Hi du hoa tùng

Chương 224: Thái Tử Phi vũ mị

"Không sai, nếu ta đoán không sai, người muốn gặp tước gia chính là thái tử phi điện hạ" Phùng Nguyệt lạnh nhạt nói.

Bạch Thọ có chút khó hiểu"Đại nhân, tước gia ngộ hiểm, người bị hiềm nghi lớn nhất là lý các lão cùng thái tử phi điện hạ, lúc này nàng lại triệu kiến tước gia không biết có âm mưu gì không? Ngươi xem tước gia có thể gặp nguy hiểm nào không?"

Phùng Nguyệt khẽ cười một tiếng nói: "Lão Thiên Sư đã nói qua, trên đời này người có khả năng làm hại tước gia không nhiều lắm đâu"

"Ồ." Bạch Thọ lại hỏi"Chúng ta bây giờ nên làm gì bây giờ?"

"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất không may mà thôi" Phùng Nguyệt trầm giọng nói: "Lập tức liên lạc Lão Thiên Sư. Đem tình hình nguyên ủy báo cáo rõ ràng cho lão nhân gia. Mặt khác thông tri với huynh đệ trong cung, nói bọ họ nghiêm mật chú ý động tĩnh của Đông Cung. Có tin lập tức báo cáo, trong một canh giờ phải chia ra làm 06 lần hồi báo."

Xe ngựa có đánh dấu tiêu ký của Đông Cung, nhanh chóng đã đến trước cửa hoàng cung, cung trung cấm vệ quân nhìn thấy tiêu chí trên xe không dám chậm trễ, vội vàng tránh ra.

"Vị lão huynh tu chân này, xưng hô như thế nào?" Dọc đường đi, Lưu Phong thấy không khí có chút áp lực, đành ba hoa vài lời.

Người nọ nghe Lưu Phong hỏi cũng không quay đầu lại, đáp: "Tiểu nhân tên gọi Điển Vĩ"

"Điển Vĩ? Tên thật hay." Lưu Phong tiếp tục hỏi"Đường đường là tu chân, tại sao cam nguyện làm xa phu cho người khác thế?"

Điển Vĩ hơi run sợ một chút, liền đáp ngay"Người trên xe là tu chân, thì người đánh xe là tu chân cũng không có gì kỳ quái"

"Được rồi, thái tử phi vì sao phải triệu ta tiến cung?" Lưu Phong không khách sáo hỏi thẳng một câu.

"Điện hạ muốn cùng ngươi nói chuyện" Điển Vĩ nhàn nhạt trả lời một câu, đột nhiên cảm thấy không ổn, lạnh giọng hỏi"Tước gia, ngươi làm thế nào biết được người muốn gặp ngươi không phải là Hoàng Thái Tôn"

"Rất đơn gian, là trực giác của ta" Kỳ thật mới đầu tại dịch trạm, Lưu Phong cũng nghĩ Hoàng Thái Tôn thật sự muốn gặp hắn, nhưng trên đường đi hắn càng nghĩ càng thấy không đúng. Cho nên vừa rồi xuất ngôn dò xét một chút, kết quả quả nhiên mỹ mãn, chứng tỏ điều hắn đoán là chính xác.

"Tước gia, điện hạ nói đúng, ngươi quả nhiên là người thông minh" Điển Vĩ thở dài một tiếng nói: "Trước khi đến đây, điện hạ cũng nói với ta rồi, nói ngươi chắc sẽ đoán được. Không ngờ ngươi quả nhiên có thể đoán ra được thái tử phi điện hạ muốn gặp ngươi"

"Sẽ đến đông cung chứ?" Lưu Phong lạnh nhạt hỏi.

"Đương nhiên" Điển Vĩ trả lời"Hoàng Thái Tôn điện hạ đã được thái tử phi cho đi rồi.

"
Các ngươi lừa gạt ta, ta có quyền không đi?" Lưu Phong cười hỏi.

