Hi du hoa tùng

Chương 160: Thức sự vụ giả vi tuấn kiệt



Bạch Vũ nói xong, quả nhiên đã khiến mọi người bỏ đi rất nhiều suy nghĩ trong đầu.

Hào khí của hội nghị lập tức sôi nôi hẳn lên.

Chưởng quỹ các nơi bắt đầu báo cáo công việc cho Bạch Vũ, tổng kết công các kế hoạch trước đây và bàn về phát triển trong tương lai.

Không ai trong đám chưởng quỹ và tông thân nhân cơ hội xâm chiếm tài sản cho riêng mình, thậm chí còn đưa ra các đạo lí kinh doanh của mình, mang kinh nghiệm kinh doanh của mình phổ biến cho mọi người cùng nghe. Nhất nhất theo tinh thần cùng tiến bộ. muốn đóng góp công sức chính mình cho Bạch gia, xem Bạch gia như là trung tâm vậy.

Bạch Vũ bĩu môi. Hiển nhiên đối với những lời nói này, nàng hoàn toàn không dám tin tưởng. Ai biết được bọn họ có thật lòng hay không. Đứng trước lợi ích, thật giả quả thật khó phân.

Chờ mọi người lên tiếng xong, Bạch Vũ hướng tới mọi người nói: "Các vị, chuyện quá khứ đã qua, không nói nữa. Các ngươi nên nói Bạch gia bây giờ nên phát triển như nào?" Bạch Vũ cảm giác nếu chính mình không nói ra, trường hội này sẽ thành trường kể lể về quá khứ của mọi người mất. Xem ra trong đám người chưởng quỷ và tông thân này chỉ có trách nhiệm là cao, năng lực còn rất yếu kém,

Nói đến tương lai, quả nhiên người lên tiếng rất ít, ý kiến đưa ra cũng không có cái gì mới. Đơn giản chỉ là những ý kiến cũ, cái gì mà phải cố gắng, phải cúc cung tận tụy. không một câu nào nêu ra hành động cụ thể cả.

Cuối cùng cũng chỉ có Đỗ Tam lần nữa đề tới vấn đề cung cấp nội y loại mới"Đại An Phân". Nói đến nội y mới nhất thời khiến tròng mắt các chưởng quỹ sáng lên. Phải nói Bạch gia gần đây sanh ý vượt trội so với trước đây cũng là nhờ tiêu thụ tân nội y này. Các chưởng quỹ đang ngồi, thật rất muốn biết tân nội y đến tột cùng xuất xứ từ đâu? Tiến hóa như thế nào?

Bạch Vũ ánh mắt chuyển hướng tới Lưu Phong, cười nói: "Tân nội y chính là do đại ca lấy danh nghĩa Thiên thượng nhân gia ngu nhạc thành chế tạo ra, mọi người muốn biết nhiều hơn nữa, không nên ngại mà cứ hỏi đại ca đi"

Người nói vô tâm, người nghe cố ý, Thiếu gia của Phượng viên đã đủ làm cho bọn họ cảm thấy chấn động kinh hãi, ai mà ngờ Thiên Thượng Nhân Gian nổi danh đứng đầu Hoàng triều cũng là của hắn. Vẻ mặt lúc này của mọi người chỉ có thể dùng hai chữ kính nể để hình dung.

Mới đầu có người còn tưởng rằng Lưu Phong dư hơi đi trợ giúp Bạch gia, tám phần là vì muốn chiếm lấy sản nghiệp Bạch gia. Nhưng giờ nhìn lại, với sinh ý của Thiên Thượng Nhân Gian, hắn thật chẳng cần gì phải chú ý đến tài sản khác nữa.

Lưu Phong chậm rãi đứng dậy, đi ra phía trước, hướng tới chúng nhân thi lễ, mỉm cười nói: "Mọi người yên tâm, tân nội y vừa mới được xã hội nhiệt liệt đóng chào. Ta sẽ mau tổ chức nhân viên liên lạc cùng các ngươi bàn cách phát triển" Trước kia hắn chỉ thăm dò ý kiến mọi người về tân nội y, mới đầu hắn tưởng trừ các cô gái thanh lâu ra, các nữ nhân khác khó chấp nhận nội y hở hang như vậy. Ai biết bây giờ lại được xã hội công nhận. Thu được hiệu quả tốt như vậy. Xem ra có câu nói không sai, cái nào đẹp, cho dù là hiện đại hay thời xưa, đều được phụ nữ hoan nghênh đón chào.

Thật ra sự sôi động của tân nội y, còn có một nguyên nhân khác. Đó chính là các ngôi sao biểu diễn của Thiên Thượng Nhân Gian. Thử nghĩ đám sắc lang sau khi thưởng thức các điệu múa gợi cảm thế kia, sau khi về nhà nhìn thấy cái tiểu y kín như bao bố của nữ nhân trong nhà, còn có hứng thú sao?

