Kiếm đạo độc tôn

Chương 205: Tranh Phong

Quách Lam Nguyệt nói:

- Tốt chúng ta cùng tranh giành!

Nàng chứng kiến hai người vừa mới tới, không khỏi ra khỏi thành hoan nghênh. Dù sao thì tại Lãm Nguyệt Lâu, thân phận của Thất Dạ nếu như so với chấp sự thì cao hơn. Tương đương với việc mặc kệ hết thảy là sự tình gì thì đều có thể vận dụng quyền hạn cực đại.

Lạt! Lạt! Lạt!

Thân hình ba người mở ra, trực tiếp lướt trên tường thành.

- Điền Hạo, ngươi nói người nọ cứu ngươi một mạng thực lực cùng ta không chênh lệch nhiều lắm. Nói đùa gì vậy, hắn lần trước tại Tiềm Long Bảng đứng thứ mấy?

Mạnh Siêu cười nhạt nhìn Điền Hạo. Tại Luyện Hỏa Môn mọi thú đều nhìn từ thực lực mà định đoạt. Đối phương hẳn là có lòng ghen ghét muốn tìm cơ hội đả kích chính bản thân mình.

Điền Hạo nói:

- Ta nếu như đoán không sai thì khẳng định hắn cũng tới Kim Đỉnh Thành. Đến lúc đó là thật là giả không phải sẽ biết hay sao.

Mạnh Siêu Khinh Thường nói:

- Nếu như là hai năm trước có lẽ ta không phải là đối thủ của hắn. Nhưng hai năm sau, thực lực của ta không phải chỉ tăng trưởng một hai điểm mà chí ít cũng phải gấp hai lần. Tuyệt học trấn tông của tông môn Địa cấp cao giai Xích Luyện Thần ta cũng đã luyện đến đệ cửu trọng. Hắn lấy cái gì để cùng ta tranh giành. Về phần Kiếm Ý như lời ngươi nói thì không đáng nhắc tới. Tiền Long Bảng lần trước ta đã đánh bại một vị kiếm khách có Kiếm Ý.

Khả năng đối với đại bộ phận người mà nói thì Kiếm Ý rất là quý hiếm rất là lợi hại. Nhưng đối với những cao thủ trẻ tuổi nổi danh ở Tiềm Long Bảng thì người có được Kiếm Ý quá nhiều. Không nói thế hệ trước, chỉ tính riêng thế hệ này thôi cũng có chừng hơn mười người có được Kiếm Ý. Nói không chừng cũng còn có một vài người do tu vi không đủ nên chưa từng tham gia trận đấu. Cho nên theo như lời Mạnh Siêu nói, cái hắn để ý chính là thực lực. Căn bản không thèm để ý xem đối phương lĩnh ngộ ra cái Kiếm Ý, Đao Ý gì hoặc là còn lĩnh ngộ ra những thứ gì khác.

Điền Hạo nói:

- Dù sao thì ngươi nhìn thấy cũng sẽ rõ ràng ngay thôi.

Hắn kỳ thật cũng không có nắm chắc được Diệp Trần có thể thắng được Mạnh Siêu hay không. Với tư cách là đại đệ tử Luyện Hỏa Môn, Mạnh Siêu tu luyện đều là những tuyệt học trấn tông của tông môn. Như Địa cấp cao cấp Xích Luyện Thần, môn tuyệt học này cũng chỉ có một số vị trưởng lão hạch tâm mới có tu cách luyện. Lấy địa vị hắn hiện tại cũng không có đủ tư cách để luyện. Trừ điều đó ra thì vũ kỹ của đối phương chính là Xích Luyện Thần Chưởng, cùng một bộ với Xích Luyện Quyết. Cả hai hỗ trợ lẫn nhau, tổng hợp lại thực lực hơn xa một hai môn Địa cấp cao cấp võ học. Về phần Diệp Trần là trong lúc vô tình hắn buột miệng nói ra, cho nên đành phải gượng gạo chống đỡ. Dù sao thì quả thực thực lực của Diệp Trần cũng vô cùng lợi hại, lục cấp yêu thú bình thường căn bản không thể nào chống đỡ được một kiếm của hắn.

