Huyền thiên hồn tôn

Chương 1852: Nghiêm Vương Sơn Chủ (2)

Toàn bộ quá trình nói đến dài lâu, kì thực chỉ ở trong chớp mắt.

Dịch Hàn Vũ Đế, vẫn lạc!

- Dịch Hàn Thái Thượng Nguyên Lão.

Dưới đáy, rất nhiều cường giả Vũ Đế của Vô Lượng Sơn bị đám người Hoàng Phủ Tú Minh đuổi giết, từng cái từng cái phát sinh thê thảm gầm rú, chỉ là bọn hắn bây giờ, căn bản không lo được Dịch Hàn Vũ Đế an nguy, đám người Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế, Lý Hiểu Dung,… toàn lực giết chóc, đẫm máu trời cao, mỗi một khắc, đều có lượng lớn cường giả vẫn lạc, máu chảy thành sông.

- Xong, Vô Lượng Sơn xong.

Xa xa, rất nhiều cường giả nhìn tình cảnh này, hoàn toàn bị chấn động.

Dưới tình huống không có cường giả cấp cao nhất đối kháng, rất nhiều đệ tử, trưởng lão, thậm chí Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, đều không phải đối thủ của Huyền Quang Các, chuyện này căn bản là một hồi tàn sát.

- Ầm!

Đối diện Hạ Vũ Tôn, Hỏa Vũ Vũ Đế đang không ngừng rút lui, cả người máu me đầm đìa, cũng đã thoi thóp.

- Chết!

Hạ Vũ Tôn rống to một tiếng, quyền uy hóa thành một con Chân Long màu vàng, gào thét tấn công xuống, muốn triệt để chém giết Hỏa Vũ Vũ Đế.

- Không!

Hỏa Vũ Vũ Đế phát sinh kêu thảm thiết, trơ mắt nhìn công kích của Hạ Vũ Tôn bao phủ xuống, nhưng vô lực phản kháng.

Đúng lúc này!

- Hừ!

Một tiếng hừ lạnh đột nhiên ở trong thiên địa vang lên, thanh âm nghe không lớn, nhưng mang theo một loại uy năng hiệu lệnh thiên địa, toàn bộ bầu trời phảng phất như ở dưới tiếng hừ lạnh này, bỗng dưng chấn động một chút.

- Đùng!

Hạ Vũ Tôn cảm giác trái tim của mình, đột nhiên chấn động một chút, chợt hắn liền nhìn thấy, một bóng người rộng rãi, từ trong chủ phong bước ra.

Đây là một bóng người bao phủ ở trong bóng tối, lúc đầu khoảng cách cực xa, nhưng vẻn vẹn bước ra một bước, liền trong nháy mắt đi tới trước người Hỏa Vũ Vũ Đế, ánh mắt hắn đen kịt, như vũ trụ thâm thúy, nhắm Hạ Vũ Tôn hung hãn đánh ra một chưởng.

Phốc!

Một bàn tay xuất hiện, không gian trước chưởng ấn như một trang giấy yếu đuối, trong nháy mắt phá nát ra, mà bàn tay màu đen kia, xẹt qua hư không, như một màn trời che đậy thiên địa, ầm ầm đánh về Hạ Vũ Tôn.

- Người nào?

Hạ Vũ Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, trong lòng phiền muộn đến cực điểm, mình hai lần suýt chút nữa đánh giết Hỏa Vũ Vũ Đế, nhưng mà thời khắc mấu chốt, đều bị người đánh gãy, trong lòng hắn tức giận, nhất thời như núi lửa bạo phát, trong nháy mắt phun trào ra.

- Chân Long bí kỹ... cái thế long quyền!

Một con Chân Long rít gào, cuồn cuộn bao phủ mà ra, như Thần Long ngao du Cửu Thiên, bùng nổ ra lực lượng đáng sợ xưa nay chưa từng có.

- Hạ gia dư nghiệt?

Bóng người màu đen kia, ngữ khí lạnh lùng, bàn tay trong nháy mắt tăng vọt, lại nắm Chân Long ở trong tay, Chân Long ra sức giãy dụa, phát sinh gào thét liên tục, nhưng căn bản không có cách phá tan bàn tay ràng buộc.

- Phá!

Bàn tay màu đen dùng sức sờ một cái, phịch một tiếng, Chân Long hét thảm, kim quang tản mát đầy trời, trong nháy mắt nổ tung ra.

Tiếp theo bàn tay màu đen lần thứ hai vỗ một cái, đập đến trên người Hạ Vũ Tôn.

Phốc!

Hạ Vũ Tôn phun máu tươi, thân thể chật vật bay ngược ra ngoài, dưới một đòn, trên người xuất hiện vết rạn nứt, phun ra máu tươi, lục phủ ngũ tạng cơ hồ bị đánh nát.

