Hoành tảo hoang vũ

Chương 121: Ngoại môn lâm hải nguyên (1)

Những đệ tử ở Đằng Long Viện như Lâm Lạc chính là tinh anh đệ tử, cũng được xưng là hạch tâm đệ tử, hưởng thụ lấy tài nguyên tu luyện tốt nhất; mà ngoại môn đệ tử thì kém hơn một chút, nhưng bởi vì chỉ có Tiên Thiên Cảnh mới có thể trở thành tinh anh đệ tử, trên thực tế ngoại môn đệ tử cùng tinh anh đệ tử ở tài nguyên tu luyện cũng không xung đột, chỉ là một cái quá độ mà thôi.

Nhưng đệ tử bình thường thì cùng ngoại môn đệ tử đồng dạng, đều là trình tự Hậu Thiên, rất cần tài nguyên tu luyện. Bởi vậy, nguyện vọng lớn nhất của mỗi đệ tử bình thường chính là trở thành ngoại môn đệ tử, đạt được đãi ngộ tu luyện rất tốt, nếu như có thể ở trước hai mươi tuổi đặt chân Tiên Thiên mà nói, có thể trở thành tinh anh đệ tử, được đến toàn bộ gia tộc bồi dưỡng.

Hắn mới vừa tiến vào ngoại viện, chợt nghe đến một thanh âm kêu lên:

- Lâm Hải Nguyên, lăn ra đây cho lão tử!

Lâm Hải Nguyên ở bên ngoài viện thời gian trôi qua gian nan không phải bình thường.

Ở Bạch Dương trấn Lâm gia, hắn cũng được cho là thiên tài, hai mươi ba tuổi tiến nhập Bạo Khí Cảnh, tuy cùng yêu nghiệt như Lâm Lạc là không có thể so sánh, nhưng trong cùng thế hệ tuyệt đối là người nổi bật.

Nhưng sau khi đi đến Liên thành, đừng nói hắn ở trong ngoại môn đệ tử chỉ có thể sa vào kế cuối, coi như là trong hàng đệ tử bình thường cũng có rất nhiều người tuổi so với hắn thấp, tu vi cao hơn, làm cho hắn áp lực cự đại.

Tuy ngoại môn đệ tử không chiếm được Thiên Tinh Thạch, nhưng đan dược lại mở rộng cung ứng, bản thân Lâm Hải Nguyên khắc khổ tu luyện, lại được Lâm Đa Lộc đả thông khiếu huyệt toàn thân, trong bốn tháng này rõ ràng từ Hậu Thiên thất tầng xông lên Hậu Thiên cửu tầng, có thể nói là tiến bộ như bay!

Nhưng mà vừa so sánh với ngoại môn đệ tử khác, hắn vẫn là kém đến nhiều lắm!

Ngay cả trong hàng đệ tử bình thường cũng không thiếu Cương Khí Cảnh cao thủ, hắn tu vi như vậy thật sự là không hề có địa phương tự ngạo. Bởi vậy, Lâm Hải Nguyên cũng một mực cố gắng tu luyện, không dám có bất luận lười biếng gì.

Nhưng đối với đệ tử bình thường mà nói, thân phận ngoại môn đệ tử quá trọng yếu!

Trước kia thì cũng thôi, xác thực tài nghệ không bằng người, chỉ có thể thành thành thật thật. Nhưng hiện tại rõ ràng chứng kiến một người so với bọn hắn kém xa tiến nhập ngoại môn, hưởng thụ lấy đãi ngộ tu luyện mà bọn họ đỏ mắt, điều này làm cho bọn họ làm sao có thể tâm lý cân bằng, tự nhiên muốn đi tìm Lâm Hải Nguyên gây phiền toái.

Đối mặt đối thủ Cương Khí Cảnh, Lâm Hải Nguyên tự nhiên không hề có lực hoàn thủ, những ngày này xuống, đan dược gia tộc ban cho hắn ngược lại có hơn phân nửa bị những người này đoạt đi!

Loại tình huống này, gia tộc căn bản không trông nom, ngươi thân là ngoại môn đệ tử, rõ ràng đánh không lại đệ tử bình thường, còn có mặt mũi muốn gia tộc giúp ngươi xuất đầu?

Huống hồ, bản thân Lâm Hải Nguyên cũng có ngạo khí, cũng không nghĩ tìm Lâm Lạc trợ giúp! Lui một bước mà nói, cho dù hắn muốn tìm Lâm Lạc hỗ trợ cũng không thấy Lâm Lạc, Lâm gia đẳng cấp sâm nghiêm, hắn một cái ngoại môn đệ tử căn bản tiếp cận không được Đằng Long Viện!

Thời điểm Lâm Lạc đến nơi, vừa hay nhìn thấy vài đệ tử bình thường tìm đến Lâm Hải Nguyên. Những người này nếm đến ngon ngọt, cách hai ngày sẽ tìm đến Lâm Hải Nguyên yêu cầu đan dược, sau khi tâm tình tốt liền đem Lâm Hải Nguyên đánh một trận, thời điểm tâm tình không tốt cũng muốn đánh một chầu.

