Hoa sơn tiên môn

Chương 490: Hút lấy kiếm ý (hạ)


Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều không dám khẳng định.

Thật lâu sau, kiếm ý quái vật quát lên:

- Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao ta lại thiếu đi một đạo kiếm ý? Đây là cái gì?

Gã mất đi một đạo kiếm ý? Lục Nguyên nhanh chóng kiểm tra bản thân, nhưng kiểm tra không ra. Hắn lập tức tế phù chú trên đỉnh đầu. Hắn vốn có ba mươi bảy thượng cổ phù chú, lúc này ngộ được năm cái. Hiện tại nên là bốn mươi hai cái. Nhưng sau khi đếm lại cẩn thận, tại sao lại là bốn mươi ba?

Sinh Tử Luân Hồi chi bàn, thứ này có thể hấp thu kiếm ý của người khác rồi chuyển đến người của mình?

Không có khả năng!

Hắn đã từng nghe Chu Thanh Huyền sư thúc tổ giải thích qua về Sinh Tử Luân Hồi chi bàn, nói cái này rất tiêu hao tuổi thọ. Hơn nữa còn có sự hạn chế. Ví dụ như pháp lực sẽ gia tăng hai bậc, làm tiêu hao tuổi thọ của đối thủ. Như thế nào khi đấu với Kiếm ý quái vật, vốn nên tiêu hao tuổi thọ của đối thủ nhưng lại biến thành hấp thu kiếm ý của đối thủ?

Gian phòng này thật đúng là cổ quái.

Đây là có chuyện gì?

Lục Nguyên nghi hoặc vô cùng.

Sinh Tử Luân Hồi chi bàn là hấp thu thọ nguyên của đối phương, nếu không thì cũng không gọi là Sinh Tử Luân Hồi chi bàn. Mà thọ nguyên căn bản không thể trực tiếp hấp thu, chỉ có tiêu tán trong thiên địa mà thôi.

Lại nói chính hắn đối phó là với một kiếm ý quái vật. Kiếm ý quái vật là do bản thân kiếm ý tạo thành. Kiếm ý chính là vật để giữ lấy tánh mạng cho gã. Thọ nguyên của gã chính là kiếm ý. Một khi một trăm lẻ một chủng kiếm ý tiêu hao hết thì gã sẽ chết.

Cho nên, Sinh Tử Luân Hồi chi bàn hiện tại hấp thu cũng vẫn là tuổi thọ, chỉ là tuổi thọ của kiếm ý quái vật chính là kiếm ý.

Thoáng một cái liền trở nên kỳ quái.

Hahahaha…Lục Nguyên âm thầm cười to.

Quá nhanh.

Vốn như vậy cũng được, trực tiếp hấp thu kiếm ý đều được. Đoán chừng từ trước đến nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Đương nhiên, kỳ thật thì cũng không thể nói là từ xưa đến nay. Từ xa xưa đến nay, khí vận đại đích thiên tài. Tuyệt thế thiên tài không người nào là không kỳ ngộ chồng chất. Lục Nguyên cũng là một trong số những người đó. Kỳ ngộ về kiếm cũng không riêng gì Lục Nguyên.

Đương nhiên, còn có một vấn đề khác. Không phải là nói đến mình không cách nào chiến thắng đối phương bằng cách hấp thu tuổi thọ của người đó. Nhưng đối với kiếm ý quái vật thì có thể. Kỳ thật thì đây chỉ là một sự trùng hợp. Bình thường đối với địch nhân là Đại Đạo cảnh cửu tầng, Lục Nguyên xác thực một chút biện pháp cũng không có. Nhưng hiện nay, vấn đề nằm ở chỗ kiếm ý tạo thành quái vật, mà Lục Nguyên thì lại là Kiếm hoàng chi thân, ít nhất cũng có tác dụng áp chế nhất định.

Nhiều loại nhân tố liền biến thành tình huống này.

Vừa nhấc tay, hắn nhìn lại xem kiếm ý vừa rồi mình thu được là loại kiếm ý gì. Trong số bốn mươi bốn trương thượng cổ phù chú, hắn tìm được một trương thượng cổ phù chú mới nhất, phát hiện trên đó có viết văn tự cổ "Hàn". Chẳng lẽ là Hàn chi kiếm ý? Thoáng một cái cảm thụ Hàn chi kiếm ý, hắn cảm thấy Hàn chi kiếm ý này lạnh vô cùng, tựa hồ như muốn đông sát vạn vật. Rồi trong chính giữa cái rét lạnh bao hàm một sự sống.

Hàn chi kiếm ý đã thành!

Tiện một ngón tay, một Hàn chi kiếm ý lạnh như băng từ trong ngón tay của Lục Nguyên phóng xuất ra ngoài. Hàn chi kiếm ý chỉ.

Thống khoái!

Dễ dàng đạt được một loại kiếm ý.

Lục Nguyên hướng về phía kiếm ý quái vật, vẻ mặt chân thành, đặc biệt thành khẩn:

- Thật muốn cảm ơn ngươi, vạn phần cảm ơn ngươi.

