Kiếm đạo độc tôn

Chương 210: Giết chết Âm Phong Lang

Mở mắt ra, trên đồng tử của Âm Phong Lang có một vòng huyết tinh nhàn nhạt.

- Làm bị thương nhưng đáng tiếc không đủ sâu, không ảnh hưởng tói sức chiến đấu của nó.

Diệp Trần tiếc hận.

- Lão Triệu, võ giả Bão Nguyên Cảnh ở bên trong Kim Đỉnh Thành cũng chỉ có mình ngươi là có thể đánh chết được yêu thú có huyết mạch thượng cổ yêu thú - yêu thú lục cấp đỉnh phong. Không bằng ngươi chạy qua bên đó giải quyết Âm Phong Lang đi.

- Không vội, bọn họ đều là những đại cao thủ trong hàng ngũ thiên tài trẻ tuổi. Mạo muội xông lên chỉ làm cho bọn hắn không thoải mái.

Hai người này đúng là từng bàn luận qua kiếm của Diệp Trần. Trong đó có một vị lão giả ước chừng sáu bảy mươi tuổi, thực lực cường hãn vô cùng. Chỉ một kích tùy ý là một dãy yêu thú ngã xuống. yêu thú lục cấp đỉnh phong cũng không thể chống lại mọt kích của hắn.

- Hơn nữa ta cũng không muốn qua.

Lão giả cười nói:

- Ta tuy có thể đánh chết Âm Phong Lang nhưng không thể nào thắng được ba người bọn họ liên thủ. Dù sao thì lực phòng ngự của ta cũng không thể nào bằng được Âm Phong Lang. Cũng chỉ có công kích lợi hại một tý mà thôi.

Muốn đánh chết Âm Phong Lang thì lực công kích phải đủ. Ví dụ như lão giả có thể đánh chết Âm Phong Lang nhưng đồng thời để cho hắn đối mặt với ba đại cao thủ trẻ tuổi, nói không chừng bị giết chết ngay lập tức. Mà ba đại cao thủ trẻ tuổi vì lực công kích chưa đủ cao nên không thể nào làm gì được Âm Phong Lang.

Nói cho cùng chính là vấn đề về lực công kích mà lực phòng ngự.

NGAO A...!

Liên tiếp bị công kích, Âm Phong Lang triệt để điên cuồng, yêu khí bên ngoài thân thể nó đại phóng lên trời. Những võ giả ở gần có chỉ cảm thấy thân thể bốc hơi, tứ chi không thể cử động. Những võ giả có thực lực cao hơn có thêm hộ thể chân khí thì nhanh chóng thối lui về phía sau.

- Thật lợi hại!

Thái Huyền hộ thể chân khí phát ra chống lại âm khí nhưng không thể nào ngăn được thân thể đông cứng lại. Diệp Trần cấp tốc lùi lại sau ba bước, mỗi một bước đều để lại một dấu chân thật sau trên mặt đất.

Đệ Tứ Dạ cùng Ô Lương Vũ đồng dạng không có dễ chịu gì. Yêu khí của Âm Phong Lang bao hàm cả âm khí. Thoáng phát ra thôi cũng khiến cho hộ thể chân khí của bọn họ yếu đi ba thành. Chỉ còn lại bảy thành không thể bảo chứng cho bọn họ không bị tổn thương, thân thể không bị chế trụ.

Xiệp!

Âm Phong Lang đối với Diệp Trần vô cùng thống hận, ra tay là đuổi giết hắn.

- Bạo!

Thân ảnh bạo liệt, chân thân Diệp Trần thoát khỏi phạm vi công kích. Một trảo khiến cho toàn bộ chân khí tàn ảnh của Diệp Trần tan nát. Âm Phong Lang ngay lập tức xoay người, một lần nữa công kích Diệp Trần.

- Dám bỏ qua ta.

Thấy Âm Phong Lang chỉ đuổi giết Diệp Trần thì Ô Lương Vũ vô cùng phẫn nộ. Hắc Nha Quyết vận chuyển tới cực hạn, trên tay chẳng biết xuất hiện hai thanh loan đạo từ lúc nào.

- Tử Vong Bạo Phong!

Nếu như đôi cánh sau lưng Ô Lương Vũ được tính là hai thanh đao thì hiện tại Ô Lương Vũ có tới bốn thanh đao. Bốn thanh đao đồng thời thi triển Tử Vong Bạo Phong khiến cho uy lực của Tử Vong Bạo Phong tăng lên không ít.

Sóng trảm kích trùng điệp hội tụ thành một thiếu bạo phong đen kịt. Trong nháy mắt công kích lên người Âm Phong Lang, hung mãnh dị thường.

