Hùng bá thiên hạ

Chương 144: Thoát khốn


Nhưng vừa nghĩ đến tình hình xung quanh, bà nội Bear, nếu mình không bị đốt thành gấu nướng thì chính là bị chôn sống, làm thế nào?

Trong lúc Trâu Lượng còn đang do dự thì đám dâm thú nhỏ đã bắt đầu rời đi, xem ra thời gian tắm rửa của chúng tương đối có hạn. Lúc này Trâu Lượng cũng chỉ có thể lùi theo, đại khái nửa giờ sau lãnh chúa dâm thú mới thoải mái trở về.

Nhẫn.

Chỉ có thể nhẫn.

Tắm rửa xong lãnh chúa dâm thú lại bắt đầu vận động kiểu pít-tông, Trâu Lượng không nhịn được thầm mắng. Đúng là một đám ngựa giống siêu cấp, quả nhiên không thẹn với danh hiệu của chúng.

Bách khoa quái vật: Dâm thú, yêu thú bậc thấp, tấn công dịch acid và khói độc, vòng đời ngắn từ mười ngày đến mười lăm ngày, 80% thời gian này dùng để giao hợp và đẻ trứng.

Đám yêu thú cũ còn chưa chết, đám con đã sắp nở, Trâu Lượng cũng chỉ có thể đợi. Nhưng hắn vốn tưởng rằng lãnh chúa dâm thú sẽ rất nhanh đi tằm một lần nữa, nào ngờ lãnh chúa đại nhân chơi đang sướng không hề có ý định đi tắm.

Trâu Lượng cũng không có biện pháp gì, cuộc đời phải biết tận hưởng, nếu như chết rồi muốn tận hưởng cũng không được. Vì vậy Trâu Lượng tận tình hưởng thụ nàng công chúa kiêu ngạo của Jerusamer, Emma cũng dốc hết khả năng hầu hạ.

Lúc này tại tầng một của thế giới ngầm đám Avril đã chờ đợi một ngày một đêm. Cửa hang đã bị lấp, căn bản không thể mở ra, phía dưới là một tế ti Arthur và một con gái của Quan cầm quyền làm cho người của Công hội nhà mạo hiểm hết sức sợ hãi. Nếu như là gặp nạn trong chiến đấu bình thường thì có thể nói là sống chết có số, phú quý do trời, nhưng trong loại hang động hoang dại cấp thấp này lại xuất hiện tầng thứ hai thì không phải âm mưu sao?

Mồ hôi trên đầu Ranu chảy như tắm, nếu như hai người này có gì không hay xảy ra thì hắn chết chắc. Mấu chốt nhất là nhà mạo hiểm chịu trách nhiệm dò xét hang động này cũng đã biến mất vô tung vô ảnh, điều này càng làm cho hắn lạnh người.

Còn sự uy hiếp của đám người Randy thì căn bản Ranu không để ý, việc mấy vị thiếu gia, tiểu thư này nổi bão cũng không hề ngoài ý muốn. Hơn nữa bọn họ cũng quản không nổi, ai đúng ai sai đã không còn quan trọng, mấu chốt là không thể xảy ra chuyện gì. Cùng lúc chọc giận Đại chủ tế và Quan cầm quyền thì hắn chết chắc.

Bây giờ chỉ có thể chờ đợi, chuyện duy nhất có thể làm chính là chờ đợi, bất kể hành động cứu viện nào cũng không kịp. Ranu nhận được tin tức trước tiên liền vội vã chạy tới, đám thủ hạ của mình xử lý không tệ, đã làm cho các đội ngũ chiến đấu khác cũng đều rời khỏi đây để tránh tin tức lan rộng. Ranu đã phái người xuống xem nhưng cửa hang đã bị lấp kín không thể mở ra, mặc dù hắn đã thuyết phục đám Randy ở lại chờ đợi nhưng chắc chắn không thể kéo dài mãi.

Ranu cũng rất hối hận vì sao tự mình không kiểm tra trước, thật khó khăn mới gặp một người thật tình với Công hội nhà mạo hiểm. Bây giờ thì tốt rồi, hết rồi, hết tất cả rồi.

