Kiếm động cửu thiên

Chương 693: Địa huyệt cứu người

Chu Hằng nằm ở trên giường, bắt chéo chân, kiên nhẫn chờ đợi.

Dưới mê hoặc của Huyền Âm thể, đối phương hành động không ngoài hai việc, bắt người, diệt khẩu, hoặc là bắt người, làm bộ như không hề liên quan tới Liên gia.

Cho nên, hắn phải làm chuẩn bị tốt đánh nhau một trận.

Hắn giao Tiên Cư cho Ứng Mộng Phạm, bên trong đã có hai đại sát khí Hoặc Thiên và Lam Long nữ hoàng, đội hình như vậy cho dù hắn đi theo cũng không giúp ích được mấy, mà Liên gia cũng có thể tôn xưng là đệ nhất thế lực Tiên giới.

Trên người hắn còn có Hỏa Thần Lô có, nhưng hắn càng tin Liên gia sẽ không xé rách mặt, mà mà còn muốn tiến tới thân cận hơn, muốn vừa nhận được một gã Huyền Âm thể, lại thu được một Dược sư ngũ tinh. Buổi trưa, đại trưởng lão Liên gia tự mình mời Chu Hằng tới dùng cơm trưa, hắn vừa vào, liền nhìn thấy có bốn nữ nhân vô cùng xinh đẹp đứng ở bên, thời điểm nhìn thấy hắn, mỗi người đều sáng mắt, giống như nhìn thấy thần tượng siêu cấp vậy.

Đến rồi, quả nhiên đến rồi.

Chu Hằng thầm nghĩ trong lòng, Liên gia lần này bỏ tiền vốn không nhỏ à, bốn mỹ nữ này dung mạo đều thượng thừa, tuy rằng không so được với Ứng Mộng Phạm, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, nhưng mà tuyệt đối không kém Lâm Phức Hương, Tiêu Họa Thủy.

Tuy nhiên tuyệt thế mỹ nữ cũng không phải chỉ nhìn dung nhan, còn phải xem dáng người, càng phải xem khí chất.

Dáng người bốn mỹ nữ này cũng có thể nói là thượng thừa, bề ngoài rất hấp dẫn, chỗ cần lớn lại lớn tới mức kinh người, mà chỗ nên nhỏ lại nhỏ lả lướt, ngực kia, eo nhỏ kia chính là minh chứng tốt nhất.

Khuyết điểm duy nhất chính là khí chất, không chút đặc sắc nào, hình như làm ra từ khuôn mấu, nhìn rất cứng nhắc.

Rõ ràng các nàng mặt đầy nhiệt tình và sùng bái, nhưng ở trong mắt Chu Hằng lại giống như ra vẻ, vừa thấy là biết do người gia tộc huấn luyện ra. Chuyên dùng để lung lạc nhân tài, bao gồm cả tộc nhân mình.

Nam nhân cần gì? Quyền lực, tiền tài, sắc đẹp, không ngoài những thứ này mà thôi.

Theo đại trưởng lão Liên gia giới thiệu, bốn mỹ nữ này đều là tộc nhân Liên gia, bởi vì vô cùng ngưỡng mộ Chu Hằng, cho nên muốn đi theo cạnh hắn học luyện đan, vân vân...

Đây tự nhiên chỉ là lý do, bất kể hắn nói ra sao cũng đều dễ nghe, đều không che dẫu được sự thực hắn đang làm mối.

Chu Hằng uyển chuyển cự tuyệt, ở trong mắt hắn, bốn mỹ nữ này dường như tượng gỗ, không có chỗ nào hấp dẫn được hắn.

Đối phương cũng không khuyên nữa, vị đại trưởng lão kia biết 4 nữ này còn chưa có tư cách đặt song song với Ứng Mộng Phạm tuyệt sắc. Chu Hằng hiện tại nhìn không thuận mắt cũng hợp lý. Tuy nhiên, khi Chu Hằng biết Ứng Mộng Phạm mất tích, hắn sẽ từ từ thay đổi ý nghĩ.

