Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 210



Tôi ngạc nhiên, buột miệng thốt lên: "Hung thủ? Không phải cô tự sát sao?"

Kim Uyển Uyển đau lòng lắc đầu: "Không phải, tôi bị giết chết"

"Vậy chẳng lẽ ngay cả cô cũng không biết ai đã giết mình?" Tôi càng kinh ngạc hơn.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Kim Uyển Uyển hiện lên sự đau khổ: "Không... tôi không nhớ nổi... Tôi không nhớ được rất nhiều việc khi còn sống... Mỗi lần tôi cố gắng nghĩ lại, đều thấy trống rỗng..."

Trước đây tôi quả thực đã từng đọc được trong những câu chuyện về ma quỷ, răng có một số người sau khi bị giết biến thành quỷ, sẽ mất đi trí nhớ, đặc biệt là rất dễ quên đi những việc có liên quan đến cái chết của mình.

Thấy tôi không nói lời nào, Kim Uyển Uyển lại tỏ vẻ oai oán, cầu xin: "Tôi chi muốn tìm được hung thủ giết hại mình, nhưng những người khác đều không thể nhìn thấy tôi... Chi có cô là nhìn thấy được, tôi đã tìm cô mấy tháng nay... Tôi cầu xin cô, hãy giúp tôi đưa kẻ giết người ra trước công lý, chi có như thế tôi mới có thể yên tâm đi đầu thai..."

Thì ra cô ấy biến thành quý là vì hung thủ vấn còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Quả thật, so với những lệ quỷ tôi từng gặp ngày trước, trên người Kim Uyển Uyển không có lấy một chút oán khí nào, quả thật là chi vì chấp niệm mà thôi.

Mặc dù như thế, nhưng dù sao vụ án điều tra hung thủ giết người này đến cảnh sát cũng không tra ra được, tôi có thể điều tra được cái gì chứ?

Tôi không dám tùy tiện nhân lời cô ấy.

"Nhưng tôi làm sao có thể điều tra ra hung thủ được? Hay là cô đi tìm người khác đi?" Tôi khẩn khoản.

Hàng mi Kim Uyển Uyển khẽ run lên, đôi mắt bỗng chốc trở nên ướt đầm.

"Nhưng cô là người duy nhất có thể nhìn thấy tôi, cũng là người duy nhất tôi có thể cầu xin." Cô ấy khẽ nói với vẻ điềm đam đáng thương: "Trừ cô ra... tôi không biết có thể cầu xin ai được nữa." Kim Uyển Uyển thất sự quá đẹp, cho dù tôi là phái nữ, cũng không khỏi bị dáng vẻ rơi lệ của người đẹp

làm cho rung động. Tôi gần như không hề suy nghĩ mà buột miệng thốt lên: "Vậy cô... có nhớ gì về chuyện trước khi cô chết không?"

Lời vừa ra khỏi miệng, tôi liền hận không thể tự cắn đứt đầu lưỡi của chính mình.

An Tổ ơi là An Tố! Mày làm thế này con mẹ nó không phải là đồng ý giúp cô ấy rồi hả?

Quả nhiên, ánh mất Kim Uyển Uyển bừng sáng, không ngừng nói: "Cảm ơn cô... Chân thành cảm ơn cô An Tố.. một nỗi tự ti không cách nào che giấu được.

Vẻ đẹp, khí chất và sự ưu tú của cô ta, cho dù có cách biệt sống chết, cách biệt chín trăm năm, thì sự chênh lệch giữa chủng tôi cũng quá rõ ràng.

Lúc này, đôi mắt như làn nước hồ thu của Ninh Hoan Hoan dừng lại trên người Tiết Xán, đôi môi đó khế cong lên, khẽ nói: "Tiết Xán, đã lâu không gặp.

Chi sáu chữ đơn giản như vậy mà lại khuấy động sóng to gió lớn trong lòng tôi.

