Hoành tảo hoang vũ

Chương 721: Điều kiện để lấy được di bảo

- Ngươi đến tột cùng là ai?

Miêu Thư Dao lạnh lùng nói ra.

Có thể hóa thân hỏa diễm, tất nhiên là có được lĩnh vực, chí ít cũng phải là Không Linh cảnh tồn tại! Nhưng Lâm Lạc lại có thể một đường giấu diếm được rất nhiều Lão tổ, thậm chí ngay cả Chủ Linh cảnh cao thủ cũng không có thể nhìn ra hắn ngụy trang, tiểu tử này tuyệt không đơn giản!

Lâm Lạc mỉm cười nói:

- Tại hạ Lâm Lạc!

- Lâm Lạc, chính là sát nhân cuồng Lâm Lạc?

Lạc thất nương không khỏi che cặp môi đỏ mọng kinh hô một tiếng, trong đôi mắt đẹp không che dấu vẻ kinh hoàng chút nào.

Lâm Lạc không khỏi muốn mạnh mẽ đánh cái mông của Thủy Doanh Tâm. Cái mụ điên này làm hại hắn hiện tại tiếng xấu lan xa, rõ ràng ngay cả Tử Lâm Vực mọi người nghe qua đại danh của hắn! Hơn nữa, đây là hung danh hiển hách... Sát nhân cuồng?

- Nguyên lai là Lâm thiếu!

Miêu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, bất quá bên trong khẩu khí của nàng không có chút kính sợ nào, trong đôi mắt đẹp lại chớp động lên sát khí uyển chuyển.

- Chúng ta… chúng ta tìm địa phương có… bảo vật… bảo vật a!

Đúng lúc này, Cát gia tiểu tử lại kinh hô một tiếng, chính giữa thạch thất có một cái bàn, trên mặt thình lình có hai bình thuốc, mặt khác là một khối Huyết Ngọc như ý cùng một lá thư.

Hắn vừa gọi như vậy mới biết được chuyện xấu, lập tức quay đầu, dùng ánh mắt hung dữ nhìn Lâm Lạc cùng Miêu Thư Dao, thậm chí đối với Lạc thất nương cũng toát ra vẻ đề phòng.

Đây chính là đan dược, bảo vật Thần linh lưu lại, mặc dù còn không biết là cái gì, nhưng tuyệt đối là vô cùng trân quý! Ở trước mặt Thần tàng, đừng nói là nữ nhân, dù là lão tử thân thiết hắn cũng có thể bán!

- Loại phế vật như ngươi còn không xứng có được Thần vật!

Miêu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, liền đánh ra một chưởng.

Trong phòng nhỏ hẹp này, căn bản không có không gian xê dịch, Cát gia tiểu tử chỉ có thể liều mạng, tế ra một cây trường thương màu bạc liền hướng đối phương đánh trả đi, quát:

- Thối nát kỹ nữ, cởi sạch quần áo quỳ xuống liếm ngón chân của bản thiếu gia. Nói không chừng bản thiếu gia còn có thể tha cho ngươi một mạng!

Ông!

Ngân thương khí linh bị kích hoạt hoàn toàn, thình lình đạt đến trình độ Tịch Linh cảnh sơ kỳ, một bóng người hư hóa cầm lấy trường thương sử dụng, đối với Miêu Thư Dao triển khai công kích.

Đây là một Tịch linh khí, mà Cát gia tiểu tử cũng đạt tới Huyền Linh cảnh đỉnh phong, vừa vặn miễn cưỡng có thể kích hoạt khí linh, phát huy ra uy năng cái linh khí này.

- Tự tìm cái chết!

Miêu Thư Dao vốn là tâm tính cay độc, bọn thủ hạ hơi có sai lầm đều đổi lấy đòn hiểm của nàng, huống chi bị người đang ở trước mặt nói lời nhục nhã như vậy, song chưởng tung bay, thế công càng mạnh.

Hai người này đánh cho kịch liệt, nhưng Lạc thất nương lại nhân cơ hội đem hai bình thuốc cùng Huyết như ý thu vào, cầm lấy mảnh giấy kia xem qua.

- A…

Cũng không lâu lắm, liền chỉ nghe Cát gia tiểu tử hét thảm một tiếng, một cánh tay bị đối phương ngạnh sanh xé xuống! Hơn nữa, đây chính là có lĩnh vực chi lực, căn bản không cách nào khép lại, đừng nói lại dài cánh tay đi ra, ngay cả huyết cũng ngăn không được, rào rào rào bão tố!

- Thất nương giúp ta!

Hắn hét lớn.

Lạc thất nương cũng biết đạo lý môi hở răng lạnh, nàng cùng Cát gia tiểu tử tư hận sâu hơn, nhưng có thể phóng tới sau này hãy nói, nhưng Cát gia tiểu tử vừa chết, Miêu Thư Dao nhất định phải đem nàng cùng Lâm Lạc diệt sát, độc chiếm bảo vật!

