Kiếm đạo độc tôn

Chương 406: Ly khai, hoang đảo tham ngộ

Rốt cục, Diệp Trần đến một đầu khác của thông đạo, mà Khôi Lỗi búa thủ tại từng đạo quang thúc công kích, không thể chịu đựng nổi, hung mãnh bạo liệt.

Thấy Diệp Trần thành công, Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc không chút lo lắng phát sinh ngoài ý muốn, về phần gấp sáu lần vận tốc âm thanh, các nàng cũng không sợ. Phiêu Tuyết Điện có không ít bí tích tăng phúc tốc độ. Đương nhiên chỉ là trong khoảng thời gian ngắn, bất quá cũng đủ.

Kỳ thực, tốc độ chậm một chút cũng không sao cả, chỉ bất quá phân làm hai lần tiến hành, nghĩa là một người sẽ tổn thất hai con Khôi Lỗi giáp sĩ, các nàng thấy tiếc, trừ phi có thể tìm được đồ vật cũng đủ cứng rắn có thể thay thế Khôi Lỗi giáp sĩ.

Tổn thất hai con Khôi Lỗi giáp sĩ, hai người thành công xông qua.

Phượng Yên Nhu đang muốn cùng Diệp Trần nói chuyện, thấy hắn nhìn chằm chằm vào một chỗ, không khỏi theo ánh mắt của hắn nhìn lại.

Chỗ đó có một tấm bảng, mặt trên viết mấy chữ.

- Chúc mừng ngươi đã thông qua tử vong thông đạo, có tư cách ở bên trong chọn một kiện Thượng phẩm Khôi Lỗi, Khôi Lỗi Môn của ta cần chính là loại đệ tử như ngươi.

Phượng Yên Nhu vô cùng kinh ngạc nói:

- Cư nhiên chỉ dùng để khảo nghiệm Khôi Lỗi Môn đệ tử!

- Thì ra là thế, thảo nào giản đơn như vậy.

Diệp Trần thủy chung nghĩ, cơ quan này quá giản đơn, Phượng Yên Nhu và Thanh Trúc nghĩ không ra, một là thời gian quá ngắn, không có tâm tình suy nghĩ. Hai là các nàng không biết đây là khảo nghiệm, cũng sẽ không coi đó là khảo nghiệm, đương nhiên thời gian một nén nhang nghĩ không ra khẳng định có khối người.

Không có tiếp tục dây dưa, Diệp Trần nói:

- Nếu chúng ta thông qua, liền vào xem đi sao! Thượng phẩm Khôi Lỗi so với Khôi Lỗi giáp sĩ còn muốn cao hơn một phẩm cấp, không biết sẽ có hình dạng gì.

Thu hồi tầm mắt, Diệp Trần hướng bên trong thương khố đi đến.

Thương khố chia làm rất nhiều gian phòng, từ một gian phòng bên ngoài đi qua, sắc mặt ba người khó coi, thiên tân vạn khổ tiến đến, bên trong một Khôi Lỗi cũng không có.

Rất nhanh, ba người tới một góc bên gian phòng ngoài.

Mở cửa phòng ra, phát hiện bên trong có bày năm con Khôi Lỗi. Năm con Khôi Lỗi này đều rất lớn, bên trái là hai con Phi Cầm Khôi Lỗi Phi Cầm Khôi Lỗi, phía bên phải là ba con Khôi Lỗi hình thú, mặc kệ là Phi Cầm Khôi Lỗi cũng tốt, hình thú Khôi Lỗi cũng tốt, đều có cánh, đại biểu cho bọn nó có thể bay, đây là Khôi Lỗi có thể dùng để chạy đi.

- Năm con Thượng phẩm Khôi Lỗi, Thượng phẩm Khôi Lỗi dùng để chạy đi, tốc độ thế nhưng tiếp cận Linh Hải Cảnh, điền nhập Cực phẩm linh thạch, siêu việt Linh Hải Cảnh đều dễ dàng.

