Kiếm nghịch thương khung

Chương 1259: Tiểu Hổ cao ngạo (2)


- Hổ - -!

Tiểu Hổ đáp lại một tiếng nhưng vẫn ngồi trên đầu vai Huyền Thiên không nhúc nhích, cũng không có ý tứ phải đi.

Cô gái mặc xiêm y tiến vào, trước ngực có ấn một đóa bông tuyết, đại biểu cho nàng là đệ tử của Phiêu Tuyết các, luận về tướng mạo thì cũng không hề thua kém Lâm Lạc Phù bao nhiêu.

Nhưng mà đệ tử của Phiêu Tuyết các này trong mắt chỉ có Tiểu Hổ, tựa hồ như xem Huyền Thiên cùng Lâm Lạc Phù là không khí, vẫy vẫy tay về hướng Tiểu Hổ, nói:

- Tới đây - -! Tiểu Hổ - -!

- Hổ - -!

Tiểu Hổ lắc đầu!

- Y - -?

Đệ tử Phiêu Tuyết các có chút nhíu mày, từ trước đến nay Tiểu Hổ ở Phiêu Tuyết các vô cùng cao ngạo, ngoại trừ rải rác mấy người ra thì đều xa cách với mấy người khác, làm sao có thể thân cận với nam tử mặt sẹo này chứ?

Trên trán Huyền Thiên có một vét sẹo, từ vị trí trung tâm của trán lan đến khóe mắt mắt phải, như là một con giun bò tới trên mặt phá hủy tướng mạo anh tuấn của hắn, tăng thêm càng nhiều lãnh khốc, vô cùng bất đồng với hình tượng trước kia.

Hiện tại Huyền Thiên trở lại Thần Châu thì chỉ sợ rằng ngoại trừ một ít người quen ra thì người bình thường rất khó mà nhận ra hắn.

Khuôn mặt của Huyền Thiên đã từng rất là có lực sát thương đối với nữ nhân. Hiện tại chỉ sợ là có lực hù dọa nhiều hơn.

Đệ tử Phiêu Tuyết các nhìn vào Huyền Thiên nói:

- Ngươi là ai? Tiểu Hổ chính là linh thú của thần nữ để lại Phiêu Tuyết các, trước khi thần nữ trở về thì nó thuộc về Phiêu Tuyết các!

Ngữ khí có chút trách cứ!

Lâm Lạc Phù nói:

- Vị sư tỷ này, hắn là Thiên Thần. chúng ta là Lâm gia ở quân Thanh Giang!

- Thiên Thần sao?

Gần nhất cái tên Thiên Thần là cái tên gây chấn động cả Thiên Châu đại địa, nàng tự nhiên là đã nghe nói qua.

Nhưng mà cái đó cũng chỉ làm cho đệ tử Phiêu Tuyết các nhìn Huyền Thiên nhiều thêm một cái mà thôi, nói:

- Không cần biết nhà ngươi là ai, Tiểu Hổ là thuộc về Phiêu Tuyết các!

Huyền Thiên nhún vai nói:

- Ta cũng chưa từng nói Tiểu Hổ không phải nha!

- Vây sao ngươi lại không đưa cho ta chứ?

Đệ tử Phiêu Tuyết các giậm chân nói:

- Vừa nãy Tiểu Hổ bỏ chạy, Phạm sư tỷ phái chúng ta đi tìm nó, nàng vẫn chờ sau khi tìm được Tiểu Hổ sẽ đi đến đại điện liên minh nghe gia chủ chưởng giáo tứ đại thế lực bàn bạc đại sự!

Huyền Thiên vỗ vỗ đầu Tiểu Hổ nói:

- Tiểu Hổ, ngươi đi cùng nàng ta đi!

- Hổ hổ!

Tiểu Hổ lắc đầu, rất có ý tứ ở mãi trên đầu vai của Huyền Thiên.

Huyền Thiên nhún vai nói:

- Cô không nên trách ta, nếu cô có ý kiến gì thì nói cùng với Tiểu Hổ đi!

Ở trong lòng Huyền Thiên cũng hy vọng ở cùng bên cạnh hắn, trước kia hắn quen thuộc với Tiểu Hổ nên nếu ở cùng một chỗ nói không chừng có thể kích thích trí nhớ trước kia.

- Tiểu Hổ - -! Sao ngươi lại biết hắn chứ, sao lại ở cùng nam nhân mặt sẹo này chứ? Ngươi suy nghĩ đến các chủ một chút, ngẫm lại Phạm sư tỷ, ngẫm lại thần nữ, ngươi không phải là thích ở cùng một chỗ với các nàng nhất sao?

Đệ tử Phiêu Tuyết các nhìn vào Tiểu Hổ nói.

- Ai- -! Vị sư tỷ này, cô nói chuyện gì lạ vậy, Thiên Thần có tên, cô thật là không lễ phép gì cả!

Lâm Lạc Phù nghe được ba chữ "nam nhân sẹo" này liền không vui.

- Trên mặt hắn có sẹo chẳng lẽ không phải là nam nhân sẹo sao?

Đệ tử Phiêu Tuyết các bởi vì Huyền Thiên ở trên người Huyền Thiên nên cơn tức đối với Huyền Thiên rất lớn, nói:

- Tiểu Hổ! Tới đây!

