Kiếm nghịch thương khung

Chương 1192: Hoàng giả khiếp sợ (2)


Về phần Vân Truy Nguyệt thì bị thảm hại hơn, hắn lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa không bằng Xích Truy Phong, vì vậy tốc độ chậm hơn nửa nhịp, cả phần vai của cánh tay phải, bị một kiếm của Yến Cô Thành chém đứt, máu tươi chảy như mưa! 

Một kiếm làm trọng thương hai vị hoàng giả đại thành, tuy cũng có mượn lực của lôi kiếp, nhưng thực lực của Yến Cô Thành đích xác là không giống với người bình thường, so với hoàng giả đại thành đỉnh phong thì cường đại hơn rất là nhiều.

Xích Truy Phong bất chấp lồng ngực đang đau nhức kịch liệt, máu tươi chảy ròng ròng, kéo Vân Truy Nguyệt bị gãy một cánh tay đang kêu thảm thiết đến thê lương, giống như một trận gió, đuổi theo hướng đi của ba người Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đinh.

Dưới tình thế như thế này, Tịch Dương Lâu đã hoàn toàn chiếm cứ thắng thế, bọn họ tới rất mãnh liệt, nhưng hiện giờ lại bị tổn thất rất nặng, mười hai hoàng giả đại thành thì bị chém một người, trọng thương chín người, chỉ còn lại có ba người Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình hoàn toàn không bị hao tổn gì.

Xích Truy Phong lôi kéo Vân Truy Nguyệt vừa mới đuổi theo được ba người Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, thì lại nghe được hai tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Đám hoàng giả nhìn về phía phát ra tiếng kêu, thì trong lòng lập tức hung hăng co lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi không thôi, mà thần sắc của Hoàng Hư Thánh cũng Thương Phá Đình không phải nói là căm phẫn, mà trong đôi mắt gần như muốn phun ra lửa.

Thân thể hai vị Lý Đạo Quang cùng Kim Hoành Chính hoàng giả phổ thông bị trọng thương đến trí mạng, thân thể này mà muốn đào thoát là hoàn toàn không có khả năng, vì vậy lựa chọn xuất khiếu linh hồn, võ hồn của hai người mới từ trong mi tâm đi ra ngoài.

Dù sao thì sau này chỉ cần chiếm đoạt một thân thể là xong, lại từ thân thể đó một lần nữa tu luyện, vì vậy cũng không cần ở đây.

Nhưng mà, hai người còn đang tính toán, ngay khi võ hồn của bọn họ vừa một thoát ra khỏi mi tâm thì trong lúc đó sau lưng của Huyền Thiên xuất hiện một cái dòng nước xoáy đen kịt.

Một cổ lực hấp thu cực lớn sinh ra từ trong dòng nước xoáy kia, nhưng mà dường như chỉ có hiệu quả hấp thu võ hồn của hai người, trong nháy mắt, võ hồn của hai người đã bị dòng nước xoáy đó mạnh mẽ hút vào, sau đó cùng với dòng nước xoáy đó biến mất trong vô hình.

Tất cả hoàng giả đều khiếp sợ đến ngây cả người, đây chính là võ hồn tứ giai, lĩnh ngộ Áo Nghĩa tứ giai lại không có chút năng lực phản kháng nào, thì đã bị dòng nước xoáy đen kịt kia cắn nuốt sao?

Không nói hoàng giả bên kia khiếp sợ, mà ngay cả thần sắc của hoàng giả Tịch Dương Lâu cũng khẽ giật mình, Thần Cơ tiên sinh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cho dù là đám hoàng giả cách đây mấy trăm dặm đang xem cuộc chiến, cả đám cũng đều trợn mắt há mồm.

Hiện tại hoàng giả Tịch Dương Thành đến đây cũng không phải là số ít, nhưng mà người nào có thể thôn phệ võ hồn? Thực sự là không có một người nào, không có một hoàng giả nào từng nghe qua tài năng này.

Ý niệm của võ giả ngưng tụ lại thành võ hồn, lĩnh ngộ Áo Nghĩa, có năng lượng vo cùng lớn, hoàng giả lĩnh ngộ Áo Nghĩa, ít nhất cũng là tứ giai, năng lượng lại càng hùng hậu hơn, nếu có võ giả tử vong, võ hồn sẽ biến thành năng lượng tinh thần, tiêu tán ở trong hư không, trả lại cho thiên địa.

Cho nên, Huyền Thiên chém chết vương giả, hoặc là hoảng giả, Kiếm Si trong lúc vô hình, có thể hấp thu võ hồn đang tiêu tán ở phụ cận biến thành năng lượng tinh thuần, khôi phục tổn thương.

