Hùng bá thiên hạ

Chương 152: Tiểu nhân vật


Rốt cục thân thể đang hạ xuống cũng dừng lại, Trâu Lượng rất muốn nói một câu, khi đó song phương chỉ còn lại có vài cm là đã tiếp xúc toàn diện rồi.

"Coi như ngươi thức thời!"

Gina từ trên người Arthur nhảy xuống, tên này vội vàng che giấu sự khó xử của mình.

"Đến đây, xác nhận tình hình thú linh của bạn một chút".

"Được!" Gina không nhịn được vỗ tay nói, nàng rất tò mò, trong tình huống nàng đã có toàn bộ trang bị, Arthur còn có thể chế tạo ra cái gì.

Lập lờ đánh lận con đen là không được, cũng là người trong nghề, nàng chính là một sát thủ có lý tưởng, có khát vọng.

Trâu Lượng đưa nàng đến phòng thí nghiệm của mình, các bản vẽ đầy đất đã được Maru thu xếp lại. Trâu Lượng cầm một thành phẩm đã niêm phong, lão Ranu thật biết điều. Những thú linh này được đưa đến rất đúng giờ, giá cả lại phải chăng, tài liệu thí nghiệm tốt rất quan trọng đối với một điêu khắc sư linh hồn.

Nhìn thấy thứ vũ khí kì dị rộng sáu mươi cm, bàn tay trắng muốt của Gina lập tức tóm lấy eo gã tế ti này nhanh như chớp. Trâu Lượng đau nhe răng nhếch miệng.

"Tế ti Arthur, ngươi muốn lừa gạt ta phải không? Đây là thứ kì quái gì? Ngươi muốn để ta cầm nó đi giết địch hay là để đối thủ cười mà chết?"

Gina tức giận dậm chân, thật coi mình chẳng ra gì.

Arthur kéo tay Gina ra, "Bình tĩnh một chút, chớ nóng, để bản tế ti biểu thị xong rồi quyết định sau, đau chết ta mất".

"Ờ, để ta xem xem ngươi có thể làm trò gì, dù sao ta mặc kệ, ta không hài lòng thì cứ bám lấy ngươi mãi".

"Được!" Trâu Lượng cầm tiêu hoa mai, "Vũ khí này là thiết kế mới nhất tớ căn cứ theo đặc tính nghề nghiệp của sát thủ để làm ra, tên gọi là tiêu hoa mai, một loại ám khí"

"Hoa mai? Là hoa gì? Có đẹp không?"

"Thì là một loại hoa, trọng điểm không ở chỗ này!" Trâu Lượng không nói được gì, bao giờ phụ nữ mới có thể nắm được trọng điểm?

"Ám khí, có ám khí lớn như vậy sao, bạn bảo là cái này dùng để ném hả?" Gina đưa tay giật lại nhìn phải nhìn trái. Thật sự là quái dị, phi tiêu cũng không phải chưa có, mà coi như để ném thì ném phi đao sẽ dễ hơn nhiều, cũng tính là vũ khí tầm xa, trong thực chiến có hiệu quả nhất định. Nhưng đây là cái gì?

Bánh mì có lỗ?

"Ném một cái xem xem".

Trâu Lượng thản nhiên, nhờ danh tiếng của tế ti Arthur nên Gina vẫn quyết định dùng sức mạnh toàn thân ném ám khí kiểu mới ra ngoài.

Chát...

Đập lên trên tường, quả thật như một cái bánh mì!

Trâu Lượng không nhịn được cười, nếu bị lão tổ tông phát minh ra tiêu hoa mai nhìn thấy chắc chắn sẽ cười vỡ bụng.

"Cười, ngươi còn cười, đây chính là vũ khí ngươi chuẩn bị cho ta à, đối với đám Avril thì cầu kì như vậy, coi ta là người ngoài à?"

"Đừng nóng giận, phụ nữ phải dịu dàng, phải có chút kiên nhẫn".

"Đúng, ta không dịu dàng, ta không kiên nhẫn, ta là vịt con xấu xí không ai quan tâm!" Miệng Gina cong thật cao.

