hắn không bị nghẹn tỉnh vậy.

“Em làm gì vậy hả Tiếu Tiếu?” Bạch Quân Châu dịch móng vuốt của mèo Ragdoll qua chỗ khác.

Dư Gia Đường thấy biểu tình này của hắn, liền đoán được khẳng định là hắn lại không nhớ rõ chuyện tối hôm qua nữa rồi, đúng là gặp quỷ mà.

“Cả ngày hôm qua rốt cuộc là anh đi đâu vậy?” Dư Gia Đường hỏi hắn.

Bạch Quân Châu kinh ngạc: “Ngày hôm qua tôi đi ra ngoài?”

Dư Gia Đường liếc hắn, không rên một tiếng.

Bạch Quân Châu nghi hoặc ôm mèo của mình thật mạnh đi rửa mặt, sau đó ăn xong bữa sáng, thời điểm đang muốn đi làm, Dư Gia Đường liền lạnh lạnh mở miệng: “Hôm nay là chủ nhật, anh đi công ty tăng ca à?” Từ sau khi Ragdoll mất mà tìm lại được, Bạch Quân Châu đã không còn lại tăng ca vào cuối tuần nữa, đặc biệt là chủ nhật, cần phải bồi em mèo nhà mình cùng nhau xem bộ phim huyền huyễn《 bạn trai tôi là mèo chín đuôi 》 này cơ.

*Editor: Cái tên phim thực có thâm ý…

“Chủ nhật?”

“Đúng vậy, ngày hôm qua là thứ bảy, anh đi ra ngoài nguyên cả một ngày, chẳng lẽ hôm nay không cùng tôi cùng nhau xem phim truyền hình hay sao?”

Bạch Quân Châu xua tay nói: “Em đợi một chút, để tôi ngẫm lại.”

Trong đầu hắn có chút loạn, thời điểm Tiếu Tiếu còn chưa nói với hắn hôm nay là chủ nhật, hắn vẫn luôn cho rằng hôm nay mới là thứ bảy.

Khi nghe được hôm nay là chủ nhật, có một hồi Bạch Quân Châu thậm chí còn cảm thấy ngày hôm qua hình như là mình xác thật đã đi ra ngoài làm cái gì đó, nhưng khi tiếp tục cẩn thận suy nghĩ lại thì có cố thế nào cũng không thể nghĩ ra được.

Cứ như ký ức của mình đang bị một thứ gì đó ảnh hưởng vậy.

Bạch Quân Châu càng suy nghĩ, thân thể không biết vì sao mà lại càng thêm buồn ngủ, cuối cùng lại lần nữa ngủ gật trên sô pha.

Dư Gia Đường nhảy lên trên sô pha, đang muốn đi kiểm tra xem hắn có thật là đang ngủ hay không, liền thấy Bạch Quân Châu đột nhiên mở bừng mắt, sau đó dùng ngữ khí mười phần quen thuộc, gọi Dư Gia Đường một tiếng: “Đại Bảo.”

“Lão Nhiếp?” Dư Gia Đường cẩn thận thốt ra thử.

“Ân, là tôi.”

Dư Gia Đường:!!!

“Sao anh lại……”

Không chờ Dư Gia Đường hỏi ra, Nhiếp Liệu đã nói: “Hiện tại tôi đang dùng năng lượng của hệ thống để duy trì một ít ký ức.”

Nhiếp Liệu bế Ragdoll lên, sau đó dùng dăm ba câu ngắn gọn thuyết minh tình huống của mình.

Nhiếp Liệu, hoặc có thể nói là ký chủ danh hiệu X, khi mỗi lần làm nhiệm vụ, ký ức sẽ tự động bị loại trừ, bao gồm cả ký ức làm X, cũng sẽ không giải phóng trong lúc làm nhiệm vụ. Nói cách khác, thời điểm hắn làm nhiệm vụ, sẽ hoàn toàn coi chính mình như nguyên chủ, mà không phải là “Người từ ngoài đến”.

Nhưng cái đặc tính này ở trong hai lần nhiệm vụ gần đây nhất, đã xảy ra biến hóa. Ký ức có quan hệ đến “Nhiếp Liệu” vốn dĩ hẳn là nên được loại bỏ, tại thế giới này lại có khuynh hướng khôi phục.

Hơn nữa X phát hiện, hắn có thể dùng năng lượng của hệ thống để khôi phục những phần ký ức “Đời trước” của mình, trong tương lai, không chỉ là ký ức của “Nhiếp Liệu”, còn có của “Thịnh Tranh” thậm chí của cả những “Đời trước” rất lâu trước đó cũng đều có thể khôi phục được.

