Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 522

Chương 522: Lựa chọn khó khăn

 

“Thật sao?” Nghe vậy, Tiết Xán cười nhạt, đặt tay lên đầu tôi, một cái chạm nhẹ qua tóc “Nhưng anh hy vọng em sẽ luôn là An Tố cần anh bảo vệ.

 

Thân thể tôi chợt cứng đờ, nước mắt trong chốc lát ngừng rơi, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tiết Xán đang trầm mặc nhìn mình, kiểu âu yếm dịu dàng mà tôi quen thuộc nhất.

 

Nước mắt tôi lại suýt trào ra, nhưng nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của anh, tôi cắn chặt môi cố kìm lại.

 

An Tố, tôi không có lí do gì để khóc cả? Bây giờ việc cô phải làm là nghĩ cách giúp Tiết Xán. Anh ấy đã cứu cô rất nhiều lần rồi, đừng có lúc nào cũng trông cậy vào anh ấy thay vì khi anh ấy cần cô giúp anh ấy lúc này.

 

Nghĩ đến đây, tôi rời khỏi vòng tay của Tiết Xán, nhìn anh ấy thật sâu, thì thầm nói: " Tiết Xán, anh cứ nghỉ ngơi đi để Ninh Uyển Uyển cho em."

 

Lời nói vừa dứt, tôi không cho Tiết Xán có cơ hội trả lời, trực tiếp b đứng dậy, lạnh lùng nhìn Ninh Uyển Uyển.

 

Ninh Uyển Uyển từ đằng sau nhìn cuộc nói chuyện của tôi với Tiết Xán vẻ mặt lúc này đã vô cùng ghen tị, thấy tôi đang nhìn mình, cô ấy cắn môi nói nhỏ: "Tại sao cô lại giương mắt nhìn Tiết Xán chết trước mặt mình? "

 

Tôi chế nhạo, "Tất nhiên là không."

 

Thấy tôi nói ra điều này, Ninh Uyển Uyển không khỏi lộ ra nụ cười đắc thắng, "Vậy thì tức là cô quyết định để anh ấy ở chung phòng với tôi , đúng không?"

 

Vòng cung lạnh như băng trên khóe miệng của tôi càng thêm tồi tệ, "Cô nghĩ nhiều quá !."

 

Sau khi trải qua rất nhiều chuyện, tôi nghĩ bây giờ tôi đã hiểu thấu lòng mình.

 

Tôi không muốn nhìn thấy Tiết Xán chết, nhưng cũng không muốn nhìn thấy anh bị Ninh Uyển Uyển uy hiếp, làm những chuyện mà anh ấy không muốn.

 

Tôi biết rằng không thể làm gì bây giờ nếu không có cách giải con trùng độc này, vì nó là chất độc, nó phải có cách để giải độc.

 

Nghĩ đến đây, tôi vọt nhanh tới trước mặt Ninh Uyển Uyển, nắm lấy cổ cô ấy, ma lực toàn thân trực tiếp bốc lên, bay lên cao nhất!

 

“An Tố cô làm sao vậy!” Linh lực của tôi lúc này đã ở trên người Ninh Uyển Uyển từ lâu, dưới sức ép của linh lực của tôi, cô ấy hoảng sợ có chút giãy giụa.

 

 

Nhưng tôi không chừa một chút phòng bị nào cho cô ấy, sau khi chiếm được ưu thế ban đầu, tôi lập tức bắt đầu hấp thu hồn ma của cô ta.

 

Ninh Uyển Uyển lúc này càng thêm bối rối, ngưng tụ cả người, muốn vùng vẫy thoát đi.

 

Nhưng chuyển động của tôi nhanh hơn.

 

Vừa lật cổ tay, hồn ma của Ninh Uyển Uyển vừa thoát ra, toàn bộ liền chảy vào trong cơ thể.

 

Năng lượng ma mị trong cơ thể càng lúc càng dâng trào, tôi cảm thấy Đan Điền của mình thắt lại, trong phút chốc, một dòng điện ấm áp từ Đan Điền tuôn ra, tràn vào tứ chi.

 

Tôi biết dưới cơn giận dữ Ninh Uyển Uyển, sức mạnh tinh thần của tôi đã lên một tầm cao mới!

 

Cùng lúc đó, như bóng ma bị tôi hút đi, Ninh Uyển Uyển sắc mặt càng ngày càng xấu, sức giãy giụa ngày càng yếu, cuối cùng chỉ có thể gục xuống trong tay tôi.

 

Tôi lạnh lùng nhìn cô ấy, trong mắt không có một tia ấm áp, "Nói đi, Ninh Uyển Uyển, độc dược của Tiết Xán có giải được không?"

 

"Tôi nói rồi! Chỉ có một cách để giải trừ độc dược này! Đó là để Tiết Xán ở bên tôi!" Ninh Uyển Uyển hét lên.

 

Có một tiếng động trong đầu tôi.

 

Tôi càng tức giận, trong tay đột nhiên gia tăng lực đạo, Ninh Uyển Uyển kỳ quái rên rỉ trong cổ họng, cô ấy dường như sắp ngất đi, nhưng lúc này

 

Một luồng khí ma quái dữ dội từ bên cạnh ép tôi và đánh vào cổ tay tôi, ánh mắt tôi thay đổi và lập tức thả Ninh Uyển Uyển ra.

