Kết hôn âm dương

Chương 149: Tạm biệt chuyến xe cuối cùng đến Hoàng tuyền



Lời nói vừa dứt, cái lưỡi giãy giụa liền biến mất.

Tôi đã bị sốc đến hồn bay phách lạc, chắc phải rất lâu sau nữa mới có thể hồi phục.

Quỷ, chúng hẳn phải theo chủ nghĩa duy tâm

Chúng phụ thuộc vào nỗi chấp niệm để tồn tại và sự Dũng mãnh cũng là dựa vào chấp niệm để chiến đấu. Nếu tôi là một hồn ma, sau khi linh hồn bị tổn thương, hẳn đã biến mất từ ​​lâu và không thể tiếp tục chịu đựng đến hiện tại.

Cô ấy có thể đến đây, chắc chắn phải có một khát khao mãnh liệt trong trái tim để chống đỡ cho linh hồn cô.

Tôi thở dài nhìn xuống miếng thịt đang giữ trên tay và nói: “Cô cứ yên tâm, Sầm Chín Nguyên đã chăm sóc tôi rất lâu, tôi chắc chắn sẽ tìm cách cứu anh ta về.”

Tôi nhìn vào đồng hồ treo tường.

Thuật vấn linh thi triển lúc 12h đêm, bây giờ còn chưa đến 1h, đêm vẫn còn dài.

Tôi lấy lại tinh thần, cất thịt quỷ bịt kín trong một chiếc bình hoa, sau đó đi tắm và thay quần áo.

Rốt cuộc cũng chuẩn bị đi gặp một nhân vật nổi tiếng, sao có thể lôi thôi lếch thếch được.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi trang điểm trong 6 tháng qua, tiện thể chọn 1 bộ quần áo mới.

mặc quần áo xong, tôi ngắm mình trong gương, suýt chút nữa cũng không nhận ra chính mình.

Lần cuối cùng nhìn mình trong gương với trang điểm lộng lẫy và mái tóc gọn gàng thực sự là khi nào?

Có phải đó là giai đoạn bắt đầu tình yêu với Từ Dương?

Oh, là hai năm trước.

Thật bất ngờ, thời gian trôi qua thật nhanh. Trong chớp mắt, tôi đã biến từ một thiếu nữ Xuân xanh thành một người mẹ và ngay cả biểu cảm của tôi cũng trở nên kiên nghị hơn.

Tôi nhìn bản thân mình một lúc trước khi ra ngoài.

Chuyến đi này rất nguy hiểm và tôi không biết liệu cuối cùng tôi có thể quay lại hay không, vì vậy phải sắp đặt một chút cho tương lai của đứa trẻ.

Tôi cẩn thận bế đứa trẻ đang ngủ đắp thêm một tấm chăn để không bị cảm lạnh. Sau đó, tôi bước ra khỏi nhà và đặt đứa trẻ ở trước cửa nhà hàng xóm. Vài dòng nhắn nhủ nhét vội trong chiếc nôi. Mọi thứ được sắp xếp hợp lý. tôi đi vào thang máy, nhưng tôi đã phải quay lại ngay sau đó. Nghĩa là vừa đi được 5 bước, đứa trẻ đã bật khóc!

Trái tim tôi lập tức bị xáo trộn!

Đứa trẻ này từ khi sinh ra đã rất thông minh, biết rằng tôi sẽ bỏ rơi cô ấy một lần nữa, vì vậy cô thức dậy khỏi giấc ngủ và khóc như xé nát tâm can người khác.

“Xin lỗi, nếu mẹ có thể sống sót, nhất định sẽ quay lại tìm con!” Tôi tự nhủ, như thể sợ phải đối mặt với sự thật bỏ rơi đứa trẻ, tôi hoảng loạn chạy vào thang máy.

Trước khi thang máy đóng lại, tôi thấy cánh cửa nhà hàng xóm mở ra …

họ sẽ chăm sóc đứa trẻ thật tốt. Mặc dù tôi hiếm khi lộ diện gặp những người hàng xóm sống bên cạnh trong sáu tháng qua, tôi vẫn biết một chút về họ. Họ rất chu đáo, trong nhà có vài con mèo được yêu thương và chăm sóc rất cẩn thận. Một trong những con mèo đen luôn ngồi xổm trên ban công, nhìn chằm chằm vào ngôi nhà của chúng tôi từ xa. Đôi mắt vàng của nó khiến tôi luôn cảm thấy rất thiêng liêng.

*

Tôi đến ngã tư đường.

Ngã tư đường được gọi là ngã ba của âm phủ và Trần gian từ thời cổ đại, vì vậy mọi người thường lập một bàn thờ nhỏ bên lề đường để thờ cúng người chết trong tiết thanh minh.

Tôi nhìn đồng hồ. Bây giờ là hai giờ rưỡi đêm, vẫn còn nhiều thời gian.

Tôi lấy ra cái bình hoa đựng miếng thịt lệ quỷ.

Hít một hơi thật sâu, thi triển pháp thuật đánh vào bản thân để ép linh hồn mình ra khỏi xác thịt.

Tôi không có sự lựa chọn. Đó thật là điều tàn nhẫn với bản thân.

tôi đã nghĩ về cách thu hút Mạnh Trần đến!

