Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 127: Băng ghi hình kỳ quái

Chương 127: Băng ghi hình kỳ quái

Hóa ra bên trong túi là mấy cái hộp màu đen.

Chúng tôi cũng không biết đây là cái gì, nhưng một người quay phim vốn đang hút thuốc ở bên cạnh đột nhiên có hứng thú tiến lại gần.

“Đây là băng ghi hình?” Anh ta bước tới, quan sát chiếc hộp kia thật kỹ.

“Lão Tăng, anh nói đùa đó hả?” Anh Nam nói: “Loại băng ghi hình như này hình như được sử dụng từ tận nãm 1970 của thế kỷ trước mà?”

Anh quay phim gọi là lão Tăng, là người hiền lành trong nhóm, tất cả mọi người đều thích trêu anh ấy.

Lão Tăng vứt điếu thuốc lá trên tay đi: “Đúng vậy, chính là loại băng ghi hình đời cũ. Thật thú vị, sao nó lại ớ nơi này nhí?”

Tôi rúc trên ghế sô pha uống sữa bò, hơi cau mày lại.

Chiếc balo leo núi này xuất hiện rất đột ngột, còn có những cuộn băng ghi hình cũ như vậy ở bên trong, cho dù thế nào, cũng đều cảm thấy rất kỳ quái.

Nhưng lão Tăng hiển nhiên sẽ không suy nghĩ tới những việc này, là một người đam mê quay phim, anh ấy đã hí ha hí hứng chạy khắp khách sạn hỏi thăm nhân viên công tác xem có loại máy móc nào có thể chiếu được loại băng ghi hình này không.

“Lão Tăng anh bị ngốc à, thứ đồ từ mấy chục năm trước, làm sao có thể còn được!” Anh Nam mắng một câu đằng sau lưng anh ta.

Nhưng điều khiến cho mọi người khiếp sợ là khách sạn thật Sự có.

Đó dường như là món đồ do chủ sở hữu cuối cùng của lâu đài để lại, nhưng lại được giữ gìn khá tốt. Sau khi xem xét một lúc lâu, lão Tăng đã sử dụng được nó.

Đám người chúng tôi vốn không có việc gì nên ở lại trong sảnh lớn và xem cuộn băng kia.

Trên màn hình công kênh hiện lên rất nhiều những bông tuyết đen trảng, sau một vài âm thanh kẽo kẹt, cuối cùng hình ảnh cũng hiện lên.

Chất lượng hình ảnh không tốt, rất mờ nhạt, nhưng dù nhòe vẫn có thể nhận ra, đó là một căn phòng.

“Căn phòng này hình như chính là sảnh lớn của lâu đài này”

Lão Tăng đột nhiên lên tiếng: “Mọi người xem hoa văn trên cái cửa sổ thúy tỉnh kìa, rất hiếm thấy”

Quả thật, tuy cách bài trí của căn phòng trong cuộn băng hoàn toàn không giống sảnh lớn ở chỗ chúng tôi bây giờ, nhưng màu sắc và hoa văn trên cửa sổ ở bên cạnh hoàn toàn giống như đúc.

Thời điểm ghi hình của cuộn băng này chắc là khoảng những năm 1970 của thế kỷ trước, lúc đó khách sạn này còn chưa mở cửa, chỉ là một tòa lâu đài.

Hình ảnh căn phòng trên màn hình đứng im hơn mười phút, ngay lúc những người xem băng chúng tôi bất đầu mất kiên nhẫn, đột nhiên có một bóng người lọt vào màn hình.

Tôi ngạc nhiên.

Hóa ra là một bé gái mặc váy ngủ màu trắng.

Cô bé kia có làn đa trắng, trông rất đáng yêu với mái tóc dài màu vàng bồng bềnh, giống như một cô búp bê.

Tôi thấy cô bé từ từ bước tới trước ống kính, ngồi xuống tấm thảm cầu kỳ.

Tôi nhận ra đôi mắt của cô bé đang nhắm chặt.

Lúc này, trong cuộn băng phát ra một giọng nói.

Điều khiến chúng tôi vô cùng ngạc nhiên là đó lại là tiếng Trung.

“Michelle, hãy nói cho ta biết con nhìn thấy điều gì?”

Đó là giọng của một người phụ nữ trẻ tuổi, đĩ nhiên là cô ta đang nói chuyện cùng cô bé Michelle trên màn hình.

Hàng lông mi của Michelle khẽ run lên, vé mặt đau khổ: “Con... con không nhìn thấy...”

Chúng tôi đều cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Cô bé đang nhằm mắt lại, đương nhiên là không thấy gì rồi? Cuốn băng này nhanh chóng kết thúc, chúng tôi đều có cảm giác mình đang bị lừa.

“Đệch, cái băng này chỉ ghi hình một con nhóc Tây sao?” Anh Nam oán giận nói: "Rõ chán.”

Nhưng lão Tăng lại không nói gì, chỉ lập tức lấy ra cuốn băng thứ hai.

Những cuốn băng ghi hình này đều được đánh số thứ tự cẩn thận bằng chữ số Ả Rập, ban nãy chúng tôi đã xem cuốn

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com

hen kiep sau gap lai chang truyenhay.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status