Phượng Yên Nhu sợ hãi than.

Diệp Trần cười nói:

- Năm con nên phân chia thế nào?

Để hắn lấy một con, khẳng định không cam lòng, nên mới vứt vấn đề này cho đối phương.

Phượng Yên Nhu nói:

- Tuy nói là ta nói cho ngươi biết phụ cận Lam Sơn Đảo có di tích phân đường của Khôi Lỗi Môn. Nhưng tìm được di tích phân đường là ngươi, tìm được phương pháp thông qua tử vong thông đạo cũng là ngươi. Do đó theo lý ngươi lấy hai con, còn lại ba con thuộc về ta và Thanh Trúc sư muội, làm sao?

- Vậy đa tạ.

Năm con phi hành Khôi Lỗi, Diệp Trần chọn một đầu Phi Cầm Khôi Lỗi và một đầu hình thú Khôi Lỗi, Phi Cầm Khôi Lỗi là hình dạng chim đại bàng, hình thú Khôi Lỗi là hình dạng con báo.

Phi hành Khôi Lỗi còn không có sử dụng qua, Diệp Trần hạ tinh thần ấn ký của mình, sau đó điền Thượng phẩm linh thạch, hơi thôi động tinh thần lực, phi hành Khôi Lỗi vỗ cánh kịch liệt, mạnh khí lưu mọi nơi kích động, giống đao phong.

Đương nhiên, tác dụng chính của cánh không phải để gia tốc, mà là khống chế phương hướng, gia tốc là ba ống phun ở phía sau của nó.

Hai con phi hành Khôi Lỗi tới tay, Diệp Trần thầm than chuyến đi này không tệ.

- Diệp công tử, đại bộ phận tác phẩm tại di tích phân đường đều bị chúng ta cướp đoạt sạch sẽ, nhưng còn chưa nói ra ngoài.

Lúc này, Phượng Yên Nhu mở miệng nói.

Diệp Trần có chút suy nghĩ quan sát bốn phía, gật đầu nói:

- Cũng đúng, tòa di tích phân đường này bản thân chính là bảo vật lớn lao, như ngân sắc hộ tráo kia, được chế tạo cơ quan kiến trúc thật lớn. Còn có tử vong thông đạo kia cũng đủ để bất kỳ một Lục phẩm tông môn nào phải điên cuồng. Ngũ Phẩm tông môn cũng sẽ mơ ước, yên tâm, mấy thứ này ta không mang đi, lại càng không qua sông đoạn cầu. Bất quá Phiêu Tuyết Điện ngươi động tác quá lớn, không dễ dàng tránh thoát cơ sở ngầm của Lục phẩm tông môn khác.

Phượng Yên Nhu nói:

- Xác thực, muốn để di tích phân đường chiếm làm của mình, rất khó, không thể nghĩ cùng người khác chia phần. Nhưng nếu Phiêu Tuyết Điện ta đến chỗ này trước, phần đầu khẳng định là do Phiêu Tuyết Điện chiếm, do đó Yên Nhu mới hi vọng Diệp công tử bảo mật.

Diệp Trần cười cười, tranh đấu giữa các đại tông môn hắn không có hứng thú, đã có đủ thu hoạch, nơi đây với hắn mà nói đã không có giá trị, đề nghị:

- Chúng ta theo đường cũ trở về đi sao!

Ba người ly khai thương khố, đi tới trước thông đạo.

Tử vong thông đạo tiến đến thì bị công kích, đi ra ngoài ngược lại không có bất kỳ động tĩnh nào. Đương nhiên, Diệp Trần cũng không dám mạo hiểm, sau vài lần thí nghiệm, dựa theo biện pháp lúc tiến đến đi ra ngoài, hắn sợ tử vong thông đạo có biến, chết oan chết uổng.

Người đi ra, Khôi Lỗi giáp sĩ theo sát phía sau.

