Khu vui chơi đáng sợ

Chương 182: Ta bỉ ổi (14)



Editor: Nguyetmai

Khi còn cách thời gian phát độc mười sáu phút, Phong Bất Giác đã nhận được [Huân chương Contra] phiên bản hợp lực giữa Billy, Alden và Rabbit như ý muốn, hiệu quả vật phẩm không thay đổi, nhưng mục "có thể đem ra khỏi phụ bản hay không?" bây giờ biến thành "Có", số lượng cũng chỉ có một cái.

Có được lợi ích thiết thực, Phong Bất Giác tỏ vẻ hài lòng, lại cầm [Súng cầm tay một phát chết luôn] ở trên bàn lên và nói, "Ta vẫn còn một chuyện phải xác nhận một chút, ngộ nhỡ, ta nói ngộ nhỡ ha... Ta vừa ra khỏi cửa, thì bị Faster tiêu diệt, huân chương này cũng sẽ lập tức phát huy tác dụng giúp ta hồi sinh phải không?"

"Đúng, chỉ cần đem theo huân chương này, cho dù ở bên ngoài cửa hay bên trong cửa, ở trong nhà tù hay ở ngoài nhà tù, cho dù ở trên lãnh địa của các Tứ Trụ Thần khác, nếu như ngươi tử vong nó sẽ lập tức có hiệu lực, giúp ngươi hồi sinh tại chỗ ở trạng thái max." Rabbit trả lời.

Billy lại bổ sung thêm: "Ngươi yên tâm đi, khi ngươi mở cửa ra, bọn ta sẽ cùng ngươi ra ngoài, bọn ta sẽ giúp ngươi chống lại sự tấn công của Faster, ngươi chỉ cần giơ súng ngắm chuẩn hắn, bóp cò là được, ta sẽ duy trì sức phá hoại lớn nhất cho khẩu súng này, một phát đạn là giải quyết được thôi."

Alden tiếp lời: "Sau khi giết chết hắn, ngươi lấy liều thuốc rồi truyền tống, bọn ta thì thoát khỏi luân hồi, thoát khỏi nhà tù."

Billy nói: "Sau đó bọn ta và ngươi đường ai nấy chạy, nước sông không phạm nước giếng, không ai nợ ai cả."

"Ừm, vừa hợp ý ta." Phong Bất Giác mỉm cười, nói như tổng kết: "Tuy lúc đầu, các ngươi dùng cách giăng bẫy lừa gạt để dụ ta hành động, nhưng ta nghĩ chuyện đó là kết quả do chúng ta chưa hiểu rõ về nhau, chưa tin tưởng nhau... Nhưng giờ đây, chúng ta đã xác định được mục đích của mình, đã đạt thành giao dịch hai bên cùng có lợi. Từ lời nói và hành động của các ngươi, ta nghĩ các ngươi đều là những người trọng thể diện thành thực cao thượng, sẽ không giở trò lật mặt như giả thiết ta đặt ra lúc nãy phải không?"

"Được rồi, ngươi đừng tào lao nữa!" Rabbit mất kiên nhẫn, nói: "Ngươi mắc bệnh hoang tưởng mình bị hại sao? Bây giờ không còn nhiều thời gian nữa, thù lao ngươi cũng đã cầm rồi, mau thực hiện việc ngươi cần phải làm đi!"

"Không thành vấn đề, hành động luôn đây." Phong Bất Giác quay người đi, kinh ngạc phát hiện ra cửa vào bốn hành lang đều biến mất, thay thế chỗ đó là một bức tường, ngay chính giữa bức tường là một cánh cửa lớn.

"Không cần phải ngạc nhiên, ngoại hình và kích thước không gian vốn chỉ là một hình thức mà thôi," Giọng Billy vang lên cùng với tiếng ken két mở cửa sắt phòng giam.

Phong Bất Giác nghiêng đầu, phát hiện ra không biết từ lúc nào mà con rối này đã ngồi trên một chiếc xe ba bánh nhỏ nhắn, đạp bàn đạp từ từ đi tới bên cạnh mình. Rabbit cũng từ phòng giam thứ hai đi ra, nó và Alden cũng đang nhìn Phong Bất Giác, chờ đợi vị lữ khách dị giới tiến lên trước mở cửa.

