Kiếm động cửu thiên

Chương 491: Chuẩn Tiên hai kiếp

Chuẩn Tiên một kiếp, thành!

"Tiểu nhân" màu vàng lập tức ôm lấy Tinh Hạch, không cần một tia tâm tình may mắn, dựa vào mật độ linh khí thiên địa hiện giờ là tuyệt đối không đủ để duy trì Thần chích nó trưởng thành!

Quả nhiên, "tiểu nhân" màu vàng chỉ hô hấp vài hơi, linh khí ở phụ cận liền một mảng khô kiệt, dường như biến thành khu tử địa, lộ ra khí tức âm hàn dày đặc. Lúc này lập tức trên đỉnh Tinh Hạch, từ một cái lỗ nhỏ tỏa ra linh khí nồng đậm đến mức tận cùng, cuồn cuộn không ngừng cung cấp cho Thần chích điên cuồng hấp thu.

Đây là tụ tập năng lượng của cả một tinh cầu, cho dù là biến thái như Chu Hằng đều giống như một hạt bụi rơi vào trong biển rộng, có một loại cảm giác lấy không hết, dùng không khô kiệt.

Hào quang trên thân "tiểu nhân" màu vàng càng thêm rực rỡ, tràn đầy khí tức khủng bố không giận mà oai!

Chuẩn Tiên, tu chính là Thần chích!

Một ngày, hai ngày, ba ngày, "tiểu nhân" màu vàng ước chừng hấp thụ ba ngày ba đêm, lúc này mới trưởng thành đến cực hạn! Nhưng mà, Chu Hằng còn không có thu hồi Tinh Hạch, trong cơ thể tiếp tục vang lên tiếng sấm; thiên địa dị tượng tái sinh; từng đám mây đen quay cuồng, tập kết trên đỉnh đầu của hắn; từng tia chớp lóe lên trên không trung, dường như muốn ngăn cản Chu Hằng tu thành chính quả!

Hắn một đường ngộ đạo, Thần chích cấp tốc trưởng thành, lại muốn một hơi xông lên Chuẩn Tiên hai kiếp!

Trong nháy mắt khí tức kinh khủng này bao trùm toàn bộ Long Hà đại lục.

- Sao thế này, vừa rồi vị chí cường giả kia không phải mới vừa đột phá sao, tại sao lại đến nữa?

- Chẳng lẽ lần đầu tiên thất bại?

- Không có khả năng, lần này khí tức còn cường đại hơn xa so với lần trước, nhưng dường như thần ý trong khí tức hoàn toàn giống nhau, khẳng định là cùng một người! Nhưng cùng một người làm sao có thể trong ba ngày liên tiếp đột phá hai cảnh giới!

- Ở cường giả bậc thấp thì đột phá liên tiếp hai cảnh giới không khó, nhưng tiến vào nửa bước tiên nhân thì làm sao có thể có biến thái như vậy?

- Có thể dẫn tới dao động lớn như vậy, người này khẳng định là Thiên Tôn! Nhưng Thiên Tôn đột phá tiểu cảnh giới là không có khả năng dẫn tới thiên địa dị động, trừ phi... hắn tiến vào Chuẩn Tiên!

- Ông trời của ta ơi! Người này lại một hơi liên tiếp xông phá hai rào cản Chuẩn Tiên!

- Ta dám khẳng định: mười mấy Thiên Tôn ngã xuống một năm trước, nhất định có liên quan với hắn!

Ở khắp nơi Long Hà đại lục đều là tiếng bàn tán ầm ĩ, mà các thế lực cầm quyền thì vô cùng lo lắng: bọn họ đều có thể cảm ứng được sự khủng bố của Chu Hằng, vượt qua xa tầng thứ bọn họ có thể chống lại! Nếu Chu Hằng muốn thống nhất Long Hà đại lục, thế gian còn có người nào có thể ngăn cản?

Mười vạn năm trước hiện ra một Vạn Cổ Đại Đế, thiếu chút nữa hoàn thành bá nghiệp này, không nghĩ tới bây giờ lại ra một tên biến thái như vậy!

...

