Kiếm đạo độc tôn

Chương 421: Bảo khí công kích thượng phẩm

- Nguyên lai hắn là đang đợi Quỷ Nguyệt Linh Giả.

Mộ Dung Khuynh Thành hiểu được cái gì đó. Diệp Trần đợi được đột phá tới cảnh giới Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, mới rời khỏi Tam Âm Thành, khẳng định đoán được sẽ cùng Quỷ Nguyệt Linh Giả đánh một trận. Bằng không không cần phải vội vã đột phá, trên đường đột phá cũng là một chuyện.

Ánh mắt ba người rơi vào trên người Quỷ Nguyệt Linh Giả, muốn xem hắn có phản ứng gì. Sắc mặt đối phương có chút âm trầm, sát khí cách vài dặm cũng có thể cảm thụ được. Rừng cây tươi tốt phía dưới lấy hắn làm trung tâm, nhanh chóng héo rũ, dấy lên hỏa quang trắng bệch.

- Tự tin và tự đại chỉ cách có một đường chỉ, ta có thể đem thái độ của ngươi lý giải thành tự đại không?

Quỷ Nguyệt Linh Giả cười châm chọc:

- Đáng tiếc, thiên tài tự đại sớm muộn cũng vẫn lạc. Tựa như lưu tinh trên bầu trời đêm, dù phát sáng rực rỡ, cũng chỉ là trong nháy mắt.

- Lưu tinh có ngắn, lại có thể lưu lại trong lòng người hồi ức thương xót vĩnh hằng. Ngươi thích thì cứ thử coi.

Mi tâm Diệp Trần lặng yên phồng lên, giờ khắc này, là thời khắc toàn lực ứng phó, không thể nào có chút bảo lưu nữa. Hắn cũng muốn biết, Kiếm Ý mạnh nhất của mình có dạng biểu hiện gì.

- Cuồng vọng, nếu ngươi đã không muốn tự mình động thủ, ta đây liền tự mình đem ngươi cắt đứt tay chân, chấn vỡ lưỡi của ngươi, xem ngươi có còn ngạo khí như lúc này hay không?

Quỷ Nguyệt Linh Giả nhếch miệng cười lạnh, hàm răng bén nhọ lộ ra hàn khí.

Thấy hai người chuẩn bị giao thủ, Đoàn Lăng Vân và Vương Thông nghĩ khó giữ an toàn, lại lùi mấy dặm. Linh Hải Cảnh đại năng không phải cường giả Tinh Cực Cảnh, lực phá hoại dị thường kinh người, có thủ đoạn cải biến địa hình. Lúc này, Vương Thông nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt mang theo lo lắng. Tuy rằng hắn không biết Diệp Trần có tự tin từ đâu, nhưng danh hào Quỷ Nguyệt Linh Giả, hắn đã nghe qua. Muốn lấy tu vi Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong chiến thắng hắn, khó như lên trời, có thể toàn thân thoát ra, đã ít có khả năng. Đoàn Lăng Vân lại là cười nhạt. Không thể tự thân đánh chết Diệp Trần thật là đáng tiếc. Nhưng hắn rất rõ ràng, thiên tài chết đi sẽ không còn là thiên tài, còn sống mới có cơ hội.

Ông!

Không khí bên cạnh Vương Thông đứt gãy, Mộ Dung Khuynh Thành đã xuất hiện ở đó.

- Mộ Dung tiểu thư, ngươi không lo lắng sao?

Vương Thông hỏi.

Mộ Dung Khuynh Thành nói:

- Ở trên người hắn, ta đã từng thấy rất nhiều kỳ tích, hắn không phải loại người cuồng vọng tự đại, không nhìn thấy cục diện. Trên thực tế, hắn càng cẩn thận hơn bất kỳ ai.

- So với bất kỳ ai đều cẩn thận hơn sao?

Vương Thông đặc biêt hoài nghi.

Ba!

Không khí dưới chân phảng phất như một hình cầu thật lớn, hung mãnh bạo liệt. Thân hình Quỷ Nguyệt Linh Giả nghiêng về phía trước, tay phải mở ra, chộp tới Diệp Trần, một cái quỷ thủ cực lớn trong xanh có đen lăng không hiện ra. Che thiên cái nhật, kể cả không gian chỗ Diệp Trần cũng bị bao phủ ở bên trong.

- Tiểu tử, hiện tại hối hận đã không kịp, chết đi cho ta!

Quỷ thủ hợp lại, núi non xung quanh nổ tung, cả người Diệp Trần rơi vào trong thế giới hắc ám, mắt thấy sẽ bị quỷ thủ bóp nát.

Đoàn Lăng Vân nhếch miệng nhe răng cười, tựa hồ thấy bộ dáng vô cùng thê thảm của Diệp Trần.

- Thanh Liên Già Thiên!

Một trận thanh âm nặng nề từ trong quỷ thủ truyền ra, mang theo Kiếm Ý thao thiên quán nhập trong tai mọi người. Sau một khắc, thanh sắc kiếm quang phảng phất như đại thụ che trời cắm rễ trên quỷ thủ. Từ dạng mầm móng trong nháy mắt cao lớn tới trăm trượng, phá tan quỷ thủ, xé rách khí tràng của nó.

