Hùng bá thiên hạ

Chương 381: Không phải nói đùa!


Khi trâu thần côn đang chiến đấu tại Thông thiên cảnh, những người khác cũng không hề nhàn rỗi. Biểu hiện của hắn đã kích thích triệt để những tay mạnh nhưng cứng đầu cứng cổ này rồi.

Những người tham gia đặc huấn lần trước, có ai mà không phải con cưng của Thần thú? Xoay quanh họ luôn là hào quang chói lọi, đi tới đâu cũng đều là trung tâm. Trong lần tuyển chọn này lại bộc lộ tài năng, càng làm cho lòng tự tin lên tới cực đỉnh. Đã đến được đế đô, ai cũng không phải để làm nền cho kẻ khác.

Đến nơi này là để giành lấy vinh quang!

Nhưng hiển nhiên hiện thực tương đối tàn khốc. Sau khi đến đế đô, mới đầu thì vẫn ổn. Suy cho cùng mỗi người đều hiểu rõ mục tiêu của chính mình, đều có thể tìm được nơi thỏa mãn lòng tự trọng của chính mình. Bất kể Gregg, Michiwa, Olivia, hay là Peloponnisos, Murphy, bọn họ đều rất mạnh mẽ, nhưng không hề dùng sức mạnh của mình để áp bức người khác.

Đương nhiên có lẽ là bởi vì họ cũng không cần phải làm như vậy, nhưng Arthur đến và đã phá vỡ điều này.

Càng đáng sợ hơn là mọi người đều hiểu rõ. Arthur không phải đang khoe khoang, đó cơ bản chỉ là sức mạnh, mà sức mạnh của hắn sợ rằng còn vượt xa những gì mà hắn biểu hiện.

Một tế ti, điều này làm cho thế giới quan một số người có chút sụp đổ, mà hiển nhiên bọn họ cũng không muốn để cho mình tiếp tục sụp đổ. Càng là người mạnh, sẽ càng thận trọng hơn.

Neberro cùng hai tên kị sĩ trật tự lẳng lặng nhìn sự luyện tập của những người này, hiển nhiên mục đích huấn luyện của Neberro đã hoàn toàn thực hiện được.

Hắn không hề nghĩ sẽ tạo ra cái gọi là huấn luyện "Nghiêm khắc", hoặc là tạo ra một đợt huấn luyện địa ngục như đám quái vật nhỏ đã chờ mong. Không thể không nói về mặt này Neberro quả thật rất cao minh, hơn nữa thật sự đã bỏ xuống không ít tâm tư.

Huấn luyện nghiêm khắc chỉ là một loại huấn luyện thông thường nhằm tăng thêm thủ pháp, loại chuyện này mỗi người đều có thể làm được. Mà đối với đám thiên tài thế hệ trẻ này, phương thức huấn luyện loại đó có chút hơi thấp, phương thức huấn luyện của hắn đã thật sự kích thích tiềm năng, kích thích linh tính, đem thiên phú mạnh nhất của mỗi người phát huy triệt để.

Cho dù là Arthur cũng không thể không bội phục bản lĩnh của kỵ sĩ mặt lìn.

Không thể nghi ngờ sự xuất hiện của Arthur đã làm cho hiệu quả của sự huấn luyện thăng hoa. Có cạnh tranh, có đối lập, những người này vì không chịu thua đã đem toàn bộ sức lực bộc phát rồi.

Không đề cập tới lúc trước mỗi người sức mạnh thế nào, nhưng người ta có thể lĩnh ngộ, mình vì sao lại không thể?!

Người mạnh thật sự là người mà ý chí cùng thể xác đều mạnh mẽ, đồng thời sự đồng cảm giữa những người mạnh thật sự càng mãnh liệt hơn.

Arthur đã gây ra sự rung động mạnh mẽ, biểu hiện của hắn có thể nói đã đem đám người Peloponnisos kích thích triệt để rồi. Đây là cảm giác gì?

Hưng phấn, mỗi một tế bào đều đang nhảy múa. Bọn họ sẽ không e ngại bất cứ thế mạnh nào, đối thủ càng lớn mạnh, bọn họ sẽ càng hưng phấn, máu lạnh dường như đang bừng cháy.