Điển Vĩ âm thanh lạnh lùngn ói"
Ngươi sẽ không như vậy, thái tử phi điện hạ nói qua, kỳ thật ngươi cũng rất muốn gặp người"

Lưu Phong ngạc nhiên, mụ đàn bà này đoán không sai, hắn còn muốn gặp thái tử phi còn hơn hoàng thái tôn, muốn xem mụ đàn bàn lòng dạ như rắn rết này rốt cuộc là như thế nào lại đang tâm tử bỏ con ruột của mình, lại cho kẻ mạo danh thái tử cả đời phú quý như vậy.

Xe ngựa một đường thẳng tiến đến hậu cung hoàng thành.

Hậu cung kiến trúc cây cối rậm rạc, phân bố đều đặn, khí thế kỳ vĩ, các nơi đều điêu khắc nhiều họa tiết, đính ngọc lưu ly, khắp nơi tràn đầy khí thế hoàng gia quý tộc. Thái giam và cung nữ thấy xe ngựa của Đông Cung đến, mỗi người đều tỏ vẻ cực kỳ cung kính.

Xe ngựa đi dọc theo đường, tới trước cửa Đông Cung.

Xe ngựa dừng lại, Điển Vĩ cùng Lưu Phong xuống xe, thái giám hầu hạ trong cung liền vội vàng tiến lên nghênh tiếp nói: "
Cung thống lĩnh, chỉ ý của điện hạ, ngươi ở lại cổng cung giữ cửa, không có lệnh của người, không cho phép ai tiến lên"

Sau đó, vị thái giám này lại nói với Lưu Phong"
Tước gia, chúng ta vào đi thôi, điện hạ chờ đã lâu"

Bước vào cổng cung, trước mặt là một cái sân có diện tích rất lớn, làm nổi bật vẻ khí thế kỳ vĩ của đại cung điện. Đi tới trước cung điện, hai cung nữ xinh đẹp đã tiến lên nghênh đón, hành lễ, một cung nữ lên tiếng"
Tước gia, mời vào"

Lưu Phong nhìn thoáng qua, phát hiện cung nữ cùng thái giám tất cả đều thoái lui, chỉ có một mình mình đi vào.

"
Mẹ kiếp, chẳng lẽ yêu phụ này muốn dùng sắc đẹp dụ dỗ ta?"

Tội quá tội quá, vậy là không tốt, dù gì lão yêu phụ cũng là mẹ của chủ nhân thân thể này, chuyện loạn luân như vậy mình nhất quyết không làm được.

Tâm tình nghĩ đến việc này, Lưu Phong đã đẩy cửa bước vào, một mặt đặt chân vào tẩm cung, một cổ dị hương nhẹ nhàng xông đến, quay mắt nhìn lại, chỉ thấy đây là một chỗ rộng rãi phi thường, trên vách tường trắng có khắc hình thải phượng và kim long trong rất sống động. mấy chỗ

Giữa bàn, có một tòa đỉnh lô tinh xảo, toát ra những mùi hương nhẹ nhàng.

Một vị nữ tử mặc hoa phục đang đứng ở cửa phía trước, lưng quay về Lưu Phong. Thân hình tuyệt mỹ, thon dài, cái eo nhỏ nhắn, phong tư ưu nhã vô cùng, điều khắc sâu vào tâm trí người khác là mái tóc dài mềm mại phi thường, bóng lưng nàng rất tao nhã, cổ điển, phối hợp với không gian này càng làm tăng thêm khí chất cao quý của nàng.

Bây giờ Lưu Phong hy vọng thấy được mặt của nàng, vóc người quỷ dụ như vậy, ngàn vạn lần khuôn mặt sẽ là tuyệt mĩ, nếu không không phải là quá đáng tiếc sao?

"
Đã tới rồi à." Nữ tử chậm rãi chuyển động. nhẹ giọng hỏi.