"Hội trưởng, còn có hai tiếng là hết thời gian ước định, chúng ta..."

Mặc dù đám người Randy đã đi ra ngoài để không cản trở việc cứu viện của Công hội nhà mạo hiểm nhưng cũng có thời gian ước định, Ranu đã mang đến cả chiến sĩ đồng thau nhưng cũng bó tay hết cách.

Ranu khoát khoát tay, chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là cầu khẩn, nếu như còn không có động tĩnh hắn sẽ chỉ có thể thông báo cho Thần miếu và Quan cầm quyền, khi đó chờ đợi hắn chính là diệt vong.

Nghĩ đến bộ dáng của Arthur, kiểu gì cũng không giống một kẻ đoản mệnh, tế ti được thần thú ân sủng. Hắn có thể hủy diệt ngư long lĩnh vực một lần thì hủy diệt thêm một lần nữa đi, bất kể là yêu thú gì thì xin thần thú hãy giúp đỡ thêm một lần nữa.

Hội trưởng đại nhân quỳ ở đó cầu khẩn, những người khác cũng không dám đứng mà vội vã quỳ xuống đất cầu khẩn theo. Trong lòng thầm hát bản chiến ca tín ngưỡng đó, lúc này có thể giúp đỡ họ chỉ có thần thú.

Lão già Thần thú kia đang làm gì Trâu Lượng không biết, có điều bây giờ hắn cũng không sợ chết, một chút cũng không sợ, có điều hắn không muốn chết. Rốt cuộc hắn đã trở thành đàn ông và được hưởng thụ sự vui vẻ cùng tôn nghiêm của đàn ông. Hắn chỉ muốn sống sót, đầu óc Trâu bạn học vô cùng tỉnh táo, hắn đang chờ đợi, chờ đợi thời khắc đám dâm thú này đẻ trứng hắn đã quyết định chơi một canh bạc.

Tầng thứ hai là không gian độc lập, chỉ cần lãnh chúa bị chết chắc chắn lối ra sẽ xuất hiện, hắn đã có kinh nghiệm ở lĩnh vực ngư long, dù thế nào cũng phải đánh bạc. Nếu như dầu mỏ ở thế giới này cháy rất kém hoặc lối ra không xuất hiện thì hắn cũng đành chấp nhận, nhưng Trâu bạn học tuyệt đối sẽ không từ bỏ hy vọng.

Hắn và Emma đã chờ đợi rất lâu, có lẽ là Thần thú không đành lòng nhìn Trâu bạn học anh niên chết sớm như vậy nên một lúc sau lãnh chúa yêu thú cũng chuẩn bị đẻ trứng lần thứ hai. Nó kéo lê cái thân thể mập mạp bò vào hang, thời gian kéo dài như vô tận, rồi đám dâm thú cũng bắt đầu chuyển động vào trong ao dầu mỏ. Có lẽ đây là loại yêu thú hắn hiểu rõ nhất tại đại lục Thần thú, trong lòng hắn cũng có chút cảm thán. Đây đại khái là loại yêu thú dâm loạn nhất, tính mạng đến cùng khoái lạc và cũng đi cùng khoái lạc. Việc đẻ trứng rất nhanh sẽ mang đi sức sống của dâm thú thông thường, hắn đã nhìn thấy không ít dâm thú vừa đẻ trứng xong liền chết, thi thể của chúng cũng sẽ bị đồng bạn kéo vào trong ao rồi biến thành phân bón.

Trâu Lượng ôm Emma mỉm cười, "Emma, nếu như chúng ta sống sót trở về thì ngươi muốn làm cái gì?"

Emma ngẩng đầu lên, hai mắt tràn ngập vẻ ngoan ngoãn, "Chủ nhân, Emma chỉ muốn ở bên cạnh người".

"Ha ha, có lẽ vậy, nhưng dù thế nào ta cũng sẽ để cho một Emma tỉnh táo đưa ra quyết định này".

