Kiếm đạo độc tôn

Chương 1344: Chiến đế mạc lặc vương

"Bích Lạc Hoàng Tuyền Đế Ấn!"

"Nhật Tinh Hóa Cực!"

Tà Đồng vương có tu vi cảnh giới cùng Diệp Trần giống nhau, cũng là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên, nhưng ưu thế của hắn lại lớn hơn so với Diệp Trần, hắn có thể tiến vào đến Vô Ngã chi Đế Hoàng cảnh giới, chiến lực có thể gia tăng gấp bội, mà Diệp Trần lại không có biện pháp tiến vào Vô Ngã cảnh giới, trong khi Tam Hoa Tá Đạo mặc dù cũng có thể để cho chiến lực của hắn tăng lên gấp bội, nhưng trụ cột thực lực lại không bì kịp đối phương, nhưng bất quá ưu thế của Diệp Trần cũng không phải là thứ mà đối phương có thể so sánh, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đế Ấn có uy lực lợi hại hơn một điểm so với Bạch Long Diệt Thế và Siếp Na Huy Hoàng, nhưng cũng là vừa mới đạt tới lực sát thương của tam chuyển võ học, trong khi Nhật Tinh Hóa Cực của Diệp Trần thì đã có khí tượng Tam chuyển võ học chân chính rồi.

Sát chiêu Bích Lạc Hoàng Tuyền Đế Ấn phi tốc về hướng Diệp Trần.

Một bó quang mang tinh hoa Thái Dương cũng đã ngưng tụ thành kiếm khí thẳng hướng Tà Đồng Vương kích bắn xuyên qua làm trong hư không lưu lại một vết lửa dài.

Oanh!

Quang mang chói mắt bộc phát mãnh liệt trên thượng diện của Thú Liệp Chi Tinh, rất nhiều cao cấp thành viên ở cách nơi này rất xa cũng cảm nhận được cường quang chợt lóe lên.

"Tốt cho một chiêu Tam chuyển kiếm pháp, ngày khác gặp lại ta nhất định lấy mạng ngươi."

Tà Đồng Vương thanh âm lượn lờ truyền đến, càng lúc càng xa.

Long Tuyền Kiếm vào vỏ, Diệp Trần cũng không đuổi theo, Tà Đồng Vương có tốc độ cũng muốn nhanh hơn một chút so với hắn, nên đuổi theo là không kịp, người này có thể mấy lần toàn thân rút lui từ trên tay Chiến Đế thì tốc độ của hắn chính là một chìa khóa cự đại.

"Tà Đồng Vương bại lui rồi ư?"

"Lợi hại, đây mới là thượng đẳng kiếm khách a!"

Mọi người Thú Ma chiến đội nhìn về hướng Diệp Trần bằng ánh mắt tràn đầy kính nể, ngay cả trong mắt Lục Văn Tú cũng hiện lên vẻ kinh dị.

"Nơi đây không nên ở lâu, động tĩnh mới vừa rồi hẳn là đã để cho không ít người cảm ứng được."

Diệp Trần nói.

"Ừ!"

Vạn Tiễn Vương gật đầu, mang theo mọi người hướng phía đông bắc lao đi.

...

Loại thân ảnh như sương khói hư không lóe lên, Tà Đồng Vương rất nhanh đuổi kịp những người khác của Tà Quang chiến đội.

Nơi ngực phải của hắn bị thủng một lỗ lớn, cơ hồ còn tản ra một ánh lửa nóng bỏng.

Bích Lạc Hoàng Tuyền Đế Ấn của hắn mặc dù đã vượt qua uy lực của Nhị chuyển cực hạn võ học, nhưng so với Tam chuyển kiếm pháp của Diệp Trần, như cũ vẫn kém hơn không ít, trong nháy mắt tựu đã bị cắt mở. Ngay cả hào quang màu xanh biếc bao phủ quanh người mình cũng bị đục thủng một lỗ to. Cường đại Hủy Diệt Kiếm Ý cùng kiếm khí do Thái Dương tinh hoa hóa thành đã khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp phục hồi thương thế, chỉ có thể từ từ trừ khử Kiếm Ý cùng kiếm khí mà thôi.

"Đội trưởng, ngươi bị thương sao?"

Nữ thành viên duy nhất của Tà quang chiến đội kinh ngạc nói.

"Một gã kiếm khách thú vị, lại có thể tìm hiểu ra Tam chuyển kiếm pháp." Tà Đồng Vương làm như không thấy đối với thương thế trên người mình thì, đạm mạc nói.

"Tam chuyển kiếm pháp ư?!"

Mọi người Tà quang chiến đội hít một hơi lãnh khí.