Tôi không nhịn được nhìn về phía Tiết Xản, ngạc nhiên phát hiện hẳn đã bình tĩnh trở lại

Trong đôi mắt đen sâu không thấy đáy, không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc gì. Hämchi cất giọng lanh lùng "Là cô làm An Tổ bị thương?"

Tôi sững sờ.

Sự hoảng loạn lúc đầu trong lòng tôi đột nhiên dịu xuống một chút.

Hiển nhiên Ninh Hoan Hoan cũng không ngờ răng, câu đầu tiên Tiết Xán nói với mình khi gặp lại sẽ như vậy, cô ta giật mình một cái, nhưng mau chóng mim cười rồi nói tiếp: "Tôi không làm cô ấy bị thương."

Vậy cô cố tình tiếp cận cô ấy để làm gi?" Gương mặt Tiết Xán vẫn vô cảm như trước.

"Tôi chẳng qua là tò mò thôi" Vẻ tươi cười của Ninh Hoan Hoan có thêm mấy phần đau thương: "Tôi tò mò xem cô gái lâm đám cưới ma với anh là hạng người gì, nên mới không kìm được, cổ tinh tiếp cận. Tôi cũng không muốn làm hại cô ta. Còn cái xác của Kim Uyển Uyến kia, là do người nhà họ Ninh sắp xếp, không liên quan gì tới tôi."

"Ha Tiết Đen cười châm chọc: “Người nhà họ Ninh sắp xếp? Cô không phải là người nhà họ Ninh sao?"

Sắc mặt Ninh Hoan Hoan hơi tái nhợt, đáp: "Tiết Xán, chuyện năm đó, là anh hiểu lầm tôi."

Nghe thấy hai chữ "năm đó", tôi nhận thấy Tiết Xán, người vẫn luôn lặng yên suốt nãy giờ bỗng hơi căng thẳng.

Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.

"Thật sao?" Giọng nói của hắn càng lạnh lẽo hơn: “Vậy cô nói xem, tôi đã hiểu lầm cô cái gì?" Đôi mất đẹp của Ninh Hoan Hoan dâng lên nước mắt.

"Hôm nay tôi không có thời gian giải thích với anh." Cô ta khế đáp, rồi nhìn Tiết Xán bằng ánh mắt dịu dàng như nước: "Nhưng xin hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ muốn làm anh tổn thương" Nói tới đây, tôi thấy cơ thể Ninh Hoan Hoan đột nhiên trong suốt.

Đôi mắt đẹp của cô ta nhìn qua chỗ khác, bỗng dưng dừng lại trên người tôi.





"An Tố" Cô ta khẽ nói, giọng điệu vẫn một mực dịu dàng như trước: "Tôi cũng không muốn làm hại có, chẳng qua tôi biết cô hiểu lầm tôi là Kim Uyển Uyển nên mới tương kế tựu kế muốn nhờ cô giúp đỡ một cô gái vô tội mà thôi. Việc cái xác của Kim Uyển Uyển làm cô bị thương là chuyện ngoài ý muốn, thật sự xin lỗi."

Dứt lời, cơ thể cô ta hoàn toàn biến mất trong sảnh.

Cả căn phòng khách, hoàn toàn yên tĩnh.

Ninh Hoan Hoan này đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên biến mất, khiến tôi hơi mù mờ.

Đặc biệt là lời cuối cùng của cô ta, quả thực khiến tôi không biết phải phản ứng ra sao.

Tôi vốn tưởng rằng, khi danh tính thật sự của cô ta bị tiết lộ, hần là cô ta nên bị bóc trần bộ mặt kia xinh đẹp

Dù sao thì năm đó chính cô ta đã giết chết Tiết Xán, nay cũng chính cô ta đã dụ tôi vào cạm bẫy Kim Uyển Uyển.

Nhưng tôi trăm ngàn lần cũng không ngờ được, cô ta lại lấy lòng chúng tôi với dáng vẻ vô tội như vậy, còn nói cô ta chưa bao giờ muốn làm hại chúng tôi.