Lưu Phong lúc này mới nhìn rõ vị xà hạt độc phụ này, khoảng trên dưới ba mươi tuổi, da thịt mềm mại như làn nước, khuôn mặt đỏ hồng, đôi mũi cao cao, thanh tú, đôi mắt sâu thẳm muốn câu hồn người, một gương mặt tuyệt đẹp làm cho tâm thần người khác dễ bị rúng động. Đôi môi anh đào càng tăng thêm vài lần vũ mị, hấp dẫn, nhưng là trên mặt khí chất cao quý khiến người ta chỉ dám nhìn ngó mà không dám xâm phạm.

Lưu Phong nhìn vị xà hạt độc phụ này, trong lòng thầm khen quả nhiên là dung mạo tú lệ, khuynh quốc khuynh thành, trách sao tiểu tử Chu Phong này xinh đẹp như vậy, không giống nam nhân. Mấu chốt là do giống mẫu thân của hắn, bất quá đàn bà này nhìn như thế nào cũngk hông giống hạng đàn bà đứng đắn. Lưu Phong thậm chí hoài nghi cái chết của thái tử thật có liên quan rất lớn đến người đàn bà này.

"
hạ quan Lưu Phong xin ra mắt thái tử phi điện hạ" Phục hồi tinh thần, Lưu Phong thu nhãn tiến lên vài bước, cung kính thi lễ nói.

Thái tử phi khẽ động thân thể mềm mại, đoan trang ngồi xuống, con mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào vị thanh niên tuổi trẻ này, một lúc sau nàng lạnh nhạt nói: "
Lưu đại nhân không cần đa lễ, xin mời ngồi xuống"

Lưu Phong cũng không khách khí, nhẹ nhàng ngồi xuống một bên, đôi môi khẽ nở nụ cười, hai trong mắt thâm thùy không chớp nhìn thái tử phi.

Đôi mắt xinh đẹp của thái tử phi vẫn chưa rời khỏi Lưu Phong, nàng thản nhiên nói: "
Biết ta tại sao muốn gặp ngươi không?"

Lưu Phong nhìn thái tử phi, trong lòng âm thầm cảnh giác, lạnh nhạt cười nói: "
Hạ quan ngu độn, không biết nguy ủy, xin mời điện hạ chỉ dạy"

Thái tử phi vẻ mặt bình thường, đôi mắt hàm uy, lạnh nhạt nói: "
Mọi người đều nói ngươi là người thông minh, ta cũng không muốn nhiều lời, ta muốn cùng Lưu đại nhân nói chuyện hợp tác"

"
Hợp tác?" Lưu Phong lạnh nhạt hỏi"Chẳng biết điện hạ muốn hợp tác vấn đề gì?"

"
Thiên Thượng Nhân Gian" cặp mắt xinh đẹp của Thái tử phi phát ra một tia uy nghiêm, khẽ cười một tiếng nói: "Ngươi hẳn biết, bổn cung chấp chưởng việc kinh doanh của hoàng gia. Hoàng gia đánh giá Thiên Thượng Nhân Gian của Lưu đại nhân rất cao, cho nên muốn cung ngươi hợp tác.

Lưu Phong trầm tư một chút nói: "Điện hạ, nói vậy người đối với Thiên Thượng Nhân Gian cũng có điều tra qua. Hẳn người cũng biết, ta cùng cẩm y vệ đã hợp tác kinh doanh. Sợ rằng hảo ý của điện hạ ta chỉ có thể tâm lĩnh mà thôi."

"
Có đúng không?" Thái tử phi thần sắc lạnh lẽo cười hỏi"Chẳng lẽ không thể cùng người khác hợp tác nữa sao? Thái tử phi thanh âm nhẹ nhàng thu hút, nói ra ý nghĩ nhưng lại tràn ngập sát khí.