Sau đó, bóng người màu đen kia ánh mắt nhìn quét bốn phía, nhắm ngay Dao Nguyệt Vũ Đế, Chiến Thương tất cả đều đánh ra một chưởng.

Ầm!

Uy thế khủng bố bao phủ thiên địa, bàn tay lớn màu đen khủng bố kia, ẩn chứa uy thế kinh người, đẩy lui Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Chiến Thương ra.

Một màn doạ người này, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bóng người màu đen kia, vẻ mặt khiếp sợ.

- Nghiêm Vương Sơn Chủ.

- Sơn chủ đại nhân.

- Sơn chủ đại nhân, ngươi cuối cùng cũng coi như xuất quan.

Vô số đệ tử của Vô Lượng Sơn, tất cả đều kích động đến bi phẫn kêu to, tiếng kêu thê thảm.

- Nghiêm Vương Sơn Chủ!

Diệp Huyền đang chuẩn bị nhảy vào chiến đoàn nhìn thấy tình cảnh này, liền đi tới trước người Hạ Vũ Tôn, đưa cho hắn một hạt Liệu Thương Đan cửu giai, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn bóng người trước mặt, trong con ngươi bắn ra một ánh sáng lạnh lẽo.

Trên bầu trời, một bóng người cao lớn đứng ngạo nghễ, thân mặc trường bào, cả người bị bóng tối bao trùm, ngay cả đôi mắt cũng màu đen kịt, phảng phất như vũ trụ hư không vô tận, sâu thẳm xoay tròn, không dám nhìn gần.

Cả người hắn thả ra khí thế đáng sợ, như một hố đen, tỏa ra khí tức thôn phệ tất cả, ngay cả liệt nhật phóng ra ánh sáng, cũng giống như bị hắn hút vào trong cơ thể.

- Nghiêm Vương Vũ Đế?

Ánh mắt của Diệp Huyền hơi trầm xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú phía trước.

Nghiêm Vương Vũ Đế này, cho hắn một loại cảm giác cực kỳ đáng sợ, lực lượng giống như nổ tung kia, tuyệt đối không phải Vũ Đế tam trọng đỉnh phong bình thường có thể so sánh.

- Không nghĩ tới hơn trăm năm không thấy, Nghiêm Vương Vũ Đế cường hoành đến như vậy, thực lực tựa hồ so với trăm năm trước, tăng lên rất nhiều a.

Hơn trăm năm trước, Diệp Huyền ở trên một lần Huyền Vực đại hội, cũng từng gặp Nghiêm Vương Vũ Đế, chỉ là Nghiêm Vương Vũ Đế lúc đó tu vi tuy mạnh, nhưng cùng Vũ Đế tam trọng đỉnh phong của tông môn khác, cũng không có khác nhau lớn bao nhiêu.

Nhưng mà bây giờ, Diệp Huyền lần thứ hai nhìn thấy Nghiêm Vương Vũ Đế, càng từ trên người Nghiêm Vương Vũ Đế cảm thấy một tia kiêng kỵ.

Hơn nữa, khí tức trên người người này, cùng trăm năm trước, cũng có khác nhau to lớn, hắn vẻn vẹn là đứng ở chỗ này, liền có một loại cảm giác có thể hủy diệt thế gian vạn vật.

- Tiêu Dao, Nghiêm Vương Vũ Đế này, tựa hồ hơi quái lạ?

Dao Nguyệt Vũ Đế đi tới bên người Diệp Huyền, cau mày nói.

- Ngươi cũng nhìn ra!

Diệp Huyền nhìn về phía nàng.

Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, nàng đã từng gặp qia Nghiêm Vương Vũ Đế, bởi vậy nhìn ra một tia không đúng.

- Hả? Khí tức linh hồn thật mạnh mẽ, có điều thật giống như bị một loại lực lượng đặc thù nào đó che đậy, cảm thụ không phải vô cùng rõ ràng.

Chiến Thương cũng trở lại trong đội ngũ, nhìn chằm chằm Nghiêm Vương Vũ Đế cau mày nói, thế nhưng trên mặt hưng phấn, lại càng thêm nồng nặc.

Quá nhiều, cường giả quả thực quá nhiều. Điều này làm cho Chiến Thương cảm thấy, mình theo Diệp Huyền là chính xác cỡ nào, trước ở trong chiến đấu, hắn đã âm thầm hấp thu không ít linh hồn Vũ Đế, tuy tu vi bản thân không có biến hóa rõ ràng, thế nhưng ở thực lực linh hồn, đã có tăng lên không ít.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status