Arthur không đến, lại là cho mọi người một cơ hội để tỉnh táo lại. Suy cho cùng có Arthur ở đây, bọn họ sẽ phải phân tâm ở mức độ nhất định. Hắn không ở đây, ngược lại có thể đem toàn bộ thể xác và tinh thần để chuẩn bị.

Địa phương vốn dĩ của Trâu thần côn đã bỏ, Murphy và Gregg chiếm lấy. Hiển nhiên bọn họ không có ý định đem chỗ này tặng cho người khác.

Gregg đang vui đùa ầm ĩ, cũng thấy được lợi ích. Người thông minh thật sự sẽ không lãng phí để những tay khôn vặt lên trước. Với trí tuệ của hắn càng không lãng phí thời gian ở địa phương vô dụng.

Trong một buổi sáng, hầu như tất cả các bộ phận đều đã vào nề nếp, nhưng sự giác ngộ không phải dễ dàng như vậy. Arthur như vậy tuyệt đối là hiếm thấy, làm được chỉ có chính Neberro mà thôi.

Gregg không phải đứng trên sợi chỉ, mà là ngồi. Lúc này hắn cũng không vui đùa ầm ĩ như bình thường, hai mắt nhắm nghiền xung kích, xung kích, xung kích không ngừng... Đối thủ?

Không có đối thủ, không có tạp niệm!

Âm thanh của nước bên tai Gregg dần dần biến mất, một thế giới thuần trắng từ từ xuất hiện. Một bóng dáng chạy ở phía trước, hắn vẫn đang đuổi, nhưng trước sau vẫn không đuổi kịp. Đây là chỗ sâu nhất trong nội tâm Gregg, thế mạnh mà che giấu dưới bề ngoài.

Không ai biết, vĩnh viễn cũng sẽ không có ai biết bí mật này.

Khí thế từ trên người Gregg từ từ phát ra, dị tượng đã xuất hiện.

Thân thể của Gregg chậm rãi trôi nổi lên... Không sử dụng cánh như tộc Thiên Mị, khi thác nước xung kích trên người hắn, muốn áp chế hắn trở về, nhưng không thể. Thân thể của Gregg trong nháy mắt xoay tròn, tốc độ dòng Danube nhanh, cả người hắn biến thành một vòng nước xoáy màu trắng, mà trên thác nước Danube cuồn cuộn cũng xuất hiện một vùng nước xoáy to lớn.

Trong nước xoáy một bóng người bay ra, ngẩng mặt hú dài.

Giờ khắc này Gregg cảm thấy sự thoải mái mà trước đó chưa từng có. Chính là loại cảm giác này, đây chính là thứ mà hắn vẫn đang cần, không nghĩ tới trong giờ khắc này lại đột phá!

Gregg nhìn hai tay của chính mình, rốt cục lộ ra một nụ cười hoàn toàn bất đồng với bình thường.

Michiwa vẫn đang trong thác nước, không nhìn thấy, lại có thể cảm nhận được, khóe miệng của tiểu ma nữ lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt. Anh trai này của mình trong lòng vẫn rất quật cường, có điều trong thời gian ngắn như vậy có thể lĩnh ngộ cũng coi như là không dễ dàng rồi.

Gregg đã trở lại thác nước bên cạnh, tâm tình tốt đẹp. Sức mạnh thì có thể rèn luyện, nhưng để lĩnh ngộ bí quyết thì lại thật sự quá khó. Ngày đêm huấn luyện cũng chỉ là một loại tích lũy, thuần thục nhưng không nhất định có thể đột phá, đây chính là do thiên phú khác biệt.

Phương thức chiến đấu của gia tộc Nicola, tràn ngập thứ năng lực này. Chỉ có thể tự nhận thức, không thể truyền. Nếu như lĩnh ngộ, sức chiến đấu tăng ít nhất hai thành trở lên, nắm vững tất cả thì sẽ hoàn toàn bất đồng.

Một khi đã đột phá, hắn càng rõ ràng hơn điểm này, loại cảm giác này thật sự quá tuyệt rồi.

Neberro cười cười, "Chiêu xoắn ốc này sức không tệ, hiếm khi thấy ngươi chịu nghiêm túc một chút." Gregg cười hì hì, lại trở nên bất cần đời, bắt đầu loạn quét nhìn chằm chằm vào bắp đùi người đẹp, khẳng định đêm qua đã có dính dáng không sai, hôm nay đến gần cô bé kia mấy lần.

