Kiếm đạo độc tôn

Chương 228: Tam Đầu Xà

Huyết Dương Hoa ba trăm năm hoả hầu mặc dù không bằng ngàn năm nhưng tổng lại có vẫn tốt hơn. Ngày sau tu luyện Huyết Ma Giải Thể đại pháp bằng vào nó đủ để giải phóng một cánh tay mà không lo ngại gì.

- Đã như vậy, ta xin nhận lấy!

Diệp Trần không cự tuyệt, hắn cứu hai người một mạng, đạt được báo đáp là đương nhiên. Khác nhau ở chỗ là hắn muốn hay không mà thôi.

Nhận lấy Huyết Dương Hoa, Diệp Trần lại hỏi:

- Các ngươi muốn đi Tinh Vực Hồ?

Chu Bá gật đầu:

- Chúng ta lần này đến Vương gia ở Tinh Vực Hồ. Vương gia toạ lạc ở Bàn Xà Đảo. Đại khái còn nửa tháng lộ trình nữa là đến nơi!

Vương gia Tinh Vực Hồ?

Diệp Trần chưa từng nghe nói qua. Nghĩ lại hắn thấy cũng đúng. Tinh Vực Hồ không thuộc bất kỳ quốc gia nào, diện tích của nó chừng mấy trăm vạn dặm, khẳng định ở đó cũng có rất nhiều tông môn gia tốc.

- Thiếu hiệp phải chăng cũng đi Tinh Vực Hồ?

Chu Bá chờ mong nhìn Diệp Trần. Trải qua chuyện vừa rồi, hắn cũng biết được rõ ràng có không ít người không muốn thiếu gia kế thừa lực lượng của gia tốc. Với thực lực của hai người bọn hắn hiện giờ thì không thể nào bảo toàn được mạng sống cho đến khi về đến gia tộc. Nếu có Diệp Trần đi cùng thì tốt rồi.

Diệp Trần gật đầu:

- Đưa các ngươi đi Tinh Vực Hồ không phải là không thể. Nhưng ta muốn biết ở đâu có Huyết Dương Hoa?

Chu Bá nghe vậy thì vui vẻ nói:

- Vương gia chúng ta ở Hắc Lĩnh Thành chuyên môn gieo trông Huyết Dương Hoa. Bất quá vì một số nguyên nhân mà không có một đoá Huyết Dương Hoa nào có thể vượt qua ba trăm năm hoả hầu.Vương gia nhất mạch chúng ta ở Hắc Lĩnh Thành Tinh Vực Hồ chính là cha truyền con nối gieo trồng Huyết Dương Hoa. Thiếu hiệp không ngại thì đến khi đến Tinh Vực Hồ, ta sẽ nghĩ cách chuẩn bị cho thiếu hiệp một ít Huyết Dương Hoa!

- Vậy thì làm phiền các ngươi rồi. Giá trị của nó quá quý trọng, ta sẽ dùng linh thạch để mua lại.

Trước mắt Diệp Trần cũng không thiếu linh thạch. Mua mấy đoá Huyết Dương Hoa cũng không phải không thể. Chỉ mà không biết Vương gia ở Tinh Vực Hồ có Huyết Dương Hoa ngàn năm hoả hầu hay không thôi.

- Đại ca! Ta tên là Vương Xà, người là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ sao?

Thiếu niên mặc áo đen khâm phục nói.

Diệp Trần cười cười:

- Còn chưa đến. Mới chỉ là Bão Nguyên Cảnh trung kỳ.

- Bão Nguyên Cảnh trung kỳ mà lợi hại vậy sao. Vậy ngươi nhất định là đỉnh cấp thiên tài ở Nam Trác Vực này rồi.

Vương Xà càng thêm bội phục. Hắn năm nay mười lăm tuổi nhưng cũng chỉ là võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kỳ. Bản thân gặp phải võ giả Bão Nguyên Cảnh thì không có sức đánh trả. Cho nên sau khi biết được bản thân có thể trở về gia tộc kế thừa lực lượng cường đại thì hắn nhanh chóng đáp ứng. Phụ thân có nói như thế nào cũng không nghe.

Diệp Trần cũng không có nói cho Vương Xà biết năm đó bằng tuổi hắn bản thân mình còn không có mạnh bằng hắn. Hơn nữa Diệp Trần cũng đoán được trên người Vương Xà cất giấu rất nhiều bí mất. Cái hình xăm Ngũ Đầu Xà kia trông rất sống động, khí tức của nó làm cho người ta run sợ. Người bình thường căn bản không cảm ứng được điều này, chỉ có Diệp Trần với linh hồn lực cường đại mới phát giác.