Chu Hằng nhưng không nghe được những lời nghị luận đó, cho dù hắn có nghe được cũng sẽ không để ở trong lòng. Hắn chưa từng có bất cứ dã tâm gì, tu luyện chỉ là để trở nên cường đại, đi quan sát tìm hiểu thế giới rộng lớn hơn, đồng thời có được năng lực bảo vệ mình và người bên cạnh.

"Tiểu nhân" màu vàng từ đỉnh đầu của hắn đi ra, hai tay nhỏ bé ôm Tinh Hạch, cùng hắn ngồi xếp bằng, toàn thân tản phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

Các loại dị tượng nối tiếp hiện ra. Yêu ma quỷ quái, Yêu Cơ mỹ nữ... tất cả đều phát động công kích cùng mê hoặc nhằm vào Chu Hằng, muốn cho hắn rơi vào vực sâu, vạn kiếp bất phục! Nhưng Chu Hằng vẫn giữ vững bản tâm không lay chuyển chút nào, hắn một đường đi tới, đạo tâm kiên định như sắt thép!

"Đốt! Đốt! Đốt!" Hắn vươn ngón tay điểm ra liên tiếp, ma vật, yêu nữ chắn ở trước mặt hắn tới tấp hóa thành hư không. Hoàn toàn không có khả năng quấy nhiễu được hắn.

Lần này kiếp của Thần chích dường như mãnh liệt hơn so với lần đầu tiên, thời gian cũng lâu hơn, một đợt tiếp một đợt, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, dường như muốn dùng ưu thế số lượng đè ép hắn.

- Hừ! "Tiểu nhân" màu vàng làm ra hình dạng trợn mắt, trong mỗi mắt bắn ra một luồng sáng vàng, dường như có thể thấy rõ quá khứ vị lai, xuyên thấu thế gian hết thảy. Nơi ánh sáng vàng lướt qua, hết thảy ma vật đều giống như tuyết trong nước sôi, tiêu tan sạch sẽ.

Dù là trăm đợt, ngàn đợt, vạn đợt thì sao chứ? Ta vẫn bền lòng không thay đổi!

"Ầm!" Trong lòng Chu Hằng dâng lên hào tình vạn trượng! "Tiểu nhân" màu vàng lại đạt tới một điểm giới hạn, bắt đầu vỡ nát, hóa thành một đoàn ánh sáng màu vàng.

Bởi vì trước đó bị hắn làm quá nhanh quá triệt để, hiện tại không ngờ không có xuất hiện ma quỷ!

"Tiểu nhân" màu vàng nhanh chóng tạo hình lại. Toàn bộ quá trình mau đến kinh người, khí tức toàn thân Chu Hằng tiếp tục đột phá về chất!

Chuẩn Tiên hai kiếp!

"Tiểu nhân" màu vàng ôm Tinh Hạch, lại bắt đầu tham lam hấp thu linh khí trong đó, củng cố Thần thể.

Lại qua năm ngày sau, "tiểu nhân" màu vàng đạt tới cực hạn, ôm Tinh Hạch "vù" một cái, bay vào lại thức hải!

Chu Hằng không khỏi sửng sốt, không ngờ có thể thu Tinh Hạch vào trong cơ thể?

Đồ chơi này như thế nào cũng không thể xem như vật phàm, đặt chung trong tiên vật cũng phải là cấp bậc cực cao, như vậy có thể thu vào trong cơ thể dường như cũng không có gì kỳ quái.

Chu Hằng cũng không có lập tức đứng dậy, hắn thể ngộ biến hóa của Thần chích.

Thật mạnh, thật cường đại!

Trình tự linh lực của hắn không có biến hóa, lực lượng cơ thể cũng không có biến hóa, nhưng cường độ của Thần chích thì ít nhất tăng cao vạn lần!

Sau khi tiến vào nửa bước tiên nhân, lực lượng của võ giả là từ hai bộ phận cùng tạo thành: một là linh lực, hai là Thần chích! Bất kể tăng lên phương diện nào, thực lực của võ giả đều có thể nhận được tăng lên.

Trình tự linh lực của Chu Hằng quá mức khủng bố, vì thế hắn mới vừa tiến vào Thiên Tôn đã có thể cùng Chuẩn Tiên ba kiếp tranh nhau phát sáng đồng thời đánh thắng. Nếu so sánh, Thần chích của hắn yếu hơn nhiều, chỉ có thể dựa vào khí thế để áp chế đối thủ, đối với tăng phúc thực lực của hắn cũng không rõ ràng lắm.

