Kiếm đạo độc tôn

Chương 260: Không phải vì nhược điểm của Băng Tinh quyền

- Không hoàn mỹ?

Băng Linh có chút ngầm trâm.

Diệp Trần không định giấu đối phương, nói: "Thi triển Băng Tinh Quyền, tay phải của ngươi rõ ràng có mấy đường vận chuyển chân khí, vốn có thể ẩn giấu toàn bộ chúng đi, sau đó ở bên ngoài bố trí một vòng phòng ngự băng tinh bên ngoài, như vậy sẽ không tồn tại bất cứ nhược điểm hay khe hở nào, chỉ là có thể thấy ngươi lĩnh ngộ chiêu này chưa lâu, chưa luyện tới thành thục, đường vận chuyển chân khí tương đối rõ, phòng ngự lại kém, ta chỉ cần cắt đứt một đường vận chuyển chân khí quan trọng trong đó như vậy Băng Tinh quyền tự nhiên sụp đổ thôi.

Nghe Diệp Trần nói, Băng Linh hít một ngụm khí lạnh, không phải chấn động vì nhược điểm của Băng Tinh Quyền, mà chấn động vì thủ đoạn của đối phương, Băng Tinh Quyền là một trong ba đại tuyệt chiêu của Băng Liệt quyền, tốc độ quyền cực nhanh, dù có nhược điểm người bình thường cũng không cách nào lợi dụng, Diệp Trần trong thời gian ngắn không chỉ nhìn thấu nhược điểm của Băng Tinh Quyền hơn nữa còn ra kiếm chặt đứt một đường vận chuyển chân khí bên trong, đây là kiếm cần tốc độ nhanh cỡ nào, lực khống chế cường đại cỡ nào chứ, bại bởi hắn không có oan.

Nhìn Diệp Trần thật sâu, Băng Linh lắc đầu nói:

- Không, ta không phải thua ở nhược điểm của Băng Tinh quyền, mà thua bởi tay ngươi.

Băng Tinh Quyền có nhược điểm gì đương nhiên là nàng biết, trên thực tế võ học nào đại thành đều có nhược điểm, đây là chuyện bình thường ở Chân Linh đại lục, nàng biết nhưng không nghĩ sẽ bổ sung, bởi vì trước khi gặp Diệp Trần, không ai có thể nhìn thấu nhược điểm của Băng Tinh Quyền sau đó lợi dụng để đánh bại nàng, cho nên nàng không cần lo lắng, ai ngờ ở bỉ tái tiềm long bảng lại gặp tiểu quái vật Diệp Trần này, xem thấu nhược điểm chiêu thức, tốc độ ra kiếm nhất lưu, lực không chế nhất lưu, hầu như là một kiếm khách hoàn mỹ.

Diệp Trần không nói, đối phương nói không sai, nhược điểm kia nhìn thấu cũng không quan trọng lắm, quan trọng là có thể lợi dụng để phá chiêu hay không, xem thấu nhược điểm thôi có lợi ích gì, về phần tại sao lại phải cắt đứt vận chuyển chân khí mà không trực tiếp đánh lên thân thể đối phương, bởi vì lúc đó đối phương không sức phòng ngự, như vậy Diệp Trần hoàn toàn có khả năng giết chết Băng Linh, nhưng Băng Tinh Quyền của Băng Linh cũng có thể đanh lên người hắn, không chết cũng tàn phế, huống hồ hiện tại cuộc so tài này không phải sinh tử chiến, mỗi lần không cần người chết ta sống, đơn giản là bắt đối phương đầu hàng mà thôi.

Xuống đài trước, Băng Linh quay đầu nói:

- Đa tạ ngươi hạ thủ lưu tình!

Chặt đứt đường vận chuyển chân khí trên cánh tay phải với chặt đứt cánh tay phải không khác gì nhau, đối phương đã lựa chọn cách thức ít tổn thương tới nàng nhất, một kiếm kia nói thực nàng không chịu bất cứ thương tổn nào.

Diệp Trần sờ mũi, nói:

- Không cần cảm ơn, chặt đứt đường vận chuyển chân khí đã là cực hạn của ta rồi.

- Phải không?

Khóe miệng Băng Linh nhếch lên, đến bây giờ đối phương còn đang ẩn giấu thực lực, cho rằng nàng không biết sao?

Haiz!

Thở dài một hơi, Diệp Trần có chút ngoài ý muốn với thực lực Băng Linh, ngay cả khoái kiếm của hắn cũng bức phải sử dụng, như vậy hắn lại mất đi một con bài chưa lật.

Cũng được, bại lộ thì bại lộ, người có thể tránh thoát một kiếm cũng không có, đều như mấy người trước mà thôi.

