Hi du hoa tùng

Chương 444: Xuống núi



Nghê Thường và Thủy Mị Nhi nghe vậy nhất thời hoảng sợ, không biết nãy giờ nói chuyện có bị nàng nghe thấy hay không.

Dừng một chút, Nghê Thường vội vàng ứng tiếng nói: "Đại tỷ, đã trễ thế này, tỷ sao lại tới đây? Bên ngoài gió lớn, tỷ vô đây đi." Nói xong Nghê Thường và Thủy Mị Nhi cùng đứng dậy đón Tần Thủy Dao tiến vào.

"Ta thấy phòng của muội đèn còn sáng, nghĩ muội có tâm sự nên đến xem sao, vừa lúc Nhị muội cũng ở đây, ta đang muốn kiếm các muội nói chuyện đây."

Đẩy cửa ra, Tần Thủy Dao tiến vào, trên mái tóc đen tuyền óng ả khẽ cài một cây trâm, tóc buông xõa trước ngực, nổi bật nhất là cây trâm bằng ngọc bích được tạo hình rất đặc biệt, đỉnh là một đóa hoa sen được chế tạo tinh xảo. Quần áo màu tím bằng lụa mỏng, một thân thể hoàn mỹ lả lướt hiện ra.

Sau khi ba người ngồi xuống, ánh mắt Tần Thủy Dao hướng đến Nghê Thường nhẹ giọng nói: "Chuyện ta lo lắng, cuối cùng cũng xảy ra. Tam muội, nếu muội đã có lựa chọn của mình, Đại tỷ ta cũng không muốn can thiệp, chỉ là hy vọng, tương lai muội không vì lựa chọn hôm nay mà hối hận."

Nghê Thường cảm thấy nôn nao, lập tức cẩn thận hỏi: "Đại tỷ, tỷ đã biết hết rồi sao?"

Thủy Mị Nhi thần sắc có chút cổ quái: "Đại tỷ, có phải tỷ đã đến đây lâu rồi không?"

Tần Thủy Dao không phủ nhận, gật đầu nói: "Không sai, đúng vậy, muội vừa tới không lâu thì ta tới, chính là các muội không phát hiện ra mà thôi."

Nghê Thường nghe vậy sắc mặt có chút ửng hồng. Nói như vậy, những chuyện vừa rồi mình mà Nhị tỷ nói, tất cả Đại tỷ đều nghe hết rồi.

Sự thật đúng là như vậy, Tần Thủy Dao vốn không muốn hiện thân, chỉ là sợ hai nàng càng nói càng hoang đường nên mới hiện thân đi ra.

"Đại tỷ, muội và tam muội vừa rồi chỉ là nói giỡn mà thôi, tỷ ngàn vạn lần đừng để trong lòng." Thủy Mị Nhi vội vàng giải thích.

Giải thích hay là che dấu thì trên mặt Thủy Mị Nhi cũng hiện lên nét bối rối, Tần Thủy Dao tựa hồ nhìn ra một ít dấu hiệu không bình thường. Mặc dù nàng trong tâm đối với Thủy Mị Nhi có chút tự tin, nhưng là nàng hiểu được, gặp lúc thích hợp cũng phải nói chuyện này với Thủy Mị Nhi.

"Uhm, tỷ biết." Tần Thủy Dao tuỳ ý lên tiếng, lập tức chuyển giọng nói: "Nhị muội, lần trước ta và các muội đã nói qua chuyện Phòng Như Bình nhập môn, các muội thật sự không đồng ý sao?"

Nghê Thường cương quyết nói: "Đúng vậy, muội không đồng ý. Đại tỷ, Phòng Như Bình kia rốt cuộc là ai? Chúng ta ngay cả thông tin về hắn cũng không rõ ràng lắm, há có thể để cho hắn gia nhập bổn môn. Hơn nữa, tỷ quên là môn phái chúng ta không cho phép thu nhận nam đệ tử ah."

Tần Thủy Dao nhàn nhạt, thản nhiên nói: "Vậy Phong nhi thì sao đây?"

"Đã có một lần ngoại lệ, tại sao không thể có một lần ngoại lệ thứ hai?" Tần Thủy Dao cau mày hỏi.

Thủy Mị Nhi mở miệng nói: "Đại tỷ, Tam muội nói đúng. Phòng Như Bình kia tựa hồ không phải người tốt. Muội cũng không đồng ý cho hắn nhập môn."

Tần Thủy Dao nghe vậy, có chút thở dài nói: "Quên đi, nếu các muội đều phản đối, thì coi như ta chưa có nói qua đi."