Cho tới bây giờ.

Thần chích cường đại gấp vạn lần, lập tức tăng cao thực lực của hắn lên gấp trăm lần!

Sở dĩ chỉ có gấp trăm lần mà không phải vạn lần, là bởi vì trình tự linh lực của hắn quá mạnh mẽ, cũng giống như một người có hai cái đùi một dài, một ngắn, cái ngắn kia phải trước bổ túc chiều dài, kế tiếp mới có thể thực sự tăng lên.

Điều này thực ra cũng chỉ có thể xem là dệt hoa trên gấm! Bởi vì Chu Hằng vốn đã tiếp cận với vô địch Phàm giới, lại tăng lên chiến lực của hắn gấp trăm lần... Đồng dạng cũng chỉ là vô địch Phàm giới!

Tuy nhiên, lần này cho dù Vinh Kiếm Long lại đến lần nữa, Chu Hằng cũng có lòng tin chiến một trận mà không thua!

Nhưng cũng không thắng được!

Bởi vì thân thể thần tiên của cấp bậc Sáng Thế Cảnh quá chắc chắn, chắc chắn đến mức với lực lượng của Chu Hằng hiện tại dù cầm hắc kiếm cũng không chém vỡ được! Bởi vậy, hiện tại nếu hắn đấu lại với Vinh Kiếm Long, hẳn là cân sức ngang tài.

Đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là ở Phàm giới, còn nếu chiến ở Tiên giới, Sáng Thế Cảnh muốn giết chết hắn hoàn toàn là chuyện miểu sát.

Hắn bình tĩnh trở lại, bắt đầu hô hấp, thổ nạp, mỗi một lần đều cách nhau ít nhất nửa ngày, nhưng một hô hấp ít nhất phải 10 phút, dường như muốn hít vào trong cơ thể hắn hết thảy ảo diệu thiên địa kia.

"Ầm", Chu Hằng phóng ra thần ý, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Long Hà đại lục.

Với cường độ Thần chích của hắn vốn là không làm được, nhưng hiện tại hắn đang ở vào một trạng thái kỳ diệu, dung hợp với ý chí thiên địa, lại giúp hắn làm ra đột phá khó tin đó.

Hắn dùng Long Hà Tinh làm xúc giác, thần thức lại kéo dài hướng ra phía ngoài, dường như một giọt nước rơi xuống, lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.

Thần thức xuyên qua tinh hà mờ mịt, bao phủ khắp trong vũ trụ bao la mờ mịt.

Không biết qua bao lâu, hắn đi tới cuối vũ trụ.

Đây nhất định là cuối, bởi vì Chu Hằng thấy được một mảng văn lộ màu vàng cản trở bước chân hắn đi tới.

Đi không qua!

Thần thức vốn là vô hình, nhưng văn lộ màu vàng này lại cố tình ngăn chặn hắn, làm cho Chu Hằng không sao biết được phía sau văn lộ này là thứ gì!

Có lẽ đây là bí mật của thiên đạo!

Điều này làm cho Chu Hằng bực bội không thôi, hận không thể va chạm xuyên thủng những văn lộ này, đi xem bên trong đến tột cùng là gì. Chỉ là mặc cho hắn va chạm như thế nào, cho dù là vỡ đầu chảy máu cũng không làm gì được!

Nếu văn lộ màu vàng thật sự là chứa đựng đại đạo thiên địa, thì hắn có tư cách gì đánh xuyên qua?

"Ầm!" Đúng lúc này, hắn mất đi kết hợp kỳ diệu với thiên địa, ý thức cả người lập tức lui ngược trở về, "vèo" một cái, không biết xuyên qua bao nhiêu thời không, về tới trong thể xác hắn.

Mình chung quy chỉ là một phàm nhân. Chu Hằng đột nhiên có một loại thất vọng chán ngán nói không nên lời. Vừa rồi thần thức dung hợp với thiên địa, loại cảm giác đó tuyệt vời tới cực điểm, làm hắn có cảm giác mình trở thành Thần, không gì không biết, không chỗ nào không thấy, không chỗ nào không nắm trong tay!