Liên tưởng đến việc những người vừa rồi sử dụng vũ kỹ cũng là mãng xà, Diệp Trần cảm giác Vương gia Tinh Vực Hồ cũng không hề đơn giản.

Tinh Vực Hồ!

Hồ như kỳ danh, giáp mặt với hòn đảo giống như bầu trời đêm đầy sao, nhiều không kể xiết. Trong phạm vi gần kề với Hắc Long đế quốc có tới tận mấy ngàn vạn hòn đảo. Trong phần đông số hòn đảo này thì chỉ có một số nhỏ thích hợp cho nhân loại cư trú ở trên đó. Thêm nữa, ở một vài hòn đảo có hoàn cảnh sống ác liệt, thậm chi có những hòn đảo khá xa với đại lục thì bị yêu thú cường đại chiếm cứ, còn có một số hòn đảo lại có lực lượng quỷ dị, người tiến vào cửu tử nhất sinh.

Bàn Xà Đảo là một hòn đảo thích hợp cho nhân loại sinh sống. Bên trong hồ nước mênh mông, gợn sóng lăn tăn, một chiếc thuyền lớn kết cấu chặt chẽ đang dọc theo con sông mà đi.

Ở đầu thuyền, Diệp Trần dõi mắt trông về phía xa, hư ảnh của từng hòn đảo rơi vào tầm mắt.

-Diệp đại ca, năm nay ngươi tham gia đại hội Tiềm Long Bảng của Nam Trác Vực sao?

Cửa khoang thuyền mở ra, Vương Xà đi tới bên cạnh Diệp Trần.

- Có lẽ sẽ tham gia!

Diệp Trần đáp.

- Ta cũng rất muốn tham gia, đang tiếc thực lực lại không đủ. Nghe nói muốn tham gia thì phải có tu vi Bão Nguyên Cảnh.

Vẻ mặt Vương Xà có phần ước mơ.

- Võ giả Bão Nguyên Cảnh! Có lẽ là thế!

Tiềm Long Bảng có thời kỳ cường thịnh thời thì cũng có thời kỳ suy sụp. Dù sao thì ba năm tổ chức một lần, không thể trông mong vào lần nào cũng xuất hiện một đống thiên tài. Về phần phân biệt sự khác nhau trong đó như thế nào thì có lẽ dùng tư cách tham dự để đánh giá mà thôi.

Trò chuyện trong chốc lát, Vương Xà cảm giác không có việc gì để làm.

- Diệp đại ca, ngươi không biết nhàm chán sao? Chúng ta phải đi thuyền tới nửa tháng nữa mới đến nơi. Sớm biết vậy thì ta đã mang theo Tiểu Hắc bên người rồi.

- Oh! Tiểu Hắc là ai?

-Tiểu Hắc là một đầu yêu thú tứ cấp Song Đầu Xà, phi thường lợi hại. Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của nó..

Vương Xà tự hào nói.

Diệp Trần kinh ngạc:

- Ngươi có thể khống chế Song Đầu Xà.

-Hình như là thế! Ta cũng không xác định.

Vương Xà có chút mơ hồ nói.

Trên người có hình xăm Ngũ Đầu Xà, có thể khống chế Song Đầu Xà. Khí tức trên người Diệp Trần trở nên gấp gáp, dường như hắn đang nghĩ tới một vấn đề gì đó không tưởng tượng được.

- Vương Xà! Trên người ngươi có hình xăm của Ngũ Đầu Xà. Nó có ý nghĩa gì, ta nhìn phía trên trông giống như là đám mây đi.

- Ngươi nói hình xăm Ngũ Đầu Xà? Cái này đương nhiên không phải đám mây. Ta từ khi sinh ra đã có hình xăm như thế này rồi. Cha ta từ khi sinh ra cũng có một hình xăm Song Đầu Xà. Bất quá trong gia tộc những người có được hình xăm từ khi sinh ra là rất ít.

Vương Xà không có nhiều tâm cơ, thuận miệng nói.

Khục khục!

Chu Bá từ trong khoang thuyền đi ra, nghe được Vương Xà nói truyện thì biến sắc vì thế mà ho nhẹ vài tiếng, hảo ý nhắc nhở hắn không nên nhiều lời.

- Thật có lỗi, Diệp thiếu hiệp, đây chính là bí mật của Vương gia chúng ta. Biết quá nhiều đối với ngươi cũng không phải là một chuyện tốt.

Chu Bá áy náy, ngữ khí thành khẩn nói.

Diệp Trần không ngại nói:

- Là do ta không phải.

Thời tiết ở Tinh Vực Hồ thay đổi thất thường, vừa rồi vẫn còn mặt trời rực rỡ chiếu sáng trên cao, sau một khắc lập tức xuất hiện mây đen rậm rạp. Lôi điện xuất hiện, trên mặt hồ cũng bắt đầu có những cơn sóng cuồn cuộn dâng lên.