Ngữn khí cứng ngắc đi rất nhiều.

- Hổ tê - -!

Tiểu Hổ mở miệng ra, lộ ra một tia biểu lộ hung ác.

Đệ tử Phiêu Tuyết các có ngữ khí bất thiện với Huyền Thiên nên hắn cùng vô cùng tức giận.

Huyền Thiên tự nhiên sẽ không chấp nhặt cùng với nữ nhân, nói:

- Cô nương, cô hẳn là nên tôn trọng ý kiến của Tiểu Hổ đi, khi nào nó nguyện ý trở về thì tự nhiên sẽ trở về!

- Cuối cùng thì ngươi đã tung ra yêu pháp gì với Tiểu Hổ?

Tuy rằng tướng mạo của đệ tử Phiêu Tuyết các rất đẹp nhưng tính tính lại vô cùng xấu, phẫn nộ quát.

Thanh âm của nàng lớn nên truyền đi khá xa, lập tức liền có mấy vị đệ tử Phiêu Tuyết các bay tới.

- Chuyện gì xảy ra vậy Giang Lâm sư tỷ…!

Vài đệ tử Phiêu Tuyết các bay tới đều hỏi.

Giang Lâm đem sự tình nói lại một lần nữa, nhưng mà còn thêm mắm thêm muối, nói là Huyền Thiên sử dụng yêu pháp mê hoặc Tiểu Hổ.

Nghe được những cái này thì mấy đệ tử Phiêu Tuyết các liền nổi lên lửa giận, trách cứ Huyền Thiên.

Bị mấy người phụ nhân dùng ngôn ngữ vây công thì tràng diện đúng là có chút kịch liệt.

Huyền Thiên muốn nhịn nữa nhưng trong lòng cũng có tức giận, trừng Giang Lâm một cái, nói:

- Tuy rằng ta không thích đánh nữ nhân nhưng mà nếu là nữ nhân không biết xấu hổ thì ta sẽ đánh!

- Ai - -! Ai muốn đánh nữ nhân vậy?

Trong lúc đó có một thanh âm lạnh như băng vang lên, một thần sắc lãnh diễm nhưng lại là một cô gái tuyệt sắc xinh đẹp như hoa, từ ngoài viện đi tới nói:

- Từ trên xuống dưới của Phiêu Tuyết các chúng ta đều là nữ nhân, ngươi nghĩ muốn đánh như thế nào?

Cùng vào với mỹ nữ tuyệt sắc lãnh diễm như băng này còn có một người mặc áo xanh, cách ăn mặc như thư sinh nhưng là một nam tử trẻ tuổi khí chất xuất trần, hai người nhìn qua đều khoảng hai mươi.

- Phạm sư tỷ! Là hắn - - - - tên sẹo nam nhân này!

Giang Lâm chỉ vào Huyền Thiên nói.

- Hổ tê - -!

Đột nhiên Tiểu Hổ phát ra một tiếng, thân ảnh như gió, lóe lên liền từ trên đầu vai Huyền Thiên biến mất không thấy gì, tiếp theo trong nháy mắt lại đi tới trên đầu vai Huyền Thiên.

Mà lúc này Giang Lâm lại thét lên một tiếng, cánh tay chỉ vào Huyền Thiên giống như là bị điện giật, máu tươi rơi xuống, mu bàn tay hiện ra vào đạo vết thương thật sâu, hiển nhiên là kiệt tác của Tiểu Hổ.

Lần biến hóa này hấp dẫn sự chú ý của mọi người, ánh mắt đầu tiên là rơi vào trên tay Giang Lâm, sau đó liền lập tức nhìn về phía Tiểu Hổ.

Chỉ thấy Tiểu Hổ ngồi trên đầu vai của Huyền Thiên liếm liếm móng vuốt, một bộ biểu lộ cao ngạo, không hề phật lòng đối với ánh mắt của mọi người.

- Hai người này là thiên tài yêu nghiệt cao cấp nhất của Thiên Châu, nữ là Phạm Băng Nhi của Phiêu Tuyết các, nam chính là Liên Tử Tuấn của Liên gia, cùng với Kiếm Nhân hạo của Kiếm gia cùng Vân Quan của Phi Vân tông xưng là tứ kiệt chính đạo!

Lâm Lạc Phù nhỏ giọng bên tai Huyền Thiên nói.

Bốn người Phạm Băng Nhi, Liên Tử Tuấn, Kiếm Nhân Hạo tự xưng là tứ kiệt chính đạo.

Trong đó Phạm Băng Nhi cùng Liên Tử Tuấn đều là 25 tuổi, là tu vi vương giả đại thành!

Kiếm Nhân Hạo cùng Vân Quan thì lại là tu vi vương giả đại thành đỉnh phong, tuổi lại lớn hơn so với Phạm Băng Nhi cùng Liên Tử Tuấn một ít, Kiếm Nhân hạo 26 tuổi, Vân Quan 28 tuổi!

Nếu như ở Trung Châu mà trước 30 tuổi có thể đột phá thành vương giả thì đều là thiên tài siêu nhất lưu, tứ kiệt chính đạo này đều là người thiên tài hơn cả thiên tài siêu nhất lưu ở Trung Châu, cước bộ đuổi theo Ngũ đại yêu nghiệt biến thái!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status