Kết hôn âm dương

Chương 151: Thầy Mạnh Trần, tôi là đồ Nhi ngoan của anh(2)



“Huh!”Sầm Chín Nguyên biểu lộ đờ đẫn, nhưng lại giơ tay lên, rất sinh động nói với tôi: “Ta không thu đồ đệ đâu! Đừng gọi ta sư phụ!!”

– Được, sư phụ!

…… Hắn che lấy ngực, lui về sau một bước.

Tôi cảm thấy rất kỳ quái, đây cũng không phải là cái phản ứng bị tức đến thổ huyết, nhưng vì trên mặt Sầm Chín Nguyên không có bất kỳ biến hóa nào? Từ lúc cùng tôi bắt đầu đối thoại thì Sầm Chín Nguyên nét mặt của hắn từ đầu đến cuối đều là cứng ngắc, nhưng động tác này lại rất sinh động, đây là biểu hiện của người có quỷ trong thân sao?

Không, không hề giống!

Nhưng nếu như không phải quỷ tại thân, thì có thể là cái gì đây?

Nhưng tôi rất nhanh liền nhịn cái ý nghĩ kỳ quái này, thừa cơ tiến lên một bước, chân thành tha thiết mà thành khẩn đối Sầm Chín Nguyên nói:”sư phụ Mạnh Trần, ngươi nói, chỉ cần Sầm Chín Nguyên giúp ngươi làm một chuyện, ngươi liền thả hắn đi. Nhưng ngươi lại bám vào trên người hắn, khống chế thân thể của hắn, vậy hắn làm sao có thể đi giúp ngươi làm việc được? Không bằng……”

- Không bằng cái gì? Sầm Chín Nguyên lau đi khóe miệng,nhưng thực tế không có bất kỳ biểu hiện nào cả, và anh ta không thể lau hay chảy máu.

Tôi nói: “Không bằng ngươi đem việc kia giao cho đồ đệ là ta đi làm! Ta làm xong, ngươi liền Thả Sầm Chín Nguyên, có được hay không? Về sau, đồ đệ liền theo ngươi luôn! Ngươi cần ta làm cái gì, ta thì làm cái đó, tuyệt đối không có hai lời, tuyệt đối tuyệt đối nghe lời người thiên sư này tất!”

Sầm Chín Nguyên lắc đầu:” Không, ta chỉ cần người này đi làm!”

“ Ngươi ra khỏi thân thể của hắn, đồ nhi giúp ngài trông chừng hắn!” Tôi đứng đắn nói.

Sầm Chín Nguyên: “Ngươi cho rằng, ta sẽ tin ngươi sao?”

Tôi mở to hai mắt, khéo léo nói: “Mạnh Trần sư phụ, nếu như ngươi không tin, đồ nhi có thể thề độc cho ngài coi!”

“Ái chà!”

Ta lập tức dựng thẳng lên ba ngón tay, thề với trời: “Ta La Hy thề với trời, từ nay về sau, cái gì cũng đều nghe sư phụ, sư phụ gọi ta hướng đông, ta tuyệt nhiên không đi hướng tây; Sư phụ gọi ta hướng bắc, ta tuyệt đối không đi về phía nam! Nếu không thiên lôi đánh xuống, tan thành cát bụi!”

Sầm Chín Nguyên nghe rất có lí:” Không tệ không tệ,, thoạt nhìn có vẻ rất ngoan ngoãn! Bất quá……”

Tôi khẩn trương hỏi: “Bất quá cái gì?”

“ Bất quá muốn làm đồ đệ của ta nhưng không có đơn giản như vậy!”

Tôi lập tức nói:” Đồ nhi nguyện ý giám sát Sầm Chín Nguyên, đến khi hắn hoàn thành nhiệm vụ của sư phụ mới thôi!

Sầm Chín Nguyên lắc đầu: “Sao có thể nhẹ nhàng như vậy mà thắng được? Họ Sầm mặc dù tính tình quật cường, nhưng vi sư vẫn là rất thic thưởng thức tài năng của hắn! Một mình hắn đi làm, tuyệt đối có thể hoàn thành được, ngươi không cần ở bên cạnh giám sát. Muốn làm đồ nhi của ta, ngươi phải chứng minh ngươi là có bản lĩnh, vậy ngươi phải đi làm một chuyện khác để chứng minh tài năng của mình cho ta”

– Chuyện gì cơ?

huhm…… Sầm Chín Nguyên nâng cằm lên, tựa hồ có chút băn khoăn……

Hắn sẽ cho nhiệm vụ gì đây?

Rất khó sao?

Hắn cá tính ngang tàn độc ác, sợ rằng sẽ là một cuộc khảo nghiệm mười phần tàn khốc, cũng không biết ta có hay không có thể hoàn thành được……

“ Ngươi, hiểu rõ nữ nhân sao?”

Ngay khi tôi còn vô cùng lo lắng về tương lai của mình, Sầm Chín Nguyên đột nhiên lại gần, nghiêm trang hỏi.

– Cô có hiểu nữ nhân không?

?! Tôi có chút sững sờ, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mà trả lời: “Ta là nữ nhân, ta đương nhiên…… Hiểu rõ nữ nhân chứ.”

– Thật sao?