Phong bất Giác lần lượt nhìn ba người này, nhún vai, tiến về phía trước.

...

Cửa đã mở ra, một người ba yêu quái nối tiếp nhau đi vào, vào trong một không gian màu xám cực kỳ đơn điệu.

Nơi Faster đứng cách cánh cửa khoảng chừng mười mét, ngoại hình của hắn nhìn giống như một người đàn ông mặc chiến giáp thời La Mã cổ đại. Áo giáp trên người hắn và làn da, đôi mắt, tóc tai… của hắn, tất cả đều là màu xám của xi măng. Nếu không phải hắn cử động cổ nhìn vào bên trong, chỉ nhìn qua thật sự không khác gì một pho tượng điêu khắc.

"Quả nhiên là vậy..." Faster nói: "Lữ khách của dị giới, ngươi đứng về phía tù nhân phải không?"

"Ủa?" Phong Bất Giác nghe thấy câu nói này, lập tức suy đoán ra rất nhiều chuyện: "Nói vậy là, ngươi cũng giống như mấy người bọn họ, trước khi ta đến nhà tù này, ngươi đã lấy liều thuốc, đồng thời cũng biết tình hình của ta?"

"Đúng vậy." Faster trả lời: "Đại khái ta cũng đoán ra rồi, ngươi sẽ đứng về phía bọn chúng. Dựa vào sức mạnh của mình, ngươi muốn cướp liều thuốc trong tay bọn chúng, đồng thời tìm được cửa lớn để ra ngoài, điều này là không thể." Hắn dừng lại một lát: "Cho nên cho dù ở trong nhà tù ngươi đã trải qua những chuyện thì, thì khi ngươi đến chỗ ta, chắc chắn là trạng thái đối địch với ta."

"Ngươi hiểu được thì tốt." Phong Bất Giác giơ súng lên, ý nghĩ giết chóc hiện rõ trong ánh mắt, tay cầm súng kiên định mà có lực.

Đoàng - tiếng súng vang lên.

Rabbit lại bị bắn vào đầu.

Ngoài Phong bất Giác ra, trên mặt những người khác đều đầy vẻ kinh ngạc, ngay tới Faster cũng phải tự hỏi một câu: "Tình huống gì đây?"

Sau khi bắn chết Rabbit ở khoảng cách gần, Phong Bất Giác không hề dừng lại, giơ họng súng ngắm bắn Billy, lần này anh bắn liên tiếp, tiện tay bắn liền mấy phát đạn. Trong tâm trạng xen lẫn kinh ngạc và phẫn nộ, phản ứng của Billy vẫn rất nhanh nhẹn. Nó lập tức làm cho khẩu súng trong tay Phong Bất Giác biến mất, quỹ tích của mấy phát đạn kia cũng lệch đi. Tuy là như vậy, nhưng do khoảng cách quá gần, thể thuật của Billy gần như bằng không. Sự phản chiến không có một chút dấu hiệu nào của Phong Bất Giác, cực kỳ đột ngột. Do đó, phần ngực phải của Billy vẫn bị trúng một phát đạn, làm nó bị thương.

"Ngươi..." Billy nói một cách hung dữ: "Alden! Giết đi..."

Còn chưa nói hết câu, vì một luồng tà lực ngập trời không gì sánh nổi bay ra từ xung quanh Phong Bất Giác, màn này đủ để quái vật cấp bậc như Billy phải im bặt.

"Hừm... Hình như phát động thành công rồi..." Phong Bất Giác cười khẩy nói. Khoảnh khắc khẩu súng biến mất, anh đã khởi động sát chiêu duy nhất của mình - [Sóng rồng đen của Tà Vương Viêm Sát].

Sở trường Linh thuật của Phong Bất Giác là E, tỷ lệ phát động thành công kỹ năng này là 40%. Có điều, vì cộng thêm [Sự cố chấp của thuật sĩ luyện băng], nên xác suất phát động thành công tất cả kỹ năng chủ động của anh đều tăng 10%... Đơn giản mà nói, thành bại hay không, mỗi bên chiếm tỷ lệ năm mươi năm mươi.