Trâu Lượng cười tủm tỉm nhặt tiêu hoa mai lên, "Nhìn thấy cái bia ngắm kia không?"

Trâu Lượng chỉ một tấm bia cách đó mười mét nói.

"Nhìn thấy, ngươi muốn thế nào, đừng nói cho ta ngươi muốn dùng cái bánh này đến đập đổ bia nhé!"

Trâu Lượng không nói gì, vận đủ sức mạnh trên tay, đột nhiên ném tiêu hoa mai ra. Tiếng rít chói tai vang lên, tiêu hoa mai biến thành một vệt đen, liền sau đó phần bên trên bia ngắm bay lên không trung còn tiêu hoa mai gào thét bay trở về.

Pặp...

Trâu Lượng vẫy tay bắt được tiêu hoa mai, cười tủm tỉm nhìn Gina đã kinh ngạc đến ngây người, "Đây chính là mai hoa tiêu, tạm được..."

Không đợi Trâu Lượng nói cho hết lời Gina đã ôm lấy hắn rồi cho đối phương một nụ hôn nồng nhiệt, đương nhiên là hôn lên mặt, "Tớ biết bạn học Arthur của tớ giỏi nhất mà!"

Sau đó đẩy Trâu Lượng ra, cướp lấy tiêu hoa mai lật qua lật lại, "Trò đùa này thật là lợi hại, vậy mà còn có thể bay trở về, quá thần kỳ!"

Trâu Lượng vuốt mặt trợn mắt há mồm, "Chẳng lẽ tộc báo các ngươi đều nhiệt tình như vậy sao?"

"Hừ, ngươi nghĩ bản đại tiểu thư là ai, ngươi là người đàn ông đầu tiên ta hôn, ở đấy mà cảm thấy vinh hạnh đi!" Gina lườm Trâu Lượng một cái, nhưng có vẻ như sự chú ý vẫn đặt toàn bộ trên tiêu hoa mai.

Nhớ lại cách Trâu Lượng ra tay vừa rồi, Gina cũng thử ném ngang, tiêu hoa mai gào thét bay ra ngoài, chỉ có điều quỹ tích hoàn toàn không chịu khống chế.

Tăng...

Trực tiếp cắm vào vách tường.

"Oa, thật là lợi hại!" Gina hưng phấn vỗ tay, vội vàng tiến lên chuẩn bị thử tiếp.

Trâu Lượng vội vàng ngăn cản, "Chị cả, nơi này là phòng thí nghiệm của em, chị đừng thử hàng nóng ở đây nữa, em xin!"

"Đồ keo kiệt, có điều nể tình bạn đã có lòng như vậy, nói đi, muốn thưởng cái gì?" Gina ôm cánh tay Trâu Lượng cười nói.

Trâu Lượng thật sự có chút không chịu nổi cười khổ nói, "Đại tiểu thư của ta, thời gian này không được khiêu khích ta, không biết chừng thú tính đại phát ta sẽ xử tử ngươi tại chỗ đấy!"

"Được, chỉ cần ngươi có thể chịu trách nhiệm thì ta chính là của ngươi!"

Gina cười tủm tỉm nói.

Trâu Lượng cười khổ trong lòng, hắn thật sự không có biện pháp đối với Gina, đạo hạnh của báo nữ gợi cảm này sâu hơn hắn!

"Xem ngươi khó xử như vậy, được rồi, ta biết không bằng tiểu công chúa người ta, có điều thấy ngươi chịu khó như vậy ta sẽ có phần thưởng cho ngươi!"

"Như vậy đa tạ, Gina, đặc điểm của mai hoa tiêu này nằm ở thủ pháp đa dạng, ở đây tớ có ba loại thủ pháp. Một loại sát thương ăn lên, mục tiêu là cổ và đầu, một loại là sát thương ăn xuống, mục tiêu là phần đùi và chân không được bảo vệ. Loại thứ ba cũng là một loại tương đối khó, chính là cách ném quay vòng tớ vừa làm, tiêu xoay vòng mới là tinh túy của tiêu hoa mai. Có thể sát thương trực tiếp, cũng có thể vòng lại sát thương sau lưng, cách ném và cách bắt tiêu đều cần bỏ thời gian luyện tập".