Nghê Thường nhẹ giọng nói: "Đại tỷ, xin lỗi đã làm cho tỷ khó xử rồi."

"Không có gì" Tần Thủy Dao ôn nhu cười nói: "Phiêu Hương Cốc chúng ta bốn tỷ muội, Đại tỷ không thể tự quyết định, nếu các muội không đồng ý, chuyện này." dừng một chút, Tần Thủy Dao đột nhiên hỏi: "Các muội muốn đi gặp Phong Nhi?"

Nghê Thường vội vàng gật đầu nói: "Đúng, tiểu quỷ làm cho Đại tỷ tức giận, muội muốn đi hảo hảo giáo huấn hắn."

Tần Thủy Dao ý vị liếc mắt nhìn Nghê Thường một cái, trầm tư một chút nói: "Được rồi, ngày mùng tám tháng sau muội đi đi."

"Đại tỷ, ta muốn đi cùng tam muội." Thủy Mị Nhi thận trọng hỏi.

"Không được" Tần Thủy Dao cương quyết nói: "Tam muội xuống núi đối với muội ấy cơ duyên đã tới, cũng nên xuống núi một phen, nhưng muội thì không được. Tháng sau Hoả Long sẽ trưởng thành, muội phải ở lại sơn môn cùng tỷ luyện chế Hoả Long đan."

Nghê Thường hơi le lưỡi ra, năn nỉ: "Đại tỷ, tỷ để cho Nhị tỷ cùng đi với muội đi."

Tần Thủy Dao nghiêm túc nói: "Được rồi, mùng tám tháng sau, muội một mình xuống núi tìm Phong nhi, chuyện này quyết định như vậy. Đêm nay, tỷ đến tìm hai muội chính là muốn nói một chút chuyện về Phong nhi."

Nói đến Lưu Phong Nghê Thường nhất thời khẩn trương lên: "Đại tỷ, muội biết Phong nhi chọc giận tỷ, lần này xuống núi muội nhất định hảo hảo giáo huấn hắn, khuyên hắn không cùng Đông cung đối nghịch nữa."

"Không cần." Tần Thủy Dao lạnh nhạt nói: "Tam muội, ngàn vạn lần không nên."

Tần Thủy Dao sắc mặt nghiêm nghị, chăm chú nói: "Tam muội, muội lần này xuống núi, ngàn vạn lần không nên can thiệp vào sự nghiệp của Phong nhi, hắn muốn làm cái gì thì cứ để hắn làm."

Thủy Mị Nhi có chút kinh ngạc dò hỏi: "Đại tỷ, tỷ không phải đang nói giỡn chứ?"

Tần Thủy Dao mỉm cười nói: "Không giỡn, tỷ nói đều là sự thật. Tam muội, muội lần này xuống núi, là vì trải nghiệm tình kiếp, những việc khác muội không cần can thiệp vào."

Nghê Thường gật đầu lập tức hỏi: "Đại tỷ, muội có thể giúp đỡ Phong nhi làm việc không?"

Tần Thủy Dao lạnh nhạt nói: "Đương nhiên có thể, ngoại trừ không nên làm ảnh hưởng đến quyết định của hắn, muội có thể vì hắn làm bất cứ chuyện gì."

Thủy Mị Nhi và Nghê Thường nghe Tần Thủy Dao nói xong, nhất thời kinh ngạc không thôi, Đại tỷ như thế nào lại vòng vo như thế, thái độ của nàng đối với Lưu Phong không thể như thế mới phải chứ.

Tần Thủy Dao tựa hồ đã sớm biết hai người sẽ kinh ngạc, suy nghĩ một chút rồi giải thích: "Nhị muội, Tam muội, có một số việc tỷ bây giờ không thể giải thích, nhưng là có 1 chuyện tỷ phải giải thích rõ ràng. Phong nhi có thể làm nên đại sự, nếu có thể, tương lai chúng ta cũng có thể nhờ cậy vào hắn."

Thủy Mị Nhi nao nao nói: "Đại tỷ, tỷ nói Phong nhi có thể tranh đoạt ngôi Hoàng Đế trong nhân gian?"

"Đúng là như vậy." Tần Thủy Dao mỉm cười nói: "Hắn đã bắt đầu làm rồi."

Nghê Thường trầm tư một lúc, tự nói với bản thân: "Trách không được hắn luôn cùng Yến Vương và Đông Cung đối địch. Nguyên nhân là hắn trong lòng có ý định như vậy. Đại tỷ, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

Thủy Mị Nhi tất nhiên hy vọng Lưu Phong thành công, lớn mật đề nghị: "Hay là, để cho Tứ muội giúp hắn?"

