Kiếm đạo độc thần

Chương 2337: Khí tức thổ tinh hoa (Hạ)


Đáng tiếc ý chí Sở Mộ thập phần kiên định, không thể dao động, hơn nữa hắn nhìn ra hư thật của khối đất này, căn bản cũng không có thần kỳ như đối phương nói.

- Khối đất này nhiễm khí tức thổ tinh hoa, ngươi đạt được ở đâu?

Đối phương đang thao thao bất tuyệt nói như nở hoa liền dừng lại.

Chỉ một câu nói đã làm đối phương đang thao thao bất tuyệt nghẹn lại, đột nhiên ho khan vài tiếng, sắc mặt trướng lên đỏ rực, người này có da mặt dày, cho dù bị Sở Mộ nhìn thấu cũng chỉ xấu hổ trong giây lát mà thôi..

- Quả nhiên các hạ là người biết hàng, là ta ba hoa.

Đối phương nói như thế nhưng không trả lời vấn đề của Sở Mộ.

Sở Mộ nhìn đối phương, hắn cũng biết đối phương không dễ dàng nói ra lai lịch của khối đất này, nhưng mà khối đất này có quan hệ với thổ hành tinh hoa, hắn bắt buộc phải có.

- Điều kiện gì, nói đi.

Sở Mộ nói với ngữ khí lạnh nhạt nhưng kiên định.

Đối phương khẽ giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lúc, dường như muốn nhìn ra hư thật.

Nhưng mà hư thật của Sở Mộ không dễ nhìn ra như thế.

- Ta chưa gặp qua ngươi, ngươi hẳn là thiên tài mới gia nhập Thiên Tài Viên.

Đối phương chờ thật lâu mới nói một câu.

- Đúng vậy!

Sở Mộ gật gật đầu.

- Có thể cho ta xem thiên tài lệnh hay không?

Đối phương lại hỏi.

Xem thiên tài lệnh chính là muốn xem đẳng cấp thiên tài của đối phương.

Ý niệm Sở Mộ hơi động, hắn không cự tuyệt, trong tay xuất hiện khối lệnh bài màu vàng lợt.

- Tuyệt thế... Tuyệt... Tuyệt... Thế...

Màu vàng lợt lọt vào mắt, đối phương há hốc mồm, lắp bắp nói không nên lời, ngón tay run rẩy chỉ vào lệnh bài của Sở Mộ.

Giọng nói của hắn không lớn nhưng mọi người ở đây đều là kẻ tai thính mắt tinh, nhất là người bên cạnh lại nghe rõ ràng.

Tuyệt thế, hai chữ này rất mẫn cảm.

Tuyệt Thế Cư, thiên tài tuyệt thế đều có hai chữ tuyệt thế, đám thiên tài ở nơi này nghe hai chữ tuyệt thế liền nhìn sang nơi này

Quả nhiên có một ít người bên cạnh vô ý thức nhìn sang, ánh mắt của bọn họ mở to, há hốc mồm lớn tới mức có thể nhét cả nắm đấm vào miệng.

- Màu vàng lợt... Thiên tài tuyệt thế lệnh!

Một giọng nói bén nhọn vang lên làm nhiều người chú ý.

- Đâu đâu, ở nơi nào?

- Thiên tài tuyệt thế lệnh xuất hiện, có thiên tài tuyệt thế xuất hiện, ở nơi nào, nhanh cho ta xem xem.

Trong lúc nhất thời cả ngàn tên thiên tài trong nơi giao dịch đều rối loạn, liên tục tụ tập về bên này.

Bọn họ đều là thiên tài của Thiên Tài Viên, người bên ngoài không dễ dàng gặp được bọn họ, nhưng thiên tài càng có thiên tài hơn, loại cảm giác này cũng giống cảm giác của người bình thường muốn gặp thiên tài.

Mà bản thân Thiên Tài Viên chính là nơi thiên tài tụ tập, không phải thiên tài không có tư cách đi vào nơi này, sau khi đi vào nơi này, đại đa số người dều phát hiện thì ra nơi này thiên tài nhiều vô số kể, người hơn mình quá nhiều, cao ngạo của ngày xưa tan nát cũng là bình thường.

Kỳ thật không phải bọn họ trở nên bình thường, chỉ có điều bởi vì những người bên cạnh đều là thiên tài giống như mình, biến thành một quần thể, cảm giác như hạc giữa bầu gà xưa nay biến mất, trong quần thể đó còn có tiên hạc, thậm chí có cả phượng hoàng.

Đều là thiên tài, dưới yêu nghiệt thì tuyệt thế đứng đầu.

Trong Thiên Tài Viên còn chuyên môn kiến thiết Tuyệt Thế Cư để thiên tài tuyệt thế cư trú.

