Hỗn nguyên võ tôn

Chương 154: Thất phẩm Cố hình đơn


Lấy được chứng minh và huy chương nhập học là có thể đợi đến ba ngày sau khai giảng. Khác với mọi thiếu niên mới nhập học khác, Diệp Phong không đi ngắm cảnh sắc học viện, nghe ngóng các tin hay ho và nhân vật quan trọng. Gã có một việc quan trọng khác cần làm.

Bất quá trước đó gã phải chuẩn bị thật nhiều Hóa hình đơn (cũng là Dịch dung đơn). Không biết sẽ gã ở lại Võ Dung học viện bao lâu trong khi Hóa hình đơn tối đa chỉ hữu hiệu trong sáu canh giờ, dù ban đêm không cần dịch dung thì mỗi ngày ít nhất cũng tốn mất một viên. May mà gã còn không ít thời gian thu gom nguyên nguyên lực nên không lo thiếu Hóa hình đơn.

Dồn thần niệm vào nguyên trạc, gã kinh ngạc phát hiện thần niệm của mình đã mạnh lên nhiều. Có lẽ đó là kết quả của trận ác chiến với Lục Lâm bang, đặc biệt là Tru thần tiễn kỹ, không có thần niệm mạnh mẽ khống chế hoặc thiếu nguyên đơn cung cấp kim nguyên lực thì không thể ngưng tụ được Thuấn sát tiễn và Ảo ảnh tiễn.

Thần niệm thăng cấp khiến nguyên đơn gã luyện chế cũng tăng theo, trừ có thể luyện được thất phẩm ngũ hành nguyên đơn thì phiên bản cao hơn của Hóa hình đơn là Cố hình đơn cũng hiển hiện trong óc.

Cố hình đơn không chỉ có hiệu quả dịch dung như Hóa hình đơn mà có thể khiến thời gian duy trì dược lực là vô hạn. Sử dụng Cố hình đơn, gã không cần ngày nào cũng hao phí tinh lực dịch dung, cũng không lo lắng đến mỗi nguy hiểm khi dịch dung hết hiệu quả.

Đúng là trời giúp ta. Gã mừng thầm, vội vàng nghiên cứu phương pháp luyện chế.

Luyện chế Cố hình đơn không khác lắm về bản chất với Hóa hình đơn, chỉ trừ ngoài dung nhập "nhu" của thủy nguyên và "sinh" của mộc nguyên vào nguyên nguyên lực thì còn cần cho thêm "cố" của thổ nguyên. Vì đặc tính chắc chắn của thổ nguyên lực nên mới khiến hiệu quả của Cố hình đơn kéo dài.

Lần này gã đã quen thuộc với mọi thủ pháp, đơn dược có thêm một loại nguyên lực cũng không cần nhiều kỹ xảo, chỉ là khảo nghiệm đối với khống chế thần niệm. Lần này gã có đủ nguyên lực, thất bại gần mười lần thì nắm vững quy luật, thuận lợi luyện chế được một viên Cố hình đơn.

Cố hình đơn cũng màu trắng nhưng sẫm hơn, viên cũng lớn hơn.

"Xem ra không cần lo lắng vấn đề thân phận tại Võ Dung học viện nữa." Sử dụng Cố hình đơn đương nhiên an toàn hơn Hóa hình đơn nhiều. Nếu gã muốn hồi phục diện mục, chỉ cần sử dụng một viên Dung giải đơn.

Dịch dung bằng nguyên đơn là lợi dụng đặc tính thay đổi hình thể của nguyên nguyên lực, dù không thể kéo dài nhưng cũng không ảnh hưởng tai hại gì với gã.

"Đến lúc đùa với Lục Lâm bang rồi." Gã đang lúc vui vẻ, cũng có nghĩa là địch nhân sẽ xui xẻo.

oOo

Trong thời gian gã đến Võ Dung học viện, nhân mã Lục Lâm bang phái đến Ngọa Lăng thành tìm kiếm cũng xuất phát, Tô Chiến Thiên vì muốn báo thù cho con nên cả võ tông cường giả trong bang cũng cử đi, xem ra cực kỳ trọng thị Diệp Phong.

Tuy Diệp gia hiện tại ở Ninh Tĩnh hạp cốc tạm thời thập phần an toàn, nhưng không ai dám chắc về lâu dài không bị cao thủ giỏi truy tung của Lục Lâm bang tìm ra manh mối. Việc gã cần làm đầu tiên là quấy nhiễu thị tuyến của chúng, khiến chúng dồn chú ý từ Ngọa Lăng thành, từ Ninh Tĩnh sâm lâm về mình.

Gã tin rằng chỉ cần mình xuất hiện tại nơi khác, Lục Lâm bang sẽ bỏ qua vùng quanh Ngọa Lăng thành, mà sẽ dồn nhân lực tập trung tìm kiếm gã. Như thế, Diệp gia sẽ an toàn.

Sau một ngày nghe ngóng tình hình về Lục Lâm bang, gã đi đến quyết định về mục tiêu.

Lạc Nhật thành, cách Võ Dung học viện không đầy hai mươi dặm, là thành thị liền kề với tổng bộ Lục Lâm bang, đóng vai trò cực kỳ trọng yếu. Nơi này phía bắc kề Vụ Ẩn sơn mạch, trường kỳ tụ tập các dung binh đến mạo hiểm tìm bảo vật, họ buộc phải ghé vào đây nên nơi này đầy màu mỡ riêu cua.

