Hôn lễ đệ nhất thiên hạ

Chương 177: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

Tần Cửu khẽ thở dài, "Chiêu Bình, hiện giờ ta và Nhị ca người gặp chẳng bằng không gặp. Mà người đó, nói ra, chẳng phải người nên đi gặp Tạ Địch Trần rồi sao?"

Lần này đến phiên Chiêu Bình im lặng.

Tần Cửu không biết vì sao năm đó Chiêu Bình và Tạ Địch Trần xa cách, nhưng nàng lại rất rõ, Chiêu Bình thích Tạ Địch Trần.

"Ta không có gì để nói với hắn, ta không muốn đi gặp hắn!" Chiêu Bình rũ mắt xuống, từ từ nói.

"Chiêu Bình, người nói cho ta biết, năm đó, vì sao người và Tạ Địch Trần phải chia xa?" Tần Cửu lại hỏi.

Chiêu Bình ngước mắt nhìn Tần Cửu một cái, cắn răng, có chút oán hận nói: "Tên đó, hắn chỉ biết nghe lời Nhị ca, ta nhìn hắn không thuận mắt."

Tần Cửu thở dài một tiếng, nhẹ nhàng nói: "Là bởi vì Bạch gia gặp chuyện phải không, người cho rằng hắn cũng là đồng phạm, đúng không? Chiêu Bình, ta thật sự có lỗi với người mà!"

Vành mắt Chiêu Bình lại đỏ lên, "Tố Tố, chỉ cần ngươi còn sống, thì không cần xin lỗi ta mà."

Tần Cửu khẽ cười, nụ cười lại có ưu thương nhàn nhạt mà Chiêu Bình nhìn không hiểu cũng nhìn không ra.

"Tạ gia là người của Nhị ca người, lần này bình định Lệ Kinh cũng đã lập công, nhưng cuối cùng thì vẫn đã tham gia bức cung, e rằng không thể tránh khỏi việc tước quan và lưu đày. Chiêu Bình, ít nhất người phải gặp Tạ Địch Trần một lần."

Lần này Nhan Túc bức vua thoái vị, làm sao kẻ ngã xuống chỉ có mình Tạ gia. Nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, mưa bụi nho nhỏ bay trong không trung, có lẽ đây là cơn mưa cuối cùng của năm nay rồi.

Chiêu Bình cau mày, "Tố Tố, đừng nhắc đến hắn nữa được không?"

Tần Cửu ưu thương nhìn Chiêu Bình một cái, nàng biết, Chiêu Bình vẫn đang để tâm. Tạ Địch Trần bị lưu đày, nàng không biết, giữa bọn họ còn có khả năng hòa thuận nữa không.

"Tố Tố, ngươi có biết, phụ hoàng ta muốn lập Thất thúc làm Hoàng thái đệ?" Chiêu Bình chợt nói.

Hoàng thái đệ?!

Ba chữ này giống như một lưỡi dao sắc bén, chém vào mây đen dày đặc trên bầu trời, mưa thu, trong nháy mắt rơi xuống càng gấp hơn.

"Người là, nghe phụ hoàng của người nói?" Tần Cửu híp mắt hỏi.

Nàng đẩy ô trúc trong tay ra, nhìn mưu bụi trong tầm nhìn liên miên bất tuyệt.

Chiêu Bình gật gật đầu, nói: "Phụ hoàng đã triệu kiến vài lão thần, hình như là đang bàn bạc chuyện này. Qua vài ngày nữa chính là sinh nhật của phụ hoàng, phụ hoàng định thăm dò ý tứ của bách quan một chút trên thọ yến. Ta cảm thấy, chuyện này, gần như xem là chắc chắn rồi!"

"Hoàng thái đệ sao?" Tần Cửu từ từ nhíu chặt mày.

Từ lúc thành đồng minh với Nhan Duật, nàng đã nói, nàng sẽ giúp đỡ hắn ngồi lên vị trí đó.

Hiện giờ, rốt cuộc đã làm được rồi sao?

"Tố Tố, nhị ca của ta bức vua thoái vị, không còn cơ hội kế thừa ngôi vị nữa. Hiện giờ, trong hoàng tộc, cũng chỉ còn thất thúc là lựa chọn thích hợp nhất. Ta muốn hỏi một câu, đây có phải mục đích ban đầu cuả ngươi không? Có phải ngay từ đầu ngươi đã muốn giúp đỡ thất thúc? Ngươi và thất thúc, hai người các người, có phải là, có phải là đã ở bên nhau?"

Tần Cửu bật cười, trong nụ cười bất cần đời lại có vẻ nguội lạnh khó hiểu, "Chiêu Bình, nhiều câu hỏi như vậy, người muốn ta trả lời câu nào trước đây?" Nàng dạo bước đi lên phía trước, làn váy bồng bềnh hòa vào mưa bụi không ngớt, từ bóng lưng lộ ra một chút lạnh lẽo đơn bạc.

"Tố Tố, có phải ngươi vì thất thúc, cho nên không chịu đi thăm nhị ca ta?" Chiêu Bình không chịu buông tha mà truy hỏi tiếp.

Tần Cửu dừng bước, giọt mưa rơi trên mặt ô trúc, vang lên tiếng soàn soạt. Có lẽ do tiếng mưa rơi cho phép, trong lòng nàng có chút rối loạn, nhưng nàng lại biết, mình không muốn đi gặp Nhan Túc, thật sự là vì không có gì để nói với hắn. Ngày hôm đó, khi nàng nhìn thấy hắn ngã gục trên mặt đất, liều chết cũng phải đi đến trước mặt nàng, không biết vì sao, nàng cảm thấy mình đột nhiên buông bỏ rồi.

Khoảnh khắc đó, nàng không hề hận hắn nữa.

"Trời mưa to rồi!" Tần Cửu quay đầu lại, thản nhiên cười với Chiêu

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status