Đối với khoái kiếm được suy diễn từ Cô Phong Tuyệt Sát, Diệp Trần tương đối tự tin, cho tới bây giờ, Cô Phong Tuyệt Sát không đơn thuần ẩn chứa ý nghĩa Cô Phong Tuyệt Sát nữa mà bên trong còn ẩn chứa không ít thứ, như ý cảnh viên mãn Cô Phong Tuyệt Sát, ý cảnh khoái kiếm, còn có tinh túy mạn kiếm còn đang lĩnh ngộ, hơn nữa đoạn thời gian này có chút lĩnh ngộ, có thể dùng chiêu này suy diễn sử dụng muôn hình muôn vẻ, không cần thiết lúc nào cũng phải lôi kiếm ý ra dùng.

Tỷ như ý cảnh khoái kiếm, hắn đã tu luyện tới trình độ không nhìn thấy kiếm quang, đơn độc sử dụng cũng trở thành một kiếm tuyệt sát.

Nếu có thể lĩnh ngộ cảnh giới mạn kiếm, khi đó không chỉ sức chiến đấu tăng mạnh, dưới kích thích của ý cảnh mạn kiếm, khoái kiếm ý cảnh có thể tiến vào trình độ càng cao hơn.

Vì sao Cô Phong Tuyệt Sát có thể suy diễn ra, tiềm lực ngày càng lớn, trước đây Diệp Trần khó hiểu, sau lại nhận thấy bởi vì vấn đề kiếm ý.

Cô Phong Tuyệt Sát là dung hợp của Cô Phong Thập Tam Kiếm, mà ý cảnh khởi nguyên của Cô Phong Thập Tam Kiếm là thiên ti vạn lũ, theo kiếm ý đề thăng, Cô Phong Tuyệt Sát kiếm chiêu và ý cảnh đạt tới viên mãn, không thể đề thăng cảnh giới tiếp, không thể nâng cao cảnh giới không có nghĩa là uy lực không được nâng cao, bởi vì có đôi khi, rất nhiều thứ không chỉ tồn tại một mặt, mà nhiều mặt, nói một cách khác, một người tiềm lực tới cực hạn muốn đề thăng khó có khả năng, lúc này, ngươi cho hắn một kiện vũ khí uy lực lớn lẽ nào thực lực của hắn vẫn như cũ? Rất hiển nhiên, không phải như thế, có được vũ khí mạnh mẽ uy lực một chiêu của hắn có thể tiếp tục tăng trưởng, cái đó cùng một đạo lý với việc suy diễn từ Cô Phong Tuyệt Sát ra ý cảnh mới, Cô Phong Tuyệt Sát là chủ thể, khoái kiếm ý cảnh và mạn kiếm ý cảnh tạm thời phụ thuộc vào nó, là một thể, nhưng khi ý cảnh khoái kiếm và mạn kiếm đề thăng, uy lực Cô Phong Tuyệt Sát tự nhiên cũng đề thăng theo, càng ngày càng hoàn thiện.

Một ngày kia, khoái kiếm ý cảnh và mạn kiếm ý cảnh viên mãn, có thể thoát ly khỏi ý cảnh Cô Phong Tuyệt Sát, tự thành một thể, cũng có thể tổ hợp hình thành tuyệt chiêu mạnh hơn nữa.

So với ý cảnh Thiên Phong Tuyệt Sát, ý cảnh Thiên Toái Vân thuần túy hơn nhiều, cho tới bây giờ chỉ có vân ý cảnh và lôi ý cảnh, hơn nữa vân và lôi có liên quan lớn, không tính là ai dựa vào ai, không thứ gì suy diễn ra thứ gì, chỉ là tham khảo cho nhau mà thôi.

Cẩn thận xem xét thì, Diệp Trần hoặc một vài kiếm khách có kiếm ý viên mãn có vài phán hiện, kiếm ý cuẩ chiến vương năm trăm năm không tiêu tan, rất hiển nhiên kiếm ý đơn thuần không thể đạt được, trong đó tất nhiên cùng có ẩn chứa thêm nhiều thứ, chỉ là tạm thời Diệp Trần chưa đủ cảnh giới để nhận ra mà thôi.

Rất nhiều ý nghĩ xẹt qua trong đầu, nhưng chỉ là thời gian vài lần chớp mắt, lúc này Diệp Trần đi xuống đài, thu hồi Tinh Ngân Kiếm, Diệp Trần nhìn về phía tài phán.

- Diệp Trần thắng!

Tài phán tổ ba lấy lại tinh thần, vội tuyên bố kết quả trận đấu.

- Các ngươi có ai biết chuyện gì xảy ra, nói cho ta một chút?

Trên khán đài, tiếng nghị luận nổi lên khắp nơi.

- Ta sao mà biết được, còn đang định hỏi ngươi đó!

- Chẳng lẽ Băng Linh không nắm giữ hoàn toàn chiêu thức, thi triển thất bại nên chịu thua?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status