Một luồng tà khí đen xì tách ra từ cánh tay phải của Phong Bất Giác, lan tràn che phủ toàn thân, một sức mạnh như gợn sóng bao vây xung quanh cơ thể anh, sóng rồng đen cực kỳ sinh động.

Ý nghĩa mạnh nhất của Tà Vương Viêm Sát Quyền. Chiêu chưa xuất, rồng chưa động, dựa vào thế mưa gió ập đến, không nói đến cấp bậc của người sử dụng, chỉ nói về uy năng của bản thân chiêu thức, tuyệt đối không thể địch nổi.

Phong Bất Giác dạng hai chân ra, với thế đứng tấn, hai tay ấn vào vai phải, cánh tay phải duỗi thẳng ra... Chỉ nghe thấy một tiếng rồng ngâm, tuyệt thức hiện ra, một con rồng lửa màu đen được hình thành từ năng lượng bất ngờ hiện ra, mở cái miệng khổng lồ, nuốt chửng con rối đang ngồi trên chiếc xe ba bánh kia.

Chiêu này, cực nhanh, cực mạnh, hơn nữa còn theo sát khí. Trước khi Billy tung chiêu thức, nó đã bị tà lực nuốt trọn, vốn dĩ không thể thoát thân, ngay cả Alden đứng bên cạnh cũng cảm thấy không thể động đậy.

[Vật phẩm huân chương Contra của bạn đã tiêu hao]

Lần này dùng thật sự dùng hết huân chương rồi, tiêu hao sóng rồng đen là "100% giá trị HP", cái giá phải trả đúng là đáng sợ, cứ nghĩ Billy bị trúng chiêu sẽ không còn sức chống đỡ, bị đánh đến mức hài cốt cũng không còn.

Sau khi Phong Bất Giác giết chết Billy, bản thân anh cũng bị rồng lửa đen nuốt chửng. Nhưng anh lập tức hồi sinh tại trạng thái max, đồng thời nhìn Alden, người còn lại cuối cùng bằng ánh mắt đắc ý: "Khi ngươi đang phẫn nộ thì cứ xông đến giết ta đi." Anh từ từ lùi lại, trơ mặt đứng bên cạnh Faster: "Tốt nhất là xem xét tình hình hiện tại…" Anh cười nói: "Ta nhớ Billy đã từng nói, trong ba người các ngươi, chỉ có nó ở trạng thái mạnh nhất mới có thể thắng được Faster... Cho nên, nếu ta là ngươi ta sẽ không tự tìm đến chỗ chết, mà lựa chọn rút về nhà tù trong trạng thái hiện tại, chuẩn bị nghênh chiến một con quái vật nào đó sắp được thả vào trong đó."

Faster hình như bất giác hiểu ra tình hình trước mắt, hắn quay đầu nhìn Phong Bất Giác đang đứng bên cạnh, nói lời từ tận đáy lòng: "Ngươi thật là nham hiểm."

"Ngươi lừa bịp, lừa gạt, còn lợi dụng bọn ta..." Alden nghiến răng nói.

"Là các ngươi làm vậy với ta trước mà?" Phong Bất Giác nói: "Chẳng qua các ngươi không đủ xuất sắc nên đã thất bại. Còn ta thì biểu diễn cho các ngươi xem phương pháp chính xác."

"Ngươi còn dùng súng mà bọn ta cho ngươi, huân chương mà bọn ta cho ngươi, đối phó với bọn ta..."

"Ừm... Đúng là các ngươi đều là người trọng thể diện thành thật cao thượng, trong quá trình đàm phán dường như đã tiết lộ ra hết những thông tin ta cần biết... Ví dụ như năng lực của các ngươi, nguyên lý của những vật phẩm này, và so sánh thực lực của các ngươi lẫn Faster v.v..." Phong Bất Giác tiếp lời: "Hơn nữa, còn cho ta thứ mà ta muốn, để ta có đủ tự tin để thực hiện kế hoạch này."

"Ngươi là tên bẩn thỉu, đê tiện, tà ác..." Lúc Alden mắng người cũng cực kỳ chú ý tìm những từ chuẩn xác và văn minh, xem ra hắn được thiết lập là không có năng lực văng tục.