Đợi đến khi đợt thời tiết ác liệt này qua đi thì đã đến buổi chiều của ngày hôm sau.

Bầu trời xanh thăm thẳm, một đạo cầu vồng bắt ngang, cảnh tượng đẹp làm cho lòng người cảm thấy thư thái.

Diệp Trần giống như thường ngày vẫn ngồi ở đầu thuyền, hít thở không khí mới mẻ trên hồ nước. Nhưng vào lúc này, thân tàu bỗng nhiên kịch liệt chấn động, bên trên hồ nước không ngờ dâng lên một con sóng lớn, ẩn ẩn trong đó là một bóng đen tiềm phục trong nước.

- Chuyện gì đã xảy ra?

- Phát sinh chuyện gì?

Khách nhân ở trong phòng của mình nhao nhao chạy lên boong tàu, nét mặt tràn đầy sự sợ hãi.

Chân mày Vương Xà hơi nhíu lại, chợt đi đến bên cạnh Diệp Trần nói:

- Diệp đại ca, ta cảm giác được khí tức quen thuộc, hình như là yêu thú loài rắn, nó rất cường đại.

Vương Xà vừa dứt lời thì đầu thuyền lắc lư, mọi người chăm chú nhìn lại không khỏi thét lên.

- Là yêu thú lục cấp Tam Đầu Xà!

- Thảm rồi! Bình thường yêu thú lục cấp ta còn có thể chống đỡ được nhưng yêu thú lục cấp vương giả ta căn bản không thể nào đối phó được.

Ở đầu thuyện chẳng biết từ lúc này đã xuất hiện ba cái đầu rắn cực kỳ to lớn, mỗi một đầu đều vô cùng dữ tợn, đôi con ngươi tản mát ra hồng sắc quang mang. Cái lưỡi thò ra thụt vào dài đến nỗi giống như một thanh trường mâu được phun ra thụt vào bất định, nhìn thấy mà giật mình khiếp sợ.

Diệp Trần đang muốn ra tay thì Vương Xà ngăn lại nói:

- Diệp đại ca, ta đến xem thử....

Không có giống những người khác thần tình đang vô cùng kinh hoảng, Vương Xà bắt đầu trì hoãn đi đến đầu thuyền, ngẩng đầu lên ôn hoà nói:

- Ta gọi là Vương Xà, ta có thể cùng ngươi là bằng hữu không?

Dĩ vãng yêu thú họ rắn gặp hắn cũng không có chủ động công kích, mà nó tựa hồ nghe hiểu được hắn đang nói gì. Cho nên Vường Xà không cho rằng Tam Đầu Xà này sẽ công kích bản thân mình. Hắn một chút phòng bị cũng không có.

Ti ti ti tơ (tí ti)...

Lưỡi rắn phun ra thụt vào tốc độ cực nhanh, Tam Đầu Xà nháy mắt một cái nhìn chằm chằm vào Vương Xà. Thân thể chình xuống dưới giống như muốn ly khai..

- Súc sinh giảo hoạt!

Diệp Trần cảm ứng được Tam Đầu Xà giống như ly khai nhưng thực chất mà muốn phát ra công kích. Không chút nghĩ ngơi, thân hình hắn loé lên, xuất hiện phía trước Vương Xà.

Như Diệp Trần sở liệu, Tam Đầu Xà không có ý tứ rời đi, trong đó có một đầu dùng tốc độ thiểm điện đánh tới.

Một vầng sáng màu vàng kịch liệt vặn vẹo, Diệp Trần nhanh chóng tung ra một quyền nghênh đón.

Oanh!

Hồ nước bạo tạc, mấy cột nước cuồn cuộn bắt thẳng lên trời. Diệp Trần lui về sau một bước, đồng thời cũng để lại dấu chân thật sâu trên bong thuyền.

Tam Đầu Xà cũng không chịu nổi một quyền vừa rồi, nó lắc lư một hồi, choáng váng đến hoa cả mắt.

Boang!

Tinh Ngấn Kiếm được rút ra khỏi vỏ, Diệp Trần liên tiếp chém ra hai kiếm, hướng tới hai cái đầu còn lại của Tam Đầu Xà bổ xuống.

- Vương Xà, ngươi lui về...

Ý định của Diệp Trần là chủ động xuất thủ. Tam đầu Xà tuy là yêu thú lục cấp vương giả nhưng cũng không bằng Âm Phong Lang. Nếu như hắn toàn lực xuất thủ thì có ba phần nắm chắc có thể đánh chết được đối phương. Đương nhiên, đối với hoàn cảnh hiện tại thì Tam Đầu Xà có lợi hơn, rất có thể nó sẽ chạy thoát được.