 

Sau khi Ninh Uyển Uyển thoát khỏi tay tôi, cô ấy mềm nhũn trên mặt đất, ho liên tục, sắc mặt tái nhợt.

 

Tôi nhún vai quay đầu lại, nhìn thấy Ninh Trác từ trước đến giờ im lặng ở bên cạnh, đang chậm rãi bước tới.

 

“Ninh Trác.” Sắc mặt tôi đột nhiên trở nên xấu hơn, “Anh đang muốn bảo vệ cô ấy?

 

Ninh Trác không trả lời câu hỏi của tôi ngay mà bước đến chỗ NinhUyển Uyển đỡ cô ấy dậy.

 

Ninh Uyển Uyển chợt thấy có Ninh Trác đến cứu, liền dựa vào người Ninh Trác, hai mắt rưng rưng, đáng thương thì thào: "Anh..."

 

Ninh Trác không đáp lại Ninh Uyển Uyển, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi trả lời câu hỏi của tôi, "Cô ấy là em gái tôi, chúng tôi là người Ninh Gia, tôi không thể để em động đến cô ấy."

 

Ninh Trác sẽ giúp Ninh Uyển Uyển , tôi không ngạc nhiên, dù sao NInh Uyển Uyển cũng là em gái anh ấy, còn tôi thì không liên quan gì đến anh ấy.

 

Tôi cười chế nhạo, linh lực chung quanh lại bộc phát ra ngoài, cuồng phong cuộn trào, ngây người nói: "Hôm nay tôi nhất định phải ra tay với cô ấy!"

 

Ngay lập tức, tôi không cho Ninh Trác và Ninh Uyển Uyển có cơ hội phản ứng gì, trực tiếp bật dậy, đẩy linh lực về phía Ninh Trác!

 

Vốn tưởng rằng Ninh Trác sẽ lập tức thu thập linh lực để chống lại mình, nhưng tôi không như tôi nghĩ anh ta vừa nhấc Ninh Uyển Uyển lên, xoay người, thoát khỏi đòn tấn công của tôi.

 

Hành vi của anh ấy càng khiến tôi tức giận hơn.

 

“Ninh Trác, nếu anh bảo vệ Ninh Uyển Uyển thì cứ chống trả!” Tôi hét lên rồi lật người ép anh ấy ra tay.

 

Ninh Trác bị tôi ép buộc ánh mắt bất lực, cuối cùng sinh ra hồn ma, nhưng hiển nhiên vẫn chưa dùng hết sức lực để phản lại đòn tấn công của tôi.

 

Tu luyện hiện tại của tôi khá tốt, đã hấp thu được ma khí của Ninh Uyển Uyển và Hàn Tú Tú, tuy rằng tu vi của tôi không tốt bằng Ninh Trác nhưng cũng không quá yếu.

 

Hơn nữa, dù sao thân thể của Ninh Trác cũng quá yếu, hắn mới miễn cưỡng giao đấu với tôi, sau vài hiệp, tôi đã thực sự chiếm được ưu thế.

 

Nhưng mà tôi không thể bắt NinhUyển Uyển từ tay Ninh Trác thời gian trôi qua, nhìn Tiết Xán tái nhợt hôn mê bên cạnh, lòng tôi bỗng xót xa, tôi tàn nhẫn, ngưng tụ tất cả ma lực thành linh lực trong Đan Điền.

 

" Phá!"

 

Tôi hét lên, linh lực của tôi hóa thành một vòng xoáy, phóng về phía Ninh Trác và Ninh Uyển Uyển như vũ bão!

Ninh Trác dường như không nghĩ tới việc tôi thực sự ra tay tàn độc như này, mất cảnh giác, linh lực của tôi rơi thẳng vào anh ấy.

 

Ninh Trác lập tức lảo đảo, che ngực lùi lại, ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hãi nhìn tôi.

 

Khoảnh khắc nhìn mặt Ninh Trác tái mét, tim tôi run lên không kìm được.

 

Tôi biết, dù sao thì tôi cũng hơi quá tàn nhẫn.

 

Hôm nay cơ thể Ninh Trác không có bất kỳ khả năng chữa lành nào, đòn của tôi vừa xong, chỉ sợ sẽ trực tiếp làm tổn thương kinh mạch của anh ấy, không thể lành lại được.

 

“An Tố, đồ khốn kiếp!” Ninh Trác còn chưa lên tiếng, Ninh Uyển Uyển đang được Ninh Trác ôm trong lòng, không khỏi hét lên, “Cô hại anh tôi! Anh tôi đối xử với cô tốt quá !, Cô hại anh ấy thật tàn nhẫn! "

 

Lời nói của Ninh Uyển Uyển cứ như kim đâm vào tim tôi.

 

Tôi ngẩng đầu nhìn Ninh Trác, phát hiện khóe miệng anh ấy đang chảy máu, nhưng dường như anh ấy không để ý đến vết thương của mình, chỉ ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt anh ấy khiến tôi càng không thể đối mặt.



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status