Trước kia hắn không hề có loại năng lực này.

Hệ thống của X giải thích với hắn là, bởi vì hai nhiệm vụ gần đây nhất, cảm xúc mà hắn bỏ vào trong đó quá nặng, lại bởi vì lực lượng ý thức của bản thân hắn cũng quá mức cường đại, ảnh hưởng đến hiệu quả loại bỏ ký ức của hệ thống đối với hắn, mới có thể sinh ra tình huống như vậy.

Loại tình huống này là không có cách nào cải thiện được, trừ phi hệ thống của X lại tiến hành thăng cấp lần nữa, có thể chống chọi với lực lượng ý thức của X, mới có khả năng hoàn mỹ loại trừ ký ức của hắn được.

Mà trên thực tế, khi đã khôi phục được một chút ký ức của “Nhiếp Liệu”, X không hề muốn lại lần nữa bị tiến hành loại bỏ ký ức.

Vì có thể cung cấp cho hệ thống càng thêm nhiều năng lượng, khôi phục được càng nhiều ký ức, X đã đẩy nhanh hơn tiến độ nhiệm vụ “Bạch Quân Châu”, thời gian X đến trên người “Bạch Quân Châu” tương đối trễ, không có giống như lúc trước, từ rất sớm thì đã đến thế giới nhiệm vụ, cho nên năng lượng của hệ thống không quá đủ.

Hắn tận dụng mọi khả năng để nhanh chóng hội tụ được lượng lớn danh khí của nhân vật nhiệm vụ này trong khoảng thời gian ngắn nhất, công thành danh toại, đạt tới đỉnh cao nhân sinh hoàn thành nhiệm vụ, như vậy, mới có đủ năng lượng, phần ký ức về “Nhiếp Liệu” nào đó của hắn, mới có thể rõ ràng hơn, duy trì lâu hơn một ít.

“Vậy hiện tại anh còn có thể bảo trì được ký ức trong bao lâu? Thế giới nhiệm vụ sau, anh còn sẽ có ký ức chứ? Chúng ta……” Còn có thể gặp lại không?

Nhiếp Liệu nghĩ nghĩ, chỉ trả lời vấn đề thứ nhất: “Chừng ba phút đi.”

Dư Gia Đường meo một tiếng: “Đậu móa, lão Nhiếp anh như thế là không được nha, sao lại ngắn thế, không thể kéo dài thêm một chút à?”

Nhiếp Liệu lộ ra một nụ cười với mèo Ragdoll, sau đó nhanh chóng duỗi tay đến phía dưới nó bắn một cái……

Dư Gia Đường thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu.

Đau quá! Lại là trò này!

Tổn thọ nga, tại sao quan hốt phân khôi phục không phải là ký ức của Tranh Tranh, mà là lão Nhiếp trời sinh thích bắn JJ mèo chứ hả!

Nhiếp Liệu không có trả lời hai vấn đề kia, tuy Dư Gia Đường không có hỏi lại, nhưng trong lòng lại vẫn cứ lăn qua lộn lại suy nghĩ.

Kỳ thật sở dĩ Nhiếp Liệu không trả lời hai vấn đề sau của Dư Gia Đường, là bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết. Tình huống có khả năng nhất, là hắn chẳng hề nhớ rõ được cái gì, cũng tựa như lúc trước vậy.

Bởi vì sau khi đi đến mỗi một thế giới, ký ức của hắn liền sẽ bị tự động loại trừ. Nếu hệ thống không đủ khả năng để loại trừ hoàn toàn, như vậy chỉ có hai loại tình huống, một loại là hắn còn dư lại một bộ phận ký ức của nhân vật nhiệm vụ, một loại khác là, vào thời điểm hắn mới vừa tiến vào thế giới nhiệm vụ, sẽ quên hết tất cả mọi thứ, chờ đến khi hệ thống tích góp được năng lượng đến một trình độ nhất định, mới có thể mạnh mẽ kích phát cùng một lúc.

Dư Gia Đường suy nghĩ thật lâu, cũng đoán được một bộ phận tình huống. Cho dù Nhiếp Liệu đã nói với anh là không nên ôm kỳ vọng quá lớn, nhưng anh vẫn cứ nhịn không được mà mong đợi, tại thế giới nhiệm vụ tiếp theo, anh và quan hốt phân sẽ gặp nhau nhận nhau ngay lập tức.

Sau đó……

Sau đó ăn ăn uống uống cùng nhau liên a liên*, cùng nhau đánh nông dược**?

