Kiếm nghịch thương khung

Chương 14: Ước hẹn ba tháng (1)


Phốc...

Âm thanh như vải vóc bị xé rách vang lên, kiếm khí của Ngưu Chí Cao bị Huyền Thiên chém thành hai nửa, lập tức biến mất trong hư không, mà kiếm khí của Huyền Thiên hơi ảm đạm một ít, vẫn lao thẳng về phía trước đâm vào người của Ngưu Chí Cao.

- Ah...

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, huyết hoa vẩy ra, thân thể Ngưu Chí Cao lui nhanh về phía sau, trên người quần áo bị nghiền nát, xuất hiện vết thương từ vai kéo xuống bụng dưới, vào thịt ba phần, mọi người khiếp sợ.

Ngưu Chí Cao trực tiếp nhảy xuống lôi đài, bản thân bị trọng thương, không có hai ba tháng đừng mong khôi phục.

- Ngươi... Ngươi làm sao có thể sử dụng kiếm khí?

Ngưu Chí Cao ở dưới đất giãy dụa chỉ vào Huyền Thiên trên lôi đài, nói xong một câu liền hôn mê.

- Làm sao có thể? Hoàng Thiên có tu vi võ đạo lục trọng có thể sử dụng kiếm khí?

- Người kia là ai? Tu vi võ đạo lục trọng có thể sử dụng kiếm khí, đánh bại đệ tử tinh anh?

- Tên là Hoàng Thiên, trước kia là đệ tử bình thường, gần đây quật khởi...

- Tên là Hoàng Thiên, hắn thật là lợi hại...

- Hoàng Thiên sư huynh võ đạo lục trọng cảnh, có thể sử dụng kiếm khí, đả bại đệ tử tinh anh võ đạo thất trọng, thực lực vô cùng khủng khiếp.

Nghèo văn giàu võ, nếu muốn tu luyện võ đạo nhanh chóng, không chỉ cần thiên phú thượng đẳng, còn cần linh đan diệu dược, hai bút cùng vẽ mới được.

Đan dược, bí kíp, vũ khí, ba thứ này vĩnh viễn không thể thiếu với võ giả.

Thần Châu đại địa, mỗi người tu võ, đan dược tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, cho nên tạo thành đan dược khan hiếm, cung không đủ cầu, giá cả khá cao.

Trước võ đạo thất trọng, võ giả tu luyện chú trọng luyện thể, chỉ cần phục dụng một loại đan dược là Thối Thể Đan.

Thối Thể Đan phân biệt là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm ba loại, hạ phẩm rèn luyện da thịt, trung phẩm rèn luyện gân cốt, thượng phẩm rèn luyện nội tạng, phân biệt đối ứng với võ đạo một hai, ba bốn, năm sáu trọng.

Một khỏa hạ phẩm Thối Thể Đan giá trị ba trăm lượng bạc, một khỏa trung phẩm Thối Thể Đan giá trị sáu trăm lượng bạc, một khỏa thượng phẩm Thối Thể Đan giá trị chín trăm lượng bạc.

Phục dụng đan dược tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn gấp bội, một vị đệ tử tư chất bình thường, phục dụng đan dược tu luyện tốc độ tuyệt đối không chậm hơn đệ tử thiên tài, có thể thấy được tầm quan trọng của đan dược.

Một khỏa Thối Thể Đan ước chừng đủ cho võ giả tu luyện ba ngày, số lượng đệ tử Thiên Kiếm Tông vô cùng đông đảo, mỗi người mỗi tháng chỉ được ba khỏa đan dược, chỉ đủ tu luyện chín ngày mà thôi.

Thời gian còn lại muốn phục dụng đan dược tu luyện nhất định phải dùng tiền mua từ tông môn, nếu như hoàn toàn miễn phí cấp cho thì với tông môn mà nói là tiêu hao khổng lồ, tông môn phát triển cần thời gian trăm năm, ngàn năm, căn bản tiêu hao không nổi.

Gia tộc của Lâm Đông là tiểu gia tộc không có phẩm, tu vi của hắn miễn cưỡng đạt tới tam trọng, cũng không được coi trọng, nhưng mỗi tháng cũng được cấp hai ngàn lượng bạc.

Hai ngàn lượng bạc mua trung phẩm Thối Thể Đan chỉ có thể đủ mua ba khỏa, đủ cho Lâm Đông tu luyện chín ngày, hơn nữa tông môn miễn phí phát ba khỏa, một tháng Lâm Đông phục dụng trong tu luyện cũng chỉ có mười tám thiên, cho nên một trăm lượng bạc với hắn mà nói là vô cùng quý giá.

Một vạn lượng bạc a, tương đương gấp năm lần số bạc gia tộc mỗi tháng cung cấp cho, đầy đủ mua mười sáu khỏa trung phẩm Thối Thể Đan, tăng thêm đan dược miễn phí của tông môn, đầy đủ Lâm Đông liên tục phục dụng đan dược tu luyện hai tháng.