Âm Phong Lang bị sóng trảm kích trùng kích, thân thể không ngừng lui về phía sau. Áp lực thật lớn khiến cho đất đá triệt để sụp đổ, nổ tung. Một mảnh bừa bộn, mà con mắt Âm Phong Lang đã bắt đầu đỏ rực. Yêu khí cùng âm khí dày đặc bây giờ lại nổi lên huyết khí nhàn nhạt. Thoáng giơ một trảo lên đón đỡ công kích của Ô Lương Vũ.

- Âm Phong Lang muốn dùng huyết mạch chi lực!

Lão giả được gọi là lão Triệu ngưng trọng nói.

Đồng bạn bên cạnh nói:

- Ta nghe nói qua huyết mạch chi lực, nhưng chưa từng chứng kiến một lần nào.

- Huyết mạch thượng cổ yêu thú không phải là chuyện đùa. Bất quá trên người Âm Phong Lang huyết mạch chi lực cũng không nhiều. Tối thiểu cũng có thể thi triển được một hai lần.

Rống!

Cụ Phong sụp đổ tứ tán, huyết khí trên người Âm Phong Lang toàn bộ hội tụ trên cổ họng của nó. Bốn trảo đạp đất, thân thể giãn ra, Âm Phong Lang ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rống hủy diệt.

Tiếng gầm gừ hóa thành sóng âm, lấy Âm Phong Lang làm trung tâm, hung hãn bành trướng. Cái loại tốc độ này dùng tốc độ ánh sáng cũng không thể hình dung được. Trong nháy mắt, thời gian giống như chậm lại. Trong một khắc, tất cả những người ở trong phạm vi ảnh hướng đều biểu lộ ra sự cứng ngắc, có người còn bảo trì tư thế chém giết yêu thú, máu tươi bắn lên không trung thủy chưng không có rơi xuống.

Trong mọi người chỉ có Diệp Trần là hoảng hốt. Âm Phong Lang gào thét rõ ràng có thể ảnh hưởng tới cảm giác thời gian của các võ giả. Bản thân hắn lĩnh ngộ Sơn Thủy ý cảnh chứng kiến cảnh tượng này cùng với những người khác hoàn toàn bất đồng. Núi này vẫn là núi, nước này vẫn là nước máu tươi bắn ra tốc độ không chậm chút nào, sớm đã rơi xuống mặt đất.

- Phanh!

Thân ảnh nổ tung, Diệp Trần hóa thành vô số đạo tàn ảnh nhanh chóng thoát khỏi phạm vi công kích.

Sau một khắc!

Quả cầu sóng âm khuếch trương ra ngoài trăm mét, sau đó hóa thành phóng xạ cuồng phong. Trong phạm vi công kích bất cả là võ giả hay yêu thú toàn bộ thất khiếu chảy máu, thân thể liền ngã xuống. Còn đáng sợ hơn nữa là có hơn phân nửa thân thể võ giả cùng yêu thú bị chia năm xẻ bảy, hóa thành huyết vụ sụp đổ.

Tốc độ Diệp Trần mặc dù nhanh, nhưng cuối cùng cũng không nhanh mà tốc độ khuếch trương của sóng âm. Thoáng chạm vào phạm vi công kích của sóng âm, lỗ tai hắn liền chảy ra tơ máu, đồng dạng trái tim cũng cảm thấy bồn chồn, cơ hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nổ thành phấn vụn. Khẽ tung mình, Diệp Trần cấp thiết thoát khỏi khu vực nguy hiểm nhất.

Quay đầu lại nhìn Diệp Trần chứng kiến mấy đạo thân ảnh giống như thiên nữ tán hoa bắn về bốn phía tránh khỏi phạm vi công kích của sóng âm, trong đó có cả Đệ Lục Dạ cùng Ô Lương Vũ. Về phần những người khác thì thân thể đã bị sóng âm đánh cho xơ xác, hài cốt cũng không còn.

Oa!

Nặng nề ngã trên mặt đất, Ô Lương Vũ cùng Đệ Tứ Dạ giống như đang gặp ác quỷ, nội tâm khiếp sợ, thất khiếu chảy máu không ngớt. Nửa thân người vừa nâng lên liền nhổ ra một ngụm máu tươi, khí tức suy yếu.

Trên tường thành, Hỏa Linh Tử kỳ quái nói:

- Hắc Nha, một kích này thật không đơn giản, vốn ngươi có thể ngăn cản.

Hắc Nha Đạo Nhân lắc đầu:

- Để cho hắn cảm nhận một ít nguy hiểm, dù sao thì cũng không chết.

- Ha ha, quả thật đúng là phong cách của ngươi.