Công phu một chén trà, ba người xuất hiện tại khe hở dưới đáy hồ, quay đầu lại nhìn sang bạch kim sắc yên cốt cương khí, Diệp Trần thầm nghĩ:

- Nơi này cách Lam Sơn Đảo chừng hơn bốn vạn dặm, lại giấu ở sâu trong đáy hồ, không tới gần đến hơn mươi dặm, căn bản không thể cảm ứng. Nếu không phải linh hồn lực của ta cường đại, kiếm hồn hình thức ban đầu sinh ra ý chí quang huy, phạm vi phóng xạ đạt được tám mươi dặm, cũng rất dễ để sót.

Tại phương viên năm vạn dặm sâu trong đáy hồ thăm dò, để sót khu vực hơn mười dặm quá dễ, đây là không thể tránh được.

Trở lại Lam Sơn Đảo Lam Thủy Thành, Diệp Trần chú ý tới nền pho tượng hoàng kim của hắn đã làm xong, dựa theo quy mô mà xem, pho tượng đạt được chiều cao một hai trăm thước không thành vấn đề.

Một vài ngày kế tiếp, Diệp Trần vô thì vô khắc không ở tìm hiểu Lôi Thú Biến và Thiên Toái Vân. Lôi Thú Biến là Địa cấp đỉnh giai bí tịch, đệ tứ biến Lôi Điểu Biến độ khó tham ngộ chỉ kém thức thứ chín Thanh Liên Kiếm Pháp một chút. Bất quá Diệp Trần không dự định trong khoảng thời gian ngắn luyện thành Lôi Thú Biến. Hắn chỉ muốn lấy Lôi Thú Biến làm ván cầu, để làm chuẩn bị dung hợp thức thứ tám Kinh Vân Kiếm Pháp Thiên Toái Vân. Dù sao hai cái đều thuộc về Lôi Chi Ý Cảnh, ít nhiều có điểm tương đồng.

Dung hợp tám thức Kinh Vân Kiếm Pháp Thiên Toái Vân có thể nói là mục tiêu lớn nhất trong thời gian sắp tới của Diệp Trần, không phải hắn quá vội vàng.

Đê giai áo nghĩa võ học ưu thế quá lớn, chỉ cần lĩnh ngộ tới một thành, liền siêu việt thức thứ tám Thanh Liên Kiếm Quyết và Thiên Toái Vân hiện nay. Nếu là lĩnh ngộ tới nhị thành, bằng uy lực tăng gấp đôi, có thể vượt cấp khiêu chiến. Nếu là lĩnh ngộ tới tam thành, vậy thì kinh khủng, Diệp Trần có thể tưởng tượng, một cường giả Tinh Cực Cảnh vô địch có Thượng phẩm bảo khí dùng tam thành lĩnh ngộ đê giai áo nghĩa võ học cùng hắn chiến đấu sẽ có tràng cảnh ra sao. Chí ít hắn không có tuyệt đối nắm chắc chiến thắng đối phương, càng không nói chỉ có bốn, năm thành, Diệp Trần cũng không dám tưởng tượng tiếp nữa.

Tuy rằng chiến lực của Diệp Trần là gấp đôi cường giả Tinh Cực Cảnh vô địch, nhưng cũng không thể tại phương diện nào đó chênh lệch nhiều lắm, hắn sao có thể không vội.

- Thiên Toái Vân một khi dung hợp thức thứ tám Kinh Vân Kiếm Pháp, uy lực hẳn là tương đương với thức thứ chín Thanh Liên Kiếm Pháp, đủ để địch nổi lĩnh ngộ hai thành đê giai áo nghĩa võ học. Việc cấp bách vẫn là hoàn thành mục tiêu này, sau đó lại tìm hiểu thức thứ chín Thanh Liên Kiếm Pháp, chờ hai cái hoàn thành, chính là lúc ta tìm hiểu đê giai áo nghĩa võ học.

