Khoa kỹ luyện khí sư

Chương 25: Ba phần tài liệu Khoa học kỹ thuật



Chân núi Thiên Chú thành, tiệm luyện khí.

Một tháng thời gian nhanh chóng đi qua, hành động lớn cải thiện sinh hoạt triệt để hoàn thành, coi như là vượt qua được sinh hoạt hiện đại hóa.

Mà tinh thần của hắn qua tu luyện cũng đã đạt được năm đạo thần ngân, về phần trong đó đến cùng chịu đựng những huyễn cảnh gì, Khương Dự ý định cả đời này sẽ không nói cho người khác biết.

Bên hông đeo "Súng nguyên tử" cùng "Quang ảnh tráo" mỗi loại ba cái, đi ra tiệm luyện khí. Trong thời gian này, hắn cũng làm quen với rất nhiều người xung quanh đây, còn đem đèn điện, máy giặt, ghế đu… các loại đều chia sẻ ra ngoài, đạt được rất nhiều hảo cảm.

- Tiểu Khương đến rồi.

- Hôm nay có muốn mua gì không?

- ...

Mọi người xung quanh nhiệt tình chào hỏi Khương Dự, bọn hắn rất cảm kích Khương Dự hào phóng, mới khiến cho cuộc sống của bọn họ đều thuận tiện thoải mái hơn nhiều.

Hai ba bác gái ở bên đường nhìn thấy Khương Dự cũng bắt đầu ân cần hỏi thăm, nhiệt tình không thôi:

- Tiểu khương, người ca ca thích sờ khí của ngươi đã tìm thấy chưa, người ca ca ngày của ngươi thật không làm người ta bớt lo ah!

- Tiểu Khương, ngươi cũng đã trưởng thành rồi, có muốn tìm nương tử hay không, người bà con của ta có một cô nương cảnh giới tu luyện cũng không cao nha, ngươi cũng không sợ bị khi phụ.

Khương Dự khuôn mặt cứng đờ, vội vàng vọt lẹ.

Bất luận ở thế giới nào, mấy bác gái láng giềng đều là những nhân vật đáng sợ nhất.

Về phần người ca ca đó, khụ, khụ, ban đầu vì né danh hiệu này mà nói bậy bạ ra.

…..

Trên sườn núi của Thiên Chú Sơn, đây là hạch tâm của Thiên Chú thành và là nơi ở của các đệ tử.

Một tòa phủ đệ trang hoàng xa hoa, khí thế mười phần tọa lạc ở giao giới giữa đỉnh núi cùng sườn núi. Trước của phủ đệ có bảng hiện khắc chữ “Mười ba”. Nơi này chính là trụ sở của đệ tử thiên tài bài danh thứ mười ba.

Trong đại đường của phủ đệ, một người thanh niên mặc áo da rắn ngồi xếp bằng, khuôn mặt hắn tuấn dật, hai hàng lông mày như hai thanh đao, trong mắt có ánh lửa hiện lên, thân hình thẳng tắp, hiện ra một khí thế nhiếp người, vầng sáng chuyển động trên áo da rắn, vừa nhìn xem đã biết là một vật phi phàm.

Hai người trung niên quỳ trước người hắn, đang nơm nớp lo sợ giảng giải lại sự tình hôm đó.

Ở sau đại đường có một gian phòng nào đó, ẩn ẩn có tiếng kêu khóc của nam tử truyền ra, rơi vào sảnh đường lạnh lẽo này.

- Kể xong hết rồi?

Thanh niên áo da rắn nhàn nhạt mở miệng, nhìn không ra vui buồn.

Hai người trung niên có chút sợ hãi, mín môi một cái, liếc nhìn nhau:

- Đã.. đã kể xong.

Vừa dứt lời, trên cổ bọn hắn có hai đạo tơ máu xuất hiện, máu chảy ra như đê vỡ. Hai người trung niên trong mắt đều không nháy một cái, cứ như vậy không hề hay biết chết đi.

Sau đại đường, tiếng la khóc của nam tử trong phòng vẫn còn tiếp tục, rất thê lương.

- Nếu ngươi không ngậm miệng lại, phá vỡ sự yên tĩnh của ta, ta sẽ tự mình cho ngươi ngậm miệng.

Thanh niên mặc áo da rắn bờ môi khẽ động, ngữ khí bình thản, nhưng ẩn chứa hàn ý lạnh thấu xương.

Tiếng la khóc trong phòng nháy mắt dừng lại, người nam tử khuôn mặt vặn vẹo, la khóc lúc trước, không dám phát ra tiếng, cắn chặt bờ môi, trong lòng oán độc không thôi. Hắn đã rơi xuống bộ dạng như vậy, bản thân là ca ca của hắn mà lại đối xử vô tình như thế.

Thanh niên áo da rắn nhìn hai thi thể người trung niên lắc đầu:

- Thật sự là phế vật, một cái chướng nhãn pháp đơn giản như thế mà cũng nhìn không ra.

Bất chợt, bên cạnh hắn xuất hiện một đạo thân ảnh, là một nam tử gầy gò, tới vô thanh vô tức, hướng hắn khom người xuống:

- Công tử, có cần tiểu nhân đi thăm dò hay không?

- Không cần…Không biết tiểu miêu tiểu cẩu ở đâu chạy ra mà thôi, đem sự tình hướng Chấp Pháp Điện báo cáo một chút, để bọn họ đem người bắt đưa đến đây là được.

Thanh niên mặc áo da rắn nhàn nhạt nói ra, trong lòng không đem những chuyện nhỏ này để ý chút nào.