"Bây giờ còn chưa được, thời cơ chưa tới." Tần Thủy Dao phân tích nói: "Bây giờ tất cả đều chưa rõ ràng, vẫn còn chưa biết ngôi vị Hoàng Đế sẽ vào tay ai. Chuyện này đối với chúng ta rất trọng yếu, chưa tới lúc cuối cùng, chúng ta cũng không thể thay đổi quyết định năm đó."

Nghê Thường có chút bất mãn: "Đại tỷ, nếu có Tứ muội trợ giúp, chuyện lớn của Phong nhi sẽ dễ dàng hơn một chút."

"Ta đương nhiên biết, chỉ là bây giờ tình thế không rõ, ta không thể đem Phiêu Hương Cốc ra đánh cuộc." Tần Thủy Dao sắc mặt nghiêm nghị nói: "Ta phải quan sát một thời gian, nếu có một ngày, thế lực của Phong nhi ngang bằng Đông cung và Yến Vương, ta sẽ để cho Tứ muội giúp đỡ hắn. Hơn nữa, thân phận của Phong nhi cũng phải chờ xác nhận."

Ngừng một chút, thần sắc của Tần Thủy Dao đột nhiên trở nên ngưng trọng: "Nếu thân phận Phong nhi không như ta suy đoán. Như vậy, nếu thế lực của hắn có ngang bằng Đông cung và Yến Vương, tỷ cũng sẽ ra tay ngăn cản hắn."

Thủy Mị Nhi và Nghê Thường nghe được có chút hồ đồ: "Đại tỷ, cuối cùng thân phận của Phong nhi là gì? Tại sao tỷ. ?"

Tần Thủy Dao quay đầu liếc mắt nhìn Thủy Mị Nhi một cái, buồn bã nói: "Có một số việc bây giờ tỷ không thể nói, các muội hãy chờ đến ngày đó đi."

Nghê Thường không giải thích được, khó hiểu nói: "Đại tỷ, ý tỷ là sao? Phong nhi từ nhỏ do chúng ta nuôi nấng, là chúng ta nhìn hắn lớn lên, hắn còn có thể có thân phận gì?"

"Không sai, đúng vậy, Phong nhi đích thật là do ngươi cứu về từ Tuyết sơn, nhưng là muội không nghĩ tới sao? Người nào lại tàn nhẫn bỏ một đứa nhỏ tại nơi nguy hiểm như vậy? Ngoài ra, muội biết thân thế của hắn sao? Cha mẹ hắn là ai? Nhà ở đâu?"

Tần Thủy Dao liên tiếp hỏi lại, làm cho Nghê Thường không biết trả lời như thế nào.

Ngừng một chút, Thủy Mị Nhi hỏi: "Đại tỷ, nghe ý tứ của tỷ, muội cũng đoán được một chút thân thế của tiểu qủy."

"Uhm, chỉ là một chút suy đoán, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn dám chắc." Tần Thủy Dao khẽ cười một tiếng nói: "Tam muội, tỷ biết trong lòng muội thích Phong nhi, nếu muội đã lựa chọn dũng cảm đối mặt. Đại tỷ cũng hy vọng muội cùng Phong nhi có thể hảo hảo ở chung một chỗ. Mặc dù chúng ta bốn người không phải thân tỷ muội, nhưng là tình cảm qua bao nhiêu năm như vậy. Tin tưởng tỷ, tỷ sẽ không vì chuyện sư môn mà làm hại muội và Phong nhi."

Nghê Thường tỏ ra thông suốt gật đầu nói: "Vâng, muội biết."

"Tam muội, chờ khi muội gặp Phong nhi, tỷ hy vọng muội có thể từ hắn hỏi ra thân phận thật sự của hắn. Đương nhiên, phải là do hắn tình nguyện nói ra. Nếu hắn không muốn, muội cũng không nên làm khó hắn."

************

Lưu Phong chạy về hậu viện Thiên Thượng Nhân Gian thì ánh bình minh đã lên, Vương Đông Đông chờ hắn về cũng đã nhàm chán mà ngủ đi.

Lưu Phong đi vào phòng mình, nhìn trên giường thấy Vương Đông Đông đang cuộn mình trong chăn, gương mặt đẹp tuyệt trần tựa hồ có chút không hài lòng.

"Đại ca, người đã trở về?" Đang muốn rời đi, nhưng lại không nghĩ rằng Vương Đông Đông đã bừng tỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status