Kiếm nghịch thương khung

Chương 283: Lôi Đình sơn mạch (2)


- Đương nhiên có thể!

Sắc mặt trung niên võ giả khẽ biến thành vui vẻ, bảo khí Huyền cấp là bảo bối cung không đủ cầu, vừa xuất hiện, liền lập tức sẽ bị người lấy giá cao mua đi.

Một viên thánh dược chữa thương, có thể đủ cứu mạng. Thế nhưng, một thanh Huyền cấp bảo khí không chỉ có thể bảo mệnh, còn có thể đủ để khiến địch nhân mất mạng, có thể đề thăng thật to thực lực của võ giả.

- Giá cả thế nào?

Huyền Thiên hỏi.

Trung niên võ giả nói:

- Định giá, Huyền giai hạ phẩm bảo khí, 500 vạn lượng một kiện; Huyền giai trung phẩm bảo khí, 2000 vạn lượng một kiện, Huyền giai thượng phẩm bảo khí, 5000 vạn lượng một kiện. Công tử, ngươi có thể lựa chọn lấy công khai giá bán cho bản phòng đấu giá, cũng có thể giao cho bản phòng đấu giá bán đấu giá giúp. Giá cả cụ thể lấy tình huống bán đấu giá mà định, bản phòng đấu giá sẽ thu năm phần trăm lợi nhuận!

- Công khai giá bán!

Huyền Thiên nói rằng, đem bao phục mở ra, nói:

- Ba kiện bảo khí Huyền cấp trung phẩm, bốn kiện bảo khí Huyền cấp hạ phẩm, tổng cộng 8000 vạn lượng.

Ba kiện Huyền cấp trung phẩm bảo khí, phân biệt là trường đao của Hứa Hồng Phi, Vạn Xuyên Kiếm của Đặng Vạn Xuyên, cùng với một thanh Huyền cấp trung phẩm bảo kiếm nhặt được tại sơn động của Chu Vô Ảnh. Đặng gia gia chủ cầm thanh Huyền cấp trung phẩm bảo kiếm này phẩm chất tốt nhất, Huyền Thiên lưu lại.

Bốn kiện bảo khí Huyền cấp hạ phẩm, thì đều là nhặt được ở trong sơn động của Chu Vô Ảnh.

Ngoại trừ những thứ đó ra, trong ngực Huyền Thiên lại móc ra một tờ kim phiếu, mỗi tấm một nghìn lượng, xuất ra mười lăm tấm, vừa lúc là giá trị 150 vạn lượng bạc.

Trung niên võ giả kia đem bảo khí Huyền cấp đều kiểm tra một lần, xác nhận không có sai lầm, tiếp nhận kim phiếu trong tay Huyền Thiên, nói:

- Hợp tác vui vẻ!

Nói xong, trung niên võ giả này dừng lại một chút, mới nói:

- Công tử, ngươi ra ngoài phải cẩn thận một chút, có người hỏi thăm thân phận của ngươi, có khả năng sẽ gây bất lợi đối với ngươi.

- A..........!

Huyền Thiên tinh thần ngẩn ra, nói:

- Người nào?

Trung niên võ giả nói:

- Người của Tiêu Dao Kiếm Tông, bọn họ bối cảnh cực lớn. Tuy rằng bản phòng đấu giá quy định, không được tiết lộ tin tức của người bán đấu giá, nhưng nhiều chuyện ở trên người, nói không chừng liền sẽ có người khiếp sợ uy thế hoặc là cầu tư lợi, bại lộ tin tức. Ta cũng chỉ có thể nhắc nhở ngươi một chút, ở trong Tiềm Uyên thành, không ai dám động thủ, nhưng ra khỏi Tiềm Uyên thành, tất cả đều không dễ nói chuyện nữa!

Huyền Thiên ôm quyền nói:

- Đa tạ đã nhắc nhở!

Trung niên võ giả rời khỏi, Huyền Thiên đem linh thảo trong bao phục đều thu vào trong không gian giới chỉ, đem một ít tạp vật ném vào trong bao phục, xách ở trên lưng. Trước tiên rời khỏi đấu giá hội tràng, lấy Hắc Lân Mã, liền ra khỏi thành, hướng phía đông bắc, lao đi như gió.

Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng kế!

Huyền Thiên còn muốn đi đến Lôi Đình sơn mạch, nếu là bị người ngăn cản ở trong Tiềm Uyên thành, vậy thì ra không hay rồi.

Tiêu Dao Kiếm Tông, Huyền Thiên nghe qua đại danh của môn phái này. Là một tứ phẩm tông môn, chưởng khống giả Tiêu Dao vương triều, một nhà độc đại, mấy trăm năm qua, Tiêu Dao vương triều vẫn đều là lấy Tiêu Dao Kiếm Tông vi tôn.

Cùng Thần Đao vương triều tứ đại tông môn dẫn đầu, thay phiên chấp chưởng, danh tự cũng ở trong Thần Đao vương triều, Thiên kiếm vương triều, Lăng Vân vương triều, Bá Quyền vương triều thay đổi, hoàn toàn không giống nhau.