Neberro cùng hai kị sĩ trật tự phía sau chỉ có thể cười khổ, đối với phong cách của gia tộc Nicola ở đế đô ai cũng biết, đã không kiêng nể gì đến mức độ nhất định, thật không biết đội trưởng làm sao chịu đựng tên quái vật này, gia tộc Sanchez luôn luôn nghiêm cẩn thanh nhã nổi tiếng, đúng là vàng thau lẫn lộn mà.

Động tĩnh của Gregg quả thật ảnh hưởng tới một số người, mặc dù không biết Gregg đạt được cái gì, nhưng ít ra sẽ không tùy tiện làm ra động tĩnh như vậy, cố ý tạo ra động tĩnh loại đó thì chỉ có đồ ngốc mới làm.

Không thể không nói có người bắt đầu sốt ruột rồi.

Đối với tiểu miêu nữ Joyner, bây giờ ngoài nàng ra, tất cả mọi người đều có thể rất thoải mái ứng phó với thác nước rồi, bắt đầu chương trình huấn luyện của chính mình.

Nhưng Joyner vẫn không đến một phút đã bị đánh xuống, thể lực của nàng thật sự không thích hợp với loại huấn luyện này, đây cùng với việc huấn luyện ở sông còn hoàn toàn khác biệt. Ở sông nàng còn có thể tìm được khe hở nhất định để phát huy năng lực của mình, nhưng thác nước hung mãnh cuồn cuộn hoàn toàn chính là khắc tinh của nàng. Khi đứng ở bên trong thác nước nàng cảm tưởng như một quyền kinh thiên động địa của ma sư tử Yoria, thác nước giống như vậy có thể cuốn nàng đi như bẻ gãy một cành khô.

Hiển nhiên Joyner còn chưa thoát khỏi ám ảnh từ trận chiến ấy, tiểu miêu nữ cứ ngã đến ngã đi như vậy cũng làm cho đồng đội nam bộ có chút lo lắng.

"Joyner, hay là bạn nghỉ ngơi một lát đi." Buenaven có chút lo lắng, nhìn sắc mặt nàng đã trắng xanh rồi. Quan trọng nhất là thất bại liên tục làm cho nàng thậm chí không thể suy nghĩ. Nếu như chỉ lặp đi lặp lại như vậy căn bản không có bất kì hiệu quả nào, chỉ làm tổn thương sự tự tin của chính mình thôi.

"Không sao, ta nhất định có thể làm được!" Từ Arthur, Joyner đã học được một thứ, đó chính là vĩnh viễn không từ bỏ!

"Cái này không thành vấn đề, tớ nói nghỉ ngơi không phải là bỏ cuộc, bạn nên dùng phương thức của chính mình để thích ứng, không phải học chúng ta. Ở đây trừ bạn ra, mọi người đều là dùng sức mạnh làm chủ lực, mà bạn lại là năng lực làm chủ đạo. Cho nên phương thức huấn luyện chắc chắn khác với chúng ta, tựa như bạn ở trên sông đã làm được, như vậy ở đây bạn cũng nhất định có thể!"

Buenaven giải thích.

Như Arthur đánh giá, rất ít người có thể nhìn vấn đề giống như Buenaven, có thể bắt được trung tâm của sự việc. Giống như khi đối phó với nữ yêu mắt bạc, Buenaven ra tay đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, dùng thân thể làm mồi, trực tiếp loại bỏ yếu tố may mắn, điều này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.

Joyner nghe quả thật có đạo lý, tiểu miêu nữ gãi gãi tai mình, Arthur không ở đây, nàng luôn cảm thấy tinh thần có chỗ nào đó không đúng, như mất đi một người tâm phúc vậy.

Buenaven cười cười, "Ngày mai Arthur chắc chắn sẽ trở lại rồi, hôm nay nếu có lĩnh ngộ, ngày mai cũng có thể làm cho hắn bị kinh ngạc một phen. Tên nhóc này đã quá huênh hoang, không cho chúng ta thể diện rồi, ha ha."

Joyner cũng cười khúc khích, gật đầu, chính mình tìm một tảng đá lớn rồi cuộn mình thành một vòng tròn, đuôi cuốn lấy thân thể. Đây là chuyện mà nàng thích nhất, sự yếu đuối của mèo cùng với sự lạnh lùng sát thủ trên người nàng là cực kỳ rõ nét.