"Được rồi, Alden." Faster ngắt lời nói: "Thù hận giữa các ngươi và tên lữ khách dị giới này không có liên quan tới ta. Nhưng ta có chức trách của ta, bây giờ, ta lệnh cho ngươi quay lại phòng giam, nếu không ta không thể không tự mình ra tay đưa ngươi trở về."

Đôi mắt xanh thẳm của Alden dần dần mờ đi. Tầm mắt của nó dừng lại rất lâu ở chỗ Phong Bất Giác, dường như muốn mãi mãi khắc ghi hình tượng người này vào trong mắt. Mười mấy giây sau, nó hậm hực rút về bên trong cửa nhà tù, cánh cửa lớn cũng đóng lại một lần nữa...

"Ha..." Phong Bất Giác nhìn Alden rời khỏi, rồi mới thở dài nhẹ nhõm. Khi vừa hít hơi thứ hai vào trong phổi, anh liền mở miệng nói với Faster một cách vô cùng thành thực: "Cảm phiền, lọ "Thuốc hóa học không rõ thành phần…" trên tay ngươi…."

"Ta hiểu... Ta hiểu..." Faster giơ tay ra, đưa liều thuốc cho Phong Bất Giác.

Khi Phong Bất Giác nhận vật phẩm, nhắc nhở của hệ thống liền xuất hiện:

[Cập nhật tiến độ nhiệm vụ chính]

[Tìm kiếm liều thuốc hóa học (4/4)]

[Nhiệm vụ hiện tại đã hoàn thành, nhiệm vụ chính đã cập nhật]

Nhiệm vụ mới trong danh mục game là: [Kết hợp liều thuốc hóa học không rõ thành phần (A), ( C), ( B), ( D) thành thuốc giải, giải trừ độc tố]

Nhắc nhở hệ thống ngừng lại hai giây, tiếp tục nói: [Xin hỏi có cần tổ hợp vật phẩm nhiệm vụ chỉ định không]

Phong Bất Giác ấn xác nhận trong danh mục đang hiện trước mặt, ba lọ thuốc khác trong balo của anh lập tức biến mất, còn lọ thuốc trên tay anh hóa thành ánh sáng trắng, chờ sau khi tổ hợp dữ liệu thì biến thành một vật phẩm mới: [Thuốc giải độc].

Phong Bất Giác không uống thuốc ngay, mà nói với Faster: "Tôi nói này... Anh trai à. Tôi giúp anh giải quyết được vụ vượt ngục lần này, mà anh không thể hiện gì sao?" Anh vừa nói, vừa ngẩng đầu nhìn Faster.

Nhưng tên cai ngục trước mặt Phong Bất Giác lại bất động như kiểu dừng hình, nhìn kĩ thì, tên Faster thật sự biến thành một pho tượng điêu khắc.

"Ngươi không giúp ta chuyện gì cả, ngươi chỉ giúp bản thân mình thôi." Giọng nói của Faster truyền tới từ một hướng khác.

Phong Bất Giác nghe thì quay đầu, phát hiện một tên Faster khác toàn thân phát ra tia sáng bạc đang đi về phía mình.

"Cho dù ngươi đứng ở đâu cũng vậy thôi, chúng vốn dĩ không thể chạy thoát." Faster nói: "Chúng hết lần này đến lần khác đến đây là để giết tượng thạch cao mà ta tạo ra thôi."

"Ngươi..." Sắc mặt Phong Bất Giác có chút biến đổi, trầm ngâm nói: "Ta hiểu rồi... Vốn dĩ không có thần chú của Bá Chủ Thời Gian nào hết, từ đầu đến cuối, đều do ngươi ở đây giở trò."

"Hừm... Đó là chuyện đương nhiên rồi." Faster cười khẩy nói: "Sao chủ nhân để cho một tên cai ngục yếu hơn cả tù nhân trông ngục được." Hắn đi đến trước mặt Phong Bất Giác, nói tiếp: "Tượng bùn này được chế tạo từ nguyên liệu phép thuật đặc biệt..." Faster vỗ vỗ bức tượng màu xám giống y hệt mình, "Thực lực của bản thân ta, dĩ nhiên không thể dưới Billy được. Nếu chiến đấu một mình bọn chúng đều không phải đối thủ của ta. Nhưng... Nếu ba người bọn chúng liên thủ lại, thì đúng là hơi rắc rối..."

