Hoành tảo hoang vũ

Chương 677: Lưu Minh Thiên Sương tâm kinh (2)

Tô Mị, Ninh Kiều Nguyệt, Hạ Mộng Như đều hoan hô lên, mà Đường Điềm thì dương dương đắc ý, lồng ngực ưỡn lên nói:

- Cái này đều là công lao của người ta! Các ngươi mau tới ca ngợi ta đi, tuy người ta không phải người ái mộ hư vinh, nhưng cũng không ngại các ngươi ngẫu nhiên sùng bái!

- Được, cứ ở đó mà đợi đi!

Chúng nữ đều là đi véo cái mũi của tiểu ma nữ.

- Phàm nhân, các ngươi thông qua được khảo nghiệm cuối cùng, đây là phần thuởng của các ngươi!

Bên trong tối tăm, thanh âm hư vô phiêu miểu kia vang lên, ngay cả có phải Tư Không Thanh Dương hay không cũng không thể khẳng định.

Một bản thư tịch hơi mỏng từ giữa không trung rơi xuống, BA~ thoáng một phát nằm ở trên mặt đất lạnh như băng, phong bì hỏa hồng sắc, thượng diện có ghi sáu chữ Lưu Minh Thiên Sương tâm kinh.

- Cũng chỉ có điểm ấy ban thưởng?

Lâm Lạc phi thường khó chịu, bọn hắn đánh sống đánh chết, liền vì một bản công pháp như vậy?

- Ngươi có kỳ công, đương nhiên không cần vì công pháp sầu muộn, phải biết rằng làm phức tạp một võ giả lớn nhất là công pháp! Một bản công pháp thượng thừa có thể tiết kiệm cho võ giả gấp hai gấp ba, thậm chí mười mấy lần thời gian!

Tô Mị ném cho hắn một cái liếc mắt.

Tuy nàng không phải võ đạo cuồng nhân, nhưng xuất thân từ đại gia tộc võ học Nam Châu, đối với ý nghĩa của công pháp tự nhiên không thiếu hiểu rõ.

- Nhìn xem là cấp bậc gì đây!

Lăng Kinh Hồng tiếp nhận sách, mở ra ở trước mặt mọi người, lại để cho mọi người có thể đồng thời chứng kiến.

Lưu Minh Thiên Sương tâm kinh là một môn công pháp không thuộc tính, bất luận linh căn gì cũng có thể tu luyện. Nhưng nếu có Thủy hệ linh căn mà nói, có thể ở sau khi công pháp đại thành luyện thành Thiên Sương thủ, có được hiệu quả bỏ qua lĩnh vực cùng giai, trực tiếp chế địch!

Từ điểm đó mà nói, môn công pháp này là tương đối cường hãn, đủ để cho bất luận kẻ nào cũng tranh đến đầu rơi máu chảy!

Không có Thủy linh căn? Cái kia không sao, có Sinh Linh đan a, người bình thường cũng có thể ăn vào nhất giai cùng nhị giai đấy, chí ít có năm thành tỷ lệ có thể có được Thủy linh căn! Mặc dù là ngụy linh căn, nhưng uy lực của Thiên Sương Thủ cũng không phải dựa vào lĩnh vực để phát huy!

Đây đối với Lâm Lạc mà nói là tương đối thực dụng, dù sao hắn không có khả năng lúc nào cũng đem Ngũ Hành công pháp của mình bảo trì ở cùng một đại cảnh giới, như vậy Thiên Sương Thủ có thể phát huy ra công hiệu cực lớn.

Trên bầu trời hiện ra một đôi mắt, cực lớn giống như thượng cổ Thần thú, có thể so với hai ánh sao sáng, nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc một hồi lâu mới chậm rãi biến mất, lập tức, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, dĩ nhiên đã đi ra chỗ thần bí này!

Chỉ thấy bốn phía một mảnh hoa cỏ, không phải là địa phương mười ngày trước bọn hắn tiến vào Thần Chi thí luyện tràng sao?

May là ở chỗ này đầy đủ yên lặng, bốn phía căn bản không có một bóng người. Ngay cả tung tích của chim thú cũng nhìn không tới, bọn hắn đột nhiên xuất hiện tự nhiên cũng sẽ không đưa tới âm thanh thét lên gì, giống như bọn hắn bị cuốn tiến vào trong không gian thần bí không có người biết.

Mà khi bọn hắn xuất hiện trong nháy mắt, thiên địa cảm ứng, vô số lôi vân bắt đầu tập kết tới, Lâm Lạc, Đường Điềm cùng Lữ Nguyệt Đồng đều là đột phá một đại cảnh giới, nhất định phải độ kiếp rồi!

Đường Điềm tuyệt đối vô sự, Lâm Lạc có Tử đỉnh tương hộ, nhưng Lữ Nguyệt Đồng lấy cái gì đến kháng?

- Các ngươi thối lui, ta cùng Lữ cô nương chung một chỗ độ kiếp!

