Hẹn kiếp sau gặp lại chàng

Chương 535

Chương 535: Góa phụ kỳ lạ

 

Tôi đã sững sờ một lúc trước khi tôi nhận ra điều đó.

Đây dường như là ... người phụ nữ có chồng chết hôm nay?

Một người đàn bà góa đang đi lại ở đây vào lúc nửa đêm. Đây chắc chắn không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi nghĩ một lúc rồi nhảy ra khỏi cửa sổ để theo dõi hình bóng đó.

 

Bà góa bước đi không nhanh, và tôi đã nhanh chóng theo sau bà ta.

Khi đi, bà ấy lắc lư vô cảm, đôi mắt như người mất hồn.

Chẳng lẽ bà ấy bị ai đó điều khiển?

Tôi không dám nhúc nhích, chỉ biết tiếp tục lặng lẽ đi theo, thử xem bà ấy định làm gì.

 

Chẳng bao lâu, tôi thấy bà góa bước đến cửa một ngôi nhà nọ và dùng một chân đạp tung cánh cửa.

Không hiểu sao tiếng động lớn như vậy, gia đình này không ai có phản ứng gì, tôi nhìn bà góa bước vào trong nhà, tôi nhanh chóng theo sau.

Bà góa này bước vào tận phòng ngủ của gia đình này, gia đình này là một gia đình bình thường có 3 người, đứa trẻ vừa mới sinh ra còn đang thơ dại, tôi đã thấy bà góa bế lấy đứa con của họ.

Tôi cảm thấy kinh ngạc.

Bà góa này vào đây, để cướp con của người khác hay sao?

Tôi ý thức được rằng có điều gì đó không ổn, và đã đi theo người đàn bà góa suốt quãng đường, thấy bà ôm đứa bé, lầm lũi bước ra khỏi làng, đến những ngôi mộ hoang ngoài làng.

Người đàn bà góa cứ đi về phía ngôi mộ, tôi đang thắc mắc không biết bà ta làm gì ở đây, nhưng ngay sau đó tôi thấy dưới ánh trăng lạnh lẽo phía trước, có một bóng người đen kịt, đang cúi xuống, như đang tìm kiếm thứ gì đó trên mặt đất.

 

Tôi đi theo Lưu quả phụ này dọc con đường, và khi tôi có thể nhìn thấy bóng dáng kia đang làm gì, tôi không thể không che miệng của mình trong kinh hãi.

 

Đó là một người đàn ông cao và gầy, mặc áo khoác đen, đứng cạnh một bia mộ cong queo, bên cạnh chân là một quan tài đã mở, trong quan tài là một xác chết rõ ràng chưa được chôn bao lâu, da thịt và máu vẫn còn nguyên vẹn.

 

Người đàn ông mặc đồ đen đang cúi xuống, cắn vào cổ xác chết trong miệng.

Anh ta đang hút máu.

Đồng thời, tôi cảm thấy một linh lực mạnh mẽ và kỳ lạ toát ra xung quanh người đàn ông đó.

 

Đôi mắt của tôi thật kinh ngạc.

 

Linh lực này đúng là tà linh trong thôn!

 

Rõ ràng, người đàn ông này là nguồn gốc của cái ác trong làng, và cũng chính là kẻ giết người của rất nhiều vụ hút máu của làng này.

 

Nhưng tôi không hiểu, mặc dù người đàn ông này có sức mạnh tâm linh kỳ lạ, nhưng anh ta trông giống như một con người. Tại sao anh ta lại hút máu?

 

Trong lúc đang phân vân thì tôi thấy người đàn bà góa đã bước đến gần người đàn ông, người đàn ông hất xác trên tay ra và giật đứa trẻ khỏi tay người đàn bà.

 

Đứa trẻ bị đánh thức bởi cử chỉ thô lỗ của anh ta, khóc.

 

Nhưng người đàn ông này chỉ nóng nảy kéo chiếc khăn tắm ra và cắn xuống cổ em bé.

 

Lúc đó tôi mới hiểu tại sao anh ta lại khống chế bà góa để bắt được đứa bé này,hóa ra hắn muốn hút máu!

 

Đột nhiên, tôi không thể quan tâm nhiều như vậy, tôi chỉ lao về phía người đàn ông đó một cách nhanh chóng và hét lên: "Dừng lại!"

 

Đồng thời nhanh chóng ngưng tụ linh lực trong Đan Điền, trong nháy mắt linh lực đã bị bộc phát ra ngoài, đã gần tới nam nhân kia rồi!

 

Người đàn ông phát hiện ra sự tồn tại của tôi, và ngay lập tức ném đứa trẻ lại và nhanh chóng trốn đi.

 

Kèm theo tiếng hét của đứa trẻ, tôi thấy đứa trẻ ngã theo hình parabol về phía mộ địa bên cạnh.