Nếu cô ta đang diễn kịch, tôi thật sự muốn nói nếu cô ta sinh muộn chín trăm năm, nhất định có thể là diễn viên đạt giải Oscar.

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía Tiết Xản, phát hiện vẻ mặt hẳn vẫn bình thản như trước.

Tôi sững sờ.

Cho dù là Tiết Xán còn vương vấn chút tình cảm nào với Ninh Hoan Hoan hay không, thì Ninh Hoan Hoan với Tiết Xán mà nói, suy cho cùng vẫn là một sự tồn tại khác biệt.

Hắn đã từng yêu cô ta, bởi vì cô ta mà chết, thậm chí sau đó hắn còn tìm kiếm cô ta hơn chín trăm năm mà trở thành quỷ hồn.

Nhưng tại sao bây giờ hãn lại bình tĩnh như vậy khi đột nhiên gặp lại Ninh Hoan Hoan? Thậm chí còn bình tĩnh hơn cả người ngoài cuộc là tôi,

Điều này quá thực có hơi trái lẽ thường.

Tôi nhìn về phía Tiết Xán, cuối cùng cũng nhịn không được hỏi: "Tiết Xản, giờ anh định làm gì?" Tiết Xán nhíu mày, hỏi lại tôi: "Làm gì bây giờ là sao?"

Tôi nghẹn lời, cân nhắc một chút rồi mới mở miệng: "Anh đã nói, sở đĩ lính hồn anh không siêu thoát được cũng vì muốn hỏi Ninh Hoan Hoan một câu... Vây trước hết, anh còn muốn hỏi nữa không?"

Đến tôi cũng không nhận ra, giọng điệu của mình có hơi chua xót.

Tiết Xán nhìn về phía tôi, hắn nhìn tôi một lúc rồi bỗng nhiên nở nụ cười.

"Em đang ghen sao?"

"Ghen cái đầu quỷ nhà anh!" Tôi ra vẻ giận dữ, nhưng có hơi thiếu tự tin,

Đúng

Tôi vẫn không thấy thoải mái đối với sự xuất hiện của Ninh Hoan Hoan.

So với ghen tuông, chi bằng nói là không tự tin lãm.

Cô ta đẹp như thế, khi chất như thế, cả người đều toát lên một vẻ tiểu thư khuê các, tôi đây chỉ là một con nhóc lớn lên như cỏ dại, làm sao có thể so sánh với cô ta? Chứ đừng nói tới chuyện giữa cô ấy và Tiết Xán còn có quả khứ mà tôi vĩnh viễn không thể nào xen vào.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ miên man, cánh tay dài của Tiết Xán đột nhiên ôm lấy, hoàn toàn bao bọc tôi trong vòng tay hắn.

Hơi thở lạnh như băng quen thuộc vây lấy tôi, khiến tôi rét đến nôi hơi run rấy, nhưng nồi lo lắng trong lòng rốt cuộc cũng vơi đi một chút.

"Không hỏi nữa. Tiết Xán tì căm lên đầu tôi và thì thầm, khẽ nói: "Trước kia anh muốn lại ra tay giết chết anh, nhưng chuyện đó giờ đã không còn quan trọng nữa"

"Tại sao?" Tôi không nhịn được hỏi.

Đôi môi lạnh lẽo của Tiết Xản hôn lên đỉnh đầu tôi, di chuyển dần xuống rồi trượt xuống vành tai tôi, nhẹ nhàng ngậm lấy

Cả người tôi hơi run lên.

"Bởi vì đã chẳng quan trọng nữa" Tiết Xản mở miệng, hơi thở lạnh lẽo làm tôi ngứa ngày: "Báy giờ với anh mà nói, có ấy hay nhà họ Ninh, chẳng qua cũng chi là một đám người thèm khát máu của em thôi. Mà những kẻ muốn làm hại em, cứ giết không cần hói

Lời nói của Tiết Rắn ban đầu rất dịu dàng, nhưng nói tới vế sau thì đột nhiên có mấy phần sát ý. cô ấy, tại sao



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status