Hùng bá thiên hạ

Chương 113: Chính là khí phách!


"Còn năm phút nữa, đúng giờ mà không thấy là tao phải đi rồi".

"Thật sao? Xem ra chúng ta đã đến sớm năm phút rồi!", Arthur và Avril xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

"Đến đây, để chúng ta mở mang kiến thức về trình độ điêu khắc của tế ti Arthur, là học trưởng nên ta đã mang công cụ trắc nghiệm đến rồi", Randolf cười nói. Hắn biết chắc chắn Arthur sẽ giúp Avril điêu khắc nhưng tên nhóc này sở trường nhất chính là lá chắn. Hơn nữa với phẩm chất thú linh của Avril thì có thể nghĩ chất lượng thứ làm ra như thế nào.

Một tấm bia đá được dựng lên để đo đạc độ chính xác và lực sát thương. Chịu trách nhiệm đo đạc là hai người của Công hội cung thủ.

"Ha ha, cho mọi người kiến thức một chút trình độ để tất cả các hội trưởng công hội cung thủ đều phải tranh đoạt nào", Randolf nói.

Hắn nói vậy cũng để rào trước, dù sao tên nhóc Arthur này điêu khắc có chút tài năng, nhưng dù là cung tên 1-5 cũng không đủ để các hội trưởng tranh đoạt. Hơn nữa cung tên vẫn phải quan tâm đến độ chính xác.

"Đúng vậy, để chúng ta mở mang kiến thức nào, đợi ba ngày rồi, đến cùng là thứ gì?"

"Với trình độ siêu cấp của tế ti Arthur chắc chắn là 1-6 rồi, nếu không cũng xấu hổ không dám tới đâu!"

"Mặc dù 1-6 hiếm thấy nhưng cũng không đủ để các hội trưởng tranh đoạt. Thời buổi này thiên tài thiếu gì, thần thú cũng diễn võ rồi".

"Có những người luôn cảm thấy mình là thiên tài, phét lác không biết ngượng là gì".

Đám mèo mả gà đồng bạn Randolf bắt đầu bỏ đá xuống giếng, tất cả mọi người đều nhìn Avril đầy mong chờ.

"1-6 quả thật ta làm không được", Trâu Lượng lạnh nhạt nói.

Lập tức trái tim đám người Randy trầm xuống, nếu như 1-6 cũng không đạt được thì hôm nay mọi chuyện khó giải quyết rồi. Đối phương rõ ràng muốn gây sự, có ưu tú cũng sẽ chỉ là thông thường.

"Ngay cả 1-6 cũng làm không được còn sống làm gì? Tao cũng không làm khó mày, chỉ cần cởi hết quần áo bò một vòng quanh học viện rồi gọi tao một trăm tiếng ông nội là được, bản thiếu gia vốn dễ tính mà", Randolf cười to nói.

"Randolf, mày đừng có quá đáng!" Cote nói.

"Làm sao, chúng mày muốn đe dọa tao à, không chịu thua sao? Thua rồi còn to mồm chắc?"

"Mẹ kiếp, không có bản lãnh còn ra vẻ anh hùng, có mà cẩu hùng!"

"Các ngươi quên là tế ti Arthur vốn chính là tộc cẩu hùng à?"

Mọi người cười to, sắc mặt những người bên phía Arthur hết trắng lại đỏ, căm hận gần chết, nhưng cũng không có cách nào, lúc này ra tay thì càng mất mặt.

Trâu bạn học cũng cười, mỗi khi nhìn thấy hắn cười trong lòng Randolf đã có chút khiếp đảm. Mỗi lần gã này cười đều sẽ không có chuyện tốt.

"Đồ bỏ 1-6 đương nhiên tao không làm được!"

Một câu không nóng không lạnh lập tức làm cho toàn trường yên tĩnh lại, 1-6 còn là đồ bỏ???

Vậy trên thế giới này còn còn mấy cây cung không phải đồ bỏ?

Ánh sáng trên trán Avril chợt lóe, vũ khí của nàng xuất hiện, tất cả mọi người trợn tròn mắt gắt gao nhìn chằm chằm vũ khí của nàng. Đây là cái gì?

Vũ khí chưa bao giờ thấy!!!

Tuyệt đối không phải cung!

Liền sau đó toàn trường không hẹn mà cùng hít một hơi khí lạnh, binh khí kỳ quái này,... Thần thú tại thượng, ít nhất có mười mấy người dụi mắt, dụi mạnh nhất là Randolf.

Con ngươi hai quan sát viên phụ trách bia ngắm gần như lồi ra ngoài.

Công 1-8, chuẩn xác +1.

Trong suốt năm phút, một chút âm thanh cũng không có. Quả thật là đồ bỏ, mặc dù không biết chuẩn xác là thuộc tính gì nhưng mọi cung thủ đều biết độ chính xác là vô cùng quan trọng. Đây là thuộc tính không cách nào hiển thị mà cần khổ luyện mới được, chưa bao giờ thấy vũ khí có thêm độ chuẩn xác, tạo hình còn kì lạ như vậy.

Cần biết trang bị đồng thau cao nhất cũng mới tấn công 1-10. Đây vẫn là đầy số liệu, cấp bậc càng cao càng khó đầy số liệu, cung 1-8 đối với cấp đồng thau đã không tệ rồi.

Còn thêm một điểm chuẩn xác...