Tới xế chiều, tin tức tốt truyền đến, cao thủ Liên gia đã thành công đánh hạ Ứng Mộng Phạm, cũng đưa đến sào huyệt bí mật. Mà bề ngoài lại giả dạng phải đi báo thù. Còn cố ý tìm nữ thi hình thể giống Ứng Mộng Phạm, đánh nát mặt, căn bản không thể phân biệt.

Đương nhiên tin tức này chính là tin dữ với Chu Hằng, ít nhất bề ngoài là thế, làm hại hắn không thể không gào lên như mèo khóc chuột, nhưng trong lòng lại cười tới nở hoa.

- Chu đại sư nén bi thương, Liên gia chúng ta nhất định sẽ vận hết toàn lực tìm ra những cường nhân kia. Nhất định sẽ bầm thây những người đó thành vạn đoạn! Một gã Nhật Diệu Đế Liên gia hướng Chu Hằng nói, hắn là thất trưởng lão Liên gia, tên là Liên Thăng, cũng vừa mới đột phá, bề ngoài nhìn còn rất trẻ, bởi vậy trừ đại trưởng lão ra, hắn và Chu Hằng tiếp xúc nhiều nhất, nhiều trẻ dễ nói chuyện hơn.

- Ta nguyên rủa đám súc sinh kia đoạn tử tuyệt tôn! Chu Hằng mắng to, nước miếng phun cả lên mặt Liên Thăng.

Đây chính là ở trước mặt hòa thượng mắng người hói đầu, Liên Thăng trong lòng co giật. Nhưng mà không thể nổi giận được, còn phải phụ họa theo Chu Hằng cùng nhau mắng chửi, ai bảo Liên gia phải mời chào tên Dược sư thiên tài này chứ?

- Không chết tử tế được! Sinh con không có lỗ đít. Chu Hằng học tuyệt chiêu mắng người của con lừa đen, một hơi mắng nửa tiếng, hơn nữa còn thô tục, không câu nào trùng câu nào. Khiến cho Liên Thăng tái mặt, lại hoài nghi vị ngày rốt cuộc có phải là Đan sư ngũ tinh hay là Mắng sư thập tinh không nữa.

- Ta rủa con mẹ nó.

Chu Hằng hứng thú mắng, rốt cục bạo phát, hai tay vũng động, đánh ra từng đạo kình khí, thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Cự lực oanh kích, mấy căn phòng bị hắn đánh cho vỡ vụn.

- Chu đại sư, xin khống chế một chút! Liên Thăng hét lớn, vị này chiến lực rất khủng bố, chỉ là Nhật Diệu Vương không ngờ có thể đánh nát trận pháp phòng ngự của Liên gia, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì khó có thể tin.

Chu Hằng nào nghe, làm bộ như quá kích động mà điên lên, 99 mảnh vỡ nát tiểu phù văn gia trì lên hai nắm đấm, hắn mạnh mẽ phá hư, trận pháp cấp Nhật Diệu Đế chỉ là vật chết, sao có thể kháng cự được uy lực của tiểu phù văn công kích?

Oanh!

Lại một tòa đại viện bị hắn san bằng, bụi cát đầy trời.

- Chu đại sư, đắc tội! Liên Thăng không xuất thủ không được, nếu tiếp tục để Chu Hằng quậy phá nữa, toàn bộ Liên gia sẽ đều bị Chu Hằng hủy mất. Mặc dù xây lại không khó, nhưng lại rất đả kích thanh danh của Liên gia, truyền ra ngoài sẽ bị người ta cười thối mặt.

Hắn triển khai một vầng mặt trời, chặn đường Chu Hằng, khí tức Nhật Diệu Đế hoàn toàn đẩy ra. Thình thịch!

Chu Hằng đỏ mắt đón đỡ, dù sao hắn hiện tại chính là điên vì ái thê, làm gì cũng có thể tha thứ.