Nhưng mà, võ hồn bất diệt, năng lượng liền ngưng tụ thành một đoàn, không có khả năng tiêu tán, hai võ hồn của hoàng giả, năng lượng cực kỳ hùng hậu. Kiếm Si hiển nhiên cũng không nỡ, lúc này mới thi triển thần thông, đem hai cái võ hồn này đều hấp thu hết, thôn phệ sạch sẽ.

Rất nhanh, liền có một tia khí lưu màu nhũ bạch, từ sau lưng truyền vào cơ thể của Huyền Thiên, đây là năng lượng tinh thần phản hồi lại của Kiếm Si, Huyền Thiên rất nhanh liền hấp thu, cảm giác cương nguyên ở trong cơ thể hùng hậu không ít, linh khu chắc chắn rất nhiều, đang có hướng muốn tiến lên nhất giai đỉnh phong.

Tu vi của Huyền Thiên càng ngày càng cao, năng lượng phản hồi của Kiếm Si dần dần thay đổi, hắn vốn là cường giả cấp thần, bị hao tổn đến trình độ này, tổn thương cũng rất lớn, vì vậy cần một một năng lượng cực lớn để bổ sung lại, mới có thể khôi phục lại được, hơn nữa hắn bình thường vận dụng thần niệm thì càng cần năng lượng để chống đỡ.

Huyền Thiên thành vương, đã bước lên cửa thứ nhất để thành thần, theo như lời nói của Kiếm Si, con đường đó từ nay về sau, chủ yếu dựa vào sự cố gắng tu luyện của Huyền Thiên, so với người khác tu luyện rất nhanh, phải trả giá rất nhiều lần, muốn đi đường tắt, phải tìm ra Cửu tôn thánh đỉnh...

Ba vị hoàng giả Đằng Định Khôn, Lý Đạo Quang, Kinh Hoành Chính, lần lượt tử vong!

Sáu vị đại hoàng giả Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Kỷ Vô Chu, Trâu Thính Vũ, Đồng Kỵ Thu, Uông Thủy Nhai, tất cả đều bị thương, hơn nữa còn bị thương không nhẹ, vô cùng nghiêm trọng.

Mười hai vị đại hoàng giả, ba người chết sáu người bị thương, còn sót lại ba người hoàn hảo là Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, nhưng mà cùng đối phương biểu hiện ra thực lực để so sánh, thì thực lực của bọn hắn không đủ cường đại bằng một nửa đối phương.

Cho tới giờ khắc này! Trong lòng đám hoàng giả mới có hối hận!

Đầu tiên là chôn vùi rất nhiều hậu bối tinh anh, hiện tại lại góp thêm ba vị hoàng giả vào đó nữa!

Phải trả một cái giá lớn như vậy, chỉ vì muốn diệt trừ một hậu bối biến thái yêu nghiệt là Huyền Thiên này, vốn chỉ là hậu bối tranh đấu, cuối cùng diễn biến lại thành một thế cục diện như thế này!

Mấu chốt chính là, bọn họ bỏ ra một cái giá khổng lồ như vậy, vậy mà mục tiêu lại không có hoàn toàn một chút nào, Huyền Thiên vẫn vui vẻ như trước, không nói đến tử vong mà ngay cả nửa điểm đả thương cũng đều phản trở lại trên bọn họ hết.

Đám hoàng giả ở đây, nếu nói là ai hối hận nhất, không phải là hai cái lão bất tử Xích Truy Phong cùng Vân Truy Nguyệt, thì không còn ai có thể hối hận hơn.

Tâm tính hai người tham lam, nghe nói Tịch Dương Lâu có hoàng linh thảo, hơn nữa Tịch Dương Lâu chỉ là thế lực hoàng phẩm mới trổi dậy, không có nhiều lo lắng nên liền đáp ứng lời mời của bảy đại thế lực.

Nguyên lai tưởng rằng có thể diệt trừ được Tịch Dương Lâu dễ dàng, sẽ có được thu hoạch thật lớn, nhưng mà hai lão bất tử này tuyệt đối không ngờ rằng, cuối cùng lại có kết quả như vậy, bọn họ lại thua trong tay một người mới thành vương là vương giả tiểu thành !

Chín đại hoàng giả Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, Kỷ Vô Chu, Trâu Thính Vũ, Đồng Kỵ Thu, Uông Thủy Nhai rất nhanh liền tụ lại một chỗ!

Tuy rằng trong lòng của Phong Nguyệt Nhị Tẩu đều hối hận, tuy rằng vì lòng tham nghe lời nhóm Đồng Mặc Ngôn được mời đến đây….cũng đang đem mười tám đời tổ tông của bảy đại thế lực hòang giả mắng mấy lần, nhưng mà giờ phút này lại không thể không cùng một phe với bọn họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status