 

Tôi lập tức nhón ngón chân của mình, và nhanh chóng bay về phía đứa trẻ, và ngay tại thời điểm nó đáp xuống, tôi đã bắt được nó.

 

Nắm chặt đứa nhỏ trong tay, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, sau lưng đột nhiên cảm giác được một cỗ linh lực sắc bén xông thẳng đến!

 

Mặt tôi đột ngột thay đổi, tôi ôm đứa bé lăn lộn trước khi tránh được cú đánh khủng khiếp này, và một cái lỗ lớn đã bị thủng ngay chỗ tôi vừa đứng.

 

Tôi lập tức quay đầu lại và nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen nãy giờ vẫn đứng sau lưng tôi, đang nhìn chằm chằm vào tôi.

 

Lúc lại gần, tôi mới nhận ra rằng người đàn ông này rất đáng sợ, dáng người gầy gò, gần như không có hình dáng giống bị khô lâu ngày, đôi mắt thâm thúy và khóe miệng có tia máu khiến anh ta nhìn trông gớm ghiếc và đáng sợ hơn.

 

“Đưa đứa nhỏ cho ta!” Hắn khàn giọng gầm gừ với ta, “Nếu không ta sẽ hút máu của ngươi!

 

Cảm nhận được linh lực uy nghiêm của nam nhân này bộc phát trong tích tắc, ta vội vàng ngưng tụ toàn bộ linh lực trong Đan Điền.

 

Đáng tiếc thân thể hiện tại của tôi đã thuộc về Ninh Uyển Uyển, tu vi của cô ấy không lớn, tu vi của tôi cũng không đáng kể ở trước mặt người đàn ông này.

 

“Ngươi muốn phản kháng sao?” Người nọ chế nhạo khi thấy ta ngưng tụ linh lực, nhanh chóng giơ bàn tay đầy móng vuốt lao về phía tôi.

 

Tôi không phải là đối thủ của người đàn ông này, tôi vẫn đang ôm một đứa trẻ trong tay, tôi thậm chí không thể giơ tay lên, tôi cảm thấy linh lực kinh hoàng của người đàn ông đó đã phả vào mặt tôi!

 

Trong tích tắc, tay chân của tôi không thể cử động được.

 

Chết tiệt, tôi sẽ không chết, phải không?

 

Nghĩ đến những gì Tiết Xán đã nói với mình, nếu tôi chết đi, linh hồn của tôi sẽ trôi theo sông dài thời gian, tôi lại càng thêm bối rối, nhưng không có thời gian để phản kháng.

 

Nhìn thấy linh lực sắp chia cắt đỉnh đầu của mình, vào thời khắc mấu chốt này, tôi đột nhiên cảm thấy một cỗ linh lực hỗn loạn, độc đoán hơn, từ bên cạnh mình xuất hiện, mãnh liệt rơi vào ngực nam nhân áo đen trước mặt.

 

Ngay sau đó, sắc mặt của một người đàn ông đột nhiên thay đổi rõ rệt, giây tiếp theo, tôi nhìn anh ta lùi dần về phía sau, cuối cùng che ngực lại, kinh hãi nhìn tôi.

 

Trước khi tôi kịp phản ứng, tôi đột nhiên cảm thấy một luồng ấm áp sau lưng, như thể tôi rơi vào một vòng tay.

 

Khoảnh khắc cảm nhận được cái ôm này, tôi chỉ cảm thấy máu trong người như đông cứng lại.

 

Vòng tay này ... có chút quen thuộc, có chút xa lạ khiến tâm hồn tôi run lên.

Là anh ấy ... anh ấy có ở đây không?

 

Trước khi tôi có thể suy nghĩ về nó, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc trên đầu tôi.

 

"Cô có sao không, thưa cô?"

 

Tôi run rẩy không kiềm chế được, ngay lập tức ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy hình ảnh của anh chàng đẹp trai mà tôi biết rõ nhất.

 

Là Tiết Xán, thật sự là Tiết Xán.

 

Đó là Tiết Xán sống, là Tiết Xán 900 năm trước, là Tiết Xán khi chưa trúng độc.

 

Tiết Xán lúc này giống hệt như tôi nhớ, tuy nhiên, đôi lông mày hơi nhướng lên có chút phóng túng và ngang tàng hơn là Tiết Xán lạnh lùng trong trí nhớ của tôi.

 

Quan trọng hơn, lúc này vòng tay ôm lấy tôi thật ấm áp.

 

Tôi bỗng ghen tị với Ninh Uyển Uyển một cách không kiểm soát được.

 

Tiết Xán mà cô từng có chính là Tiết Xán còn sống, ấm áp như thế này đây.



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1560 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status