Hôn lễ đệ nhất thiên hạ

Chương 197: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

"Năm đó, tú lâu của Tố Tố bốc cháy, khi đó ta bị hoàng huynh giam cầm chậm một bước, đến đó, chỉ nhìn thấy một bộ xương khô. Khi ấy ta cho rằng Tố Tố đã mất rồi, rất nhanh lại nghe nói, Túc nhi đã đến đó trước ta một bước. Hắn phong tỏa tin tức rất chặt chẽ, ta không biết hắn có cứu được người ra không, thế nhưng, ta thấy hắn vẫn lên triều như thường, không hề tỏ ra bi thương lắm. Ta bèn đoán, có lẽ, hắn đã cứu Tố Tố ra, bộ xương khô kia, không phải Tố Tố. Quả nhiên, bị ta âm thầm tra ra, hôm đó hắn đã cứu một nữ tử ra ngoài, hơn nữa bí mật đưa nàng ta đi trị thương. Thế nhưng, ta lại không tra ra được hắn đã đưa nàng đi đâu. Nhưng từ lúc đó, ta đã đoán được, Tố Tố chưa chết. Ba năm nay, hắn cũng không biểu lộ rõ tình cảm với ai, mãi cho đến cuối năm, hắn đột nhiên bắt đầu theo đuổi Tô Vãn Hương, ta bèn âm thầm điều tra, mới biết được, Tô Vãn Hương đó không phải là nữ nhi của Tô tướng. Lúc đó ta đã cho rằng nàng ta là Tố Tố, cho nên, ở lễ Cầu Tuyết, ta thăm dò bằng hoa mẫu đơn, biết được nàng ta có vài phần giống Tố Tố, ta không khẳng định được, bởi vì xem ra, nàng ta đã mất trí nhớ, ta không biết, Tố Tố đã mất trí nhớ, có phải sẽ vẫn như vậy hay không." Nhan Duật cúi người, mặc dù hắn nói chuyện với Tần Cửu, nhưng ánh mắt lại quét về phía cánh đồng tuyết ở rất xa.

"Lúc ấy quả thực ta cho rằng nàng ta chính là Tố Tố, là Túc nhi đã cứu nàng ta ra, vậy thì để Túc Nhi và nàng ở bên cạnh nhau, có lẽ là đúng. Nhưng sau này, ta rất nhanh đã phát hiện ra nàng ta không phải Tố Tố. Thế nhưng, hình như Túc nhi không phát hiện ra, có lẽ là vì nguyên do hắn đích thân cứu nàng ta ra từ trong đám cháy." Nhan Duật từ từ quay người lại, lần này, cuối cùng ánh mắt đã tập trung trên người Tần Cửu, chỉ là, ánh mắt của hắn lại khiến người ta không dám nhìn thẳng, "Ta nói với nàng điều này, chính là muốn nói, Túc nhi từ trước đến giờ chưa từng thay lòng với Bạch Tố Huyên. Từ đầu đến cuối người hắn yêu vẫn là nàng ấy. Có lẽ, Bạch Tố Huyên và hắn, trời cao đã định trước là một đôi, mà ta, đối với Bạch Tố Huyên chỉ là một bên tình nguyện."

Câu nói này, khiến lòng Tần Cửu chấn động.

Khi ấy, nàng chỉ cảm thấy Tô Vãn Hương và nàng có chút giống nhau, ban đầu, nàng cho rằng, Nhan Túc thích nàng, là vì nàng giống Tô Vãn Hương, bởi vì lúc đó, nàng vẫn cho rằng, Tô Vãn Hương là chính là nữ nhi của Tô Thanh, từ khi Nhan Túc bắt đầu đến núi Thương Ngô thăm mẫu phi hắn, đã thích Tô Vãn Hương rồi, yêu nàng chỉ là vì lợi dụng. Về sau, nàng lờ mờ biết được, Tô Vãn Hương đang bắt chước nàng. Khi đó, nàng cũng chỉ cười tự giễu, nếu như Nhan Túc vì một người giống nàng mà yêu nàng ta, cuộc tình này cũng chỉ như thế. Bây giờ, nàng mới biết được, thì ra, hắn với nàng ta, hắn vẫn luôn cho rằng Tô Vãn Hương chính là nàng.

Nhan Túc lại xem Tô Vãn Hương là nàng!

Sau khi quay về Lệ Kinh, tất cả những gì xảy ra giữa nàng và Nhan Túc, từng màn một hiện lên trong đầu.

Một ngày nọ, hắn giành hoa đăng ở Linh Lung các, nàng vẫn luôn cho rằng hắn lấy đổ của nàng để đi lấy lòng Tô Vãn Hương, nhưng thì ra, hắn muốn dùng hoa đăng để gợi lên ký ức của Tô Vãn Hương.

Vào lễ Cầu Tuyết, hắn tặng y phục hoa thược dược cho Tô Vãn Hương, thì ra là đang thực hiện lời hứa hắn từng cho nàng.

Kính Hoa Thủy Vực, Tô Vãn Hương bị thương, thì ra, hắn cho rằng nàng bị thương, cho nên mới nói ra những lời ngoan độc như vậy với nàng - kẻ mà hắn tưởng là hung thủ.

Thì ra thì ra......

Những lời nói và hành động từng tổn thương nàng sâu sắc, đến cuối cùng, lại đều là minh chứng hắn yêu nàng sâu sắc.

Tần Cửu nhắm mắt lại, không dám nghĩ tiếp.

Nàng cảm thấy trái tim của mình, đột nhiên chua xót đến tận cùng.

Cảm giác phức tạp

Đang tải ảnh, vui lòng đợi xíu
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status