*LOL: Tên gọi tắt của Liên Minh Huyền Thoại(League of Legends), một loại game mobile

**: Tên đầy đủ là 王者农药 (Vương giả nông dược). Là tên gọi thay cho mobile game tên 王者荣耀 (Vương giả vinh quang), vì chữ 农药 (nông dược) và 荣耀 (vinh quang) đồng âm, chủ yếu nhất là:gây nghiện người chơi nên thường được gọi chơi như vậy. Nguồn: Baidu. P/s: game này coi như là Liên quân mobile của Trung Quốc.(Trích từ nhà Trắng Hơn Cả Tuyết, xin cảm ơn)

Ngoại trừ vấn đề ký ức của quan hốt phân, trong lòng Dư Gia Đường còn có một nghi hoặc thắc mắc nữa chính là, buổi tối ngày đó, lão Nhiếp mang theo một thân mùi máu mà về nhà.

Rất nhanh, chân tướng chuyện này đã được lộ ra, ngày đó Bạch Quân Châu đi “Thăm bệnh” Bạch Đinh, giữa chừng lại biến thành Nhiếp Liệu, đối diện với lão đại xã hội đen Nhiếp Liệu này, kết cuộc của hai người kia là có thể nghĩ ra được.

Đặc biệt là Nguyễn Tử Lan, lúc trước y còn ôm ý tưởng chỉ cần Bạch Đinh chết đi, có lẽ Bạch Quân Châu sẽ không còn ghét bỏ y nữa, mỗi ngày đều ngóng trông Bạch Đinh đi tìm chết, sau ở trước mặt Nhiếp Liệu lại đi dạo quanh quỷ môn quan một chuyến, y đã hoàn toàn bị dọa chết khiếp rồi, người này căn bản không phải là nam sinh ôn nhu mà y yêu trước kia!

Sau lại có một đoạn thời gian Dư Gia Đường vẫn luôn chẳng nghe thấy Bạch Đinh và Nguyễn Tử Lan nháo ra chuyện xấu gì cả, còn cảm thấy kỳ quái, cố ý tại thời điểm ký ức của lão Nhiếp xuất hiện thì hỏi vài câu, nhưng đều không hỏi ra được gì cả.

***

Sau khi Dư Gia Đường cởi bỏ nghi hoặc trong lòng, liền không còn cả ngày đều nghi thần nghi quỷ hoài nghi Bạch Quân Châu hắn lêu lổng với người khác ở bên ngoài nữa, thời điểm là Bạch tổng, anh chỉ việc tận tình sai bảo tới sai bảo lui, thời điểm là lão Nhiếp ……

Đây là lúc cần phải bảo hộ đinh đinh của mình nha.

Có lẽ là chỗ tốt do “Lão Nhiếp bám vào người” mang đến, hoặc có lẽ thật sự giống như Đại Vương đã nói, Bạch Quân Châu đã mở cửa lòng, trong khoảng thời gian mà anh trở lại Bạch gia, giá trị sủng ái cứ cọ cọ cọ tăng vọt.

Thân là một con mèo chủ tử đồ tới thì duỗi tay cơm tới thì há mồm, trong khoảng thời gian này Dư Gia Đường sống sảng khoái khỏi cần nói, ngay cả khi chơi game với Bạch tổng bị anh hại cho toi mạng theo đủ loại phương thức kỳ ba, đội ngũ đoàn diệt đến chết đi sống lại, Bạch tổng cũng không có tức giận!

*Đoạn này ý bảo Bạch tổng và mèo cùng lập tổ chơi game, bị đồng hội heo Ragdoll hại chết hết lần này đến lần khác

“Tiếu Tiếu, tôi thấy móng vuốt của em gõ bàn phím cũng linh hoạt lắm mà……” Làm sao chơi game lại tay tàn như vậy chứ?

Dư Gia Đường mất tự nhiên dùng móng vuốt cào cào mặt, anh biết Bạch tổng muốn phun tào cái gì, thật sự là anh xuyên thành mèo ba đời, hơn nữa thế giới ban đầu anh còn đã làm nhân loại sinh hoạt hơn hai mươi năm, nhưng mặc kệ là liên a liên, hay là nông dược, thì thiên phú về loại hình trò chơi này cũng chưa từng được thắp sáng một lần nào, cố tình anh lại cứ muốn khiêu chiến chính mình.

“Không đánh nữa không đánh nữa, ăn cơm, mau đi nấu cơm đi.” Mèo Ragdoll thấy nhân vật trò chơi của mình trên màn hình máy tính lần lần nữa go die, dứt khoát đẩy bàn phím con chuột đi, đến phòng khách mở TV ra, định một bên xem TV, một bên chờ quan hốt phân nấu cơm cho mình.