Tam chuyển võ học là độc quyền của Chiến Đế, có lực phá hoại vô cùng kinh người, đối phương chỉ mới là một Chuẩn Đế mà đã có thể tìm hiểu ra tam chuyển kiếm pháp, xem như đã trở thành Chiến Đế rồi.

...

Tại Cao cấp thú liệp chiến trường, mỗi khi đánh giết một địch nhân sẽ được thưởng 15 vạn Thần Tệ, hai người chính là 30 vạn. Thú Ma chiến đội có số mệnh như cầu vồng, cộng thêm với số Thần Tệ trước đó đoạt được từ việc săn giết Thần trùng, như vậy đã đạt đến 39 vạn, cộng thêm phần thưởng đội ngũ nữa, như vậy tổng cộng chính là bốn mươi hai vạn chín ngàn, chia đều mỗi người có thể nhận được sáu vạn Thần Tệ.

Dĩ nhiên, xuất lực có lớn có nhỏ, không thể nào chia đều.

Diệp Trần vốn có xuất lực là 14 điểm, hiện tại đã được tính thành mười sáu. Cùng Tà Quang chiến đội đại chiến, hắn mặc dù không giết chết được một địch nhân nào, nhưng chính nhờ có hắn nên mới có thể ngăn cản Tà Đồng Vương, cho nên điểm xuất lực được tăng lên, còn xếp hạng thứ hai thứ ba chính là Vạn Tiễn Vương cùng Lục Văn Tú, Vạn Tiễn Vương xuất lực là mười ba, Lục Văn Tú là mười một.

"Ba năm không khai trương, khai trương liền ăn cả ba năm, không nghĩ tới lần săn thú này chúng ta có vận khí tốt như vậy, chỉ còn kém một vạn Thần Tệ nữa là ta có thể đổi một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang rồi."

Phi hành trên đường, Vạn Tiễn Vương dễ dàng nói.

Làm Chuẩn Đế uy tín lâu năm, là một trong tứ đại Chuẩn Đế của Thần Chi Nhạc Viên, Vạn Tiễn Vương đến hiện tại cũng không gom góp đủ ba mươi vạn Thần Tệ, đại đa số Thần Tệ cũng bị hắn dùng để tu luyện, tu luyện tiêu hao Thần Tệ nhiều thì tự nhiên sẽ để dành được ít, mà nếu tu luyện tiêu hao ít Thần Tệ thì sẽ để dành được nhiều hơn, dĩ nhiên, tỷ lệ sống sót của hắn sẽ quá nhỏ, không cẩn thận cũng sẽ bị giết chết dễ dàng.

"Ai, chúng ta còn không biết đến lúc nào mới có thể góp đủ ba mươi vạn Thần Tệ đây này." Trương Nhân Nhân hâm mộ nói.

Một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang có giá tiền không thua gì Thiên Vương cấp khôi giáp thượng đẳng, đủ để cho phòng ngự của bọn họ tăng lên mấy lần, gặp phải Chuẩn Đế mạnh nhất cũng không đến nỗi bị mấy chiêu giết chết, nếu là tốc độ nhanh một chút thì hoàn toàn không cần phải sợ hãi đối phương, muốn đi thì đi. Trong số các Chuẩn Đế cũng không có mấy người đạt được một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, chỉ có những Chuẩn Đế già nhất kia mới có mà thôi, tỷ như Tinh Hà Vương của Thần Chi Nhạc Viên thì có một bộ cấp thấp Thiên Vương cấp bảo khí.

"Không cần hâm mộ ta, chỉ cần Diệp Trần có thể trở thành Chiến Đế thì các ngươi cũng có cơ hội có được cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang đấy." Vạn Tiễn Vương cười nhìn về phía Diệp Trần.

Một đội ngũ nếu là có thể xuất hiện một vị Chiến Đế thì coi như mọi chịu đựng của đội ngũ đó sẽ được chấm dứt, tốc độ kiếm Thần Tệ sẽ gia tăng thật lớn, khả năng gặp phải nguy hiểm cũng giảm đi mấy lần.

"Ha ha, vậy chúng ta tựu chuẩn bị cạn chén cùng Diệp Trần nhé."

Đám người Lưu Địch, Tư Mã Phi cười cười, bọn họ cũng nhận ra Diệp Trần hoàn toàn có thể trở thành Chiến Đế, chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.

...

Thoáng một cái, lại ba ngày nữa đi qua.

"Rốt cục cũng đã gom đủ ba mươi vạn rồi."

Vạn Tiễn Vương tâm tình rất tốt, ba ngày nay, bọn họ tổng cộng săn giết được tám con Thần Trùng cao cấp, hai con tinh anh Thần Trùng, thu vào thêm năm vạn nữa, dựa vào điểm xuất lực của Vạn Tiễn Vương, hắn ít nhất có thể được chia đến hơn một vạn.