- Ngược lại thiếu niên áo lam kia ta thực sự cảm thấy ấn tượng. Mấy tháng trước ta từng đi qua Lạc Nhạn Giang vừa hay gặp được thương hội Hải Thú Hào đang đi về phía nam. Lúc ấy hắn cũng ở trên thuyền.

Hắc Nha Đạo Nhân cũng không quá mức chú ý tới đồ đệ Ô Lương Vũ của mình, ánh mắt rơi trên người Diệp Trần, kẻ duy nhất không bị tổn thương.

Hỏa Linh Tử nói:

- Đơn đả độc đấu, hắn chưa chắc hơn được đồ đệ ngươi. Nhưng luận về năng lực sinh tồn thì cho dù đồ đệ ngươi thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp.

- Đúng vậy! Ô Lương Vũ khiếm khuyết chính là điểm này. Cường giả chính thức không phải chỉ dựa vào tu luyện mà thành. Phải trải qua mọi trắc trở thì mới có thể luyện thành Kim Cương chi tâm.

Âm Phong Lang gào thét một tiếng, đánh chết trên trăm tên võ giả cùng trên trăm con yêu thú. Uy lực to lớn, tuyệt đối khiến cho những người chứng kiến kinh sợ. Ngay cả lão giả họ Triệu đứng ở phía xa, đối mặt với tiếng gáo thét của Âm Phong Lang cũng phải thối lui ba bước, không dám trực tiếp tiến lên.

Nhưng để đổi lại một kích cường đại này Âm Phong Lang cũng phải trả một cái giá khá lớn. Ánh mắt của nó ảm đạm đi rất nhiều. Huyết mạch chi lực bị cưỡng ép vận dụng, khiến cho nó chịu gánh nặng trầm trọng, nguyên khí tổn thương nghiêm trọng.

- Bây giờ giết nó là cơ hội tốt nhất.

Lão Triệu kinh nghiệm vô cùng phong phú, tự nhủ.

Đúng lúc này, có người ra tay.

Một đạo hỏa diễm nóng bỏng đánh úp sau lưng Âm Phong Lang. Chính là Mạnh Siêu, hắn cười ha ha nói:

- Cái đầu Âm Phong Lang này để cho ta giải quyết đi! Xích Luyện Thần Chưởng!

Chân khí từ trong lòng bàn tay hắn dấy lên một ngọn lửa mày đỏ, một chưởng trùng trùng điệp điệp vỗ lên người Âm Phong Lang.

Ầm ầm!

Tứ chi Âm Phong Lang khụy xuống, thân thể của nó dán chặt xuống mặt đất, đất đá bay bụi mù một khoảng.

- Chết cho ta!

Mạnh Siêu tin tưởng đây là cơ hội cho hắn dương danh tứ phương. Xích Luyện Thần Công vận chuyển tới cực hạn, quanh thân hắn bộc phát ra những hỏa quang giống như mặt trời. Ở bên trong hỏa mang hắn giống như phật tổ giáng lâm. Một chưởng lại một chưởng, không ngớt không ngừng đánh lên người Âm Phong Lang. Mặt đất bốn phía đều bị từng đạo sóng lửa màu đỏ biến thành hình dáng tinh thể.

Toàn thân bốc cháy, Âm Phong Lang gào thét, liên tục giãy giụa. Nhưng Mạnh Siêu căn bản không có nó có một cơ hội, bắt đầu gắt gao áp chế nó.

Diệp Trần đứng yên một chỗ không có động thủ, với linh hồn lực của hắn có thể cảm giác được huyết khí trên người Âm Phong Lang không có triệt để tiêu tán. Mà tứ chi bị đánh cho lun sâu xuống dưới đất thì đang dung nhập vào bên trong. Hiện tại bị Mạnh Siêu chèn ép, huyết khí trong người nó có xu thế ngưng tụ lạ.

- Ha ha, chết đi!

Mặc dù chiến thắng này không có đẹp một chút nào nhưng tâm tình Mạnh Siêu hiện tại lại vô cùng khoan khoái dễ chịu. Ngay đến Ô Lương Vũ xuất ra toàn lực cũng không thể đánh chết được Âm Phong Lang, mà giờ phút này lại chết trên tay hắn. Mặc kệ như thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là vinh quang. Vinh quang thì không được gạt bỏ.

Lông mày Diệp Trần khẽ nhíu lại, huyết khí trên người Âm Phong Lang đang dần ngưng tụ trên một trảo. Bởi vì môt trảo này ở dưới đất nên ngoại trừ hắn ra không có người chú ý.

Rắc!