Lâm Lạc quát to, lại để cho Tô Mị tứ nữ tranh thủ thời gian ly khai phạm vi lôi vân, các nàng tuyệt đối đỡ không nổi lôi kiếp của Huyền Linh cảnh!

- Nhưng thực lực của…

- Ta có Tử đỉnh thủ hộ, không sao, nhanh ly khai, đừng làm cho ta phân tâm!

Lâm Lạc quát to, đã đem Tử đỉnh thanh toán đi ra, mà Đường Điềm đã sớm chạy trốn không thấy rồi.

Bốn người Tô Mị liếc mắt nhìn một cái, nhao nhao rút lui như bay, cách Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng rất xa.

- Tiểu bạch kiểm, lão nương cũng không muốn cùng ngươi đồng sanh cộng tử!

Lữ Nguyệt Đồng còn ở đằng kia nói giỡn, tâm tính cũng không tệ.

Lâm Lạc cười ha ha, nhưng không có chờ hắn nói chuyện, lôi kiếp đã đánh xuống, loảng xoảng, tia chớp tung hoành, đúng là dài đến vạn trượng, thanh thế kinh thiên như Mạt Nhật Hàng Lâm!

Hắn sáu hệ công pháp đột phá Huyền Linh Cảnh, Lữ Nguyệt Đồng cũng đột phá một lần. Hơn nữa hai người cùng một chỗ độ kiếp lẫn nhau điệp gia, cái Huyền Linh kiếp này thậm chí so với Diệt Linh kiếp còn muốn khủng bố hơn!

Tử đỉnh bay lên không, phóng xạ ra nghìn vạn đạo hào quang. Đem Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng bao quanh bảo vệ, làm tia chớp tung bổ như thế nào cũng không chút sứt mẻ!

Thần khí, không hổ là Thần khí, thường nhân sợ lôi kiếp như rắn rết, động một chút lại muốn vẫn lạc, rõ ràng không làm gì được nó chút nào! Hơn nữa, đây cũng không phải là lôi kiếp bình thường a, mà là gia điệp bảy tám siêu cấp đại lôi kiếp!

Đáng tiếc, bởi vì hoàn toàn dựa vào Tử đỉnh che chắn, Lâm Lạc cũng không có cách nào hấp thụ tia chớp chi lực đến gia tăng lôi đan hạch của mình! Bất quá có thể sống sót đã không tệ rồi, có đôi khi người cần phải thấy đủ!

Sau nửa canh giờ, lôi vân tiêu tán, Đường Điềm cũng từ phương xa nhẹ nhàng bay đến, còn nhảy lên mấy cái, phảng phất vẫn chưa thỏa mãn.

- Trước tìm một chỗ, để cho ta cùng Lữ Nguyệt Đồng khôi phục lực lượng rồi nói sau!

Lâm Lạc được Lăng Kinh Hồng cõng ở trên lưng, bằng không thì hắn căn bản không có khí lực đi đường.

Dù sao đều là Linh Cảnh cao thủ, mạc thiên tịch địa (*màn trời chiếu đất) cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, huống chi tứ nữ đều là người thích hưởng thụ, trong không gian pháp khí tràn đầy các loại xa xỉ phẩm sinh hoạt cần thiết, muốn cái gì có cái đó, đủ để đem hoang dã bố trí thành một tòa hành cung!

Bọn hắn tạm thời ở đây, chờ đợi Lâm Lạc cùng Lữ Nguyệt Đồng khôi phục sức khỏe, chỉ dựa vào Đường Điềm một người cũng không quá an toàn, hơn nữa tính cách tiểu ma nữ càng làm cho người lo lắng.

Tất cả mọi người bắt đầu tu luyện Lưu Minh Thiên Sương tâm kinh, phẩm giai môn công pháp này không cách nào phán định, nhưng so với công pháp mà chúng nữ tu luyện trước mắt tuyệt đối cao minh hơn, lại là công pháp không thuộc tính, tự nhiên mỗi người đều là lập tức tu luyện.

Cho dù vốn là công pháp không kém, nhưng kiêm tu môn công pháp này cũng có thể luyện thành Thiên Sương Thủ, đây chính là đại sát khí!

Tuy các nàng Tô Mị cùng Lâm Lạc song tu có thể đạt được tu vi đột nhiên tăng mạnh, nhưng nếu công pháp lại thượng thừa một ít, cái kia ở lúc đem linh khí chuyển hóa làm linh lực bản thân, hiệu suất cũng sẽ tăng lên rõ rệt, đồng dạng tu luyện một canh giờ lại có thể bằng mười canh giờ trước kia, tự nhiên không có đạo lý không thay đổi tu luyện.

Các nàng đều đang đợi lấy Lâm Lạc đem lực lượng khôi phục, kích động thể nghiệm uy lực song tu môn công pháp này, ánh mắt oán nữ để cho Lâm Lạc có loại cảm giác không rét mà run.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status