Buenaven lắc đầu, thảo nào mọi người nói hắn có tính bà tám, nếu mặc kệ những việc không quan hệ tới mình như thế này thì trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Chính hắn cũng cần đột phá a, hơn nữa phương thức huấn luyện loại này nói không chừng có thể mang đến cho hắn lợi ích càng lớn.

Buenaven lẳng lặng đứng trong nước, giống như hàng trăm chiến sĩ mãnh liệt hay sự trống rỗng kỳ dị huấn luyện thân thể hắn. Tựa như chính hắn đã nói, phương hướng đột phá của mỗi người đều không giống nhau, mà hắn vô tình để cho năng lực kéo dắt chính mình.

Ngay cả Arthur đều nói qua, loại năng lực này nếu dùng được thì đáng sợ không gì sánh được.

Nhưng giống với Joyner, dẫn lực sợ nhất chính là sức mạnh hung mãnh, không đợi phát huy đã bị trúng rồi. Khi hắn cùng nữ yêu mắt bạc liều mạng hoàn toàn không có biện pháp nào, tấn công đơn thuần là dẫn lực căn bản không có hiệu quả. Chỉ lấy thân thể của chính mình làm vật dẫn, nhưng với thân thể nhỏ của hắn thực sự không chịu nổi.

Nước trôi trên người của Buenaven, dẫn lực của hắn đối mặt với sự xung kích hầu như chưa có hiệu quả. Lúc đầu sư phụ của hắn cũng đã nói, đáng tiếc thiên phú này trong chiến đấu có hai chân lý:

Nhất nghệ tinh nhất thân vinh!

Không gì không bị phá, chỉ trừ tốc độ cao!

Thân là sát thủ, tốc độ của Buenaven dĩ nhiên là không tồi, còn chưa được nhanh đến mức không gì phá vỡ được. Hơn nữa tốc độ không phải phương hướng phát triển của hắn. Đây là do thiên phú quyết định, năng lực của hắn vẫn là tư duy, dùng đầu óc chiến đấu như thế nào. Kỳ thực đôi khi hắn rất hâm mộ Joyner, năng lực ẩn nấp như thế có thể nói là một trong những năng lực để trở thành sát thủ đỉnh cấp hoàn mỹ nhất, quá thích hợp làm sát thủ rồi.

Năng lực dẫn lực của hắn, nói thật đôi khi gặp phải một vài người mạnh thật sự sẽ trở nên rất yếu.

Chẳng hạn như, hắn sợ nhất chính là Murphy, cùng loại người này chiến đấu, năng lực dẫn lực của mình trước mặt bọn họ hoàn toàn chính là chuyện cười.

Đây cũng là lí do Murphy vẫn muốn chiến đấu cùng hắn mà hắn lại từ chối không đấu. Đối với kỹ xảo chiến đấu hắn có thể chống lại đối phương, nhưng đi tới lúc quyết định, hắn không có bất cứ cơ hội nào. Đây là kết quả đã định trước, chính vì hắn quá thông minh, trong tình hình này sẽ rơi vào sự trói buộc của chính mình, hắn muốn vượt qua chính mình nhưng lại vô lực

Vừa mới an ủi Joyner... Chính mình thì sao?

Dẫn lực trong thác nước, thật sự trở nên rất buồn cười, khóe miệng của Buenaven nổi lên một tia cười tự giễu.

Arthur từng nói, năng lực của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào. Nói thật Buenaven chỉ cảm thấy đây chỉ là một loại khách sáo. Năng lực này không tồi nhưng đối thủ càng ngày càng mạnh, hắn lại càng cảm thấy vô lực. Đối mặt với những đối thủ càng ngày càng cương mãnh, hắn làm thế nào đây?

Người trong cuộc u mê ngoài cuộc tỉnh táo, đến lúc chính mình, Buenaven cũng không nhịn được mất mát lòng tin.

Đặc huấn loại này chính là như vậy, hoặc càng lúc càng mạnh, hoặc sẽ chịu đựng tấn công về tinh thần.

Đầu óc càng linh hoạt, nghĩ càng nhiều, những người khác có thể bài trừ tạp niệm, mà ngược lại lúc này Buenaven lại càng nghĩ nhiều hơn. Dần dần tựa hồ quên chính mình đang huấn luyện.

