Hoa sơn tiên môn

Chương 478: Thái Sử Chí Tôn (hạ)


Lục Nguyên đi theo đạo đồng tiến nhập Không Chi sơn.

Kỳ thật hiện nay Lục Nguyên cũng tò mò, người chỗ có thể đạt tới đỉnh phong - Chí Tôn, rút cuộc là tồn tại như thế nào.

Thái Sử Chí Tôn đó vì sao đột nhiên muốn nhận mình làm đệ tử hạch tâm.

Ở gần Tiêu Kiếm lâu, lửa giận của Kiếm Văn Hào như ngút trời, cũng định đi tìm huynh trưởng, hắn muốn lập tức phá tan cửa thứ sáu, lập tức trở thành đệ tử hạch tâm, tranh hùng với Lục Nguyên. Tiểu tử Lục Nguyên, ngươi nhất định phải chết trong tay ta. Kiếm Văn Hào vô cùng dữ tợn, cho dù ngươi có sư phụ là Chí Tôn thì thế nào, sau lưng ta là Kiếm Chi Tử, nhân vật được chú định trở thành Kiếm chủ kiếm môn đời sau.

Còn bọn người Sư Phi Tiên, Hoắc Nhất Bộ cũng thầm nghĩ trong lòng, nhóm người mình mạnh nhất cũng chỉ có thể xông qua cửa thứ hai, không cách nào thông qua cửa thứ ba, hiện tại xem ra nhóm người mình phải cố gắng. Bọn họ cùng lúc tiến vào trung ương thiên triều với Lục Nguyên, nhưng cuối cùng chẳng phải thua xa Lục Nguyên, những nhân vật này cũng đều là nhân vật thiên tài, há có thể chịu thua như vậy, âm thầm cố gắng.

Lúc này Lục Nguyên đang đi theo đạo đồng vào trong núi Không Chi.

Vừa tiến nhập núi Không Chi, Lục Nguyên cảm thấy có một loại ảo giác.

Đỉnh núi này làm thế nào trong nháy mắt đã bước qua, còn chân núi làm sao chỉ nửa canh giờ đã không thấy nữa, hắn có một loại cảm giác không gian hỗn độn, loại cảm giác này rất khó chịu. Đúng lúc này, phía trước xuất hiện một tòa cung điện vô cùng lớn.

Mặc dù tòa cung điện này rất to lớn, nhưng đứng gần xem xét, lại phát hiện cũng không xa hoa, ngược lại còn rất đơn giản, càng tới gần cung điện loại cảm giác không gian hỗn loạn càng nặng, tựa hồ không gian xung quanh mình đang không ngừng biến hóa, đạo đồng cười nói:

- Đây là không gian đại trận của Chí Tôn đại nhân, dùng để tôi luyện đệ tử hạch tâm tu hành, làm quen là thấy bình thường thôi.

Lúc này hai người đã đi đến phía trước cung điện, toàn bộ tòa cung điện này sử dụng Thiên Tinh thạch cấu thành, hầu hết đều màu trắng.

Đây là một loại phong nhã đơn giản, tuyệt đối không xa hoa, nhưng lại có hương vị tự nhiên.

Người có thể chế tác cung điện này nhất định là nhân vật lợi hại, Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, đạo đồng đã đi đến trước nói:

- Chí Tôn đại nhân, Lục Nguyên đã đến.

- Vậy gọi hắn vào đi.

Đây là thanh âm rất bình thản.

Dựa vào thanh âm này, Lục Nguyên cũng không khỏi có hảo cảm với người nói, đạo đồng dẫn đường cũng không bước vào cung điện, dùng tay chỉ:

- Lục sư huynh mời.

Lục Nguyên tiến vào trong cung điện.

Khi mới tiến vào trong cung điện, Lục Nguyên thật sự chấn động, cái này….

Thật sự, trước khi tiến vào, hắn tuyệt đối không ngờ sau khi tiến vào cung điện lại nhìn thấy tình cảnh này.

Đây là một cung điện rộng lớn, chủ yếu là màu trắng, nhưng xung quanh cung điện lại có các loại giá đỡ, trên các loại giá đỡ này chứa đầy các bình rượu khác nhau, trong này cũng có rất nhiều bàn, trên các bàn cũng toàn là bình rượu.

Một lão giả có chòm râu trắng như tuyết đang ngồi ở đó, mặc dù râu tóc bạc trắng, nhưng thần thái không hề gia nua, trong tay hắn đang cầm một bình rượu

Hiển nhiên lão giả đang uống rất thích thú.

Một tửu quỷ, một lão giả phóng khoáng! Đây là phản ảnh đầu tiên của Lục Nguyên đối với Thái Sử Chí Tôn trong truyền thuyết.

Một lão đầu rất lợi hại! Lục Nguyên tiếp tục đánh giá.

Tửu quỷ đụng phải tửu quỷ, cũng chẳng khác gì nhau.

Thái Sử Không cười ha ha:

- Ngươi chính là Lục Nguyên, tên tiểu tử của Tấn quốc.

Lục Nguyên gật đầu:

- Đúng.

- Ngươi là tiểu tử rất thú vị đó sao? Nhìn dáng vẻ của ngươi có lẽ cũng rất thích uống rượu.