Lưu Phong bất vi bất động, từ từ xuất ra nụ cười, giọng rõ ràng nói: "
Điện hạ, minh nhân không nói lời ám thoại, Thiên Thượng Nhân Gian là tài sản của ta, ta sẽ tuyệt đối không dễ dàng buông tay"

Thái tử phi hừ một tiếng, đôi mắt vẫn tỏ vẻ lợi hại, thanh âm lạnh lùng nói: "
Lưu đại nhân, ngươi cự tuyệt bổn cung như vậy, chẳng lẽ không sợ bổn cung tức giận sao?"

Lưu Phong nghe vậy mỉm cười, đôi mắt thâm thúy hiện lên một tia sáng kỳ dị, cười hỏi"
Theo ta được biết, điện hạ đã sớm tức giận rồi. Được rồi, vừa lúc ta có chuyện cũng muốn thỉnh giáo điện hạ một chút, tại quân doanh lương châu, ta gặp một vị cao thủ, hắn tựa hồ rất thích điện hạ, chẳng biết điện hạ có biết hắn không?" Kỳ thật Lưu Phong vẫn không xác định tên sát thủ đó và mụ thái tử phi này có liên hệ, chỉ là tình thế hôm na bức bánh, hắn chợt động linh cơ, muốn nhân cơ hội thử xem một chút.

Thái Tử Phi nghe vậy, thân thể khẽ run rẩy một chút, sắc mặt có chút khó coi. Bất quá trong nháy mắt nàng đã khôi phục trạng thái bình thường, lạnh giọng hỏi"
Lưu đại nhân, không phải ý ngươi muốn nói việc ám sát tại quân doanh Lương Châu là do ta chủ sử chứ?" Ngươi có biết nói những lời này, nếu là người khác thì sẽ chết không có chổ chôn thây không?"

"
Vị tất như vậy" Lưu Phong khẽ cười một tiếng nói: "Điện hạ muốn dồn ta vào chỗ chết, cũng đã có không ít người biết được. hơn nữa ta nghĩ ngay cả bệ hạ cũng đã biết chuyện này. Cho dù thật sự truyền ra ngoài, cũng không ai nói rằng ta vu khống điện hạ. Có chuyện ta phải nhắc nhở điện hạ, quân doanh Lương châu vị cao nhân kia rất chuyên nghiệp, cơ hồ một khoảng thời gian nữa hắn cũng sẽ đến ám sát ta, nhưng mà bản lãnh hắn không đủ, mỗi lần đều không thể thành công. Nhưng sự nhẫn nại ta có giới hạn, đôi lúc ta cũng phải sanh cầm hắn."

Thái tử phi run lên mãnh liệt, đôi mắt thoáng xuất hiện tia bối rồi. Mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng rõ ràng vẫn không thoát khỏi ánh mắt Lưu Phong.

Liên tục hai lần, thái độ, cử chỉ của Thái tử phi đã chứng thật cho Lưu Phong thấy vị cao thủ giả mạo kia chính là do mụ đàn bà này phái đi.

Chỉ là hắn không nghĩ đến vị thái tử phi cao quý, xinh đẹp như vậy lại không tiếc, dùng sắc đẹp và tình cảm của mình để không chế nam nhân.

Thái tử phi đột nhiên cười một tiếng, đôi mắt hiện ra một tia quang mang giảo hoạt, thản nhiên nói: "Lưu đại nhân, ngươi muốn làm cái gì? Ta có thể cam đoan với ngươi, chuyện quân doanh Lương châu và ta hoàn toàn không có quan hệ, chuyện dịch trạm ta cũng không biết. Ta chỉ nói đến đây, về phần tin hay không là vấn đề của ngươi. Ta hôm nay kêu ngươi tới, là muốn nói chuyện hợp tác với Thiên Thượng Nhân Gian. Ngươi xem như thế nào? Chúng ta chỉ ở kinh đô hợp tác, như vậy có được không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status