Nói rồi Trâu Lượng ném mảnh gỗ đang cháy xuống đất, ở đây khắp nơi đều là dầu, ngọn lửa bốc lên rồi lan ra trong nháy mắt. Trâu Lượng thì ôm Emma lui lại, hắn đã xử lý một góc cho ngăn cách với những vệt dầu loang trên mặt đất, còn lại chính là mặc cho số phận.

Trong nháy mắt ao dầu màu nâu đỏ biến thành địa ngục rực lửa, trong nháy mắt không gian tràn ngập lửa. Sóng nhiệt tràn tới, tiếng kêu thảm thiết của đám yêu thú cũng bị ngọn lửa nuốt mất.

Trâu Lượng và Emma trốn ở một góc, Trâu Lượng móc ra một chiếc bình ngọc nhỏ từ trong ngực, "Emma, há miệng ra".

Emma ôn thuận há miệng, Trâu Lượng dốc một chút nước đã ngâm ngư long đan vào miệng Emma. Xung quanh tiếng nổ vang lên từng đợt, đất trời rung chuyển, bọn họ có thể bị chôn sống bất cứ lúc nào. Nhưng có lẽ là do tuyệt vọng nên mọi thứ đều không còn quan trọng, ít nhất lúc này hai người cũng không cô đơn.

Uống xong nước ngâm ngư long đan, thân thể Emma lúc đỏ lúc trắng, ánh mắt cũng dần dần khôi phục trấn tĩnh, mặc dù môi trường xung quanh vô cùng ác liệt nhưng vẫn lập tức Thú linh biến. Mũi kiếm chỉ Trâu Lượng, nhưng tay nàng lại đang run rẩy, hiển nhiên hết thảy mọi chuyện đã xảy ra nàng đều còn nhớ rõ.

" Đợi lên trên kia rồi nói tiếp", Trâu Lượng nói.

Emma không nói gì chỉ cắn răng rồi đặt kiếm xuống, tiếng nổ đã thưa thớt, hang động cũng đã hết rung động, vậy mà không bị sụp đổ. Trâu Lượng cũng cảm thấy mạng lớn, nơi này không thể ở lâu, hắn giữ chắc tay Emma rồi toàn lực chạy về hướng ao dầu mỏ, Emma vốn muốn né tránh nhưng thân thể nàng lại không chịu nàng khống chế.

Trâu Lượng trợn mắt há mồm, ngọn lửa trong ao dầu vẫn đang cháy nhưng trên bờ có một cột ánh sáng chiếu thẳng lên phía trên, ngọn lửa cũng bị cột sáng ngăn trở, hiển nhiên lãnh chúa dâm thú đã thăng rồi.

Nhìn ngọn lửa cuồn cuộn mãnh liệt trong ao dầu, mặc dù tiếc hận nhưng Trâu bạn học cũng đành từ bỏ ý nghĩ nhảy vào tìm kiếm một chút, chỉ sợ cả không gian này cũng sắp biến mất rồi. Trâu Lượng nhìn mặt đất cháy đen, thật sự không tìm được vật gì, hắn kéo Emma đứng vào trong cột sáng, trước mặt ánh sáng chói lòa...

Ranu còn đang cầu khẩn, thời gian đang chậm rãi trôi, hy vọng của hắn cũng đang dần biến mất. Bây giờ hy vọng duy nhất chính là Thần miếu và Quan cầm quyền không trút giận sang cả những người khác, còn hắn thì xong rồi.

Thở dài, Ranu đứng lên yên lặng khoát khoát tay, những người khác cũng đứng lên yên lặng nhìn Ranu. Bọn họ rất rõ ràng lần này không thể nào thanh minh được rồi.

" Ta sẽ cố gắng gánh vác trách nhiệm lần này nhưng mọi người cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt", âm thanh của Ranu tỏ ra có chút âm u.

Đột nhiên mặt đất rung động kịch liệt, ầm một tiếng, mặt đất phía xa xa nổ tung, một cột ánh sáng xuyên thấu mặt đất chiếu thẳng lên trời cao. Động tác của tất cả mọi người đều đình trệ, tay của Ranu run rẩy chỉ cột sáng này, miệng muốn nói gì đó nhưng lại như đã bị kẹt cứng.