Đối với nhị phẩm thế gia như Huyền gia mà nói, Tiêu Dao Kiếm Tông chỉ là con kiến hôi, một vị siêu cấp cường giả Thiên Giai cảnh đủ để cho tứ phẩm tông môn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Nhưng đối với Hoàng gia hiện tại, Thiên Kiếm Tông mà nói, Tiêu Dao Kiếm Tông là quái vật lớn, tránh được nên tránh, bớt chêu trọc là tốt nhất.

Huyền Thiên chân trước mới ra khỏi thành, bất quá hơn ngàn thước, liền có ba con tuấn mã, cùng đi ra, đều là thượng phẩm Hắc Lân Mã.

Ba người trên ngựa, chính là niên thiếu ngọc quan trong phòng khách quý số 1 - Tiêu Dao thiếu chủ, cùng với huynh đệ cao gầy ục ịch - Nhâm Hoành Hành, Nhâm Phách Đạo.

Ba người Tiêu Dao thiếu chủ đã nghe được, người trong phòng quý khách số 7 niên kỷ không lớn, sắc mặt khô vàng, căn bản không có lai lịch gì, liền trực tiếp từ trong Tiềm Uyên thành nghênh ngang đuổi theo ra.

Huyền Thiên vẫn luôn chú ý tình huống hậu phương, ba người vừa ra khỏi thành, Huyền Thiên đã liền phát hiện được. Mặc dù cách hơn nghìn thước, nhưng vẫn như trước có thể từ khí tức ba người ngoại phóng nhìn ra được tu vi của từng người. Cùng hắn niên kỷ gần nhất, thiếu niên quan ngọc ở giữa, có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, hai vị trung niên nhân bên cạnh đều là Tiên Thiên cảnh cửu trọng.

Huyền Thiên chuyển phương hướng, thẳng hướng bắc đi đến. Ba người lập tức cũng chuyển biến phương hướng đuổi theo.

Huyền Thiên sắc mặt lạnh lùng, ba người quả nhiên là hướng về phía hắn mà đến.

Huyền Thiên đối với thủ đoạn chạy trối chết của bản thân vẫn là rất có tự tin. Chỉ cần không phải cường giả Địa giai có thể phi hành đi theo, Huyền Thiên liền không hề sợ hãi.

Hắc Lân Mã hăng hái cuồn cuộn, một trước ba sau, tạo lên bụi lớn mù mịt.

Dần dần, cách Tiềm Uyên thành càng ngày càng xa, hoàn cảnh bốn phía càng lúc càng hoang vắng.

Huyền Thiên cưỡi Hắc Lân Mã cũng là thượng phẩm, sức của đôi bàn chân một chút cũng không kém Tiêu Dao thiếu chủ, hai người Nhâm Hoành Hành, Nhâm Phách Đạo chậm hơn. Chạy mấy trăm dặm khoảng cách giữa hai bên, không có kéo gần, cũng không có kéo xa vẫn là cự ly hơn một nghìn thước.

Vành đai rộng lớn của Tiềm Uyên thành, sớm đã thành biến mất không thấy, hậu phương chỉ còn lại có sơn ảnh trùng trùng.

Mắt thấy đuổi hơn một tiếng đồng hồ, cũng không có kéo được gần khoảng cách. Nhâm Phách Đạo ục ịch nhất thời nhảy lên một cái, từ trên lưng ngựa nhảy dựng lên, nói:

- Thiếu chủ, xem Nhâm Phách Đạo ta đem tiểu tử này bắt giữ!

Tiêu Dao thiếu chủ cười hắc hắc, nói:

- Được, sự thành, ta ghi nhớ một công lao cho ngươi.

Nhâm Hoành Hành cao gầy nhìn về phía Nhâm Phách Đạo kích xạ phía trước mà đến, ánh mắt lộ vẻ tiếc nuối nghĩ: lão tử mới là ca ca, vì sao mỗi lần chuyện tốt đều là hắn đoạt trước? Chiếm được yêu thích của thiếu chủ, mà lão tử mỗi lần lại khiến thiếu chủ chán ghét?

Bất quá, vì bảo vệ Tiêu Dao thiếu chủ, Nhâm Hoành Hành lại không có vội vã tranh công, tiếp tục đi theo bên cạnh Tiêu Dao thiếu chủ.

Khinh công của Nhâm Phách Đạo cực kỳ nhanh chóng, một hô hấp, liền đã bắn nhanh về phía trước ba trăm thước, so với tốc độ của Hắc Lân Mã nhanh hơn mấy lần.

Liên tục vài bước liền đuổi theo cự ly một nghìn thước, cách Huyền Thiên chỉ có vài trăm thước.

Lúc này Huyền Thiên sắc mặt khô vàng, sử dụng Phong Huyền Bí Thuật để da dẻ trở nên thô ráp, lại trải qua dịch dung, hoàn toàn nhìn không ra tướng mạo vốn có.

Không phải tại Thần Đao vương triều, thân phận đệ tử Thiên Kiếm Tông không dùng được, Huyền Thiên tự nhiên sẽ không bại lộ ra thân phận. Tiến nhập Thần Vũ vương triều, không chỉ có dịch dung tướng mạo, ngay cả y phục cũng thay đổi, không có tiêu chí của Thiên Kiếm Tông nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status