Kiếm đạo độc thần

Chương 48: Chuyển tu kiếm khí! Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn


- Muội cũng rót cho mình một ly đi.

Sở Mộ nói.

- Đa tạ sư huynh, rượu này chỉ cung cấp chuyên cho đệ tử nội môn như sư huynh, những người như muội không được uống.

Tuy Lý Vi rất muốn nếm thử thế nhưng vẫn lắc đầu, giọng nói rất kiên định:

- Sư huynh cứ chậm rãi thưởng thức, muội xuống trước.

Sở Mộ nhìn theo bóng lưng Lý Vi đi xuống khẽ gật đầu cũng không nói thêm gì bắt đầu bữa ăn.

Một thân kiếm khí tản mát, cũng không phải việc vui sướng gì. Hiện tại, Sở Mộ cảm thấy rất khó chịu.

Loại cảm giác đó, giống như là có vô số thanh đao nhỏ trong kinh mạch mạnh mẽ đâm tới, không ngừng cắt chém, khiến cho sắc mặt của hắn trắng bệch khóe mắt run rẩy. May mà kiếm khí rốt cục tản mất, phân bố tại trong kinh mạch, lưu động tự nhiên không có quy luật.

Sở Mộ vội vàng tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, bằng không một lát sau, những kiếm khí này sẽ tiêu tán. Đến lúc đó, tu vi kiếm khí của hắn sẽ hạ thấp.

Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tổng cộng có năm tầng, cũng không có chỗ đặc thù nào. Hắn đã sớm nhỡ kỹ khẩu quyết, cũng lý giải toàn bộ, tu luyện không khó khăn chút nào.

Luồng kiếm khí thứ nhất bị hàng phục, vô cùng nghe lời, biến thành quân tiên phong, bắt đầu theo lộ tuyến của Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết vận chuyển. Từng kiếm khí tán loạn khác cũng bị thu phục dần xác nhập vào, khiến cho luồng kiếm khí ban đầu, càng ngày càng tăng cường, giống như là một đầu giao long, tại trong kinh mạch vận chuyển nhanh chóng .

Đây là một quá trình dài, Sở Mộ đã sớm nói Lý Vi, hắn muốn bế quan hai ngày, cấm bất luận kẻ nào quấy rầy. Với tư cách là một kiếm thị, Lý Vi đương nhiên sẽ xử lý tốt những công việc liên quan.

Trên thực tế, Lý Vi cũng đoán được Sở Mộ chuyển tu kiếm khí. Đây cơ hồ là việc mà mỗi một vị vừa tấn thăng nội môn đệ tử cần phải làm, cũng phải làm trước tiên.

Dùng nửa ngày thời gian, từng chút một đem kiếm khí tản đi, bảo đảm kiếm khí giữ lại tại bên trong kinh mạch,, mới bắt đầu chuyển tu Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, hàng phục những kiếm khí tán loạn, chuyển hóa chúng thành Trung Nguyên Kiếm Khí, là một quá trình dài. Chỉ có chuyển hóa toàn bộ kiếm khí đều thành Trung Nguyên Kiếm Khí, mới xem như luyện thành Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tầng thứ nhất.

Tiếp theo, tự nhiên là cần tiếp tục tu luyện, cho đến khi tu vi hoàn toàn khôi phục đến kiếm khí cảnh thất đoạn sơ kỳ mới được.

May mà chuyển tu Kiếm Khí Quyết, cùng tu luyện kiếm khí bất đồng.

Tu luyện kiếm khí, là truy cầu kiếm khí tăng trưởng, gắng đạt tới tại cực hạn để đột phá, sẽ tạo thành gánh nặng cho kinh mạch. Nhưng chuyển tu Kiếm Khí Quyết, chuyển hóa kiếm khí đã có qua mà thôi, sẽ không xuất hiện gánh nặng, hoàn toàn có thể kiên trì liên tục vài ngày, đến khi toàn bộ kiếm khí hoàn tất chuyển hóa đồng thời khôi phục tu vi.



Bế quan hai ngày, toàn tâm toàn ý chuyển tu Kiếm Khí Quyết. Trong đoạn thời gian này, không đi để ý tới ngoại giới, cũng không cần ăn uống ngủ nghỉ, bình thường hấp thu chất dinh dưỡng vào thân thể , đầy đủ cho cơ thể duy trì liên tục vài ngày.

Bởi vậy, hai ngày này, Lý Vi tương đối rảnh rỗi, không cần giặt quần áo nấu cơm, chỉ cần mỗi ngày quét dọn lầu một lần là được.

Với tư cách là kiếm thị, Lý Vi cũng là một người dùng kiếm. Cho nên, mỗi ngày, nàng cũng phải tu luyện kiếm thuật, hơn nữa là bắt buộc.

Tuy Lăng Phong kiếm đài không có quy định kiếm thị không thể lên đài luyện kiếm, nhưng cũng không có kiếm thị nào dám lên Lăng Phong kiếm đài để luyện kiếm. Không ít nội môn đệ tử tự cho là hơn người nên sẽ không cho kiếm thị lên kiếm đài luyện kiếm.