"Buenaven, mặc dù tớ không biết dẫn lực dùng như nào, nhưng mình đã nhìn thấy quyển sách có một loại cách dùng tương tự, nghe nói luyện thành có thể thiên hạ vô địch!"

Arthur cười tủm tỉm nói, cứ thản nhiên như vậy với lòng tin tràn ngập.

Đây là điều mà Buenaven hâm mộ nhất, mặc dù là Murphy cũng đều có một mặt nào đó không tự tin, nhưng trên người Arthur, đến nay tựa hồ sẽ không có loại chuyện này, không có việc gì mà hắn không giải quyết được.

"A? Sách gì? sẽ không phải là Giáo hoàng cho cậu đấy chứ." Buenaven đương nhiên không tin, lấy đâu ra đồ vật loại này chứ.

" Thật sự, là của một lão già, sau đó đã bị lão già kia lấy đi rồi. Hắn nói đây là tuyệt thế công pháp gọi là cái gì Thái Cực sau khi học được rồi có thể dùng nhu khắc cương, vô địch thật sự, tớ luyện cho cậu xem!"

Tiếp đến Arthur hoa chân múa tay, tư thế loại này không thể gọi là chiến đấu được mà phải gọi là chịu chết. Buenaven cười to, cũng nghĩ Arthur đang nói đùa,, có điều gã này cũng thật là, nói đùa còn có thể nghiêm túc như vậy đúng là có bản lãnh, không hổ là xuất thân từ tế ti.

Nhưng không biết tại sao giờ khắc này, những động tác buồn cười giống như khiêu vũ đó, lúc này lại rõ ràng như vậy.

Thái Cực, động mà sinh dương, động mà như tĩnh, tĩnh mà sinh âm, tĩnh mà như động!

Vòng đi vòng lại!

Trong đầu của Buenaven, Arthur đang đi những bước chân, tất cả động tác thành một khối, vĩnh viễn nối liền, sức mạnh tựa hồ trở thành một vòng tròn.

Trong thác nước, Buenaven vô thức chuyển động, động tác như vậy tựa hồ có thể sinh ra một loại lôi kéo!

Mượn lực đẩy lực!

Mượn!

Mượn như thế nào?

Đối với bất luận kẻ nào đều rất khó, nhưng hắn có năng lực dẫn lực, thoạt nhìn người khác khó nhất chính là mượn lực, mà vào tay hắn trở nên dễ như bỡn!

Tay của Buenaven càng lúc càng nhanh, giữa hai tay đã mở ra để dẫn lực, thác nước vẫn hung mãnh như cũ, không có cứng đối cứng, nhưng có thể thuận sức mà không đối nghịch, làm thế nào để phát huy đây?

Buenaven rốt cục đã rõ ràng, Arthur không phải đang nói đùa, cũng không phải cười nhạo hắn, mà đang nói với hắn bản chất thật sự của Thái Cực là mạnh mẽ nhất!

Bốn lạng đẩy ngàn cân!

Xoay tròn, dẫn lực hình thành một vòng tròn to lớn, mượn lực đẩy lực!

Lồng ngực của Buenaven tựa hồ có hào hùng ngút trời, chưa từng, chưa từng có như hôm nay, một thế giới mới tinh xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Mà ở bên ngoài, dưới thác nước lại một xuất hiện dị tượng một lần nữa, một khu vực dòng nước lưu động không theo quy tắc, tựa hồ có hình thức chuyển động trái ngược, tất cả nước khi đến khu vực này đều sẽ bị thay đổi quỹ tích chuyển động, vấn đề không biếtcái gì dẫn đến sự thay đổi này.

Mà thay đổi này càng ngày càng rõ ràng, dần dần trong mắt mọi người... "Khởi..." Một vòng tròn đường kính khoảng bốn mét, xoay tròn, xung kích của thác nước gần vòng tròn này cũng đều bị bật ra. Buenaven lao ra khỏi thác nước. Trên không trung, hai tay không ngừng chuyển động. Đây không phải là động tác mà Arthur dạy cho hắn, dẫn lực giữa hai tay lưu chuyển, đây là lĩnh ngộ của chính hắn, có sức mạnh như vậy, hắn có lòng tin vào sức mạnh có thể hàng phục được hết thảy.

Mặc dù đối mặt với Murphy cùng Peloponnisos là khắc tinh mà trước kia hắn sợ nhất, cũng không sợ hãi! Hú dài trên không, đây là sự phóng thích phát ra từ nội tâm, đây là sự vui sướng không thể khống chế sau khi lĩnh ngộ.