Luyện Hỏa Môn thái thượng trưởng lão nói:

- Được rồi! Các ngươi cũng nên bớt nói đi vài câu. Điền Hạo không phải ta đã nói với ngươi, đại sư huynh của ngươi thực lực rõ như ban ngày. Không phải người nào cũng có thể vượt qua hắn được.

- Vâng!

Thái thượng trưởng lão đã lên tiếng. Điền Hạo cũng không dám tranh luận.

Hơn mười cao thủ trẻ tuổi đứng trên tường thành mà liếc mắt nhìn lẫn nhau, chiến ý tràn đầy.

Đệ Lục Dạ dò xét Mạnh Siêu, cười tà nói:

- Trong mọi người thực lực của hắn không biết có thể không đỡ nổi mấy chiêu.

Quách Lam Nguyệt bất đắc dĩ cười cười. Thất Dạ của Lãm Nguyệt Lâu, bất kỳ ai cũng có nét đặc biệt riêng của mình. Đệ Lục Dạ âm lãnh cuồng vọng. Bất quá ngay cả bản thân nàng cũng không thể đỡ nổi ba chiêu của hắn. Mà lúc đó hắn cũng không có phát huy toàn bộ thực lực của bản thân.

Đệ Tứ Dạ không lạnh không nhạt nói:

- Lại có cao thủ đến.

- Ân!

Đệ Lục Dạ cùng Quách Lam Nguyệt men theo ánh mắt của đối phương nhìn ra bên ngoài hoang dã. Một đạo thân ảnh, sau lưng mọc lên một đôi cánh hắc sắt đang tức tốc lướt đến. Cặp cánh kia triển khai ra có chừng bốn- năm mét, trông rất sống động, ngay đến cả lông vũ cũng có thể thấy được. Mà ngay cả không khí xung quanh cũng bị xé nát, rõ ràng tốc độ phi hành vượt xa tốc độ âm thanh không phải một hai lần.

Ánh mắt Hỏa Linh Tử ngưng tụ, cười nói:

- Hắc Nha, đồ nhi của ngươi tới!

Hắc Nha Đạo Nhân cười nói:

- Tiểu tử này rõ ràng là đi dạo ở phụ cận, vậy mà ta còn tưởng hắn đang ở Phi Thiên Ma Tông khổ luyện cơ chứ?

- Không nên nói thế, đồ nhi của ngươi tu luyện công pháp giống hệt ngươi, là Hắc Nha Quyết. Hôm nay hẳn là cũng đến đệ thập trọng cảnh giới a.

- Ba tháng trước mới bước vào đệ thập trọng.

Chậc chậc, Hắc Nha Quyết là Địa cấp cao cấp công pháp, có tất cả mười ba trọng. Tu luyện tới đệ thập trọng không sai biệt lắm có khả năng trùng kích vào top hai mươi Tiềm Long Bảng.

Hai người đang nói chuyện thì các thiên tài khắp nơi tụ hội chiến ý sôi trào.

Mạnh Siêu gắt gao nhìn thanh niên mọc lên đôi cánh đằng sau lưng, gằn từng chữ:

- Tiềm Long Bảng thứ hai mươi lăm - Ô Lương Vũ, lần này ta nhất định cùng ngươi phân cao thấp.

Tại Tiềm Long Bảng lần trước Mạnh Siêu hắn cũng chỉ có thua có ba người, một người trong số đó chính là đồ đệ của Hắc Ma Đạo Nhân - Ô Lương Vũ thứ tự sắp xếp tại Tiềm Long Bảng đứng thứ hai mươi lắm. Cả Nam Trác Vực đều là tiếng tăm lừng lẫy.

Luyện Hỏa Môn thái thượng trưởng lão nói:

- Sợ rằng Hắc Nha Quyết hắn đã tu luyện đến đệ thập trọng. Nếu như Xich Luyện Thần của ngươi cũng có thể tu luyện đến đệ thập trọng thì có hi vọng rất lớn đả bại hắn.

Mạnh Siêu nói:

- Ta tu luyện Xích Luyện Thần cùng Xích Luyện Thần Chưởng là một bộ võ học, cả hai kết hợp lại sẽ phát huy ra uy lực cực lớn. Với thực lực của ta bây giờ cũng chưa chắc không thể đánh bại hắn.

