Hoành tảo hoang vũ

Chương 268: Hóa long trì (1)

Ads Bất quá, ba chữ Càn Nguyên quốc đã chấn nhiếp tất cả mọi người, tuy Lâm gia gì đó không có nghe nói qua, nhưng Tô gia là đỉnh cấp thế gia của Càn Nguyên quốc, có được Thích Biến Cảnh siêu cấp cường giả tọa trấn!

- Sáu ngàn bốn trăm năm mươi ba!

Nhân viên cung đình thay Tô Mị báo ra chiến tích, rất có ý nịnh nọt.

- Cái gì, ngươi có phải nhìn lầm rồi hay không!

Tô Mị giận dữ vỗ cái bàn nói:

- Bản cô nương trèo lên không được vị trí thứ nhất, ánh mắt ngươi là mọc như thế nào vậy hả?

Cái chiến tích này rõ ràng biểu hiện ở trên tấm bia đá, sẽ nhìn lầm sao?

Nếu đổi một người khác quấy rối như thế, sớm bị người đá ra bên ngoài, nhưng Tô Mị lại là thiên kim của Tô gia, ai dám?

Pằng! Pằng! Pằng!

Tô Mị đem cái bàn đập loạn hưởng, chỉ vào tấm bia đá nói:

- Rõ ràng là mười vạn, ngươi sẽ không phải không biết đếm đó chứ!

Đây cũng không phải là cố tình gây sự bình thường!

Mọi người đều là sắc mặt biến thành màu đen, làm bừa cũng hiển nhiên, quang minh chính đại như này, đại khái cũng chỉ có Tô đại cô nương mới có thể làm được ra chuyện như vậy a.

Tuy khí tràng của Tô Mị rất mạnh, hơn nữa cố tình gây sự cũng thăng lên đến một loại cảnh giới, nhưng thành tích cuối cùng vẫn duy trì nguyên phán.

Đương nhiên, nếu Tô gia đột nhiên đi lên một Thích Biến Cảnh cường giả ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào, nói không chừng tất cả mọi người sẽ mở to mắt nói lời bịa đặt .

Lâm Lạc đi đến trước, một tay đặt đến trên tấm bia đá nói:

- Lâm Lạc!

Tô Mị đã sắp xếp cho hắn "Bối cảnh" xong xuôi, vậy hắn chỉ cần trực tiếp thông báo danh tự là được.

Chín ngàn một trăm bốn mươi chín!

Trong nháy mắt trèo lên đỉnh!

Hắn săn giết một mãnh thú Thông Minh Cảnh, chính là cái này kéo ra chênh lệch cùng những người khác, làm cho hắn thoải mái nắm bắt đệ nhất danh.

Tựa như Tô Mị không có cách nào làm bừa leo lên vị trí thứ nhất, nhưng Lâm Lạc lại là ván đã đóng thuyền leo lên thứ nhất, không có cách nào xoạt thành tích của hắn xuống dưới!

Lần này giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương hết thảy đều kết thúc, tiền tam danh theo thứ tự là Lâm Lạc, Hồ Chấn Vũ, Bùi Nghĩa Hiên.

. . .

- Đáng giận, dám đem bản cô nương xoạt xuống dưới!

Tô Mị tức giận vỗ bàn.

Đây đã là ngày thứ tư rời khỏi di tích, Tô đại cô nương tức giận vẫn không có tiêu tan, cả ngày mượn bàn ghế hả giận, Ngân Mang sợ đến mức cũng không dám ở bên cạnh của nàng, lui về trên vai Lâm Lạc.

Thái Kế Vũ sau khi trải qua luân phiên khổ chiến, rốt cục đánh xuống trụ cột, hiện tại đang bế quan trùng kích Niết Âm Cảnh.

Lâm Lạc không khỏi ai thán, vì cái gì phải là hắn đến thừa nhận oán khí của yêu nữ này.

- Tên ngốc, ngươi nói cái này công bình hay không công bình?

Tô Mị dùng mục quang đằng đằng sát khí theo dõi hắn, nếu Lâm Lạc dám gật đầu một cái mà nói, nàng chắc chắn sẽ nhắm vào Lâm Lạc lải nhải cả buổi sáng.

Thật sự là đáng tiếc, không có thể trước tiên trốn vào Hóa Long Trì, nghe nói phải có ba ngày thời gian nghỉ ngơi đầy đủ, mới có thể ở trình độ lớn nhất hấp thu chỗ tốt của Hóa Long Trì, nếu không cũng không cần bị yêu nữ này lải nhải.

Cũng may đây đã là ngày thứ tư, nên có nhân viên tới đón hắn tiến vào Hoàng cung Hóa Long Trì, tiếp nhận tạo hóa làm cho vô số võ giả tha thiết ước mơ.

- Lâm huynh…

Bùi Nghĩa Hiên đi đến nói:

- Tiếp dẫn Sứ giả trong nội cung đã đến, chúng ta lên đường đi!

- Chú ý đừng chết chìm ở bên trong!

Tô Mị hung dữ nguyền rủa nói.