– Thật chứ!

Được, trời tối ngày mai, sẽ có xe tới tiếp ngươi.

?

Tôi còn không hiểu rõ một chuyện là thế nào, Sầm Chín Nguyên liền đánh tôi một tay, tôi cảm thấy một cỗ lực nhỏ bé tại đẩy tôi ngã ra bên ngoài, chờ lúc tôi rơi xuống mặt đất, đột nhiên cảm thấy được cảm giác đau đớn bị ngã, ta vội vàng đứng lên, lại phát hiện thân thể của mình trĩu nặng —— Một chưởng kia, lại đem hồn phách của ta đánh về trên thân thể!

Trước mắt, không thấy bóng dáng xe buýt đáy biển kia đâu cả?

Nếu không phải trên cánh tay còn có lưu dấu răng chảy máu, tôi thực sự nghĩ rằng không có gì xảy ra.

Thật không nghĩ tới, Mạnh Trần kia vậy mà lại dễ nói chuyện như vậy, dăm ba câu vậy mà liền thu nhận tôi làm đồ đệ.

Hắn vì sao lại hỏi vấn đề kỳ quái như vậy?

Trời tối ngày mai, hắn rốt cuộc muốn tiếp tôi đi chỗ nào?

Hắn muốn Sầm Chín Nguyên làm đến cùng là chuyện gì?

Lại muốn tôi làm chuyện gì?

Trời tối ngày mai, cũng không biết có thể bình an vượt qua không đây……

*

Tôi về tới nhà.

Nhà hàng xóm bên trong đèn đuốc còn sáng ngời, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng trẻ con khóc.

Lòng tôi đau đớn, nhưng do dự một chút, vẫn là không đi gõ cửa hàng xóm, bởi vì chuyện ngày hôm nay vẫn chưa xong, trời tối ngày mai tôi còn muốn ra ngoài, mà sau khi ra ngoài, lại vẫn là không cách nào khẳng định mình có thể trở về được hay không, đến lúc đó vẫn là lại phải bỏ con gái lại một lần nữa, nếu là như vậy, còn không bằng để con bé bên trong đợi tại nhà hàng xóm cái đã……

Tôi dằn lòng, rón rén mở cửa phòng ra, thậm chí, đi bằng cửa sau, tôi đến đèn cũng không dám mở, sẽ giả bộ mình cho tới bây giờ chưa từng trở về……

*

Đến đêm.

theo một số vũ khí hộ thân, nhưng nghĩ lại cảm thấy mình suy nghĩ nhiều. Mạnh Trần kia lợi hại hơn nhiều so với tôi, coi như tôi chuẩn bị một trăm đầu roi đuổi tà ma, cũng đánh không lại một Mạnh Trần, tối đa cũng chính là để cho mình chết được chậm hơn một chút mà thôi, thế là tôi liền từ bỏ ý nghĩ này, chọn lấy một bộ quần áo tốt, liền ra cửa.

Vừa ra khỏi cửa, liền nghe được bên cạnh trong phòng truyền ra tiếng trẻ con khóc càng thêm thê lương!

Đau lòng!

“Thật xin lỗi, nếu như mẹ có thể còn sống trở về, mẹ nhất định sẽ trở lại đón con, từ nay về sau, sẽ không đem con đưa cho người khác!” Tôi nói ở trong lòng, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong thang máy.

*

Đi xuống lầu, tôi chuẩn bị tiến về ngã tư đường tối hôm qua.

Nhưng mà cũng không cần ta đi quá nhiều, vừa ra cửa, liền có một vệt sáng đánh tới trên mặt:

Tinh!

Tôi giật mình nhìn sang, phế phẩm xe buýt chỉ gặp đêm qua đang dừng ở trước mặt mình, trên xe lái xe không phải ai khác, chính là Sầm Chín Nguyên.

Hắn mặt không thay đổi nhìn tôi, lại ấn còi vài lần: Tin Tin!

Tiếng còi như bị kẹt cái gì đó, thật khó nghe!

Tôi mau tới xe.

Sầm Chín Nguyên quay đầu, nhìn tôi một chút: “Bọn trẻ con bây giờ khóc rất nhiều, chúng cách ta 100 mét và chúng ta vẫn có thể nghe rằng đó là một đứa trẻ sôi nổi.”

Nghe vậy, tôi lập tức tái mặt!

Hắn, vì cái gì đột nhiên nói như vậy?

Chẳng lẽ, hắn biết tôi có con? Còn biết tiếng khóc này là của con tôi?

Chỉ thấy Sầm Chín Nguyên cảm khái nói: “ngay cả người như ta còn nghe được, đứa nhỏ này là đang khóc to như vậy. Đây thật là ly kỳ, trẻ con mới sinh linh trí còn chưa mở, làm thế nào lại biết cách khóc gọi như vậy? đứa nhỏ này khóc rõ ràng như thế, tương lai nhất định nhiều đất dụng võ.

Nói xong, hắn liền đạp xuống chân ga, xe chậm rãi khởi động.

Tôi thở dài một hơi, xem ra hắn chỉ là đơn thuần cảm khái mà thôi, cũng không có phát hiện ra tiếng khóc kia là từ cốt nhục của tôi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 250 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status