Cho nên phần lớn phụ nữ trong xã hội này cũng muốn mặc cái nội y mới bốc lửa kia. Câu dẫn ánh mắt nam nhân của mình, kích thích hứng thú của họ.

Lưu phong quyết định sau khi quay về, sẽ đi tìm chưởng quỹ Thiên Y Vô Phùng. Xem có biện pháp gì không làm tăng sản lượng sản xuất. Nếu với tốc độ may bây giờ, vĩnh viễn không làm thỏa mãn nhu cầu của người tiêu dùng. Đáng tiếc kiếp trước Lưu Phong không có năng khiếu với cơ học, nếu không sẽ phát minh ra một loại máy may, thì vấn đề trên sẽ được giải quyết.

Đương nhiên với nhu cầu của thị trường lớn như thế này, đối với Lưu Phong không phải chuyện xấu gì. Cùng lắm thì người nào mua được thì người đó mặc. Hắn ban đầu khi làm buôn bán, cũng không phải làm từ thiện.

Hội nghị diễn ra đến xế chiều thì một đám người tự xưng là hội trưởng Giang Nam thương hội Trương Trường Khánh đến, đang ở bên ngoài đợi.

Bạch Vũ nhìn sang Lưu Phong, sau khi hội ý với hắn, nàng ôn hòa nói: "Nhân mã của lưỡng phủ, ta đã ra lệnh rút đi rồi" Sau đó kêu người mời đám người kia vào.

Trương Trường Khánh hội chủ của Giang Nam thương hội ánh mắt đảo bốn phía một vòng, sau đó rơi vào trên người Bạch Vũ, cười nói: "đã sớm nghe nói Bạch gia thay đổi gia chủ, đúng là một tiểu cô nương xinh đẹp, xem ra sản nghiệp Bạch gia thật bắt đầu đi xuống rồi." Trương Trường Khánh nói rất rõ ràng, cho rằng Bạch Vũ quá nhỏ, căn bản là không để nàng vào mắt.

Bạch Vũ sắc mặt thay đổi, nhưng ngay lập tức kìm chế được ngay. Trương Trường Khánh không phải như tam thúc hay Quế Tẩu mà có thể chửi mắng. Nói cho cùng việc buôn bán của người Bạch gia nếu đắc tội với Giang Nam thương hội sau này còn có thể ở Giang Nam buôn bán sao. Nếu thuận theo Trương Trường Khánh, sau này sẽ buôn bán dễ dàng ở Giang Nam. Nếu không thì chỉ cần hắn nói một câu, phân nửa thương gia tại Giang Nam sẽ hợp lực làm khó dễ Bạch gia.

Tới đây cũng cần nói rõ một chút. Phượng viên vốn không hề tham gia Giang Nam thương hội. Bằng không, chỉ dựa vào thực lực của Trương Mỹ Nhân mà áp đảo thì có thể dễ dàng trở thành hội trưởng của Giang Nam thương hội. Giang Nam thương hội cũng vì thế mà tránh mặt Phượng viên ra.

"Bạch Vũ ra mắt Trương hội trưởng, hôm này là hội nghị của Bạch gia, chẳng biết tại sao Trương hội trưởng lại đến?" Bạch Vũ sau khi thi lễ liền không kiêng dè, mà hỏi ngay.

Bên cạnh Trương Trường Khánh là một vị công tử dáng người ẻo lả, bạch diện, bước ra nhìn chằm chằm vào ngực Bạch Vũ nói: "Ta nói Bạch gia Đại tiểu thư này, nàng nói thế nào, phụ thân ta là hội trưởng của Giang Nam thương hội. Bạch gia cũng là thành viên của Giang Nam thương hội. Người của thương hội sẽ thường xuyên tới Bạch gia nàng mà chỉ đạo công việc, nàng không chào đón sao?"

Bạch Vũ liếc mắt nhìn vị công tử kia một cái, lạnh nhạt nói: "Hội trưởng đến chỉ đạo công việc. Bạch gia ta tự nhiên hoan nghênh, chỉ là hôm nay Bạch gia ta có nhiều việc nội bộ. Xin các vị thứ lỗi".

Trương Trường Khánh cười lạnh một tiếng: "Bạch tiểu thư đúng là hôm này không chào đón Trương mỗ cùng các vị đồng liêu? Được lắm, được lắm, Bạch lão đại quả nhiên sinh ra một nữ nhi hiểu chuyện"

Công tử bên cạnh khuôn mặt tươi cười nói: "Ha, Bạch lão đại quả nhiên lại sinh ra con gái xinh đẹp như vậy. Thật sự làm cho người ta thích thú."

Bạch Vũ nghe vậy, sắc mặt đại biến, mắt hạnh trợn tròn, nói: "Mời ngươi tôn trọng, gia phụ đã đi về cõi tiên, chớ xúc phạm người".

