Kiếm nghịch thương khung

Chương 335: Phong quang đầy mặt (3)


Long Tử Nghiên đối với Huyền Thiên nói chỉ là một thiếu nữ vị thành niên, cho nên tà niệm này Huyền Thiên liền sử dụng kiếm ý chém giết sạch sẽ, hắn không có hứng thú với ấu nữ.

Nhưng mà như Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh thì trong mắt Huyền Thiên đã thành thục rồi, sinh ra tình cảm với các nàng đó là chuyện bình thường, là ý niệm bình thường, Huyền Thiên tự nhiên sẽ không cưỡng chế chặt đứt tình cảm này.

Tuy nói ý chí Huyền Thiên kiên định, kiếm ý có thể chém giết tất cả ảnh hưởng mặt trái, nhưng có một số việc là tồn tại tất nhiên, phù hợp với đại đạo tự nhiên, cũng như chuyện nam nữ chính là âm dương tương hợp, là đương nhiên.

Huyền Thiên đại thù tại thân, không muốn đặt quá nhiều tâm tư vào tư tình nữ nhi, nhưng cũng không phải nói hoàn toàn áp chế, nếu thật muốn hoàn toàn áp chế dùng ý chí kiên định của Huyền Thiên chẳng khác gì rút đao tự cung, từ nay về sau triệt để biến thành thái giám, nhưng hắn chắc chắn không làm thế.

Hiển nhiên đã không thể bỏ được thì Huyền Thiên hiểu cái gì là thuận theo tự nhiên, cái gì là tồn tại tất nhiên, trừ phi là biến thái, nếu không nhất định sẽ có khuynh hướng giới tính tự nhiên, nam nhân phải động tâm với mỹ nhân.

Nam nhân không có hứng thú với nữ nhân chỉ có một loại kết quả, chính là hứng thú với nam nhân.

Dùng tình cảnh của Huyền Thiên trừ phi gặp được nữ tử mà mình vô cùng yêu thích, nếu không sẽ không chủ động ngắt hoa ghẹo cỏ, khi gặp được thì Huyền Thiên hết sức chủ động, trong nội tâm sẽ theo đuổi tới cùng, không bao giờ bỏ qua cơ hội.

Nếu có người chủ động phát sinh tình duyên với mình, Huyền Thiên cũng không phải là chính nhân quân tử gì đó, làm ra cái gì nghĩa chính ngôn từ kiên quyết phản đối.

Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh đều thấy Huyền Thiên nháy mắt đáp lại các nàng. Sắc mặt Lăng Tinh Nguyệt đỏ bừng, Bạch Linh thì cười như nở hoa, vui vẻ.

Lăng Dật Trần giơ tay lên lần nữa. Tràng diện an tĩnh lại, lớn tiếng nói:

- Đây là công là công lao chí cao vô thượng, từ nay về sau Hoàng Thiên tại Thiên Kiếm Tông có được quyền đặc thù, bất luận là vào cấm địa gì cũng được, bất luận là bí kíp gì cũng có quyền quan sát. Địa vị tương đương với thái thượng trưởng lão, không cần hành lễ với ai...

Cho dù là đệ tử đều chấn kinh, trong mắt quái dị nhìn qua Huyền Thiên, tràn ngập hâm mộ, địa vị đến cực hạn, là đánh vỡ quy củ, quy củ của Thiên Kiếm Tông bị Huyền Thiên đánh vỡ.

Mặc dù là trưởng lão cũng phải chấn động.

Lăng Dật Trần lại nói tiếp:

- Các ngươi không cần kỳ quái. Đây là một kỳ tích, nhưng mà là kỳ tích của bản thân Hoàng Thiên, tương lai của Thiên Kiếm Tông đều nằm trong tay của mỗi đệ tử, ta tin tưởng trong các ngươi còn có thêm nhiều kỳ tích nữa, mỗi một đệ tử đều là hy vọng tương lai của tông môn.

Chúng đệ tử nghe vậy tinh thần đại chấn, ai không muốn nổi bật giống như Huyền Thiên, phong quang đầy mặt chứ!

Sau khi Lăng Dật Trần nói thì Huyền Thiên cũng phát biểu một ít lời lẽ ủng hộ sĩ khí. Từ biểu hiện trên mặt của đệ tử, cũng có thể thấy được mỗi người đang lắng nghe chăm chú.

Đại bộ phận đệ tử đều có tư chất bình thường, mà Huyền Thiên bắt đầu là từ trong hàng đệ tử bình thường trổ hết tài năng, cho nên chuyện xảy ra trên người của Huyền Thiên cũng cảm động lây sang bọn họ, hơn nữa cũng vô cùng hâm mộ, kỳ vọng mình có ngày được như vậy.

Có thể dự đoán trong tương lai năm năm, mặc dù Thiên Kiếm Tông không có được tài nguyên khổng lồ của một thành trì, vẻn vẹn chỉ những đệ tử có tinh thần tiến lên thế này cũng đủ để khiến Thiên Kiếm Tông thoát thai hoán cốt, nâng cao một bước.