Mục tiêu của Diệp Trần rất minh xác, hắn biết, Tinh Cực Cảnh đột phá tới Linh Hải Cảnh độ khó quá lớn, ngay cả Huyền Hậu mất sáu bảy năm mới từ Tinh Cực Cảnh tu luyện đến Linh Hải Cảnh. Mà hắn mười chín tuổi bước vào Tinh Cực Cảnh, hiện tại hai mươi mốt tuổi, gần hai năm trôi qua, cho dù thiên phú so với Huyền Hậu còn muốn cao hơn, cũng không thể trong thời gian ngắn trở thành Linh Hải Cảnh.

Do đó tại phương diện võ học phát triển mới là đạo lý vững vàng.

Tìm hiểu võ học không phải chuyện duy nhất Diệp Trần muốn làm, phụ cận Lam Sơn Đảo di tích đông đảo, Diệp Trần thỉnh thoảng cũng sẽ đi thám hiểm, sưu tầm chút bào vật. Phạm vi phóng xạ linh hồn lực của hắn là gấp năm lần cường giả Tinh Cực Cảnh tầm thường, ưu thế quá lớn, thường thường có thể tìm được một ít thứ tốt, ngay ngày hôm trước, hắn tại một di tích trong Dược Viên, phát hiện một gốc Huyết Nguyên Thảo cực kỳ hiếm có. Huyết Nguyên Thảo luận giá trị tuy rằng không bằng cánh hoa Thiên Ma hoa. Nhưng là thánh thảo liệu thương, hơn nữa, Huyết Nguyên Thảo có một ưu điểm, dù cho trong cơ thể không có chân nguyên, nuốt vào đều lập tức có hiệu quả, điểm ấy cánh hoa Thiên Ma hoa ngược lại kém hơn.

Linh thảo, linh thạch, bảo khí, võ học...

Diệp Trần thu hoạch có chút không ít, cũng động ý niệm rời khỏi Lam Sơn Đảo trong đầu.

...

Trên Tinh Vực Hồ vô biên vô hạn, vạn dặm không mây, trời quang, gió nhẹ thổi, từng cành hoa lay động.

Một đạo nhân ảnh từ trên cao hạ xuống, dẫm trên mặt hồ.

- Ở đây cách Lam Sơn Đảo cả vạn dặm, hẳn là không có ai đi ngang qua, vẫn là dùng phi hành Khôi Lỗi chạy đi đi sao!

Người chính là Diệp Trần, bởi Lam Sơn Đảo nhân khẩu nhiều lắm, ít địa phương hẻo lánh không người. Do đó sau khi thăm dò đại bộ phận di tích, hắn lựa chọn ly khai Lam Sơn Đảo, chuẩn bị để thức thứ tám Kinh Vân Kiếm Pháp dung hợp đến Thiên Toái Vân, tại Tinh Vực Hồ mênh mông, những hoang đảo hoang tàn kia không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.

Ông!

Không khí hơi ba động một chút, báo hình Khôi Lỗi xuất hiện trước mặt Diệp Trần.

Báo hình Khôi Lỗi dài bốn thước, cao hai thước năm, sườn có hai cánh, dài đến tám thước, móng vuốt sắc bén, con mắt là hai khỏa bảo thạch. Ngoài việc không hô hấp, còn lại đều rất giống với báo hình yêu thú, xa xa vừa nhìn tuyệt đối sẽ không nghĩ nó là Khôi Lỗi.

Xoay người ngồi vào báo hình Khôi Lỗi, Diệp Trần thôi động tinh thần lực, để báo hình Khôi Lỗi chạy nhanh.

Ào ào ào ào ào ào!

Vừa giang canh, báo hình Khôi Lỗi ở trên hồ nước chạy cực nhanh, bởi vì bàn chân phụ của nó có năng lượng, do đó chạy rất ổn, rất nhanh không có rơi vào hồ nước.