Một tiếng trầm đục vang lên, Liên Thăng phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch.

Hắn sợ đả thương Chu Hằng, bởi vậy ra tay còn bảo lưu, nhưng mà Chu Hằng lại không nương tay. 99 mảnh vỡ phù văn vôn có thể đánh cho Nhật Diệu Đế vỡ nát, Liên Thăng lại còn giữ lực, như vậy không phải muốn chết sao?

Ánh mắt Chu Hằng hiện lên sát khí, hắn cũng không ngại giết vài người Liên gia trước.

Hưu, hưu, hưu, ngay vào lúc này, lại có mấy Nhật Diệu Đế Liên gia bắn ra, động tĩnh quá lớn, bọn họ đều bị kinh động.

Chu Hằng thở dài trong lòng, bỏ lỡ mất cơ hội tốt a!

Hắn làm bộ như đột nhiên tỉnh lại, sau khi sửng sốt, thất thanh nói: - Đây là chuyện gì xảy ra? Liên Thăng huynh, là ai đả thương ngươi? Chẳng lẽ đám cường nhân kia dám lớn mật như thế, dám giết tới đây.

Ta mắng con mẹ ngươi!

Liên Thăng tức muốn ói máu, con bà nó chính là ngươi đả thương ta chứ còn ai? Nhưng mà hắn chẳng những không thể nổi giận, còn phải cười bồi nói: - Một chút thương thế nhỏ thôi, đa tạ Chu đại sư quan tâm!

- Thương thế nhỏ? Nhưng sắc mặt của Liên Thăng huynh rất tệ, hơn nữa, còn giống như nôn ra nội tạng à. Chu Hằng ra vẻ quan tâm.

Liên Thăng da mặt co rút. Tiểu tử này đúng là xuống tay tàn nhẫn a, lại còn đánh nát nội tạng mình, không bị hắn nhắc nhở nếu không mình cũng không để ý tới.

Thân là người bị hại, tuy rằng Chu Hằng đả thương người lại phá hoại nhiều, nhưng mà hắn chẳng những không bị chỉ trích. Ngược lại còn được tất cả quan tâm, bốn mỹ nữ kia cũng nhân cơ hội đi vào viện lạc Chu Hằng, muốn dùng thân thể ôn nhu bổ khuyết đau xót trong lòng Chu Hằng.

Ban đêm, Chu Hằng trong lòng ý niệm vừa động, bốn mỹ nữ kia lập tức hôn mê, hắn bay người ra.

Phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ. Hắn rất nhanh ra khỏi thành đi tới Tam Kiếm Sơn.

- Đi về phía trước, đại khái khoảng hai mươi dặm là có một đầm nước, trong nước có một cái địa đạo dẫn tới một địa huyệt! Hắn vừa mới đến bước, lập tức liền thu được thần thức truyền âm của Hoặc Thiên.

Thiên nữ tuyệt thế này có thủ đoạn vô thượng, loại truyền âm này Chu Hằng tuyệt đối không làm được. Thậm chí hắn ngay cả Hoặc Thiên ở đâu cũng không biết.

Hắn lập tức đi theo chỉ dẫn của Hoặc Thiên.

Hỏa Thần Lô nói qua, Hóa Cốt Thảo sinh trưởng ở nơi âm u cô quạnh, như vậy địa huyệt hẳn là nơi thích hợp cho Hóa Cốt Thảo sinh trưởng. Mấy ngày trước hắn cũng không tìm được Hóa Cốt Thảo, phỏng chừng đã sinh trưởng ở trong địa huyệt mà Hoặc Thiên nói.

Vừa lúc, nhất cử lưỡng tiện!

Sau khi đi hai mươi dặm, phía trước quả nhiên xuất hiện một cái đầm nước. Chu Hằng không chút nghĩ ngợi lập tức nhảy vào, phù phù một tiếng, hắn cấp tốc lặn xuống, sau khi lặn xuống ít nhất nghìn trượng, rốt cục tới đáy đầm.