Vì anh ta đã sử dụng một câu thần chú lên hồn quỷ của Sầm Chín Nguyên, nên Mạnh Trần sẽ giữ liên lạc với cô ấy cho đến khi hồn ma biến mất hoàn toàn, đó là lý do tại sao tôi giữ cơ thể của Lệ quỷ bảo toàn hết mức có thể. Một phần lý do – miễn là tôi sử dụng thịt ma này làm mồi nhử thì nhất định sẽ dụ được con cá mập Mạnh Trần.

Tất nhiên, không thể sử dụng các phép thuật thông thường để thu hút Mạnh Trần, nếu không, Lệ Quỷ chính là kết thúc tương lai của tôi!

Do đó, tôi quyết định sử dụng “kỹ năng nấu ăn” mà tôi đã học được trong bệnh viện tâm thần để gặp “sư phụ” mà tôi chưa bao giờ gặp.

Nhưng, sau tất cả, nó là công thức của Âm Phủ, vì vậy không thể lấy thịt nướng trên trái đất. Thịt ma là âm, người thuộc dương và âm âm tương khắc. Nếu bạn nướng thịt ma bằng lửa âm, chỉ cần chạm vào nó, và thịt ma sẽ biến mất. Không cần phải nói, nó có thể được nướng thành thực phẩm cho người sành ăn.

Trước đây, khi còn nhỏ nói lắp, cô ấy cung cấp cho tôi lửa ma để tôi có thể chuẩn bị một bữa ăn suôn sẻ.

Nhưng bây giờ cô ấy đã đi mất, tôi chỉ có thể dựa vào chính mình.

Tôi đánh bật linh hồn của mình ra khỏi cơ thể, để ngọn lửa ma do linh hồn tạo ra hầu như không thể bị u ám, để tôi có thể làm một món thịt nướng vừa ý.

Sau khi tôi giấu xác sau cột điện, tôi bắt đầu nướng thịt ma, kiểm soát nhiệt, xoa nước sốt và rắc hương liệu…

Khi tôi đang nướng thịt, có ánh sáng xanh rơi vào tôi. Có một Chiếc xe đang chạy chầm chậm về phía tôi.

“Bíp–!” Tiếng

còi xe đột nhiên vang lên!

Đến rồi!

Tôi trấn tĩnh lại tinh thần.

Nhưng tôi biết rằng việc đối phó với “bóng ma” phải thận trọng. Nếu tôi nhìn lên bây giờ, đó là tôi đã thua trước sự cám dỗ của “họ”. Nếu muốn săn ma, nhất định là: chờ chúng đến cửa.

Vì vậy, tôi tiếp tục nướng thịt trong hoảng loạn.

Khoảng năm phút sau, tiếng bước chân vang lên phía sau tôi.

Những bước chân nặng trĩu.

Con ma càng phẫn uất vì lòng thù hận quá nặng, thì bước chân sẽ càng nặng nề.

những bước chân phía sau tôi rất nặng nề, nhưng tôi không cảm thấy một chút oán giận!

Thứ đang bước tới, thực có phải oán quỷ không?

“Thịt nướng … một xâu giá bao nhiêu?”

Một giọng nói quen thuộc đột nhiên làm tôi nổi da gà!

Nếu….

Có một giọng nói âm u phía sau tôi, tôi sẽ không nghĩ ngợi điều gì đương nhiên sẽ mở cờ trong bụng bởi lẽ đó là thứ tôi đang mong đợi lúc này.

Nhưng những gì xuất hiện bây giờ là giọng nói của Sầm Chín Nguyên, người đã mất tích ba ngày nay.

Sầm Chín Nguyên đã đến.

Nhưng chúng tôi đã từng ở gần nhau cả ngày lẫn đêm, làm sao anh ấy không thể nhận ra lưng tôi??

Chỉ có một lời giải thích!

Anh ta bị khống chế!

Tuy nhiên, tôi sớm nghĩ với sự nhẹ nhõm: được kiểm soát vẫn còn tốt hơn chết.

Vì vậy, tôi đã thư giãn một chút. Trước hết, tôi phải tìm cách đánh thức Sầm Chín Nguyên. Thêm một người trợ giúp tôi đối phó với Mạnh Trần, có tốt hơn là phải một mình đối mặt với tên ác quỷ đó.

Tôi nói bằng giọng bình thường và tự nhiên: “Một nhân dân tệ một miếng”

“Tôi muốn một trăm miếng.” Sau đó, anh ta đưa tôi một tờ giấy. Với ánh sáng của lửa, tôi thấy nó là 100 nhân dân tệ.

Sầm Chín Nguyên là một người tốt, thực sự đã sử dụng đồng Minh Tệ. Có vẻ như anh ta không có ý thức gì cả.

Tôi đã lấy tiền liền hỏi thêm: “ anh muốn ăn luôn hay gói mang đi”

. “Đóng gói”

“Được, anh chờ chút”

Tôi bắt đầu dùng dao thái lát thịt, Sầm Chín Nguyên không có cảm xúc để khen ngợi, nói:. “Đao pháp không tồi.”

“Uh” Tôi thật là muốn lật mắt ra, Sầm Chín Nguyên đến nhà tôi mỗi ngày. Nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ thấy tôi nấu ăn. Tay nghề của tôi thế nào bản thân anh ta cũng không rõ.

Sầm Chín Nguyên hỏi: “Cô đã học nấu ăn từ ai?”

Tôi trả lời thành thật: “Tôi vô tình tìm thấy một bức tường với nhiều công thức nấu ăn trên đó. Tôi không có gì để làm trong thời gian rảnh rỗi, vì vậy tôi đã học được một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 250 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status