Huyền thiên hồn tôn

Chương 1365: Câm miệng cho ta

- Được, Huyết Kiếm Vũ Đế ngươi làm rất tốt, bắt giữ hắn cho ta.

Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ kích động, trong ánh mắt tràn đầy oán hận.

Diệp Huyền biến sắc, đối mặt Huyết Kiếm Vũ Đế ra tay, nhưng hắn không có bất kỳ phản kháng, trong tay đột nhiên xuất hiện một bình sứ, bình sứ mở ra, một viên đan dược toàn thân màu vàng đất, biên giới có chứa hoa văn màu vàng bị hắn ném ra.

- Huyết Kiếm Vũ Đế, thiếu gia ta có phải lừa ngươi hay không, ngươi nuốt vào viên đan dược kia là được.

- Hả?

Huyết Kiếm Vũ Đế tiếp nhận đan dược, công kích trên tay cũng thuận theo dừng lại, từ trong viên thuốc này, hắn cảm nhận được một luồng quy tắc bản nguyên kinh người, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kích động, lạnh lùng nói:

- Đây chính là Hóa Đạo Đan ngươi nói?

Diệp Huyền lãnh đạm lắc đầu:

- Này không phải Hóa Đạo Đan, Hóa Đạo Đan cần chủ tài là Đạo Tắc Quả, hơn nữa nhất định phải là Đạo Tắc Quả cửu giai, thiếu gia ta hiện nay còn không tìm được, mà viên thuốc trong tay ngươi gọi Đạo Nguyên Đan, là do linh dược cửu giai Đạo Nguyên Chu Quả luyện chế thành, cũng có công hiệu chữa trị võ đạo bản nguyên tổn thương, chỉ là công hiệu không đủ toàn diện, nhưng cũng có thể chữa trị bộ phận võ đạo bản nguyên tổn thương trên người ngươi.

- Đạo Nguyên Đan!

Con ngươi của Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên áp súc, ngưng tiếng nói:

- Ngươi nói là thật?

Diệp Huyền tự tin nở nụ cười:

- Có phải thật hay không, ngươi phục dùng một chút chẳng phải sẽ biết? Hay là nói, ngươi sợ ta ở trong đan dược hạ độc?

- Hừ, ta sẽ sợ ngươi hạ độc.

Huyết Kiếm Vũ Đế cười lạnh một tiếng.

Một bên Cố Phỉ thấy Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Diệp Huyền giao lưu cái gì, trong lòng nhất thời lo lắng, lớn tiếng quát lên:

- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi đến cùng đang làm gì? Còn không bắt tiểu tử kia cho bổn hoàng, lẽ nào ngươi thật muốn cãi lời Vô Lượng Sơn ta sao?

Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không để ý tới hắn, mà ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Diệp Huyền, chợt cầm đan dược trong tay ăn vào.

Ầm!

Một luồng lực lượng quy tắc khủng bố, ở trong cơ thể hắn khuếch tán ra.

Cỗ lực lượng quy tắc đáng sợ này ở trong cơ thể hắn tản mát, khiến cho hắn không kìm lòng được nhắm hai mắt lại, cả người rơi vào một loại trạng thái kỳ diệu.

- Nguồn lực lượng này...

Huyết Kiếm Vũ Đế kinh hỉ phát hiện, võ đạo bản nguyên của mình tổn thương dĩ nhiên ở dưới Đạo Nguyên Đan chậm rãi chữa trị.

- Đáng ghét.

Sắc mặt của Cố Phỉ khó coi, tuy hắn không rõ ràng Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế nói cái gì, nhưng cũng nhìn ra được thái độ của Huyết Kiếm Vũ Đế không kiên quyết, nhất thời mặt lộ vẻ oán hận, lạnh lùng nói:

- Huyết Kiếm Vũ Đế, xem ra ngươi là muốn đối nghịch Vô Lượng Sơn ta, lẽ nào ngươi không sợ Vô Lượng Sơn ta trừng phạt sao.

Hắn vừa nói, một bên lấy ra một khối thẻ ngọc truyền tin, chuẩn bị đưa tin cho Vô Lượng Sơn.

- Ngươi câm miệng cho ta!

Nhưng vào lúc này, Huyết Kiếm Vũ Đế đột nhiên quát chói tai một tiếng, bá, hai mắt hắn bỗng dưng mở ra, phảng phất như hai đạo chớp giật chói mắt, trở tay chính là một chiêu kiếm đâm ra.

Xì xì!

Cố Phỉ căn bản không ngờ tới Huyết Kiếm Vũ Đế sẽ như thế, không hề phòng bị, ngực lập tức bị Huyết Kiếm xuyên thấu, từ bên trong dâng trào ra lượng lớn máu tươi.

- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi...