Lão giả lắc đầu, khó. thập phần khó. Hắc Nha Quyết không giống với Địa cấp cao cấp công pháp khắc. Chẳng những tốc độ cực nhanh mà cặp cánh kia lực công kích của nó cũng không phải loại vừa. Độ cứng rắn thì vượt xa thép tinh luyện, chỉ so với hạ phẩm bảo khí là hơi có chênh lịch chút xíu. Nếu là chiến đấu đồng cấp, hắn cũng có khả năng là vô địch.

Bên kia.

- Ô Lương Vũ, người này ta tuyệt không phải là đối thủ của hắn.

Vượt xa dự liệu của Quách Lam Nguyệt, Đệ Lục Dạ trực tiếp thừa nhận mình không phải là đối thủ của Ô Lương Vũ.

Quách Lam Nguyệt nói:

- Lãm Nguyệt Lâu chúng ta tuy không phải tông môn nhưng nội tình thì vượt xa thất phẩm tông môn bình thường, còn những phương diện khác thì cùng lục phẩm tông môn không có sai biệt lắm. Chỉ cần các ngươi cố gắng Lãm Nguyệt Lâu sẽ toàn lực ủng hộ các ngươi, đem danh tiếng Thất Dạ truyền khắp Nam Trác Vực, thậm chỉ cả Chân Linh Đại Lục.

Đệ Tứ Dạ không nói, nàng đang dựa theo khí tức của Ô Lương Vũ để mà phân biệt thực lực giữa mình và hắn. Cuối cùng cũng kết luận ra được người này thực lực có lẽ cùng Đệ Tam Dạ liều mạng được. Mà bản thân mình cũng chưa chắc sẽ thua bởi hắn. Nửa năm trước nàng cùng Đệ Tam Dạ từng chiến đấu một hồi, bị đối phương đánh bại chỉ sau một chiêu.

Lạt!

Hắc sắc sí bàng được thu lại, Ô Lương Vũ xuất hiện bên cạnh Hắc Nha Đạo Nhân, cung kính nói:

- Sư phụ.

Hắc Nha Đạo Nhân gật đầu:

- Ngươi tới cũng rất đúng lúc, thông qua lần đại chiến thú triều này, hi vọng ngươi có thể lĩnh ngộ.

- Hảo! Tiềm Long Bảng lần này mục tiêu của ta là top mười.

- Tốt! Có chí khí, bất quá chỉ có chí khí không thôi thì cũng không được. Nam Trác Vực thiên tài vô số, tuy ngươi tiến bộ vô cùng nhanh chóng nhưng mà tất cả mọi người đều cố gắng tu luyện. Chưa thử sức thì không biết thế nào. Được rồi tiện thể giới thiệu cho người một người. Hắn chính là người mà ta thường kể với ngươi Hỏa Linh Tử.

- Hỏa Linh Tử tiền bối!

Nói chuyện qua một hồi rồi Ô Lương Vũ nhìn chung quanh một vòng. Trừ Đệ Tam Dạ khí hắn nhìn đến thì dừng lại ánh mắt một chút, còn những người khác thì trực tiếp bỏ qua.

- Ô Lương Vũ cũng tới, hắn là Phi Thiên Ma Tông tam đệ tử, thiên phú gần với đại đệ tử Ma Nhãn cùng với nhị đệ tử Mộ Dung Khuynh Thành.

-Ta cảm thấy rất kỳ quái tại Tiềm Long Bảng lần trước bài danh của Mộ Dung Khuynh Thành còn thấp hơn cả Ô Lương Vũ. Vì sao nàng lại là Phi Thiên Ma Tông nhị đệ tử. Theo đạo lý thì nhị đệ tử hẳn là Ô Lương Vũ mới đúng chứ.

- Ta đây cũng không biết, khả năng còn có ẩn tình khác!