Không thể khắc chế, không thể kìm nén!

Neberro hơi sửng sốt, có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương khẳng định là đã lĩnh ngộ cái gì đó. Nhưng tại sao lại là người này, Buenaven trong mắt mọi người chỉ có thể xếp phía sau, có trong danh sách lựa chọn đào thải... Nhưng vậy mà lại đột phá. Trên không trung Buenaven chỉ tùy tiện làm động tác gì, nhưng Neberro vậy mà cảm thấy rất thú vị. "Nhớ kỹ, Buenaven qua được." Neberro gật đầu nói, dù thế nào người có ngộ tính như vậy cũng có thể đạt được một cơ hội nữa.

" Vâng, đội trưởng."

Kị sĩ trật tự lại không nhìn ra, có điều đội trưởng đã nói, cứ như vậy mà làm theo thôi. chà, theo hắn cảm thấy tên nhóc này cũng chẳng ra gì.

Cũng là từ không trung rơi xuống thác nước, vậy mà từ lúc xông vào trong nước đến lúc thoát ra, trong nháy mắt, Buenaven có cảm giác có một loại sức sống mới. Giờ khắc này đầu óc của hắn càng tỉnh táo, hồi tưởng lại lúc Arthur đang nói với hắn, đây tuyệt đối là sự thật!

Nhưng...Vì sao?

Tuyệt học như vậy, sức mạnh như vậy, vì sao lại nói với hắn?

Buenaven nghi vấn đầy bụng, thật muốn lập tức đi Arthur để hỏi rõ ràng. Nhưng bây giờ hắn nên củng cố loại cảm giác này. Hắn không hề trở lại bên cạnh thác nước, mà rời đi tìm một nơi yên tĩnh để bắt đầu nhận thức và suy xét.

Sự giác ngộ như vậy vật báu vô giá, nếu như không nắm chặt thì sẽ biến mất.

Sau khi giác ngộ chính mình nên liên kết lại. Hiệu quả có thể sẽ không tốt như vậy. Nhưng đã tìm được phương pháp, chẳng khác nào thông suốt rồi, việc còn lại chính là khổ luyện rồi.

Một tiếng hú dài của Buenaven, quả thật đã làm Joyner bừng tỉnh. Tiểu miêu nữ không thể không cảm thán, trí cáo thật sự quá mạnh rồi, vì sao đột phá đối với hắn mà nói lại dễ dàng như vậy, muốn đột phá là đột phá, chẳng lẽ chính mình quá ngốc hay sao?

Quả thật Buenaven đã "kích thích" các anh em phía nam. trong ba khu vực phía nam bên này rõ ràng tỏ ra tương đối giữ vững. Phía bắc tương đối rời rạc, đế đô thì ý nghĩ ôm ấp trong lòng khác nhau, bề ngoài là cùng một đội ngũ, nhưng đều phòng bị lẫn nhau, nhiều nhất cũng chỉ có nhóm người đoàn kết thôi. Mà quan hệ của đội phía nam bên này quả thật rất hòa hợp.

Phong cách của một đội ngũ thì vai trò của người đứng đầu là vô cùng rõ ràng. Arthur Một Murphy quyết định tính cách đoàn kết của đoàn phía nam. Mà phía bắc, thế mạnh Peloponnisos là rất rõ ràng, nhưng hắn không sẵn lòng mở miệng, càng không chú ý kết giao qua lại, điểm này còn không bằng Murphy, càng miễn bàn đến sở trường của Trâu thần côn.

Còn đế đô, đám người trong đó đều quen thuộc, không đề cập tới sức mạnh, từ phong cách, Gregg cũng không có địa vị thống trị. Người đế đô cố chấp, Neberro có sức mạnh tuyệt đối như vậy cũng không có cách nào khuất phục được.

Trong một có quan hệ tốt đẹp, nếu có đột phá sẽ kéo theo những người khác.

"Mịe, có lầm hay không. Bà nó, vậy mà Buenaven cũng cảm giác rồi!" Montmar nhếch miệng.