Không có biện pháp, ai bảo Lâm Hải Nguyên không có thực lực, rồi lại ở trong ngoại viện làm cho bọn hắn đỏ mắt, không đánh trong nội tâm thật sự khó chịu.

- Lâm Hải Nguyên, nói cho ngươi biết một tin tức bất hạnh, hôm nay lão tử khó chịu không bình thường, nên ngươi thảm rồi!

Nguyên một đám thiếu niên đầu rất thấp lùn hung dữ mà nhìn xem Lâm Hải Nguyên, Hậu Thiên thập tầng tu vi, xác thực ổn đè ép Lâm Hải Nguyên một đầu.

Lâm Hải Nguyên im lặng không tiếng động, chỉ là đem song chưởng vượt qua đến ngực.

- Không biết tự lượng sức mình!

Thiếu niên thấp lùn một quyền đánh ra, oanh mở phòng ngự của Lâm Hải Nguyên, đưa hắn trực tiếp đập lấy trên tường.

- Oa!

Sắc mặt Lâm Hải Nguyên trắng nhợt, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi. Nhưng hắn cũng không phải kiên cường bình thường, sửng sốt không có gọi, chỉ là dùng một đôi mắt tràn ngập phẫn nộ nhìn chằm chằm vào đối phương.

- Ha ha, ngươi có phải không phục hay không?

Thiếu niên thấp lùn cười to.

- Lão tử thật sự là không rõ, loại người ngu xuẩn như ngươi dựa vào cái gì có thể tiến vào ngoại viện? Sẽ không phải là cấu kết lão nương gia tộc nào đó, đem người ta hầu hạ sảng khóai, nên mở cửa sau cho ngươi chứ! Thay lão tử nói với nàng, so công phu trên giường, một lão tử bằng mười người như ngươi!

- Hổ ca, nói đến cửa sau, cũng không nhất định là lão nương, nói không chừng là tiểu tử này bán cái mông cho tên biến thái nào đó!

- Hì hì, Hồ Tử, nếu không, ngươi cũng đi bán cái mông thoáng một chút?

Thiếu niên thấp lùn này tên là Lâm Hổ, người mặc dù thấp lùn, nhưng dáng người khỏe mạnh như mãnh hổ, coi như là xứng với cái tên. Hắn cười ha ha nói:

- Bán cái mông coi như xong, lão tử vẫn là nam nhân bình thường!

- Đánh chết gia hỏa bán cái mông này! nguồn .

- Loại người này còn có mặt mũi ở ngoài viện, quả thực chính là mất mặt Lâm gia chúng ta!

Bảy thiếu niên này đều là kêu gào, nhưng vẫn là Lâm Hổ hướng Lâm Hải Nguyên một bước nhanh lướt đi tới, oanh ra một trọng quyền. Một mình đấu, người phụ trách biệt viện là không biết trông nom, nhưng quần ẩu thì sẽ gặp đến trừng phạt.

Lâm Hải Nguyên đã bị thương không nhẹ, ngay cả đứng đều cũng có chút miễn cưỡng, tuy làm ra động tác trốn tránh, nhưng căn bản không có khả năng lẩn rơi!

Mắt thấy một quyền này muốn oanh đến, nhưng mội cái đại thủ lại đột nhiên tung hoành duỗi ra, đem cổ tay Lâm Hổ một mực bắt lấy.

Lâm Hổ không khỏi sững sờ, giãy dụa, nhưng lại không chút sứt mẻ. Hắn quay đầu nhìn lại, đối phương nhìn về phía trên so với hắn còn muốn tuổi trẻ hơn, dáng người thon dài, sắc mặt lạnh nhạt.

- Ngươi là ai, mau buông ta ra!

Hắn hét lớn.

- Lâm Lạc!

Lâm Hải Nguyên thì vừa thẹn vừa mắc cở. Lâm Lạc cung cấp cho hắn điều kiện tu luyện tốt như vậy, nhưng hắn lại bị đệ tử bình thường khi dễ, thật sự rất xin lỗi Lâm Lạc dụng tâm lương khổ !

- Lâm Lạc…

Mấy người Lâm Hổ tất cả đều giật mình.

Vị này gần đây Lâm gia chính là danh tiếng cực thịnh, mấy ngày hôm trước ở trong hoàng cung đánh bại Tôn Đông Dương, nghiễm nhiên trở thành cao thủ đứng đầu Liên thành thanh niên! Nhân vật như vậy, bọn họ chỉ có nhìn lên, ai ngờ Lâm Hải Nguyên rõ ràng cùng hắn có quan hệ!

Lâm Lạc nhẹ buông tay, thả cổ tay Lâm Hổ ra, sau đó nhìn Lâm Hải Nguyên vung tay lên, lục sắc quang mang chớp động, Vạn Mộc Chi Xuân phát động, đã đem thương thế của Lâm Hải Nguyên trị hết được thất thất bát bát.

Hắn tâm niệm vừa động, Sương Long Thương lập tức từ trong cơ thể hiện ra, bị hắn cầm trong tay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status