Phía tây quả nhiên có một hầm ngầm, cửa động có pháp trận phong tỏa, ngăn cản nước tràn vào, Chu Hằng phất tay một cái, pháp trận này lại có tác dụng với nước, tay hắn có thể đưa qua.

Thân hình nhoáng lên một cái. Vọt vào trong thông đạo, nơi này rất khô ráo, cũng không có một giọt nước.

Một đường đi, hắn để ý không có Hóa Cốt Thảo.

Người phát hiện Hóa Cốt Thảo kia chắc chắn sẽ không đến nơi này, hắn đại khái phát hiện ra lối địa huyệt này. Sau đó ngẫu nhiên gặp được Hóa Cốt Thảo. Tuy nhiên, nếu nơi này có một gốc Hóa Cốt Thảo, vậy rất có thể có gốc thứ hai, thứ ba.

Thông đạo đi lâu lâu lại phân nhánh ra khắp nơi, ai lần đầu tiên tiến vào khẳng định sẽ choáng váng đầu óc, không biết rõ là đường nào. Tuy nhiên Chu Hằng có Hoặc Thiên chỉ dẫn, hắn tới không chút cản trở nào.

Sau khi đi một đoạn, trong thông đạo có thị vệ gác, khí thế của hắn chấn động, thị vệ trên đường đều bị chấn cho nổ tim mà chết.

Những người này chết đều chưa hết tội, hắn không hề thương hại.

Cùng nhau đi tới, không lưu lại một người sống, gần mười phút sau, Chu Hằng dừng ở trước của một nhà đá, một quyền đánh ra, cấm chế cửa đá nát vụn.

- Chu Hằng! Ứng Mộng Phạm nhào ra, nép vào lòng Chu Hằng.

Ở trong phòng còn có Hoặc Thiên đang ngồi trên giường, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, dường như không thèm để ý Chu Hằng đến, để Chu Hằng có chút tiếc nuối, nếu Hoặc Thiên cũng giống như Ứng Mộng Phạm nhào vào ngực hắn thì tốt biết bao.

Trừ Hoặc Thiên ra, còn có con lừa đen, tên này ở trong Tiên Cư rất buồn chán rồi.

- Đi thôi, chúng ta phá hủy nơi này, cho Liên gia một chuyện kinh hỉ! Chu Hằng ngoắc nói.

Ba người một lừa đi tới, bọn họ không chỉ phá huỷ bí sào này, cữu nữ nhân bị vây khốn ở đây ra, còn phải tìm Hóa Cốt Thảo, để trung hòa dược lực Chân Long Chi Huyết, nếu không Chu Hằng chỉ có núi bảo để chưng.

Ông! Ông! Ông! Chu Hằng một đường đi qua, thủ vệ nơi này đều không địch nổi hắn, Tử Diễm Thiên Long cuốn ra, tất cả đều xong đời.

Bọn họ một đường đi qua, cũng thả ra rất nhiều nữ nhân bị giam giữ, đều là Huyền Âm thể, rất nhanh số người lên tới trăm, hơn nữa còn đang tiếp tục gia tăng, với diện tích huyệt địa này, rất có khả năng chỗ này giam hơn vạn Huyền Âm thể!

Con số này quả thực ghê người!

- Chu, Chu Hằng, là ngươi! Ngay lúc Chu Hằng nổi giận, một gã nam nhân xuất hiện, khí tức Nhật Diệu Đế cuồn cuộn tràn ra.

Hắn là một vị trưởng lão của Liên gia, ngày hôm qua cũng tham gia dạ yến, tự nhiên nhận ra được Chu Hằng, hơn nữa Ứng Mộng Phạm cũng do tự hắn bắt lại. Nhưng hắn vạn lần không ngờ, Chu Hằng lại xuất hiện ở đây. - - - - - oOo- - - - -
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status