Lạc Nhật thành đông giáp Võ Dung học viện, tây liền với Lục Lâm thành, tạo thành thế liên kết với tổng bộ, còn phía nam nối với một trong Vân Châu tứ đại thế lực - - Trương thị thế gia. Thế lực hai bên tuy không ngừng va chạm nhưng không gây ra xung đột gì đáng kể, cộng thêm gần tổng bộ nên dù thành chủ Lạc Nhật thành chỉ là một ngũ giai võ sư - - Tô Dung, nghe nói có quan hệ máu mủ gần gũi với Tô Chiến Thiên. Với thực lực như thế mà ngồi lên được vị trí đó thì lời đồn xem ra không phải ngoa ngôn.

Diệp Phong chọn ngôi thành này làm mục tiêu vì lý do riêng. Lạc Nhật thành rất gần Võ Dung học viện, không cần lo lắng không về dự khai giảng kịp. Tiếp đó, với thực lực của gã không đủ để xông vào long đàm hổ huyệt như Lục Lâm bang tổng bộ, còn lực lượng của Lạc Nhật thành khá thích hợp.

Chừng giữa trưa, gã đeo mặt nạ sắt, mặc kệ ánh mắt lạ lùng của mọi người, ung dung đi đến trước một tờ treo thưởng mình và người Diệp gia. Nhìn một lúc, gã gỡ xuống.

"Ngươi là ai? Mà dám gỡ tờ treo thưởng của bang chủ bản bang xuống?" Mấy hộ vệ Lục Lâm bang đi tuần, khí thế hung hung lao đến hỏi.

"Tại hạ muốn gặp thành chủ của các vị." Gã đeo mặt nạt, người khác không trông rõ nét mặt, nhưng ngữ khí của gã cực kỳ bình đạm.

"Ngươi tưởng mình là ai? Muốn gặp thành chủ thì ngài găp ngươi hả?" Hộ vệ đầu lĩnh khinh khỉnh cười nhạt, từ thân hình hay giọng nói thì Diệp Phong đều còn rất trẻ, y phục cũng không có vẻ gì là đệ tử của tông môn hay thế gia có danh vọng. Người thế này, Tô Dung đời nào chịu tiếp kiến.

"Hóa ra bảng treo thưởng này nói rằng cần manh mối là giả… Tại hạ đã đường đột rồi." Gã cười lạnh quay người đi.

Đầu lĩnh hộ vệ ngạc nhiên, tuy Lạc Nhật thành dán không ít bảng treo thưởng nhưng họ không bao giờ ngờ rằng lại nhanh chóng có người mang manh mối đến như thế. Lạc Nhật thành cách Ngọa Lăng thành mấy trăm dặm, dọc đường có không ít thành thị thuộc thế lực Lục Lâm bang, dù thật sự có tin tức về Diệp Phong thì sẽ truyền đến những thành thị đó trước chứ không đến lượt Lạc Nhật thành. Nên trong thành trừ dán bảng treo thưởng thì không kiểm tra kỹ càng, xác suất Diệp Phong xuất hiện ở đây gần như bằng không, lượng dung binh qua lại không ít, nếu giới nghiêm thì tổn thất không nhỏ.

Vì lý do đó, Diệp Phong có thể đường hoàng đeo mặt nạ sắt xuất hiện trong thành.

"Ngươi… ngươi nói là… ngươi có manh mối về hung thủ?" Đầu lĩnh kinh hãi không nói lên lời, việc này quan trọng, nếu gã nói thật mà hắn để lỡ mất người đến báo thì tội tắc trách không nhỏ tí nào.

"Thừa lời, bằng không tại hạ gỡ bảng xuống làm gì?" Diệp Phong cũng không khách khí: "Xem ra các vị không cần manh mối, tại hạ cáo từ."

"Đứng lại." Thủ lĩnh hộ vệ vẫy tay, chúng nhân vây quanh Diệp Phong.

"Sao hả? Muốn động thủ?" Diệp Phong lạnh lùng liếc quanh, thát độ không hề chịu nhún.

"Các hạ gỡ bảng xuống thì theo ta đi gặp thành chủ đại nhân." Nếu không vì Diệp Phong hiện giờ thập phần trọng yếu thì giờ đầu lĩnh hộ vệ đã một quyền đấm nát đầu gã lâu rồi. Chưa có ai dám nghênh ngang như vậy trên địa bàn Lục Lâm bang.

"Ban nãy nói là tại hạ không có tư cách, giờ lại cậy đông bức tại hạ đi gặp, lẽ nào bình thường Lục Lâm bang vẫn xử sự như thế?" Lời lẽ của gã cực kỳ khắc bạc, dù gì gã cũng đến gây sợ, không sợ gì đối phương?

"Ngươi muốn thế nào?" Cố nén giận, thủ lĩnh hộ vệ gần như nghiến răng hỏi.

"Ngươi quỳ xuống lạy ba lạy. Tiểu gia vui lên sẽ theo ngươi đi gặp thành chủ." Lời Diệp Phong nói khiến đối phương trán nổi gân xanh, lửa giận đùng đùng, không nén nổi nữa.

"Bắt tiểu tử này lại cho ta, trói đưa đến trước mặt thành chủ. Ta không tin không cạy được mồm hắn." Chỉ cần lấy được manh mối, còn sử dụng thủ đoạn gì chắc thành chủ cũng kệ hắn.

"Kết quả vẫn là động thủ…" Diệp Phong thở dài lắc đầu, lướt về phía một hộ vệ cầm thiết côn, lật bàn tay tống vào ngực hắn với thế sét đánh không kịp bưng tai.

"Phụt!" Máu tươi phun ra, thân hình viên hộ vệ bắn ngược lại, thiết côn bị gã cướp lấy.

Khẽ múa thiết côn hai vòng, tuy không nặng như chùy nhưng cũng tạm thích hợp cho gã. Đằng nào thực lực mạnh nhất phe đối phương mới là thất giai võ sĩ, không đáng cho gã toàn lực ứng phó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status