Nàng tế ra một cái Hồng Tụ, giống như linh xà hướng Miêu Thư Dao tập cuốn mà đi.

- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại!

Miêu Thư Dao hừ lạnh một tiếng, một cái trường tiên cuốn ra, giống như hai linh xà đối chiến, Hồng Tụ của Lạc thất nương lập tức địch không lại, uể oải rơi trên mặt đất, ngay cả sắc mặt của Lạc thất nương cũng hiện ra một mảnh tái nhợt.

- A…

Cát gia tiểu tử lại phát một tiếng hét thảm, một cánh tay khác cũng ly thể mà đi, tràng diện máu chảy đầm đìa để cho toàn thân người ta không thoải mái!

Miêu Thư Dao hiển nhiên là cố ý, lấy uy năng cao hơn một đại cảnh giới của nàng, muốn thu thập Cát gia tiểu tử tuyệt không có khó giải quyết như vậy! Mà dụng ý của nàng là kinh sợ Lâm Lạc cùng Lạc thất nương, làm cho bọn hắn sinh lòng sợ hãi mà mất đi ý chí phản kháng.

Dù sao đệ tử đại gia tộc đều có lá bài tẩy riêng phần mình, mà thạch thất lại vô cùng nhỏ hẹp, căn bản không chỗ có thể ẩn núp, chỉ có thể miễn cưỡng chống, sinh ra rất nhiều biến số.

Điều này hiển nhiên hiệu quả rất tốt, Lạc thất nương vốn cũng không phải là người ý chí kiên nghị gì, khuôn mặt tái nhợt, tựa hồ có cảm giác cam chịu số phận. Nhưng nếu như có thể gặp biểu lộ nàng buông xuống kia, liền thấy nàng rõ ràng nổi lên một vòng cười lạnh.

Ở Cát gia tiểu tử không ngừng kêu gào thê thảm, hắn rốt cục không cam lòng nhắm hai mắt lại, đã xong giãy dụa thống khổ.

Miêu Thư Dao sát ý lan tràn mà nhìn xem Lâm Lạc cùng Lạc thất nương, nhưng lại trước khóa ở trên người Lạc thất nương, hiển nhiên, nàng hận nhất là Lâm Lạc, bởi vậy đem Lâm Lạc phóng đến một cái cuối cùng, muốn chậm rãi lăn qua lăn lại hắn!

Kiều khu đầy đặn của Lạc thất nương run lên, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lâm Lạc nói to:

- Lâm công tử, cứu thiếp thân!

Lâm Lạc bất vi sở động, Cát gia tiểu tử không phải thứ tốt, nữ nhân này cũng không thấy được tốt hơn chỗ nào, chết không có gì đáng tiếc!

- Cứu ta, nếu không ngươi nhất định sẽ hối hận!

Lạc thất nương cầm tờ giấy trong tay kia vung vẩy nói to.

- Chết!

Miêu Thư Dao cũng đã giết tới đây, trường tiên thăm dò, hướng về cái cổ trắng ngọc của Lạc thất nương quấn đi qua.

Bùm!

Lâm Lạc tung người tới, một quyền oanh ở trên trường tiên, lực lượng cường đại lập tức đem trường tiên xua nát, giống như con rắn chết rơi xuống đất.

- Ngươi tốt nhất không nên nói dối!

Hắn nhàn nhạt nói ra.

- Thiếp thân không dám!

Lạc thất nương vội vàng đưa lên tờ giấy kia, đây là di thư Trương Hạo lưu lại a.

Lâm Lạc tiếp nhận tờ giấy kia nhìn lại, tựa hồ căn bản không thèm để ý còn có một địch nhân chưa có quét dọn. Mặc dù hắn biểu lộ một mực rất bình tĩnh, không hề kiêu ngạo, nhưng mà cách làm này đối với Miêu Thư Dao mà nói lại kiêu ngạo đến không thể lại kiêu ngạo!

Miêu Thư Dao tức giận đến bộ ngực sữa thẳng run, nhưng một quyền kia của Lâm Lạc lại làm trong nội tâm nàng khiếp sợ, rõ ràng không dám tiếp tục xuất kích!

- Chúc mừng ngươi, làm ra lựa chọn chính xác duy nhất! Hiện tại, lão phu muốn lưu lại cho ngươi hai kiện bảo vật, thứ nhất, chính là trăm hạt Âm Dương đan, đan dược này này chia làm âm dương lưỡng chủng, phải nam nữ chia ăn, sau đó hợp loạn song tu mới có thể luyện hóa dược lực! Thứ hai, là một cái Hỗn Nguyên Lệnh của Âm Dương Thánh Giáo, quan hệ lấy vạn năm bí tàng của Âm Dương Thánh Giáo ta!

Trương Hạo này quả nhiên cùng Âm Dương Thánh Giáo có quan hệ!

Lúc trước nhìn thấy hai chữ âm dương kia, Lâm Lạc đã có chỗ hoài nghi, chỉ là Vong Giả Chi Kiếm quá tà, khiến hắn lại không dám khẳng định.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status