Vương Xa nghe lời lui về sau, miệng không ngừng lẩm bẩm: Vì cái gì mà nó công kích ta?

Ầm ầm!

Sóng dữ mãnh liệt, Tam Đầu Xà đối mặt với công kích của Diệp Trần khiến nó vô cùng căm tức, cái đầu ở chính giữa hé mở miệng, một đoàn yêu khí màu xanh lam hội tụ ngưng kết thành một quang cầu.

- Nuốt xuống cho ta!

Diệp Trần phi thân lên, Tinh Ngấn Kiếm mang theo mê huyễn kiếm quang đâm trung vị trí cổ họng của đầu xà ở chính giữ. Một kiếm xuất ra, cường hoành kiếm khí bắn tới.

Quang cầu màu xanh sụp đổ, Tam Đầu Xà phát ra tiếng gào thét, sóng âm kịch liệt chấn động mặt hồ, bọt nước văng lên tung toé.

- Quá mãnh liệt. Đây chính là yêu thú lục cấp vương giả. Thế vậy mà lại bị hắn đánh cho chật vật như vậy.

- Nhìn hắn có lẽ chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi a! Chẳng lẽ một đỉnh cấp thiên tài của một siêu cấp tông môn Nam Trác Vực.

- Điều này rất có thể. Không biết bài danh của hắn ở trên Tiềm Long Bảng đứng thứ bao nhiêu.

Đại bộ phận người đi thuyền đến Bàn Xà Đảo đều là võ giả. Trong đó không thiếu võ giả Bão Nguyên Cảnh. Nếu để bọn hắn đối mặt với một kích toàn lực của Tam Đầu Xà thì cho dù là võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ cũng chỉ có kết cục bị giết mà thôi. Chính vì thế mà mọi người mới đặc biệt bội phục Diệp Trần.

Tam Đầu Xà dù sao cũng là Tam Đầu Xà, bên trong người cũng có huyết mạch của thượng cổ yêu thú. Một kiếm Cô Phong Tuyệt Sát của Diệp Trần mà không thể nào làm gì được nó. Tam Đầu Xà vẫn như trước, sức chiến đấu vẫn còn rất cường hãn. Một kích tuỳ ý của nó cũng đã khiến cho một bên thuyền nát bấy.

- Thiên Toái Vân!

Diệp Trần há lại có thể để cho nó hung hăng càn quấy, Tinh Ngấn Kiếm giơ lên cao, một kếm chém thẳng xuống.

Phanh!

Tam Đầu Xà không kịp phát động thế công, thân thể khổng lồ dán chặt vào mặt hồ trượt đi ra xa khoảng chừng vài trăm mét. Đầu xà ở chính giữa máu me đầm đìa, nếu chú ý có thể thấy trên có còn lưu lại một vết kiếm thật sâu, cơ hồ đem cái đầu đó chém làm hai.

XIU...UU!!

Phân Thân Hoá Ảnh được thi triển tới mức cao nhất, Diệp Trần nhún người, thân ảnh bắn lên không trung, lập tức xuất hiện phía trên Tam Đầu Xà. Chính một kích tuỳ ý của bản thân cũng có thể làm Tam Đầu Xà bị trọng thương. Nhưng lúc này phía chân trời xa đột nhiên xuất hiện một đạo lưu quang bay vụt đến, trong miệng phát ra âm thanh thanh thuý:

- Kính xin hạ thủ lưu tình!

Thần tình hơi do dự, Diệp Trần thu kiếm lùi lại hơn trăm mét. Rất nhanh một đạo thân ảnh uyển chuyển xuất hiện trên không sau lưng của Tam Đầu Xà. Làm cho người khác kinh ngạc chính là nàng chậm rãi đáp xuống cái đầu bên trái của Tam Đầu Xà.

Người đến là một thiếu nữ, niên kỷ ước chừng mười bảy mười tám tuổi. Tu vi Bão Nguyên Cảnh sơ kỳ, đồng dạng với Vương Xà đều mặc quần áo màu đen. Bất quá quần áo của nàng ở mỗi góc cạnh đều xuất hiện tơ vàng, nhìn lại thấy hào phóng vừa vặn phối hợp với dung mạng diễm lệ cùng dáng ngươi uyển chuyển khiến cho người ta có một loại cảm giác thần bí.

Không biết có phải Diệp Trần bị ảo giác hay không mà hắn cảm nhận được trên người đối phương có luồng khí tức giống hệt như Vương Xà. Loại khí tức này là nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối, vô cùng âm lãnh khủng bố tạo ra uy áp đến tận linh hồn. Thường nhân rất có thể phát giác ra được điều đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status