- Mã Hoàng sư huynh, một vạn lượng bạc, hắc hắc...

Lâm Đông chà xát chà xát tay, hai mắt híp thành một đường.

Mã Hoàng có tu vi võ đạo lục trọng cảnh, tiến vào tông môn đã hơn năm năm, tư chất bình thường, nhưng gia tộc của hắn lai lịch không nhỏ, là gia tộc bát phẩm, mỗi tháng cung cấp hắn tu luyện là một vạn lượng bạc, nhưng mà trừ tiền mua sắm đan dược mỗi tháng cũng không thừa bao nhiêu.

Đệ tử ngoại môn sau khi tiến vào võ đạo thất trọng mới có tư cách tiếp nhận nhiệm vụ tông môn, ra ngoài lịch lãm rèn luyện, kiếm lấy tiền tài cùng công lao môn phái, trước thất trọng cảnh chỉ có một cách kiếm tiền là chỉ điểm đệ tử gia tộc giàu có mới tu luyện.

Mà đệ tử ngũ lục trọng mới có cơ hội này, dù sao tu vị quá thấp so với đệ tử ngoại môn không cao hơn bao nhiêu, đệ tử mới không muốn hao tiền lên bọn họ, tùy tiện mời người chỉ đạo a.

Tuy hắn thông qua chỉ điệm đệ tử mới nhập môn tu luyện cũng có thể lợi nhuận một chút bạc, nhưng mà thua một vạn lượng bạc cũng khiến hắn bồi vốn gốc, cơ hồ là đứt đoạn đan dược tu luyện nửa tháng.

Trong nội tâm Mã Hoàng đau đớn, gãi gãi đầu, nói:

- Vị sư đệ này, tỉ lệ đặt cược này có chút cao đúng không?

- Như thế nào? Mã Hoàng sư huynh, vừa rồi là huynh nói một bồi trăm, các vị sư huynh bên cạnh đều chính tai nghe thấy đấy, huynh không phải muốn chơi xấu đấy chứ?

Lâm Đông đề cao âm thanh lên vài phần, hỏi ngược lại.

Mấy đệ tử ngũ lục trọng bên cạnh có chút hả hê nói:

- Mã Hoàng sư đệ ( sư huynh ), vừa rồi chúng ta đều nghe thấy, ngươi muốn quỵt bạc của đệ tử tam trọng, không sợ mất mặt sao?

Trên đầu Mã Hoàng đầy hắc tuyến, nhưng mà muốn hắn cấp một vạn lượng bạc cho đệ tử tam trọng, hắn cam lòng sao?

Mã Hoàng nói:

- Nói bậy, ta làm sao quỵt bạc của sư đệ được chứ? Vị sư đệ này, ngươi có một trăm lượng bạc a? Như vậy ta đem một trăm lượng đưa thêm cho ngươi, hai trăm lượng nhé?

Đệ tử bên cạnh quăng ánh mắt khinh bỉ, Mã Hoàng nhanh chóng đổi giọng thành hai trăm lượng, nhưng mà ánh mắt khinh bỉ càng mạnh hơn.

Nhưng mà so sánh với một vạn lượng bạc, khinh bỉ thì khinh bỉ a, Mã Hoàng thầm nghĩ dù sao đối phương chỉ là tiểu đệ tử võ đạo tam trọng, hắn có thể tìm mình gây phiền toái sao?

- Lâm Đông sư đệ, tại sao ngươi ở chỗ này, Hoàng Thạch đâu?

Đột nhiên một thanh âm từ sau lưng Mã Hoàng vang lên, Mã Hoàng quay người lại, chính là Huyền Thiên.

Vừa rồi Huyền Thiên một kiếm trảm ra kiếm khí, đem Ngưu Chí Cao đánh bay ra khỏi võ đài, vẫn còn hiện ra trong đầu của Mã Hoàng đấy.

- Chẳng lẽ vị tiểu sư đệ này rất quen Hoàng Thiên sao?

Trong nội tâm Mã Hoàng sinh ra cảm giác không ổn.

Thiên Kiếm Tông, sư huynh sư đệ cũng không phải là luận niên kỷ hoặc là số năm nhập môn, mà là xem tu vị cao thấp.

Lâm Đồng so với Mã Hoàng nhập môn muộn hơn, niên kỷ cũng tuổi cũng nhỏ hơn hai tuổi, nhưng mà tu vi thấp hơn Mã Hoàng, cho nên gọi là Mã Hoàng sư huynh.

- Hoàng Thiên sư huynh... Đệ nghe nói đệ tử tinh anh quyết đấu, nên chạy tới nhìn xem, Hoàng Thạch sư huynh bị thương không tiện, cũng không tới đây được, nhưng mà vị Mã Hoàng sư huynh này, hắn...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status