Thụ Huyền Thiên ảnh hưởng còn có một ít nhân vật cấp trưởng lão, niên kỷ đã vượt qua bốn mươi, bởi vì tu vị đã định, khó có tiến triển, đã không còn nhiệt tâm tu hành, nhưng mà hôm nay cũng vì kích tình mà nảy mầm phấn đấu.

Sau khi Huyền Thiên lên tiếng thì tông chủ Lăng Khiếu thiên lại phát biểu một phen, đem nhiệt tình của đệ tử củng cố, sau đó giải tán.

Rồi sau đó Lăng Dật Trần, Bạch Kiếm Tuyết, Lăng Khiếu Thiên, Vũ Chấn Khôn... Cùng một ít nhân vật trưởng lão tiến vào Thiên Kiếm đại điện, Huyền Thiên lập công lớn cho Thiên Kiếm Tông, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng ba người đều được gọi vào hàng ngũ thủ tọa trưởng lão.

Huyền Thiên kỳ quái phát hiện, không có Sở Chiến Phàm, lập tức lại nghĩ tới bọn người Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh nhưng không có Sở Phong, Huyền Thiên nghĩ thầm lúc ấy có quá nhiều, lực chú ý của hắn đặt lên Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh, Cố Tích Duyến mỹ nữ, có thể xem nhẹ sự tồn tại của hắn.

Tiến vào Thiên Kiếm đại điện, Lăng Dật Trần ngồi ở vị trí tông chủ, lại bảo Huyền Thiên cùng Đại trưởng lão Bạch Kiếm Tuyết ngồi ở hai bên, tiếp theo mới là tông chủ Lăng Khiếu Thiên cùng với tất cả thủ tọa trưởng lão, trong nháy mắt địa vị Huyền Thiên đã vượt qua tông chủ Thiên Kiếm Tông.

Nhưng cũng phải, tuy Lăng Khiếu Thiên là tông chủ, nhưng so với Huyền Thiên giúp Thiên Kiếm Tông trở thành tứ tông môn đệ nhất, khai sáng Thiên Kiếm vương triều còn xa mới bằng.

Về phần Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng ba người, bởi vì thân phận đệ tử nên không có chỗ ngồi, đứng ở bên cạnh thân nhân của mình,

Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lăng Dật Trần liền mở miệng hỏi:

- Sở Chiến Phàm đi đâu?

Sắc mặt của mọi người hơi giật mình, Bạch Kiếm Tuyết nói:

- Hôm nay trời còn chưa sáng, phụ tử Sở Chiến Phàm, Sở Phong vụng trộm ra khỏi tông môn, trong lòng biết bại lộ thân phận, thừa dịp Lăng Sư huynh không ở đây muốn thoát khỏi bổn tông, nhưng bị Mạc sư huynh tự mình bắt giam, hai người vừa đi Mạc sư huynh đã biết, nhưng khi Mạc sư huynh bắt được phụ tử Sở Chiến Phàm trong lúc đó có một hắc y nhân xuất hiện, tu vị cao tuyệt, ngay cả Mạc sư huynh cũng không phải đối thủ, hai người đối kích một trưởng, Mạc sư huynh đã bị thương, hắc y nhân kia cứu phụ tử Sở Chiến Phàm rời đi, vô cùng có khả năng hắc y nhân kia chính là yêu nhân của Luyện Huyết Tà Giáo.

Sở Chiến Phàm, Sở Phong chạy ra khỏi Thiên Kiếm Tông, làm cho Huyền Thiên cả kinh.

Thần sắc Lăng Dật Trần khẽ động, nói:

- Mặc sư đệ thương thế như thế nào?

Bạch Kiếm Tuyết nói:

- Chỉ bị vết thương nhẹ, nghe Mạc sư huynh nói, người đến ít nhất là nhân vật Địa giai cảnh tứ trọng, công lực thâm hậu, nhưng mà không muốn quá mức tranh chấp với Thiên Kiếm Tông nên khi cứu được phụ tử Sở Chiến Phàm, Sở Phong liền rời đi, không ra tay quá nặng, nếu không mặc dù là Mạc sư huynh cũng không cách nào toàn thân trở ra trong tay kẻ đó.

Lăng Dật Trần nói:

- Chuyện này cũng là do đại nhân vật của Ngạo Kiếm Sơn Trang ở đây, Luyện Huyết Tà Giáo không muốn làm sinh ra mâu thuẫn quá kịch liệt, nếu không cũng sẽ hạ sát thủ, việc này không nên báo cho mọi người biết, sau khi Mạc sư huynh khôi phục thương thế, ta sẽ đi tới Thần Đao môn, báo cáo cho đại nhân vật của Ngạo Kiếm Sơn Trang việc này, tranh thủ sớm ngày đem yêu nhân tà giáo trong Thiên Kiếm vương triều diệt trừ hoàn toàn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status