"Do đó ngươi đã giăng cái bẫy này..." Phong Bất Giác đi được vài bước, nghiêng đầu, nhìn bức tượng Faster xám nói như thật: ""Giết chết" người rối bùn này, sẽ bị tước đi sức mạnh sao?"

Tầm nhìn của Faster dõi theo Phong Bất Giác, di chuyển theo anh. Faster cũng hơi chuyển động cơ thể, thành trạng thái quay lưng với cửa nhà tù.

"Trên thực tế... Người ra tay "giết" tượng bùn là ai không quan trọng, chỉ cần tượng bùn này bị phá hỏng, thì tất cả người của không gian bên trong cánh cửa đều sẽ bị tước đi sức mạnh." Faster nói: "Cho nên, ta vẫn luôn đứng bên ngoài không gian này, điều khiển tượng bùn giao chiến với các ngươi từ xa. Từ đầu đến cuối bọn chúng vẫn luôn cho rằng tượng bùn kia chính là ta."

"Ha ha... Mỗi lần sau khi chúng giết chết tượng bùn, sức mạnh sẽ lại trở về trạng thái cực kỳ yếu, như vậy, chính ta có thể ở một nơi bí mật đưa bọn chúng quay lại phòng giam mà không tốn chút sức lực nào."

"Sau năm lần bảy lượt như vậy, dĩ nhiên bọn chúng sẽ nghi ngờ hiện tượng này..." Phong Bất Giác bổ sung một câu theo lời của đối phương.

Faster nói tiếp: "Đúng vậy, cho nên ta đã tạo ra cái gọi là lý thuyết "luân hồi". Ta nói với chúng, đây là thần chú của Bá Chủ Thời Gian. Dù chúng giết chết ta bao nhiêu lần cũng đều vô ích, sẽ chỉ rơi vào luân hồi mới mà thôi." Hắn mở hai tay ra: "Ta dùng cách này, giải quyết chuyện chúng nhiều lần vượt ngục. Ít ra những công việc khác ở đây cũng khá là thoải mái. Chỉ có thi thoảng vứt một con quái vật vào đó, đảm bảo có thứ "làm bạn" với mấy người bọn chúng."

"Ừm..." Phong Bất Giác liếm môi nói: "Xem ra nếu nói nham hiểm, ngươi cũng có tiêu chuẩn đó nha."

"Ngươi đang chế giễu ta sao?" Faster hừ lạnh một tiếng: "Hừ... Về mặt lừa gạt, nếu so với ngươi thì hình như ta còn kém hơn một chút đấy."

"Khà khà khà... Ha ha ha ha..." Phong Bất Giác ngẩng đầu cười lớn như điên.

Bỗng nhiên, tiếng cười im bặt, một nụ cười nhếch miệng lưu lại trên khuôn mặt anh: "Không... Không phải kém một chút đâu, mà thua xa đó."

Trong nháy mắt, Faster tỏ vẻ ngạc nhiên, đột nhiên hắn phát hiện ra nhiều chỗ trên cơ thể có cảm giác lạnh buốt thấu xương. Cúi đầu nhìn, từng lớp bóng đen đã cuốn lấy nhiều bộ phận như cổ hắn, tay hắn, đầu gối…"

"Tốt nhất ngươi đừng động đậy, máu của ngươi, đang chảy trong huyết quản của ta." Giọng nói của Alden vang lên bên tai Faster.

Đồng thời, tiếng ken két của chiếc xe ba bánh đang chuyển động cũng truyền tới từ phía sau hắn...

Con rối Billy đi xe ba bánh từ từ di chuyển đến trước mặt Faster, khuôn mặt u ám của nó ngẩng lên, bình tĩnh nói: "Ngươi đã từng bị động vật xù lông đá bằng chân sau chưa?"

"Cái..." Khi Faster nghe thấy vấn đề này, hắn đã nhận ra điều gì đó, hắn quay mặt lại...

Chỉ thấy, Rabbit nhảy lên cao tầm hai mét, đang xoay người trong không trung, dùng chân sau to khỏe của nó, ngắm chúng vào mặt Faster tung ra một chiêu đá xoáy, miệng còn gào một tiếng: "Ta đạp..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status