- Rõ

Thân ảnh kia gật đầu đáp, thân hình lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Thanh niên mặc áo da rắn ngồi uống trà, suy nghĩ bay tới mười hai người đứng đầu trên tấm bảng hiệu kia. Những người kia mới là phiền toái chính của hắn. Hắn vuốt vuốt long mày, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.

….…….

Khương Dự đang đi dạo tại chân núi Thiên Chú thành, ở trong từng cái tiệm luyện khí bên đường đi ra đi vào, thỉnh giáo tri thức về vật liệu luyện khí, lấy danh hiệu vì chuẩn bị về sau Sư phụ cho hắn luyện khí, kỳ thực là đang tìm vật liệu có thể thay thế.

Hơn một tháng thời gian này, hắn có ba lần tiến nhập và cái nơi kì dị kia, gặp được quang cầu lớn kia, Khương Dự gọi nó là Trái tim Khoa học kỹ thuật, từ trong đó lấy được ba phần tài liệu về Khoa học kỹ thuật.

Nhưng ba phần tài liệu Khoa học kỹ thuật nhìn thì không ít, cũng không phải tất cả đều hữu dụng đấy. Trái tim Khoa học kỹ thuật sở hữu văn minh Khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh, có thể nói cái gì cũng có, từ vũ khí, công cụ sinh hoạt, diễn biến lịch sử, đến nghiêm cứu sinh vật…

Lầu đầu tiên, Khương Dự rút được một quyển có tin tức lịch sử, đại khái miêu tả nền phát triển của nền văn minh ngoài hành tinh thời kỳ đầu. Hắn cũng chỉ là nhìn qua đại khái, liền nhét vào sâu trong não, không hỏi đến nữa, nhìn là đau đầu rồi.

Lần thứ hai được kha khá, một loại trang bị truy tìm:

Tên: La bàn truy tìm khí tức

Loại hình: Khoa học kỹ thuật tin tức

Loại hình: Khoa học kỹ thuật cấp 2

Người phát minh: Laure Maltakie (22 tuổi)

Hiệu quả: Mỗi loại sinh vật đều phát ra khí tức khác nhau, La bàn truy tìm khí tức có thể thu thập loại khí tức này, trong vòng ngàn dạm đều có thể cảm ứng được.

Chế tạo:…

Hiệu dụng của "La bàn truy tìm khí tức" này là Khoa học kỹ thuật cấp 2 đấy, không tệ nha, nói không chừng lúc nào đó có thể dùng đến.

Nhưng trên chế tạo lại có một điểm mấu chốt, cần một loại tài liệu có hoạt tính cực cao để thu thập khí tức. Khương Dự đã đi lại Thiên Chú thành mấy ngày rồi, tài liệu cũng gặp qua không ít, nhưng không có một loại phù hợp yêu cầu.

Bất quá, Khương Dự cũng không gấp, dù sao cũng không làm gì, cứ chầm chậm đi tìm.

Về phần lần thứ 3, vừa nhớ tới hắn liền không có gì để nói rồi, vì cái gì đường đường là nền văn minh ngoài hành tinh tiên tiến cũng có đồ chơi này: “Luận tính tất yếu của đồng tính luyến ái”

Một quyển sách trình bày và phân tích các loài sinh vật đồng tính luyến ái, khoảng chừng năm trăm chương, mỗi chương có hơn vạn chữ, cũng không biết thằng cha nào kỳ quái người ngoài hành tinh lại đi nghiên cứu đồ yêu này mà rõ ràng như thế, càng không biết nói gì lại bị Trái tim Khoa học kỹ thuật thu vào, thật khó hiểu.

- Này, nghe nói gì chưa? Vị Nguyệt trưởng lão ẩn cư của Thiên Chú thành kia rời núi rồi, còn nghe nói thu một vị đệ tử chính thức đó.

- Phải không….

Bên tai Khương Dự truyền tới tiếng bàn luận xôn xao, trong lòng hắn kỳ quái, lỗ tai dựng lên chăm chú lắng nghe.

- Haizzz, cũng không biết ai lại có vận khí tốt như vậy, nhiều năm qua bao nhiêu người tìm mà không thấy ah.

Âm thanh người nói chuyện mang theo sự ganh ghét nhạt nhạt

- Nguyệt trưởng lão ẩn cư?

Bọn họ là đang nói đến chẳng lẽ là Sư phụ mình? Khương Dự thầm nghĩ.

Không nhìn ra nha, Sư phụ nhà mình nhìn thì thô lỗ, nhưng cái tên còn rất văn nhã nha, hắn cười một tiếng.

Đợi đã…Bọn họ nói Sư phụ mình rời rúi rồi, còn muốn thu đệ tử chính thức, mình như thế nào không biết nhỉ?

Chẳng lẽ là một kinh hỉ. Là muốn cho mình một danh phận. Khương Dự tỉnh táo lại, trong nội tâm còn không dám tin tưởng, đến bây giờ mọi trả giá đã có hồi báo.

Nghe người xung quanh khen như vậy, hắn có chút đắc ý, người may mắn mà các ngươi đang nói ngay ở bên cạnh các ngươi đây nè.

- Nghe nói đó là một thiếu niên tóc xám, đã được Nguyệt trưởng lão mang lên đỉnh núi rồi.

- Tóc xám?

Khương Dự ngốc trệ. Không đúng, ta chính là tóc đen đấy. Hơn nữa cũng chưa đi đến đỉnh núi của Thiên Chú thành ah.

Hắn lại vểnh tai lên nghe.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status