Cố Phỉ trừng lớn hai mắt kinh nộ, thẻ ngọc truyền tin trong tay vô lực lướt xuống, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Hắn làm sao cũng không ngờ tới, Huyết Kiếm Vũ Đế lại dám xuống tay với hắn.

- Ngươi biết không? Bổn Đế đã nhịn ngươi rất lâu, một Vũ Hoàng cũng dám ở trước mặt bổn Đế ồn ào, đi chết cho bổn Đế!

Huyết Kiếm Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay đột nhiên xoắn một cái, bồng… thân thể Cố Phỉ đột nhiên nổ ra, hóa thành huyết vụ đầy trời.

- Được rồi, cuối cùng cũng coi như thanh tĩnh.

Huyết Kiếm Vũ Đế thu hồi trường kiếm, lạnh lùng nói.

Diệp Huyền không nghĩ tới Huyết Kiếm Vũ Đế dĩ nhiên sẽ quả đoán như vậy, kinh ngạc nói:

- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi giết là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn Cố Phỉ, chẳng lẽ không sợ Vô Lượng Sơn truy sát ngươi sao?

- Sợ, tự nhiên sợ.

Huyết Kiếm Vũ Đế tự giễu nở nụ cười:

- Lão phu một giới tán tu, sao lại không sợ Vô Lượng Sơn truy sát? Có điều, nếu như vừa nãy lão phu không giết ngươi, Vô Lượng Sơn vẫn sẽ truy sát ta.

Hắn thân là người Huyền Vực, rất rõ ràng hành vi chuẩn tắc của Vô Lượng Sơn, bá đạo, hung hăng, nếu như hắn dám ở trước mặt Cố Phỉ để cho Diệp Huyền chạy, như vậy lấy tính cách của Vô Lượng Sơn, tương tự cũng sẽ truy sát hắn.

Đã như vậy, vậy vì sao hắn không giết Cố Phỉ, chỉ cần Cố Phỉ chết, lại có ai biết hắn đã từng xuất hiện ở đây.

- Tiểu hữu, Vô Lượng Sơn Cố Phỉ lão phu đã thay ngươi giết, lão phu muốn Đạo Nguyên Đan trên người ngươi.

Huyết Kiếm Vũ Đế lạnh lùng nói.

- Không thành vấn đề.

Diệp Huyền không chút do dự, cầm trong tay bình sứ ném cho Huyết Kiếm Vũ Đế.

- Một lò Đạo Nguyên Đan này, thiếu gia ta tổng cộng luyện chế tám viên, còn lại bảy viên ở bên trong, nếu như toàn bộ ăn vào, không có gì bất ngờ xảy ra có thể chữa trị sáu phần mười võ đạo bản nguyên tổn thương.

Diệp Huyền từ tốn nói.

- Được, lão phu còn cần mình ngươi một hứa hẹn, là một khi được Đạo Tắc Quả, ngươi nhất định phải luyện chế một lò Hóa Đạo Đan cho lão phu.

Ngữ khí của Huyết Kiếm Vũ Đế, mang theo không thể nghi ngờ.

- Xin lỗi, cái này ta không làm được.

Diệp Huyền khẽ lắc đầu.

- Ngươi nói cái gì?

Huyết Kiếm Vũ Đế biến sắc, trong đôi mắt đột nhiên dâng lên sát ý vô biên.

Diệp Huyền mặt không biến sắc, lạnh nhạt nói:

- Ngươi lúc trước không nhúng tay vào việc của ta cùng Vô Lượng Sơn, ta có thể mang bình Đạo Nguyên Đan kia cho ngươi làm thù lao, thế nhưng luyện chế Hóa Đạo Đan Đạo Tắc Quả là linh dược so với Đạo Nguyên Chu Quả quý giá hơn nhiều lắm, ta không thể vô điều kiện cho ngươi.

- Nhưng lão phu giết Vô Lượng Sơn Cố Phỉ thay ngươi.

Huyết Kiếm Vũ Đế ngữ khí lạnh lẽo, mắt lộ ra sát cơ.

Diệp Huyền xì cười một tiếng:

- Nếu như không phải ngươi, ngươi cho rằng Cố Phỉ kia có thể sống đến hiện tại?

Ngữ khí của Huyết Kiếm Vũ Đế cứng lại, hắn liếc nhìn cảnh tượng trong thung lũng, tự nhiên biết Diệp Huyền nói là thực.

Thời điểm hắn đến, toàn bộ thung lũng đã khắp nơi là thi thể của cường giả Vô Lượng Sơn, mà Cố Phỉ kia cũng vẻ mặt sợ hãi, hiển nhiên suýt chút nữa liền bị Diệp Huyền đánh giết, nếu như không phải hắn xuất hiện, nói không chắc Cố Phỉ kia đã chết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status