"Avril, bắn thử một chút để người khác khỏi nói ra nói vào." Trâu bạn học rất thích giả bộ, càng khoe khoang càng phải ra vẻ bình tĩnh.

Avril gật đầu giơ nỏ chữ thập lên, phần phía trước cung chữ thập có ống ngắm. Việc ngắm chuẩn của cung thủ rất khó, phải luyện tập rất nhiều năm mới có thể bắn nhanh được. Nhưng Arthur nói cây cung chữ thập này chỉ cần ba điểm thẳng hàng là được.

Mà nàng đã nghiệm chứng điểm này, quả thực cây cung này là sát thủ của đồ trắng, vua bắn tỉa không thể ngăn cản!

Trong mắt mọi người Avril chỉ dùng một tay giơ lên vũ khí kì lạ đó, thậm chí cũng không cần ngắm mà lập tức bắn ra một tên.

Phụp...

Bia ngắm chấn động kịch liệt, hồng tâm bị... xuyên thủng, một cái bia kiểm tra đồ trắng làm sao có thể ngăn cản công kích như vậy?

Hiển nhiên mọi cung thủ đều rõ ràng điều này có ý nghĩa gì, hời hợt bắn đã trúng hồng tâm, quả thực đã lật đổ truyền thống của cung thủ!

Trâu bạn học rất hài lòng cũng rất đắc ý, cây nỏ chữ thập này quả thực chính là sinh ra chỉ dành cho thỏ mặt trăng, nói đơn giản thì đây là duyên phận.

Nỏ chữ thập có tính ổn định và độ chuẩn xác vượt qua cung tên bình thường, nhưng điêu khắc linh hồn phải tuân thủ các quy luật của đại lục thần thú. Đó chính là trong thú linh phải có thuộc tính "chuẩn xác" mới có thể tăng tỷ lệ thành công.

Mà thiên phú của tộc mặt trăng không phải sức tấn công siêu phàm mà là chuẩn xác. Khả năng tấn công của nỏ chữ thập một bộ phận đến từ thuộc tính của thú linh, một bộ phận khác thì đến từ cấu tạo của cung, nguyên lý quả thật tương đối phức tạp.

Thuộc tính của thú linh và cấu tạo của cung phải kết hợp chặt chẽ với nhau thì mới phát huy được giá trị tấn công tối đa, thước ngắm trên cung chữ thập chính là mấu chốt để phát huy được thuộc tính chuẩn xác +1.

Số liệu làm mọi người chấn động, thực chiến càng làm mọi người chấn động. Gặp phải một cung thủ ra tay nhanh như vậy, tàn nhẫn như vậy, tùy ý như vậy mà lại chính xác như vậy thì các nghề nghiệp khác làm thế nào?

Chỉ cần phát huy tốt một chút là có thể tuyệt đối phá vỡ mọi phòng ngự, thậm chí có thể tiến hành tấn công yếu hại chuẩn xác, tuyệt đối là lợi khí bắn tỉa.

Randolf biết xong rồi, tuyệt đối xong rồi.

Nhưng hắn còn chưa từ bỏ ý định, "Chúng ta giao ước là sau ba ngày sẽ có công hội cung thủ đến tranh đoạt, ha ha ha, bây giờ họ còn không biết, mày vẫn thua cuộc rồi".

Âm thanh hơi khàn khàn, sức mạnh cũng không đủ nhưng tựa hồ nói cũng có lí. Có điều mặc dù Randolf nói như vậy nhưng cũng không có ai ủng hộ, ai cũng bị binh khí siêu cấp này làm khiếp sợ rồi.

"Câm miệng, thua chính là thua!" Một âm thanh chói tai vang lên, rõ ràng là giọng Snake. Stanford đã đến, xem ra hội trưởng đại nhân rất sốt ruột.

"Hội trưởng đại nhân, ngài đến vừa lúc, cái này sao được gọi là cung, hơn nữa cũng không có công hội cung thủ nào đến tranh đoạt đúng không?" Nhìn thấy Stanford Randolf cũng bắt đầu mạnh miệng.

Bốp...

Một cái tát làm Randolf quay ba vòng tại chỗ, nước mắt lưng tròng nhìn bố mình, không rõ là chuyện gì.

Trâu bạn học là ai, làm sao có thể phạm sai lầm về nguyên tắc chứ, càng sẽ không cho đối thủ một chút sơ hở nào. Trước khi đến hắn đã để Ernest cùng Avril tới Thú linh giới thử cung, đối mặt nỏ chữ thập bất kể đối thủ nào cũng không thể ngăn cản.

Avril nhẹ nhàng giành mười trận thắng liên tiếp. Số liệu vô địch cộng thêm thủ pháp tấn công đáng sợ làm chấn động hơn nhiều so với lá chắn tròn cỡ nhỏ 2-6. Mà không cẩn thận loại vũ khí mới này có thể sẽ làm sụp đổ cả Công hội cung thủ.

Tốt xấu Stanford cũng là phân hội trưởng Công hội cung thủ, sự tỉnh táo đối với nguy cơ này đương nhiên phải có. Nếu như Avril không đăng ký tại phân hội của hắn, tuyệt đối sẽ làm các hội trưởng công hội khác mừng đến không ngủ được.

Đứng trước lợi ích tuyệt đối thì chút thể diện của con trai hắn chỉ là rắm, mà còn không bằng cả rắm nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status