"Bạn nói thế nào người ta cũng nghe bạn", bộ dáng của Gina hoàn toàn ra vẻ mặc cho người khác xâu xé.

Xem như Trâu Lượng thua triệt để rồi, ả Gina này hoàn toàn chính là một báu vật hại nước hại dân. Nếu không phải Olivia có tầm quan trọng không thể thay thế trong lòng hắn thì có thể hắn thật sự không nhịn được rồi, hắn biết mình không chịu nổi cái "trách nhiệm" kia.

Hắn tưởng tượng mình là Đường Tăng!

Vốn Gina định điêu khắc ngay bây giờ, kỳ thực đối với Trâu Lượng, Gina vẫn rất có lòng tin, sự trêu chọc của nàng chỉ để cho bầu không khí thêm vui vẻ. Mấy ngày này nàng vẫn điều chỉnh lại trạng thái thú linh của mình, ngày nào cũng khổ luyện để thú linh thể hiện thuộc tính tốt nhất. Sau khi kiến thức sự lợi hại của tiêu hoa mai Gina chỉ mong chế tạo càng nhanh càng tốt.

Nhưng một phong thư làm cho sắc mặt Gina đại biến.

"Gina, sao rồi?" Trâu Lượng cũng cảm thấy không phù hợp, gã Fox ngoài cửa không giống như là người Jerusamer, đối với Gina cũng rất cung kính.

"Không có chuyện gì, tớ sẽ xử lý, bạn... sắp tới bạn có thể không tới học viện hay không?" Gina do dự nói.

Trâu Lượng ngẩn người, "Gina, chúng ta là bạn, có chuyện gì bạn cứ nói thẳng, tớ có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ giúp. Đừng nói không tới học viện, coi như là trốn đi cũng có thể, nhưng dù sao bạn cũng phải cho tớ biết lý do chứ!"

"Cha tớ đến rồi", Gina cũng không nghĩ tới chuyện sẽ lớn như vậy.

"Quan cầm quyền thành Santia?"

Gina cười khổ gật đầu, "Cha rất hài lòng với Perseus, có thể là nghe nói gì, yên tâm, tớ sẽ giải thích".

"Ha ha, thì ra chuyện này, có gì đâu, tớ còn tưởng có chuyện gì cơ, nếu như cần bia đỡ đạn thì ở đây có không ít!"

Trâu Lượng vỗ vỗ ngực, đồng thời cũng kéo đám Randy theo.

Gina lắc đầu, "Sợ rằng không đơn giản như vậy, kỳ thực bề ngoài Thần miếu và hệ thống Quan cầm quyền quý nhau như khách nhưng đấu tranh nội tại rất kịch liệt. Cha tớ... Được rồi, chúng ta cũng không cần đoán mò, tớ đi về trước tìm hiểu xem sao".

"Được, tớ chờ tin của bạn, có chuyện nhớ thông báo một tiếng, bả vai tớ không rộng nhưng một chút chuyện nhỏ thì vẫn có thể gánh vác được".

Gina gật đầu rồi vội vã rời đi cùng người hầu Fox.

Trở lại sân huấn luyện, đám người Randy cũng hỏi, Trâu Lượng thuật lại mọi việc một chút, không ai cảm thấy đây là chuyện lớn gì.

Avril lau mồ hôi, "Sợ rằng không đơn giản như vậy, Gina xuất thân danh môn vọng tộc. Dòng họ Roland này là một trong một trăm dòng họ phú hào của đế quốc, Quan cầm quyền Roland và Quan cầm quyền Sarah đều là minh tinh trong hệ thống Quan cầm quyền tỉnh Thần Diệu. Họ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, tại Santia mọi người chỉ biết Quan cầm quyền, không biết Thần miếu, quyền lực của thần hệ tại Santia hoàn toàn không còn lại gì".

"Khoa trương như vậy?" Randy há to miệng, hắn cũng đã cảm nhận được thứ gì đó, sợ rằng lần này Quan cầm quyền Roland là người đến không thiện.