Quark biểu thị đồng ý, quan hệ của hai người có thể duy trì khá dễ dàng. Tộc Bỉ mông vốn đơn giản, cộng thêm xương thú Bỉ mông vàng tối là của Arthur đưa cho hai người hắn, mạnh mẽ càng sẵn lòng trao đổi một ít lĩnh ngộ cùng với tâm đắc. Đây chính là hào kiệt, mạnh mẽ nhưng kỳ thực rất dễ tiếp xúc. Chỉ cần đột phá thế mạnh mặt ngoài của bọn họ, trong lòng thật dễ thân cận. Đương nhiên cá tính này cũng dẫn đến tộc Bỉ mông không thể chiếm địa vị cao được.

Có điều thời gian sẽ thay đổi tất cả, ít nhất như Montmar hay Quark bọn họ có thể không tốt như vậy, nhưng sự cảm kích từ trong đáy lòng là không thay đổi, chỉ có điều bọn họ không muốn dùng ngôn từ để biểu đạt.

Không thể để quá mất mặt được, Arthur cho chúng ta xương thú vàng tối, nếu bị tên Saphire kia cho rớt, hai chúng ta chỉ có thể tự vẫn thôi."

"Ngao!"

Quark hơi kém một chút, Montmar có thể là có năng lực cuồng hóa, nhưng đối mặt với huyết mạch vàng của Saphire, hắn quả thật không thể đánh giá cao chính mình.

Để Bỉ mông động não quả thật có chút làm khó bọn họ, nhưng suy nghĩ kì dị, sáng tạo của Montmar ngay cả Trâu Lượng cũng phải ngạc nhiên, giật mình, đã biết hắn không phải người bình thường. Mà Quark có can đảm bỏ qua con đường giáp chiến sĩ, bản thân hắn đã dũng khí đến mức nào.

Phía nam bên này không khí khích lệ đặc biệt, điều này làm cho các chiến sĩ nam bộ càng chuyên chú hơn.

Đương nhiên, những người không chú ý Buenaven về cơ bản đều không cảm thấy gì. Như Murphy hoàn toàn đang đắm chìm trong trạng thái của chính mình. Hôm qua không phải bị Shadiwa đáng chết đánh gãy, nói không chừng hắn sớm đã có cảm giác,, có điều sư tử vàng có một loại bình tĩnh đặc biệt, không hề tính toán được mất nhất thời, đây tuyệt đối là của tự tin xuất phát từ trong lòng.

Dường như ai đó đang xung kích lên thân thể của hắn. Thân thể của Murphy tựa hồ có một loại nhấp nhô. Tộc Lion nổi tiếng về sức mạnh, lại không phải so với tộc Bear, sức mạnh của bọn họ càng hơn ở khí thế cùng với kỹ thuật, mà dối với điểm này, sáu sư tử đứng đầu như Murphy đương nhiên càng mạnh hơn.

Không ai biết sức mạnh thật sự của hắn, bắp thịt tựa hồ đang chuyển động, thác nước không ngừng đánh vào thân thể hùng tráng cứng như sắt thép của hắn. Vẻ mặt của Murphy lại bình tĩnh như vậy, cùng với Thú tộc bình thường trái ngược hoàn toàn.

Sự thay đổi của Murphy bắt đầu từ bàn tay, từ từ kéo dài đến cánh tay, quá trình này tựa hồ không có trở ngại quá lớn, nhưng sư tử vàng không hề bỏ qua, thay đổi vẫn đang kéo dài. Hắn đón lấy loại xung kích này, dường như ý thức có đột phá gì đó, đây không phải là phạm trù của sự giác ngộ, nhưng là một loại mà chính mình có thể khống chế và tạo ra sự đột phá.

Không thể nói loại nào sẽ nhận được sức mạnh nhiều hơn, nhưng phương thức lĩnh ngộ loại này không thể nghi ngờ là vô cùng đáng sợ. Bởi vì thế mạnh của hắn xác định có thể chính mình tự đột phá, thậm chí không sợ thất bại.

Có một loại mạnh mẽ đã định trước tất cả.

Trên con đường trưởng thành của sư tử vàng, không có điều gì ngoài ý muốn.

Cách đó không xa, Peloponnisos tỏ ra tương đối đáng sợ, vẻ mặt dọa người, ai đến gần có thể sẽ bị dọa thật sự... Hắn trồng cây chuối, một ngón tay chống đỡ sức mạnh của cả thân thể, đồng thời còn phải chịu đựng lực xung kích của thác nước.

Rõ ràng đây là một con quái vật!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status