Công tử kia cười lớn một tiếng: "Ha ha, ta rất thích cá tính này của nàng. Bổn công tử sẽ rất hoan hỷ nếu nàng chào đón ta".

Bạch Vũ chuyển ánh mắt sang Trương Trường Khánh, không vui nói: "Hội trưởng đại nhân, nếu là đến chỉ đạo công việc, tại sao còn mang kẻ không phải là người đến đây?" Bạch Vũ tuổi còn trẻ, thật không thể nhịn được nữa, đối mặt với sự vũ nhục của tên công tử kia đã quyết định đáp trả.

Bất quá lời này vừa nói xong thì cũng có chút quá đáng. Tên công tử kia đã nói Trương hội trưởng là cha hắn. Nàng nói hắn không phải là người thì gián tiếp cũng nói Trương Trường Khánh không phải là người.

Trương Trường Khánh sắc mặt đại biến, có chút tức giận nói: "Làm càn, không giáo dục, Bạch lão Đại còn sống không chỉ bảo ngươi sao?"

Bạch Vũ bị Trương Trường Khánh một tiếng gầm lên, uất ức, trong con ngươi xinh đẹp, lệ chực tuôn trào.

Lưu Phong thở dài một tiếng. Bạch gia thật sự có nhiều khó khăn phải làm, vừa mới bình ổn bên trong, thì bên ngoài lại gặp loạn. Cái lão hội trưởng này không có vẻ gì là người tốt. Không chừng biết cha con Bạch gia chết, cố tình đến đây chiếm tiện nghi.

"Tiểu muội lau nước mắt đi" Lưu Phong đưa cho Bạch Vũ một cái khăn tay, quay đầu lại. Trong mắt hiện lên một tia hàn quang lạnh lùng.

"Trương hội trưởng, có đúng vị này là con ngươi không? Xem ra con ngươi cũng không hề được dạy bảo cẩn thận?" Ngữ khí Lưu Phong châm biếm, nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười nói.

Trương hội trưởng ngẩng đầu lên nhìn Lưu Phong một cái, lớn tiếng quát: "Ngươi là ai? Dám cùng ta nói chuyện như vậy?" Thiên Thượng Nhân Gian và Phượng viên của Lưu Phong không có gia nhập Giang Nam thương hội. Cho nên hội trưởng không nhận ra Lưu Phong. Hắn còn tưởng Lưu Phong chỉ là người nhà của Bạch gia.

Lưu Phong cười lạnh một tiếng, nói: "Ta là người như thế nào, ngươi cũng không có tư cách biết, ta chỉ hỏi ngươi. Đây là thương hội của Bạch gia hay là thương hội của Giang Nam, mà dẫn nhiều người đến đây, muốn làm cái gì?"

Trương Trường Khánh nhìn Lưu Phong ra uy, có chút khiếp đảm, bất quá ỷ vào thân phận của mình, hắn không suy nghĩ nhiều mà đáp: "Bạch gia thương hội thì làm sao? Vì làm hội trưởng của Giang Nam thương hội, ta mang người đến Bạch gia đàm phán chút làm ăn, nhân tiện chỉ đạo công việc, không phải là chuyện rất bình thường sao?"

"Chỉ đạo công việc? Ngươi xứng sao?" Lưu Phong cười lạnh nói: "Làm ăn nhưng thật ra lại xen vào chuyện người ta căn bản đó là việc buôn bán sao? Không biết ngươi muốn bàn chuyện làm ăn gì?"

Trương hội trưởng nhìn thoáng qua Bạch Vũ, trào phóng nói với Lưu Phong: "Chuyện của Bạch gia, ngươi làm chủ được sao?"

Bạch Vũ tiến lên sóng vai cùng Lưu Phong, nói với Trương hội trưởng: "Đây là đại ca kết nghĩa của ta, chuyện Bạch gia đương nhiên hắn có thể làm chủ"

Lời này vừa dứt, có rất nhiều tông thân của Bạch gia ở đây, sắc mặt không vui, nghĩ thầm chuyện của Bạch gia sao có thể tùy tiện để người khác làm chủ. Lúc đầu có vài người định lên tiếng nhắc nhở một chút, nhưng vừa nghĩ đến thân phận của Lưu Phong, nhất thời thay đổi chủ ý. Lấy thân phận và thực lực của hắn mà luận, phản đối hắn không phải là tìm cái chết sao? Bức Giang Nam chức tạo phủ, chỉ bằng mội câu nói của Lưu Phong hắn, Lý Hoành bị bắt. "Thức sự vụ giả vi tuấn kiệt" (hiểu thời thế mới là hành vi của trang tuấn kiệt). Ai mạnh hơn ta sẽ theo người đó.

Trương hội trưởng nhìn thấy Bạch Vũ đối với Lưu Phong nể trọng, trong lòng có chút cảm giác ghen ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status