"Cẩn thận, chúng ta đang bị theo dõi."

Ánh mắt sắc bén của Diệp Trần ngó chừng ở phía trước, nơi cuối chân trời đang có bảy đạo nhân ảnh bay xẹt tới, cách nơi này hơn ba trăm dặm, rất hiển nhiên, đối phương đã dùng linh hồn bí pháp mà cảm ứng được bọn hắn, mà bọn hắn không thể nào mỗi thời mỗi khắc đều phóng Linh Hồn Lực ra ngoài.

"Là Huyết Chùy chiến đội của Dạ Xoa Thần Nhạc Viên, nguy rồi, chạy mau!"

Trong giời gian nháy mắt, đối phương đã cách bọn họ đã chưa đầy ba trăm dặm, Vạn Tiễn Vương sắc mặt đột nhiên biến hóa, rống lớn nói.

Sưu! Sưu sưu!

Không có chút gì do dự, trừ Diệp Trần ra, sáu người còn lại lấy tốc độ nhanh nhất hướng phương hướng ngược lại bay vụt đi, Trương Nhân Nhân quay đầu lại nhìn về phía sau, thấy Diệp Trần không lập tức chạy trốn, vội vàng nói: "Diệp Trần, đi mau, Huyết Chùy chiến đội là Chiến Đế đội ngũ, trong bọn hắn có một Chiến Đế đấy."

Diệp Trần gật đầu, trong tầm mắt, dung mạo bảy tên Dạ Xoa Vương của Huyết Chùy chiến đội đã rõ mồn một trước mắt, gã Dạ Xoa Vương cầm đầu có làn da cùng nhân loại không khác mấy, sau lưng là một đôi cánh dài, cánh vừa vỗ đã lao đi nhanh như điện chớp, lúc này, khóe miệng của hắn mở ra một đường cong, um tùm sát ý đột phá không gian phóng xạ tới đây.

Bá!

Xoay người, Diệp Trần đuổi theo hướng đám người Trương Nhân Nhân.

Tốc độ của Diệp Trần so với tất cả mọi người đều nhanh hơn, chỉ chốc lát sau công phu, tựu đã đuổi theo kịp Trương Nhân Nhân.

Trương Nhân Nhân mặt sắc mặt ngưng trọng nói: "Dạ Xoa Thần Nhạc Viên có tam đại Chiến Đế, đội trưởng của Huyết Chùy chiến đội chính là Mạc Lặc Vương một trong tam đại Chiến Đế đấy, nếu chính diện chống lại thì chúng ta căn bản không phải là đối thủ, chỉ có chạy trốn mà thôi."

"Mạc Lặc Vương có vũ khí là Lưu Tinh Chùy, lực công kích hết sức mạnh, bị hắn đánh trúng là cửu tử nhất sanh đấy." Viên Hồng cũng nói.

Tại Cao cấp thú liệp chiến trường, Chuẩn Đế bất quá chỉ là người bình thường mà thôi, chỉ có Chiến Đế mới là người có thể chủ đạo cục diện, Tà Đồng Vương mặc dù là một trong những Chuẩn Đế mạnh nhất, có chiến tích toàn thân trở lui ở trên tay Chiến Đế, nhưng nếu để cho hắn và Chiến Đế chiến đấu trong thời gian dài thì cũng chỉ có đường chết mà thôi, đừng nói là Tà Đồng Vương, cho dù là hai đại Chuẩn Đế mạnh nhất tề tụ lại, cộng thêm cả Diệp Trần, thì cũng không thể chống lại nổi một Chiến Đế.

Mạc Lặc Vương không tính là Chiến Đế lợi hại, cũng như Thần Đao Vương và Chu Tước Vương, bất quá đều là sơ đẳng Chiến Đế, đã có thể chống lại Phong Đế Vương Giả.

Mạc Lặc Vương có tốc độ rất nhanh, Trương Nhân Nhân là người có có tốc độ chậm nhất trong Thú Ma chiến đội, khoảng cách giữa nàng và Mạc Lặc Vương, đã chưa còn đầy hai trăm dặm, khoảng cách này đang mỗi lúc một gần hơn.

Trương Nhân Nhân bắt đầu khẩn trương, nàng chẳng những tiến vào đến Vô Ngã chi Đế Hoàng cảnh giới, hai tay lại càng kết ấn thật nhanh, trên người xuất hiện một con Đại Điểu ám sắc hư ảnh.

Bá!

Ảo ảnh trầm trọng giúp tốc độ Trương Nhân Nhân bạo tăng.

"Hừ, đừng nằm mơ có thể trốn khỏi cái chết ở trên tay của ta!"

Đôi cánh sau lưng Mạc Lặc Vương như Lôi Quang Thiểm thước làm tốc độ của hắn tăng thêm ba thành nữa, đem khoảng cách kéo gần hơn 180 dặm.