Các nhà mạo hiểm đồng loạt kêu lên, "Thần thú phù hộ".

" Kỳ tích".

Thân là thành viên của Công hội nhà mạo hiểm, hiển nhiên họ rất hiểu cột sáng này. Khi yêu thú tại tầng một thế giới ngầm bị tiêu diệt toàn bộ sẽ có ánh sáng chiếu lên nhưng không gian sẽ không biến mất. Còn lúc lãnh chúa tầng thứ hai thế giới ngầm bị diệt thì sẽ có cột sáng như vậy xuất hiện, đồng thời không gian tầng thứ hai cũng biến mất.

Cột sáng này xuất hiện nói rõ không gian tầng thứ hai không biết tên bên dưới đã bị...

Trong cột sáng, Arthur và Emma từ từ bay lên rồi đột nhiên nhảy ra, lăn trên mặt đất mấy vòng. Mặc dù Emma có áo giáp hộ thân nhưng cũng tỏ ra vô cùng bừa bộn, áo bào trắng của Arthur đã biến thành áo choàng đen, nhăm nhúm, nhàu nát. Nhưng lúc này không có ai chú ý đến những thứ này, Ranu hô lớn Thần thú vạn tuế rồi xông lên, hắn giữ được mạng rồi.

Vừa rơi xuống đất Emma đã kéo ra khoảng cách với Arthur rồi đứng yên lặng, vô cùng yên lặng, nhưng nhưng Trâu bạn học cũng không suy nghĩ nhiều làm gì.

Ta trở về rồi.

Biết được tin tức đám người Ernest lập tức chạy tới, Avril và Lộ Dao đầy mặt nước mắt.

" Mẹ nó! Ernest, nhẹ tay thôi, anh sắp gẫy lưng rồi".

" Đại ca, em biết anh không có việc gì", Ernest cười đôn hậu nói. Trong lúc những người khác rất sốt ruột và lo lắng thì Ernest lại có vẻ tương đối bình tĩnh, dùng lời của hắn mà nói thì chính là: Tầng thứ hai thế giới ngầm rất lợi hại sao? Chắc chắn đại ca sẽ trực tiếp tiêu diệt!

Đối với Trâu Lượng, đứa nhỏ này đã tin tưởng một cách mù quáng, hoàn toàn không suy nghĩ đến tình hình thực tế.

"Mẹ! Lão Đại, anh thật cường hoành, vậy mà cũng được?"

Cote và Patrice cũng không nói được gì, đó là sự thán phục từ đáy lòng, bọn họ đã được chứng kiến một lần. Đây đã là lần thứ hai rồi, còn chưa đến mười tám tuổi cũng đã đơn thương độc mã tiêu diệt hai lĩnh vực yêu thú không gian tầng thứ hai. Còn không để cho người khác theo kịp, thế này coi như là kị sĩ mặt trời Neberro Sanchez cũng theo không kịp.

" Ngũ muội, Lộ Dao học tỷ, đừng khóc nữa, cứ khóc như vậy ta cảm thấy có lẽ ta không nên đi ra thì tốt hơn".

Hai người chuyển khóc thành cười, người này đúng là hay nói lung tung.

" Tế ti Arthur vận may không tồi mà, như vậy vẫn có thể sống sót đi ra. Xem ra cổ nhân nói không sai, người tốt thọ không dài, kẻ xấu sống ngàn năm", Gina lắc đầu nói nhưng nét cười nơi khóe miệng cũng cho thấy báo nữ cũng rất vui vẻ.

" Nói hay lắm, cũng vì nhớ đến cặp đùi của bạn học Gina nên tớ cũng không cam lòng ở dưới đó mãi được", đã trở thành đàn ông. Trâu bạn học thưởng thức đối chân như một tác phẩm nghệ thuật của Gina đó không kiêng nể gì, còn sống thật là tốt.

"Thì nhìn đi, nhìn thoải mái!" Báo nữ hào phóng tỏ ra không hề sợ ánh mắt trêu chọc của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status