Dường như toàn bộ vũ trụ đều là một bộ phận thân thể hắn, hắn có thể dễ dàng hủy diệt một mảng tinh tú, cũng có thể sáng tạo ra tinh cầu, thái dương, sinh sôi nảy nở sinh mệnh.

Loại cảm giác nắm trong tay tối cao tối thượng này thật sự là quá tuyệt vời! Thế cho nên hiện tại một lần nữa biến thành phàm nhân, mức chênh lệch mãnh liệt của sự việc như dòng sông so với mặt biển đó khiến trong lòng hắn sinh ra mất mát to lớn.

Ta tại sao có thể như vậy? Một cái ý niệm dâng lên ở trong lòng hắn: Hiện tại hắn không làm được nắm trong tay thế giới, là bởi vì thực lực hắn còn quá yếu, nhưng điều này cũng không đại biểu thực lực của hắn sẽ luôn luôn kém như vậy!

Hắn có hắc kiếm, đây là chí bảo thế gian, có kiện Tiên khí tối cao này trợ giúp, hắn cần chỉ là tin tưởng, là cố gắng!

Con đường lên trời đã định ra cơ sở, hiện tại hắn cần phải làm là vượt qua mọi chông gai, đi thẳng tới trước!

Hắn đều có điều kiện tốt như vậy, vì sao phải chán nản?

Chu Hằng hào hùng lần nữa dâng lên, võ đạo chi tâm trải qua lần suy sụp này lại cứng cỏi hơn vài phần; "tiểu nhân" màu vàng càng phát ra khí thế trầm ổn.

"Xoạt xoạt xoạt..." Vang lên tiếng bước chân ồn ào, còn có tiếng đạp xuyên qua bụi cỏ, chỉ thấy một thiếu nữ áo xanh chạy vội tới, phía sau một chút là mười mấy nam nhân cường tráng, mỗi người đều tản ra hơi hám đặc biệt của cường đạo.

Thiếu nữ người rất thanh tú, nhưng lúc này trên mặt lại hiện đầy nước mắt cùng sợ hãi, cấp bách hoảng hốt chạy bừa.

- Nguy rồi! Mau mau ngăn nàng lại!

Một gã nam nhân đột nhiên kêu lên.

- Sợ cái gì, phía trước là vách núi cao, chẳng lẽ nàng ta dám nhảy xuống hay sao?

- Con bà nó! Chỗ trước mặt kia còn tà môn hơn! Nghe nói có một pho thần tượng, chuyên trị kẻ xấu!

- Hừ! Dương lão tam! Ngươi sai lầm rồi, ngay cả lời này đều tin ư?

- Ta cũng nghe nói qua, dường như là mấy tháng gần đây mới xuất hiện, nghe nói Thiên Cương Trại đã có một trại chủ chết ở nơi này!

Nghe nói tới ba chữ "Thiên Cương Trại", mười mấy nam nhân này đều lộ vẻ mặt ngưng trọng. Bọn họ chỉ là giặc cỏ tầm thường, mà Thiên Cương Trại thì sao? Mấy vị trại chủ kia chính là cao nhân Tụ Linh Cảnh, có thể bay trên trời độn dưới đất, giống như thần tiên!

Ngay cả trại chủ của Thiên Cương Trại đều chết một người ở trong này... Vậy thì đúng là tà môn rồi!

- Đuổi! Mau đuổi theo! Bọn họ sau khi sửng sốt, lập tức gia tăng bước chân. Thiếu nữ áo xanh kia đã là con vịt sắp tới tay bọn họ, sao có thể cứ như vậy buông tha nàng? Xem thân thể mê người kia, cái mông căng tròn kia, bắp đùi thon dài kia, như thế nào đều khiến cho lòng người dao động.

Thiếu nữ áo xanh dường như cũng nhìn thấy hy vọng, lúc này liền dồn hết sức, dưới chân chạy như bay, "bịch, bịch, bịch...", cuối cùng chạy tới bên cạnh Chu Hằng.

Bây giờ Chu Hằng đã giống như một pho tượng đá.

Xoạt, mười mấy nam nhân kia đồng loạt dừng lại, mỗi người đều lộ ra vẻ do dự: nên đi tới hay là buông bỏ đây?

- - - - - oOo- - - - -
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status