Từ xưa đến nay, Thiên Tài Viên đã tồn tại mấy vạn năm, trước trước sau sau sinh ra vô số thiên tài, nhưng thiên tài tuyệt thế chỉ có vài ngàn người, trong tỉ lệ chỉnh thể lại chiếm một phần vạn trong tổng số thiên tài.

Mỗi một thiên tài tuyệt thế đều là truyền thuyết, người thường không được tùy ý đi vào Tuyệt Thế Cư, mà thiên tài tuyệt thế lại không đi tới tầng thứ nhất làm gì, chỉ có mười năm giao dịch một lần mới hiện thân.

Hiện tại mọi người nghe thấy có thiên tài tuyệt thế xuất hiện đều kích động, đại biểu có thiên tài tuyệt thế có mặt ở đây, thiên tài tuyệt thế rất khó gặp, chớ nói chi tiếp xúc gần.

Nơi này chỉ luận đẳng cấp thiên tài, cũng không phải nói tu vi cao thấp, bởi vì thiên phú khó cải biến, tu vi có thể tăng lên.

Mọi người kích động đi tới vượt qua Sở Mộ tưởng tượng, hắn cũng không luống cuống, hắn thu thiên tài tuyệt thế lệnh vào trong người, nhìn thấy đối phương áy náy liền nói ra:

- Nếu ngươi cảm thấy có lỗi, như vậy tới Tuyệt Thế Cư Chân Kiếm Lâu tìm ta.

Vì Chân Kiếm Tông phát triển, hắn có thể dương danh nhưng không thích bị vây xem.

Hắn phải rời đi không ai dám ngăn cản, uy danh thiên tài tuyệt thế quá mạnh, cho dù người có tu vi cao hơn Sở Mộ cũng bị chấn nhiếp, có bận tâm nên không dám đắc tội.

Lúc Sở Mộ rời khỏi nơi giao dịch, gần ngàn người đều sôi trào.

Sau đó lại ảo não, đây chính là cơ hội tiếp xúc với thiên tài tuyệt thế, lại bởi vì bọn họ xôn xao ồn ào nên rời đi, không ít người hối hận không thôi.

...

- Công tử, bên ngoài có người tên là Lý Đông Lai muốn gặp ngài, hắn nói là ngài bảo hắn tới.

Trong Chân Kiếm Lâu, Dục Tú tất cung tất kính đứng bên cạnh Sở Mộ, nàng nhỏ giọng nói.

- Bảo hắn vào đi.

Sở Mộ nói.

- Vâng!

Dục Tú cúi đầu xoay người ra ngoài.

Tuyệt Thế Cư, bên ngoài Chân Kiếm Lâu, Lý Đông Lai vô cùng bất định và bất an.

Không được tùy ý đi vào Tuyệt Thế Cư, nếu có lời mời thì khác, nhưng cho dù đi vào trong Tuyệt Thế Cư, muốn vào trong tòa lầu các nào cũng phải được cho phép.

Nói đến buồn cười, Lý Đông Lai có tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, là thiên tài Địa cấp trong Thiên Tài Viên, đặt ở bên ngoài là đối tượng các thế lực lôi kéo, nhưng hôm nay hắn đứng bên ngoài Chân Kiếm Lâu với tâm thần bất định, bộ dạng không yên, nghiễm nhiên không có phong độ xứng với hai chữ thiên tài.

Dục Tú xuất hiện, đôi mắt Lý Đông Lai sáng ngời.

- Vào đi.

Dục Tú mở một lỗ hỏng trên phong cấm cho Lý Đông Lai tiến vào.

Trong lầu hai, Sở Mộ ý bảo Lý Đông Lai ngồi đối diện, cách một cái bàn, Dục Tú rót ly trà cho Lý Đông Lai và lui ra ngoài.

- Điều kiện gì, nói đi.

Sở Mộ nói một câu, hắn cũng không khách sáo, lập tức vào thẳng chủ đề.

- Ta biết rõ ở đâu có thổ hành tinh hoa.

Hít sâu một hơi, Lý Đông Lai trịnh trọng nói ra.

- Ngươi muốn bao nhiêu nguyên đan? Hay ngươi cần trao đổi bảo vật gì?

Sở Mộ nghiêm mặt hỏi.

- Ta không muốn nguyên đan, cũng không muốn thu bảo vật vật.

Lý Đông Lai nói:

- Ta chỉ có một điều kiện.

Sở Mộ lẳng lặng nhìn Lý Đông Lai, chờ đợi hắn nói ra.

- Giết một người, chỉ cần ngươi giúp ta giết một người, ta có thể giao thổ hành tinh hoa cho ngươi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status