“Hôm nay còn giảm béo nữa không?” Bạch Quân Châu hỏi. Nếu như Tiếu Tiếu muốn giảm béo, đồ ăn sẽ do Bạch Quân Châu tới làm, để đầu bếp nghỉ ngơi. Nếu……

“Ngày hôm qua mới vừa giảm rồi, hôm nay không còn sức lực giảm nữa, bảo đầu bếp nấu cơm đi, làm nhiều một chút, tôi cảm thấy hình như có thể ăn được mấy bàn luôn đó nha.”

Bạch Quân Châu: “…… Được, vậy ngày mai em hãy lại giảm.”

“Ngày mai cũng không giảm, tổng tài của một công ty lớn như anh, cuối tuần còn tự cho mình nghỉ hai ngày đó, một con mèo như tui thì cần nghiêm khắc như vậy với chính mình làm cái gì chứ, nghỉ mấy ngày đã rồi lại giảm.”

Bạch Quân Châu cảm thấy lời này rất có đạo lý, hắn cũng không tìm ra được lý do phản bác, cho nên không nói gì.

Dư Gia Đường thấy thế lại hỏi: “Bạch tổng, anh cảm thấy nếu tôi cứ kiên trì tiếp tục giảm béo như vậy, năm nay có thể gầy đi bao nhiêu cân đây?”

“Lần trước Đới Ngũ nói, trong tiểu khu mà cậu ta và bác sĩ Quan ở, chó chó mang mấy đứa bào thai cũng không có nặng như tôi đó! Tôi biết cậu ta đây là đang dùng thủ pháp tu từ quá mức khoa trương, nhưng vẫn có chút để ý, tôi thật sự béo như vậy sao?”

Dư Gia Đường không chỉ một lần từng săm soi bản thân qua gương, nói thật, anh cảm thấy hình như cả ba lần mình xuyên thành mèo cũng đều chỉ là một hình thể thế này mà ta.

Bạch Quân Châu không biết nên an ủi như thế nào, mỗi khi đến lúc này, hắn đều cực kỳ nhớ mong đoạn thời gian rất lâu trước kia khi mắt mình còn chưa tốt, lúc đó còn có thể đúng lý hợp tình “Trợn mắt nói dối” với Tiếu Tiếu được.

***

Lần nhiệm vụ này, Dư Gia Đường lại phải rời khỏi Bạch Quân Châu trước một bước. Dư Gia Đường đem tất cả giá trị sủng ái đều đổi thành thời gian ngưng lại, chỉ là lấy cấp bậc của anh, thời gian ngưng lại vẫn rất có hạn, không thể ở lại quá lâu.

Nhưng Dư Gia Đường đã thấy đủ rồi, ít nhất thì cũng sẽ không còn giống như trước kia, sinh mệnh dừng lại quá mức đột nhiên, ngay cả một câu cũng chưa kịp nói với quan hốt phân, cũng không kịp từ biệt với hắn nữa.

Bạch Quân Châu đã dung hợp với một bộ phận ký ức của Nhiếp Liệu, cho nên hắn biết Dư Gia Đường đi vào thế giới này, là có sứ mệnh của mình.

Nhiệm vụ của Dư Gia Đường kết thúc, đánh một trận game cuối cùng với Bạch Quân Châu xong, mới tiến đến trước mặt hắn, dùng cái mũi củng củng sườn mặt Bạch Quân Châu.

Động tác giống như là đang hôn hắn vậy.

“Tạm biệt, Bạch tổng.”

Bạch Quân Châu nhìn nhắc nhở đoàn diệt trên màn hình máy tính.

“Tạm biệt, Tiếu Tiếu.”

Tác giả có lời muốn nói: Căn cứ vào bị các thiên sứ nhỏ trả lời manh đến, thế giới kế tiếp sẽ viết hắc chủ tử, chủ tử bự con. Còn tên, cũng chọn dùng đề nghị của một vị tiểu thiên sứ hắc hắc hắc, chẳng qua thế giới tiếp theo chủ tử sẽ có tên họ đại danh đứng đắn, đề nghị của tiểu thiên sứ kia chỉ có thể dùng làm nhũ danh thôi.

PS: Viết thế giới này thật đúng là vắt hết óc mà. Tác giả chỉ số thông minh bằng số âm tá, quả thực là muốn go die, sau này nhất định phải toàn thiên nhẹ nhàng ngốc bạch ngọt ngốc nghếch mới được aaa!!!!

Editor có lời muốn nói: Tạm biệt Ragdoll, chuẩn bị gặp mặt Báo đen, bước ngoặt của số phận ≧▽≦

.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status