Hắn giơ tay lên, ném một bình rượu chưa mở nắp cho Lục Nguyên, Lục Nguyên đưa tay tiếp nhận, thấy Thái Sử Chí Tôn không phải người gò bó quá mức, hắn lại vốn tự nhiên, cũng không quan tâm, mở nắp bình bắt đầu uống.

Rượu này rất mạnh.

Nó mạnh hơn bất cứ loại rượu nào Lục Nguyên từng uống, mới uống vào một ngụm toàn thân đã giống như có lửa thiêu đốt.

Nhưng cảm giác này, thật sự rất thoải mái:

- Hảo tửu!

Thái Sử Không mỉm cười:

- Ngươi được lắm, còn mạnh hơn sư tổ của ngươi.

- Sư tổ của ta?

Lục Nguyên không khỏi giật mình.

- Chính là sư tổ của ngươi khi ngươi ở Tấn quốc, Yến Thương Thiên, đúng rồi, ngươi có thể không biết rõ tên của tên đệ tử thứ mười lăm của ta, đại đệ tử của ta tên gọi là Yến Thương Thiên, cũng tức là tổ sư của ngươi ở Hoa Sơn.

Lục Nguyên hoàn toàn thất thần, vị này là sư phụ của tổ sư, nhưng như vậy chẳng phải quá lộn xộn hay sao, tổ sư của mình là đệ tử của lão giả này, còn mình lại gia nhập vào môn hạ của tổ sư, bối phận này tính toán như thế nào đây, Thái Sử Không ha ha cười nói:

- Làm gì phiền toái như vậy, ở trung ương thiên triều phải theo pháp tắc của trung ương thiên triều, ngươi ở Tấn quốc thì theo pháp tắc của Tấn quốc.

- Đúng rồi, ta nghe nói ở Tấn quốc các ngươi hình như 500 năm tính là một đời, ở trung ương thiên triều chúng ta quen tính 5000 năm là một đời, cho nên, ngươi và Yến Thương Thiên hơn kém nhau khoảng 1000 tuổi, hoàn toàn là người trong một đời, ngươi không cần câu nệ.

Thái Sử Không uống một ngụm rượu:

- Đệ tử kiệt xuất nhất của ta chính là Yến Thương Thiên, hắn là nhân vật trò giỏi hơn thầy, sau này, thực lực của hắn chỉ sợ còn vượt qua ta, ta già rồi, không được rồi, nhưng Yến Thương Thiên không cá tính bằng ngươi, hắn quá nghiêm túc, không uống rượu, người không uống rượu làm sao có thể biết được mĩ vị trong rượu.

- Nếu ta không uống rượu, làm sao biết được cảm giác say rượu, cảm giác trời đất quay cuồng, không gian thay đổi, sau đó hiểu thông được không gian của Thập đại thiết tắc.

Thái Sử Không lơ đễnh nói.

Không gian trong Thập đại thiết tắc!

Trong Thập đại thiết tắc còn có một loại không gian sao? Cho tới bây giờ chính mình cũng chỉ biết có Âm Dương, Luân Hồi, hiện tại xem ra còn có thêm một không gian nữa, Thái Sử Không thản nhiên nói:

- Cái gọi là Thập đại thiết tắc căn bản là mười loại lực lượng cơ bản nhất của sinh linh và không phải sinh linh giữa thiên địa, không gian chính là một trong số đó.

Lục Nguyên bất giác hỏi:

- Thập đại thiết tắc là Thập đại thiết tắc nào?

- Hiện tại không nói cho ngươi biết, sau này hãy nói.

Thái Sử Không nói:

- Còn quá sớm để nói với ngươi, kỳ thật chuyện này cũng chưa chắc có lợi cho phát triển của ngươi.

- Tốt rồi, hiện tại ngươi đã gia nhập môn hạ của ta, trở thành đệ tử thứ 31 của ta.

Thái Sử Không ngồi thẳng người:

- Kiếm môn chính là đại giáo vô đại, cũng có một số quy củ, ngươi nhất định phải tuân thủ.

- Điều thứ nhất trong giới luật bổn môn: không được khi sư diệt tổ.

- Điều thứ hai: không được kết giao Ma Đạo.

- Điều thứ ba: không được giết hại đồng môn.

- Điều thứ tư: không được lạm sát kẻ vô tội.

- Điều thứ năm, không được phản bội sư môn.

- Kỳ thật trong những điều này, điều thứ nhất, điều thứ tư, điều thứ năm, ngươi nhất định phải tuân thủ đấy, còn điều thứ hai, điều thứ ba đều là vô nghĩa, kết giao Ma Đạo, Ma Đạo là từ ngũ đại cổ văn minh định, không chừng ngày nào đó kiếm môn chúng ta sẽ trở thành Ma Đạo, không được giết hại đồng môn càng vô nghĩa, kiếm môn lớn như vậy, đủ loại nhân vật tầng tầng lớp lớp, ngươi không hại người nói không chừng sẽ có người hại ngươi, chỉ cần có lý do chính đáng, là người khác hãm hại ngươi trước, ngươi giết hại đồng môn hay như thế nào, ta cho ngươi lựa chọn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status