- Không thể coi thường Mộ Dung Khuynh Thành. Tiềm Long Bảng lần trước ta cũng có đến xem. Mộ Dung Khuynh Thành tựa hồ không có toàn lực ứng chiến. Hơn nữa công pháp nàng tu luyện còn cao hơn cả Hắc Nha Quyết, chính là một trong hai đại tuyệt học của Phi Thiên Ma Tông - Thiên Ma Đại Pháp.

Ô Lương Vũ đã đến, trên tường thành tiếng nghị luận không ngừng nổi lên.

- Ồ! Lại có một thiên tài trẻ thổi đến, người nọ là ai, tu vi cũng không tệ lắm, lại là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả.

Có người ánh mắt lợi hại, thoáng cái chứng kiến bên ngoài bảy tám dặm có một thân ảnh trẻ tuổi hướng thới Kim Đỉnh Thành, tốc độ mặc dù còn kém so với Ô Lương Vũ nhưng là tu vi cũng không kém chút nào.

- Chưa thấy qua, đoán chừng là vừa mới xuất sơn, cho nên chưa một ai biết.

- Ân tu vi không tệ, nhưng không biết sức chiến đấu như thế nào. Thiên tài trẻ tuổi coi trọng nhất chính là sức chiến đấu. Tu vi cũng chỉ có xếp ở đằng sau.

Trong tai nghe được cuộc nói chuyện của mọi người, Điền Hạo không khỏi nhìn qua, thấy được thân ảnh thì lên tiếng:

- Hắn là Diệp Trần - Diệp huynh.

Mạnh Siêu nói:

- Khó trách ngươi như thế nào lại tôn sùng hắn. Nguyên lai là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ võ giả. Bất quá tu vi của người này ta cũng không coi vào đâu.

Không có cùng Mạnh Siêu phân tranh, Điền Hạo hướng tới Diệp Trần ngoắc ngoắc nói:

- Diệp huynh bên này.

Bay vút giữa không trung, Diệp Trần nghe được âm thanh của Điền Hạo thoáng do dự một chút rồi bay tới chỗ Điền Hạo. Thân hình trong không khí xuất hiện một ít khí lãng dao động.

Khi Diệp Trần vừa mới tới gần tường thành thì Mạnh Siêu đi lên phía trước một bước, thản nhiên nói:

- Để cho ta tới thăm dò một chút. Nhìn xem người mà ngươi tôn sùng có chịu nổi một kích hay không.

Oanh!

Hỏa diễm hồng sắc đỏ thẫm từ trên người Mạnh Siêu bắn ra hướng tới Diệp Trần công kích. Hỏa diễm lướt qua chỗ nào thì không khí ở chỗ đó bị bốc hơi ngay lập tức, tựu như xuất hiện trạng thái chân không.

- Phá.....

Thần sắc Diệp Trần không có thay đổi, bàn tay chư đao chém xuống hỏa diễm.

Thổi phù một tiếng!

Hỏa diễm cứ như vậy mà biến mất, mà thân ảnh của Diệp Trần cũng đứng bên cạnh Điền Hạo.

Điền Hạo tức giận hướng Mạnh Siêu nói:

- Mạnh Siêu, ngươi có ý gì?

Mạnh Siêu không thèm để ý tới thái độ của Điền Hạo, thoáng đánh giá Diệp Trần nói:

- Hảo! Rõ ràng có thể tùy ý phá vỡ một kích của ta, cũng có vài phần thủ đoạn.

Diệp Trần thản nhiên nói:

- Thì ra là thế, khó trách yếu như vậy.

- Ngươi!

Ánh mắt Mạnh Siêu trầm xuống, hắn như thế nào nghe không ra ý tứ của đối phương. Đối phương chính là đang nói một kích tùy ý của mình rất yếu.

- Diệp huynh chúng ta qua bên này nói chuyện.

Điền Hạo cũng không muốn bởi vì chính mình là khiến cho Mạnh Siêu cùng Diệp Trần xung đột, cho nên cần phải nhanh chóng tách hai người a.

- Hảo!

Diệp Trần cùng Mạnh Siêu gặp thoáng qua rồi cùng Điền Hạo sóng vai đứng chung một chỗ.

- Hi vọng trên chiến trường ngươi cũng có uy phong như thế.