"Roland là người chống Thần miếu có tiếng, xem như quân tiên phong của hệ thống Quan cầm quyền tỉnh Thần Diệu", Cote nói.

"Ngất, hắn không sợ sứ đồ Thần thú của Thần miếu à, đây tuyệt đối đủ để ám sát rồi!" Randy khoa trương, không nghĩ tới cha của Gina vẫn là nhân vật hoành tráng như vậy.

"Chống Thần miếu cũng không phải không tín ngưỡng Thần thú, chỉ là phải làm nhạt vai trò của Thần miếu để Thần miếu triệt để rời khỏi sân khấu chính trị, các tế ti chỉ cần cầu khẩn là đủ", Avril giải thích, "Nói về bản chất thì cũng không phải dị đoan, mà hàng ngũ sứ đồ thuộc về tồn tại đặc thù nhất của Giáo đình. Từ ngàn năm nay bọn họ chỉ chịu trách nhiệm đối với thần giáo, không hề nhận sự chỉ huy trực tiếp của Giáo hoàng. Nói cách khác họ chỉ quan tâm đến vấn đề tín ngưỡng, thanh trừ tà giáo, nhưng không hề tham dự sự vụ của Thần miếu và của đế quốc."

Điều này làm cho Trâu Lượng cảm thấy đối phương như cơ quan tỉnh báo kiểu CIA, Giáo hoàng có thể thay đổi nhưng Giáo đình còn mãi.

"Tầm ảnh hưởng của thần giáo cũng quan hệ đến cường độ tấn công dị giáo đồ của họ, anh cảm thấy sứ đồ Thần thú cũng sẽ không ngồi nhìn".

Trâu Lượng nói, thần giáo yếu đi thì tất nhiên quyền thế của sứ đồ Thần thú cũng suy sụp. Thú tộc còn chưa đến mức không hiểu những lý lẽ đơn giản như môi hở răng lạnh.

"Lúc hàng ngũ sứ đồ điên cuồng nhất thì ngay cả Giáo hoàng cũng không khống chế nổi. Có điều bởi vì quyền hạn quá lớn, nhất là trong lịch sử đã tạo ra một số sự kiện trọng đại nên hàng ngũ sứ đồ cũng đã nhiều lần thay máu. Quyền lực của họ vẫn rất lớn nhưng nhân số giảm bớt, hơn nữa nghiêm khắc hạn định phạm vi sử dụng quyền lực. Kỳ thực hàng ngũ sứ đồ hiện nay chịu trách nhiệm đối với nguyên lão hội chứ không đơn thuần là Giáo đình".

Avril nói.

"Khó trách", Trâu Lượng cũng cảm thấy như vậy tương đối hợp lý, tựa hồ quyền lực của hàng ngũ sứ đồ này rất lớn. Hơn nữa thuộc về loại hình tiền trảm hậu tấu, sau này vẫn phải cẩn thận một chút. Xét theo quan sát đối với loại cơ quan đặc biệt này trong kiếp trước Trâu bạn học cảm thấy tốt nhất là kính nhi viễn chi, hơn nữa dù sao thì mình cũng là tín đồ thành tín nhất của Thần thú. Tế ti Thần thú vinh quang, kiều gì bọn họ cũng chưa đến mức gây phiền phức cho hắn.

Vừa nghĩ tới đây bạn học Trâu Lượng đã yên lòng rồi.

"Đại ca, nói không chừng Quan cầm quyền Roland đến đây vì anh đấy", Avril suy nghĩ một chút rồi nói.

"Ngất, anh là một nhân vật nhỏ, hắn nhằm vào anh làm gì".

"Ha ha, anh không phải nhân vật nhỏ, cục diện tỉnh Thần Diệu vốn như ao tù nước đọng. Hệ thống Quan cầm quyền hơi chiếm thượng phong, thậm chí làm cho ghế trống Hồng y đại chủ tế cũng không thể bổ sung. Nhưng anh trỗi dậy làm cho tất cả những điều này thay đổi, cộng thêm việc anh dụ dỗ con gái người ta, Quan cầm quyền Roland không mang thành vệ quân tới tìm anh đã không tồi rồi", Avril cười nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status