Một trăm năm mươi dặm.

120 dặm.

"Chẳng lẽ ta sẽ chết sao như vậy?"

Trương Nhân Nhân không trông cậy vào có ai có thể cứu nàng, nàng cũng không hận, Chiến Đế đội ngũ cũng sớm có quy định, một khi gặp phải Chiến Đế, chỉ có thể bằng vào tốc độ nhanh nhất để chạy trốn, lưu lại cứu người đó là chịu chết, một người chết sẽ đỡ hơn so với toàn bộ một đội ngũ bị tiêu diệt.

"Mạc Lặc Vương, nhìn đây!"

Vạn Tiễn Vương đang bay ở phía trước với tốc độ không giảm, lại xoay người liên tiếp bắn về phía Mạc Lặc Vương mười mũi tên.

Vèo vèo vù vù...

Mỗi một mũi tên này chính là tuyệt chiêu thiên biến vạn hóa của Vạn Tiễn Vương, rõ ràng là mười mũi tên sắc nhọn trên đường bay đã phân hóa thành trăm ngàn cái, khó có thể phân biệt rõ thật giả.

"Chút tài mọn này mà cũng đòi cầm chân ta à."

Trong tay Mạc Lặc Vương xuất hiện một thanh huyết sắc chiến chùy, oanh ra một búa làm các ảo ảnh tiễn bị phá hỏng, đột ngột, ba đạo sóng lửa mạnh mẻ bộc phát làm cho tốc độ Mạc Lặc Vương giảm mạnh, thì ra là trong số mười cái mũi tên sắc nhọn này có ba cái là Bạo linh tiễn.

"Đừng ngoan cố chống lại, các ngươi trốn không thoát đâu."

Khoảng cách với Trương Nhân Nhân lại được kéo xa thêm hai trăm dặm, bất quá Mạc Lặc Vương cũng không thèm để ý đến, Bạo Linh Tiễn của đối phương không thể nào là vô cùng vô tận, chỉ cần dùng hết thì thú Ma chiến đội ít nhất phải chết hai người.

"Các ngươi đi đi, không cần lo cho ta."

Trương Nhân Nhân biết Vạn Tiễn Vương chỉ có mười cây Bạo linh tiễn, trước đó đã dùng hết ba cái, hiện tại lại thêm ba cái, còn dư lại bốn cái thì cũngg không làm nên được chuyện gì.

"Ghê tởm."

Lưu Địch, Tư Mã Phi cùng với Viên Hồng nghiến răng nghiến lợi, bọn họ không phải là Vạn Tiễn Vương nên không cách nào ở dưới tình huống không giảm tốc độ mà tiến hành công kích Mạc Lặc Vương, dù sao Vạn Tiễn Vương vẫn là cung tiến thủ.

Lục Văn Tú trong tay nắm một quả màu đạn phá màu đen, nhưng suy nghĩ một chút, hắn lại không khỏi thở dài một hơi, cái Hắc Long phích lịch đạn này là đòn sát thủ của hắn, đáng tiếc đối phó Chiến Đế vẫn còn không đủ, chỉ một kích tiện tay của bọn hắn cũng hết sức đáng sợ.

"Các ngươi đi trước đi, để ta tới ngăn cản hắn."

Chợt, Diệp Trần bắt đầu chậm lại, khiến cho Trương Nhân Nhân bay đến trước mặt của hắn, hắn xoay người, đối diện chạm mặt Mạc Lặc Vương đang lao đến từ một trăm bên ngoài.

"Diệp Trần, ngươi..."

Trương Nhân Nhân hết sức khiếp sợ cùng cảm động.

Khiếp sợ còn có năm người Vạn Tiễn Vương.

"Không có chuyện gì đâu, ta có lòng tin có thể toàn thân trở về, các ngươi mau sớm bay đến bên ngoài ngàn dặm." Ở Thú Liệp Chi Tinh, chỉ sợ đối phương thi triển linh hồn bí pháp, còn khoảng cách lan rộng của Linh Hồn Lực cũng chỉ trên dưới một nghìn dặm, chỉ cần chạy trốn ra ngoài một ngoài ngàn dặm thì Mạc Lặc Vương tựu không cách nào cảm ứng được bọn họ, tự nhiên cũng không thể nào đuổi giết.

Rút Long Tuyền Kiếm ra, Diệp Trần một kiếm chém về phía Mạc Lặc Vương.

"Tiểu tử, ngươi rất trọng tình trọng nghĩa, nhưng đáng tiếc loại người như ngươi là người chết nhanh nhất." Mạc Lặc Vương giơ chiến chùy lên, nhẹ nhàng vung ra, vừa chạm đến đã làm Bạch Long kiếm khí bị nện nát bấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status