Mặt đất nứt ra, một trảo móng vuốt nhọn hoắt đỏ như máu từ dưới đất chui lên, chộp tới chân khí hộ thể của Mạnh Siêu, suýt chút nữa là có thể trực tiếp giết được hắn.

Bị huyết mạch chi lực xâm nhập, hộ thể chân khí của Mạnh Siêu yếu ớt không chịu nổi, đơn giản bị xé thành phấn vụn. Chỉ nghe thấy bên tai một tiếng vang thật lớn. Mạnh Siêu há mồm phun ra một ngụm máy tươi cùng một ít thịt nát, thân thể bắn ngược lại phía sau, kinh sợ không thôi.

- Mạnh Siêu!

Trên tường thành thái thượng trưởng lão của Luyện Hỏa Môn vượt qua khoảng cách hơn một ngàn mét cứu Mạnh Siêu đang hôn mê ra khỏi thú triều.

- Chậc chậc, Mạnh Siêu cũng phải hôn mê.

- Chỉ có thể nói Âm Phong Lang quá xảo trá, rõ ràng là còn ẩn giấu.

- Chỉ còn có một thiên tài trẻ tuổi là còn đứng vững. Thật sự ngoài mong đợi.

Trong lúc mọi người đang suy nghĩ, thiên tài trẻ tuổi đi vào Kim Đỉnh Thành không thể nghi ngờ thì Ô Lương Vũ, Đệ Tứ Dạ, Mạnh Siêu cùng Diệp Trần là bốn người mạnh nhất. Lúc này Ô Lương Vũ cùng Đệ Tứ Dạ đã bị trọng thương, đại bộ phận sức chiến đấu đã mất. Mạnh Siêu thì hôn mê đã được thái thượng trưởng lão Luyện Hỏa Môn cứu lên tường thành để trị thương. Hiện tại đứng gần Âm Phong Lang cũng chỉ có Diệp Trần một thân áo lam, bị thương nhẹ, tinh thần sáng láng.

- Huyết khí triệt để biến mất. Ra tay!

Quyết định ra tay lập tức, Diệp Trần tâm vô tạp niệm. Trong thiên địa đủ loại thanh âm bị bài trừ ra bên ngoài, đạt đến trạng thái rất khó tiến vào cảnh giới linh hoạt kỳ ảo, vô dục vô cầu. Phân Thân Hóa Ảnh được Diệp Trần thi triển đến cực hạn, nửa phút trước còn có thể nhàn nhạt nhìn thấy bóng dáng, nửa phút sau Diệp Trần triệt để biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Chỉ có những gợn sóng trong không khí mới chứng minh hắn vẫn tồn tại.

- Cô Phong Tuyệt Sát!

Tới gần Âm Phong Lang ba mét, Diệp Trần rút Tinh Ngấn Kiếm ra đâm thẳng tới cổ họng của đối phương.

Âm Phong Lang trơ mắt nhìn một màn này phát sinh. Nguyên khí đại thương, nó căn bản là không thể nào né được. Tinh thần trì độn rất nhiều. Đợi nó lấy lại tinh thần thì mũi kiếm đã đâm qua da nó.

Trong sát na khi một kiếm đâm vào trong thân thể Âm Phong Lang, Diệp Trần tiếp tục thi triển kiếm pháp. Cô Phong Thập Tam Kiếm thức thứ mười một thuận lợi dung nhập vào bên trong kiếm chiêu, nước chảy thành sông.

- Giết!

Một kiếm đơn giản đâm tới, phòng ngự của Âm Phong Lang xác thực cường hãn, nhưng bên trong chính là nhược điểm trong nhược điểm. Dù nó có huyết mạnh thượng cổ yêu thú cũng không có khả năng đem lục phủ ngũ tạng rèn luyện giống như cơ bắp được.

Một kiếm đâm vào, kiếm khí ẩn chứa Kiếm Ý hung mãnh bộc phát. Cổ họng Âm Phong Lang bị cắt nát. Nếu như có thể nhìn thấy thì có thể phát hiện ra bên trong huyết nhục mơ hồ, không còn tồn tại cái gì gọi là cổ họng. Kiếm khí đã cắt nó thành thịt vụn.

Phốc!

Rút Tinh Ngấn Kiếm ra, thân ảnh Diệp Trần bạo phát hóa ra hơn mười đạo tàn ảnh chạy trốn.

Không ngoài dự kiến của hắn, trước khi chết Âm Phong Lang bộc phát một kích toàn lực. Một trảo của nó liền khiến cho mặt đất trong phạm vi trăm mét đất đá tung bay. Trảo lực cường hãn không biết tiến sâu vào trong lòng đất bao nhiêu nhưng những âm thanh ù ù nặng nề không ngừng kêu lên trong một khắc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status