Kiếm ý quái vật hiện tại vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Hơn nữa, với chỉ số thông minh của gã hiện tại thì thật sự không cách nào lý giải được sự chân thành của Lục Nguyên. Gã quát to:

- Vì cái gì, vì cái gì mà kiếm ý của ta lại thiếu đi một cái? Nó đã đi đâu rồi?

Kiếm ý quái vật nhìn Lục Nguyên:

- Ngươi đã đoạt kiếm ý của ta.

Lục Nguyên gật đầu:

- Đúng vậy, cho nên mới cảm tạ ngươi.

Kiếm ý quái vật tức giận nói:

- Ta muốn giết ngươi!

Kiếm ý quái vật lập tức vung tay hóa một đạo kiếm khí bồng bềnh. Đây là một đạo kiếm khí khó có thể nắm lấy. Với nhãn lực của Lục Nguyên thì khó mà bắt được. Nhưng mặc kệ nó. Lục Nguyên giương một tay lên, tiêu hao thêm trung phẩm linh thạch, lại một lần nữa đánh tới Sinh Tử Luân Hồi chi bàn.

Lập tức tại Sinh Tử Luân Hồi chi bàn sinh ra biến hóa cực kỳ huyền ảo. Tựa hồ trong tích tắc có một quy tắc nào đó di chuyển trong thiên hạ.

Lục Nguyên cũng sớm có chuẩn bị. Bốn mươi bốn phù chú lại xuất hiện thêm một cái, thoáng biến thành bốn mươi lăm trương thượng cổ phù chú. Lục Nguyên tiếp tục dò xét, phát hiện trên thượng cổ phù chú này ghi chữ "Phiêu". Đạo kiếm ý này là cái gì, dùng làm sao? Lục Nguyên có chút tò mò.

Tay khẽ động, đạo Phiêu chi kiếm khí từ ngón tay phóng xuất ra ngoài. Đạo kiếm khí này khi phóng xuất ra ngoài liền phát hiện nó bay bổng, khiến người không thể bắt lấy.

Đây cũng là một kiếm ý khá hữu dụng. Kiếm ý này thi triển trên thân kiếm, khiến cho đối phương không cách nào suy đoán được công kích của mình. Tác dụng thực tiễn thật là lớn.

Lại thêm một kiếm ý đã thành. Thật sự thống khoái!

Lục Nguyên bây giờ lòng tràn đầy thống khoái, vui mừng nhìn về phía kiếm ý quái vật:

- Ngươi thật sự là một người tốt. Không đúng, là quái vật tốt.

Kiếm ý quái vật liên tục kêu lên. Với chỉ số thông minh của gã, xác thực không cách nào hiểu rõ đây rốt cuộc là cái gì. Vì cái gì mà gã liên tiếp mất đi hai đạo kiếm ý. Gã lại vung tay đánh ra một đạo kiếm chiêu phong hóa vũ. Lục Nguyên không chút khách khí. Một trăm trung phẩm linh thạch bốc cháy, lại một lần nữa thúc nổi Sinh Tử Luân Hồi chi bàn, hấp thu đạo kiếm ý này.

Lập tức, trên đỉnh đầu xuất hiện bốn mươi sáu trương thượng cổ phù chú. Hắn dò xét, thấy phía trên ghi một chữ "Chân". Lại thêm một trương thượng cổ phù chú.

Kiếm ý quái vật này xác thực là một quái vật tốt khó gặp. Trong thời gian ngắn đã tặng cho mình ba đạo kiếm ý. Thật sự không muốn cảm ơn người ta cũng không được.

Lục Nguyên tràn đầy cảm khái.

Kiếm ý quái vật cảm thấy không được bình thường. Gã tuy chỉ số thông minh không cao, nhưng liên tiếp bị Lục Nguyên hút đi ba loại kiếm ý, cũng đã kịp phản ứng, oán hận nhìn về phía Lục Nguyên. Cái chi bàn kia thật sự rất cổ quái. Gã tất nhiên là không biết đây gọi là Sinh Tử Luân Hồi chi bàn.

Kiếm ý quái vật trong nháy mắt liền bắt đầu chạy thoát. Hiện tại, không trốn là không được.

Mà Lục Nguyên cũng trong nháy mắt đuổi tới:

- Đừng đi chứ. Kiếm ý quái vật, ngươi là một quái vật rất tốt.

Lục Nguyên nói một cách thành khẩn. Kiếm ý quái vật dùng ra vài loại kiếm ý gia tốc, Lục Nguyên cũng ngự trên Bạch Đế kiếm đạo gia tốc lên, thẳng tiến truy đuổi. Kiếm ý quái vật này thật sự là một bữa ăn ngon của mình. Trên người hắn có hơn chín mươi loại kiếm ý. Nếu như mình bỏ lỡ chẳng phải là hối hận suốt đời sao?

Một đuổi một lại một lần nữa bắt đầu, chỉ là khác với lúc trước. Trước là kiếm ý quái vật đuổi theo, Lục Nguyên chạy trốn. Còn hiện tại, Lục Nguyên truy đuổi còn kiếm ý quái vật thì chạy trốn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status