Lý Vi luyện kiếm ngay tại mảnh đất trống phía dưới lầu các. Mảnh đất trống này không lớn, nhưng cũng không nhỏ, coi như miễn cưỡng đủ cho một người luyện kiếm.

Dáng người nàng nhỏ nhắn xinh xắn, tu luyện kiếm thuật có một phong vị khác. Nhất là trước ngực phồng lên, run lên một cái giống như là sóng lớn mãnh liệt.

- Chậc chậc, thật sự là một lớp vừa qua, một lớp lại đến, cảnh đẹp cảnh đẹp... Tiểu kiếm thị, về sau, ngươi cứ tới đây phục thị ta, làm kiếm thị của ta.

Đột nhiên, một đạo âm thanh trêu tức mang theo cảm giác đắm đuối truyền đến. Lý Vi biến sắc, cầm kiếm quay người nhìn lại.

Chỉ thấy hai người mặc áo bào xanh đi đến. Trong đó, một người còn dùng con mắt đắm đuối dò xét chính mình, nhất là trước ngực phồng lên lại càng là trọng điểm chú ý, khiến cho sắc mặt của Lý Vi tái nhợt lại đỏ lên, lui về phía sau hai bước, thân thể co rút .

- Lý Vi bái kiến hai vị sư huynh.

Nhanh chóng điều chỉnh xong, Lý Vi dùng kiếm lễ, nói.

Đệ tử ngoại môn, là không thể mạo phạm đệ tử nội môn. Với tư cách là kiếm thị, tu vi không đến thất đoạn, coi như là đệ tử ngoại môn.

Mà đệ tử ngoại môn còn tốt, đệ tử nội môn căn bản khinh thường đi khu vực của đệ tử ngoại môn, bởi vậy bình thường rất khó gặp một người đệ tử nội môn. Nhưng kiếm thị thì khác, sinh hoạt tại khu vực của đệ tử nội môn, ngẩng đầu cúi đầu cũng có thể thấy được đệ tử nội môn.

Có đôi khi gặp được một ít đệ tử nội môn khó dây dưa biến thái, thường thường kết cục cũng không tốt. Lý Vi cũng biết một ít tin đồn. Bất quá, với tư cách là kiếm thị của đệ tử nội môn, cũng có một ít chỗ tốt. Ít nhất tu luyện ở khu vực của đệ tử nội môn nhanh hơn so với khu vực của đệ tử ngoại môn, còn có có thể được sư huynh nội môn tán thưởng.

- Rất tốt, ngươi tên là gì?

Tề Bạch nheo lại hai mắt, tầm mắt chuyển dời đến khuôn mặt “em bé” của Lý Vi, ti tiện cười nói.

- Bẩm sư huynh, ta là Lý Vi.

Lý Vi hồi đáp, lui một bước nhỏ về phía sau .

- Lý Vi, danh tự không sai, người lại càng không sai, mau đến đi cùng ta.

Tề Bạch cười nói. Loại nụ cười này, khiến cho Lý Vi xấu hổ lại không thể làm gì.

- Tề Bạch, đừng quên chính sự.

Kiếm giả đứng bên cạnh nhướn mày, nói.

- Yên tâm, sẽ không quên.

Nụ cười ti tiện trên mặt Tề Bạch đột nhiên biến thành nhe răng cười:

- Gọi Sở Mộ ra, ta muốn để cho hắn hiểu được, vừa tấn cấp đệ tử nội môn, phải biết tôn kính sư huynh, bằng không, kiêu ngạo cuồng vọng, sớm muộn sẽ có một ngày chết dưới kiếm của người khác.

Lý Vi nghe xong, mới biết được, nguyên lai hai người này là tới tìm Sở Mộ Sở sư huynh, không khỏi âm thầm kinh ngạc. Sở sư huynh mới tấn chức đệ tử nội môn được hai ba ngày, làm sao đã trêu chọc đệ tử nội môn khác rồi.

- Sở sư huynh đang bế quan, hiện tại không rảnh.

Lý Vi nói:

- Mời hai sư huynh trở về trước, đợi sau khi Sở sư huynh xuất quan, ta sẽ chuyển cáo tới sư huynh.

- Bế quan?

Tề Bạch đầu tiên là sững sờ, sau đó cười lạnh nói:

- Là chuyển tu Kiếm Khí Quyết a. Lúc này, hắn cùng phế vật không có gì khác nhau.

- Sở sư huynh không phải là phế vật.

Lý Vi đỏ bừng cả mặt, phản bác.

- Còn dám mạnh miệng, chẳng lẽ mới hai ba ngày, ngươi liền lên giường phục thị hắn rồi.

Tề Bạch nói rất độc, để cho Lý Vi đỏ bừng cả mặt, vừa thẹn vừa giận không thôi:

- Thỉnh sư huynh tự trọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status