- Cái gì, thoáng cái phá được Tù Lung Quỷ Thủ của ta?

Con ngươi Quỷ Nguyệt Linh Giả co rụt lại, nhất chiêu đánh không chết Diệp Trần, hắn không sợ hãi, nhưng nhất chiêu đã bị đối phương phá, khiến hắn khó có thể tiếp thu, da mặt đều có chút đỏ lên.

Phá tan quỷ thủ ràng buộc, Diệp Trần bay lên cao một nghìn thước, hai tay cầm Thanh Mộc Kiếm, một kiếm lăng không đánh xuống, một màn đáng sợ phát sinh, Thanh Liên kiếm quang dài đến mấy trăm trượng, rộng hơn mười trượng, lấy khí thế phách khai thiên địa, trảm sát hỗn độn, từ trên trời giáng xuống, hung hăng rơi xuống khoảng không trên đỉnh đầu Quỷ Nguyệt Linh Giả. Kiếm quang chưa tới, vùng núi phía dưới Quỷ Nguyệt Linh Giả nứt ra một khe rãnh mấy nghìn trượng, đen kịt không thấy đáy, một giải núi đều bị nuốt vào.

- Kiếm Ý cấp Kiếm Hồn?

Quỷ Nguyệt Linh Giả có chút giật mình, tu vi phân cấp bậc, Kiếm Ý cũng chia cấp bậc, trước khi ngưng luyện thành Kiếm Hồn, là Kiếm Ý. Khi ngưng luyện Kiếm Hồn, chính là Kiếm Ý cấp Kiếm Hồn. Hắn không biết Diệp Trần có ngưng luyện thành Kiếm Hồn hay không, nhưng cổ Kiếm Ý này, tuyệt đối là Kiếm Ý cấp Kiếm Hồn. Hắn từng tao ngộ qua một vị kiếm khách Linh Hải Cảnh, Kiếm Ý của người nọ còn chưa bằng Diệp Trần.

- Thảo nào dám ở trước mặt ta kiêu ngạo, nguyên lai Kiếm Ý đạt được trình độ như vậy, bất quá ngươi nếu là cho rằng, có cấp cấp Kiếm Hồn liền có thể cùng ta chống lại, vậy thì mười phần sai rồi.

Quỷ Nguyệt Linh Giả quát lên một tiếng lớn, hai tay giao nhau xé rách, quỷ trảo sắc bén thật lớn ngăn chặn kiếm quang trảm kích.

- Thử xem mới biết được.

Thân thể hơi nghiêng, tay trái Diệp Trần cầm chuôi kiếm, Thân thể đổi thành nắm, sau đó hoa mạnh xuống.

Thương!

Kiếm quang và Thanh Mộc Kiếm tương liên, Thanh Mộc Kiếm hoa xuống, kiếm quang cũng như vậy, chỉ thấy lưỡng đạo quỷ trảo giao nhau tựa như bị xuyên qua, cắt thành hai nửa, ranh giới chỉ mành treo chuông. Trên tay Quỷ Nguyệt Linh Giả xuất hiện một đôi trảo sáo, hiểm trở tiếp được kiếm quang, bộc phát ra hỏa tinh rực rỡ.

- Bảo khí công kích thương phẩm!

Diệp Trần thở dài một hơi, nếu là đối phương không có Thượng phẩm bảo khí, hắn tự nhận là có một chút hy vọng có thể đánh bại đối phương. Hiện tại độ khó gia tăng hơn gấp đôi. Chiếm thượng phong không phải không có khả năng, đánh bại lại là không thể. Đương nhiên, cái này vẫn là vì hắn có thủ đoạn ẩn dấu, không có thủ đoạn ẩn dấu kia, hắn ngay cả chống lại cũng không làm được.

Vương Thông cũng hít một ngụm lãnh khí, một phen chiến đấu vừa rồi, Diệp Trần cư nhiên chiếm chút thượng phong nhỏ. Điều này quả thực phủ định nhận thức của hắn, bất quá nhìn tới đây, Quỷ Nguyệt Linh Giả bản thân là Linh Hải Cảnh đại năng, lại có Thượng phẩm bảo khí, khó đánh.

- Không biết ngươi còn có con bài chưa lật nào nữa?

Mộ Dung Khuynh Thành hơi nhăn mày lại, chiến lực của Linh Hải Cảnh đại năng bề ngoài đã phân làm mấy tầng. Chỗ tối phân trình tự càng nhiều hơn. Tỷ như bản thân có Thượng phẩm bảo khí hay không là một chênh lệch thật lớn. Quỷ Nguyệt Linh Giả thân là Thái Thượng trưởng lão của Vân Lan Vực Lục phẩm tông môn Liệt Hồn Tông, tự nhiên sẽ không thiếu Thượng phẩm bảo khí. Nàng tin tưởng Diệp Trần sẽ không thể không ngờ tới điểm ấy, về phần có thủ đoạn nào để ứng phó, nàng sẽ không biết được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status