- Ừm, tốc độ chạy khoảng chừng gấp ba lần vận tốc âm thanh.

Diệp Trần gật đầu, tốc độ này đã khiến hắn rất thỏa mãn, phải biết rằng Cửu cấp yêu thú tốc độ chạy trên mặt đất cũng không hơn được. Chỉ có dựa vào yêu nguyên phi đằng mới đạt được tốc độ hơn mười lần vận tốc âm thanh, đổi thành Linh Hải Cảnh cũng là như vậy.

- Bay!

Ra lệnh một tiếng, báo hình Khôi Lỗi giương cánh lên, vỗ mạnh, trên hồ nước lập tức ba cuộn trào mãnh liệt, nhấc lên sóng ca trăm mét.

Hưu!

Tiếng rít vang lên, báo hình Khôi Lỗi phóng lên cao, mang theo Diệp Trần vọt tới vạn thước.

Gấp bảy!

Tám lần!

Chín lần!

Mười lần!

Chỉ chốc lát sau, báo hình Khôi Lỗi tốc độ đã kéo lên gấp mười lần vận tốc âm thanh, so với Linh Hải Cảnh vẫn hơi chậm một chút, tại đuôi của nó, ba ống phun ra khí lưu nóng rực, cổ khí lưu này dung kim hóa thiết, ngay cả không khí đều bị đốt thành hư vô.

- Tốc độ quá nhanh.

Diệp Trần sợ hãi than, hắn duy nhất một lần cảm thụ được gấp mười lần vận tốc âm thanh là Long Bích Vân dẫn hắn trở lại Thiên Phong Quốc, tốc độ nhanh nhất của hắn tuyệt đối không vượt lên trước gấp bảy lần vận tốc âm thanh.

- Có phi hành Khôi Lỗi, sau này đi đường tựu không cần tiêu hao chân nguyên, về phần Thượng phẩm linh thạch, thật là vấn đề.

Phi hành Khôi Lỗi một lần cần điền nhập một trăm hai mươi khối Thượng phẩm linh thạch, tốc độ cao nhất phi hành có thể duy trì hai mươi tứ tiếng, tiêu hao hết một trăm hai mươi khối Thượng phẩm linh thạch. Nếu không phải mấy ngày trước, Diệp Trần từ thi đấu lôi đài có được ba nghìn năm trăm khối Thượng phẩm linh thạch thì đã tiêu hao hết rồi.

- Điền nhập Trung phẩm linh thạch xem sao, ngược lại ta cũng không cần tốc độ đi nhanh như vậy.

Diệp Trần linh cơ khẽ động, để báo hình Khôi Lỗi dừng lại.

Lấy ra Thượng phẩm linh thạch, Diệp Trần điền nhập một trăm hai mươi khối Trung phẩm linh thạch.

Sau đó tiếp tục tốc độ cao nhất phi hành.

Gấp ba!

Bốn lần!

Năm lần!

Điền nhập Trung phẩm linh thạch, báo hình Khôi Lỗi tốc độ cực hạn là gấp năm lần vận tốc âm thanh.

- Tốc độ này hoàn toàn đủ rồi, sau này vẫn là dùng Trung phẩm linh thạch.

Khác với Thượng phẩm linh thạch, Trung phẩm linh thạch của Diệp Trần đã đạt tới ngoài hai trăm vạn, hoàn toàn đủ dùng. Huống hồ, tiêu hao chân nguyên kỳ thực so với tiêu hao Trung phẩm linh thạch càng phí phạm, chân nguyên tiêu hao, cần đan dược đến bù đắp, một viên đan dược đều giá trị không ít Trung phẩm linh thạch.

Đương nhiên, dùng Trung phẩm linh thạch đảm đương báo hình Khôi Lỗi động lực nguyên, chỉ có thể duy trì sáu tiếng. Sau đó lại phải đổi lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status