Mạnh Siêu không phải là cái loại xông lên mà muốn trấn áp đối phương đả bại người. Đối với hắn mà nói thì mục đích chủ yếu lần này chính là đại chiến thú triều. Trong lúc chiến đấu thực lực mỗi người đều sẽ hiện ra. Phải biết rằng lúc đó thú triều không phải trăm vạn thì là hơn một ngàn vạn. Không có thực lực nhất định thì sẽ có bộ dạng chật vật. Đến lúc đó ai mạnh ai yếu tựu sẽ có kết quả.

- Làm sao có thể, tiểu quỷ kia đột phát đến Bão Nguyên Cảnh trung kỳ.

Với tu cách ở chung cùng Diệp Trần hơn nửa tháng. Quách Lam Nguyệt thập phần giật mình. Bao lâu trước đó đối phương cũng chỉ mới là Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Vậy mà chẳng bao lâu sau hắn đã đột phá lên Bão Nguyên Cảnh trung kỳ. Chỉ đơn thuần tốc độ tu luyện thôi tuyệt đối khiến cho người khác phải sợ hãi. Đoán chừng trong thời gian gian khổ chiến đấu cùng Thiết Lân Thú đã khiến cho hắn đột phát cực hạn của chính mình.

Cũng tốt, Đệ Lục Dạ cùng Đệ Tứ Dạ Lãm Nguyệt Lâu cũng đến. Có bọn họ thì cái tên xảo quyệt này nhất định sẽ cảm nhận được áp lực rất lớn. Nói không chừng sẽ gia nhập Lãm Nguyệt Lâu. Cố gắng tranh thủ trở thành thành viên chính thức trong Thất Dạ để chứng minh thực lực của mình.

Khóe miệng khẽ cười một nụ cười tươi tắn, tâm tình của Quách Lam Nguyệt vô cùng tốt.

Mọi người đều cho là yêu thú sẽ rất nhanh hội tụ rồi chạy đến Kim Đỉnh Thành, đến lúc đó người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Nhưng nào có thể ngờ được đợi liền ba ngày trừ ngẫu nhiên có thể chứng kiến một số ít yêu thú đơn lẻ thì cũng không có chuyện gì xảy ra.

- Xem ra yêu thú rất thông minh, biết rõ từng đám chạy đến sẽ không làm nên chuyện gì, mà chỉ là cho chúng ta cảm thấy thời gian gấp bách mà thôi.

- Không có bất ngờ gì thì yêu thú chuẩn bị tiến hành đại tràng quyết chiến, tập trung tất cả các yêu thú lại vây công Kim Đỉnh Thành.

- Hừ hừ, tuy nhiên lần thú triều loại nhỏ này lại không đơn giản như vậy. Nó khiến cho hơn mười vị Cường giả Tinh Cực Cảnh, mấy ngàn Bão Nguyên Cảnh cùng vô số Võ giả Ngưng Chân Cảnh phải tụ tập ở Kim Đỉnh Thành. Dù cho yêu thú có hơn một ngàn vạn đầu cũng đừng mở tưởng đánh hạ được Kim Đỉnh Thành.

- Đúng vậy, trước đó đã có không ít thất cấp yêu thú bị diệt, số thất cấp yêu thú còn lại có lẽ không vượt qua năm đầu. Hơn nữa cho dù có thêm một đầu bát cấp yêu thú thì Kim Đỉnh Thành vẫn chiếm được ưu thế tuyệt đối như cũ. Đến cuối cùng Kim Đỉnh Thành trở thành một nơi thí luyện dành cho các thiên tài trẻ tuổi.

- Hảo kỳ vọng! Không chỉ có thiên tài trẻ tuổi có cơ hội đột phát mà chúng ta cũng có cơ hội nâng cao được một bước tu vi.

- Đúng vậy a! Tuy nhiên chúng ta tựu không có khả năng có được thành tựu như thiên tài trẻ tuổi. Nhưng đột phá cảnh giới thì vẫn có hi vọng.

Hành tung của yêu thú vô cùng quỷ bí khiến cho võ giả hội tụ ở Kim Đỉnh Thành cảm thấy áp lực. Đồng thời cũng khiến cho đám võ giả nhiệt huyết sôi trào, chờ mong đại quyết chiến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status