Biết rõ yêu nữ này tâm tình khó chịu, ngay cả Bùi Nghĩa Hiên cũng không dám nói chuyện, lúc này hai người ly khai Bùi gia, leo lên một cỗ xe ngựa hoa lệ, một đường hướng Hoàng cung xuất phát.

Trăm năm này là đến phiên Bùi gia làm Hoàng Đế, đối với Bùi Nghĩa Hiên mà nói, Hoàng cung tự nhiền như nhà của mình. Trên xe ngựa kia thêu lên ấn ký Bùi gia gia tộc, ở trong hoàng cung thông hành không trở ngại, căn bản không có thị vệ tiến lên nghi vấn.

Thẳng qua hơn nửa canh giờ, xe ngựa mới ngừng lại, hai người xuống xe, được người dẫn đi vào một gian thư phòng.

Hồ Chấn Vũ so với bọn hắn tới nhanh một bước, giờ phút này đang ở trong thư phòng uống trà, sau khi chứng kiến hai người, liền buông chén trà trong tay xuống, đứng người lên ôm quyền nói:

- Bùi huynh, Lâm huynh!

- Hồ huynh tới sớm!

Bùi Nghĩa Hiên cũng ôm quyền đáp lễ lại, sau này bọn họ đều có khả năng tiếp nhận gia chủ chi chức, lẫn nhau trong lúc đó tự nhiên phải khách khí, miễn cho mất phong độ làm cho người ta xem thấp.

Lâm Lạc thì cười nhạt một tiếng, ôm quyền xem như đáp lễ lại.

Hồ Chấn Vũ thật cũng không có trách móc, dù sao Lâm Lạc là đệ tử thế gia "Thần quốc", nếu quá khách khí ngược lại sẽ làm hắn sợ!

- Không nghĩ tới cuối cùng là Hồ huynh sẽ trổ hết tài năng!

Bùi Nghĩa Hiên có vẻ có chút cảm thán, trên võ đạo cho lộ thật sự là ai cũng không thể xem nhẹ, ai có thể nghĩ đến Hồ Chấn Vũ hơn ba mươi tuổi mới đột phá Tiên Thiên Cảnh sẽ tuấn kiệt kiệt xuất nhất của ngũ đại quốc!

Hồ Chấn Vũ lộ ra một tia mỉm cười rụt rè, tuy hắn không có thể bắt được thành tích đệ nhất, nhưng bại bởi đệ tử thế gia "Thần quốc" như Lâm Lạc lại không dọa người. Mà sau khi hắn được Hóa Long Trì tạo hóa, tu vi tiến cảnh càng thêm không người có thể so sánh!

Hắn suy nghĩ đã không phải là Tộc trưởng gia tộc, mà là muốn trở thành Địa Nguyên, Thiên Hợp cường giả, dẫn đầu gia tộc của mình, quốc gia của mình trở thành Thượng Nguyên quốc cường đại nhất!

Hơn nữa, nói không chừng còn có thể trở thành Thần quốc thứ tư!

- Bệ hạ giá lâm!

Trong một tiếng hô to, Cam Vũ quốc đương triều Hoàng Đế, cũng là Bùi gia Gia chủ Bùi Nguyên Thành long hành hổ bộ đi đến, sau lưng là hai thị vệ.

- Gặp qua Bệ hạ!

Ba người đồng thời hành lễ, nhưng thân phận của bọn hắn cũng không bình thường, không cần quỳ lạy, chỉ cần dùng lễ vãn bối là được.

- Ân!

Bùi Nguyên Thành khoát tay áo.

- Ba người các ngươi dùng thực lực của mình thắng được tư cách tiến vào Hóa Long Trì, hy vọng các ngươi quý trọng cơ hội lần này, có thể có bao lớn tạo hóa, còn phải xem ý chí của các ngươi! Trẫm lúc trước cũng có tiến nhập qua Hóa Long Trì, bất quá chỉ đợi bảy canh giờ đã chịu không được rời đi, bây giờ nghĩ lại, dù là lại khó nhịn cũng phải kiên trì mãn ba ngày a!

Hồ Chấn Vũ không nhịn được nói:

- Xin hỏi Bệ hạ, lúc trước là tu vi cảnh giới gì?

Bùi Nguyên Thành cười cười nói:

- Minh Dương ngũ trọng thiên!

Hồ Chấn Vũ không khỏi biến sắc, hắn mặc dù có tu vi Minh Dương lục trọng thiên, chênh lệch cũng không phải quá lớn! Mà có thể trở thành Bùi gia Gia chủ, Bùi Nguyên Thành nhất định là người tâm chí vô cùng kiên nghị, ngay cả hắn cũng chỉ có thể ở Hóa Long Trì nghỉ ngơi bảy canh giờ, đến tột cùng là khó chịu như thế nào?

- Các ngươi nhớ kỹ, có thể ở trong Hóa Long Trì chờ lâu dù chỉ là một hơi thời gian, đều có thể cho các ngươi một con đường tương lai rộng rãi, nên các ngươi phải dùng nghị lực lớn nhất đi chịu đựng a!

Bùi Nguyên Thành đem tay áo hất lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status