Kiếm nghịch thương khung

Chương 343: Thiên tài như mây (1)


Biết rõ con gái tại Cổ La tông trôi qua rất tốt, Vũ Chấn Khôn rất là vui vẻ, vẻ mặt tươi cười, tuyệt đối không vì con rể mà chán chường, có lẽ đây chính là chuyện tông môn thấp phẩm không làm gì được, cho nên Vũ Chấn Khôn dứt khoát ném qua một bên.

Lăng Dật Trần thì đứng bên cạnh Huyền Thiên, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh ba người giới thiệu lai lịch của những người kia:

- Tòa Hoàn Hình sơn mạch này có hai mươi tám ngọn núi, mỗi phương hướng có bảy ngọn núi, chỗ chúng ta đứng chính là Nam Thất Phong, dùng Cổ La tông làm chủ, mặt khác còn có vương triều trung hạ phẩm quan hệ tới Cổ La tông, ở những ngọn núi khác là võ giả tới xem náo nhiệt.

Tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung". Điều kiện là võ giả dưới Địa giai cảnh, điều kiện thứ hai là tuổi dưới hai mươi lăm, Cổ La tông tổng cộng có ba mươi đệ tử tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung", những hậu bối đệ tử này tùy ý tụ tập với nhau. Thực lực tông môn tứ phẩm vô cùng cường đại, hàng đệ tử bước vào nửa bước chân nguyên cũng có hai.

Một tên đứng cạnh cường giả Địa giai cảnh năm nay mười chín tuổi, tên là Cổ Động, là thiếu chủ Cổ La tông; một nữ tử mỹ mạo xinh đẹp đứng bên cạnh năm nay hai mươi bốn tuổi. Tên là Lâm Diệu Hàn, mặt khác còn có mấy kẻ tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, trong ba mươi đệ tử tu vị thấp nhất cũng là Tiên Thiên thất trọng.

Nhớ tới Thiên Kiếm vương triều tứ tông luận võ, mỗi tông môn chọn ra bốn người, đều chọn đệ tử Tiên Thiên cảnh thất trọng, mà Cổ La tông chọn ba mươi đệ tử hơn nữa hạn chế dưới hai mươi lăm tuổi, đệ tử không ai không có tu vi Tiên Thiên cảnh bát trọng, thất trọng thực lực quả nhiên không thể so sánh nổi.

Giới thiệu sơ lược đệ tử Cổ La tông. Lăng Dật Trần chỉ vào Đông Thất Phong:

- Đông Thất Phong đứng đầu dùng Tiêu Diêu Kiếm Tông làm chủ, cùng với các vương triều trung hạ phẩm của Tiêu Diêu Kiếm Tông. Tiêu Diêu Kiếm Tông thực lực gần với Cổ La tông, thực lực đệ tử còn muốn tốt hơn.

Dưới hai mươi lăm tuổi đạt tới nửa bước chân nguyên cũng có hai, nhìn thấy khí tức mãnh liệt, nhìn qua lão giả áo tím tóc trắng kia đi, người này tên là Hoành Chính Dương, là tông chủ đời trước của Tiêu Diêu Kiếm Tông, nghe nói tu vi của người này đạt tới Địa giai cảnh thập trọng đỉnh phong, mỹ nữ bên cạnh hắn là một trong hai người đạt tới nửa chân nguyên.

Nàng là cháu gái của Hoành Chính Dương, Tiêu Diêu Kiếm Tông thiên chi kiều nữ, tên là Hoành Phượng Vân, năm nay mới mời tám tuổi, dùng mỹ mạo cùng tư chất đều có danh tiếng thật lớn ở Ngạo Châu, trong thiên hỏa xếp hàng thứ nhất "Phượng Vũ Chân Diễm" ở trên người nàng, xem ra lần này võ giả tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung" thực lực đều là cao cấp nhất, mặc dù là thiên tài yêu nghiệt của Ngạo Kiếm Sơn Trang cũng không làm gì được nàng.

Còn có một người, tên là Sở Lan Ca, là nam tử áo trắng bên cạnh Hoành Phượng Vân, năm nay hai mươi ba tuổi, hắn tinh luyện chân nguyên hai năm có thừa, thực lực cũng thập phần đáng sợ, trừ hai người ra, Tiêu Diêu Kiếm Tông còn có mấy đệ tử Tiên Thiên cảnh thập trọng thiên.

Võ giả nửa bước chân nguyên là vương giả trong "Mộng Huyễn Thần Cung", trừ dị thú tứ cấp bá chủ có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ, bọn họ tại "Mộng Huyễn Thần Cung" hoành hành không sợ, nếu các ngươi phát hiện võ giả nửa bước chân nguyên, có thể chạy được bao xa thì bao xa, tận lực không nên bị đối phương phát hiện, nếu không tại "Mộng Huyễn Thần Cung" thì tính mạng nguy cấp.

Huyền Thiên ba người theo ánh mắt Lăng Dật Trần nhìn qua Đông Thất Phong, tuy cách xa vài trăm mét, nhưng ánh mắt mấy người lợi hại, vẫn phân biệt được ai là ai, nhưng mà diện mạo không cách nao phân biệt được, nhưng vẫn nhìn ra dáng người yểu điệu của nàng, trang phục của Hoành Phượng Vân màu đỏ, mỹ danh danh bất hư truyền.

Đồng thời ánh mắt Huyền Thiên cũng nhìn qua lão giả tóc bạc, tuy không nhìn thấy chân thân của người này, nhưng mà đánh chết Hoành Tiệm Vân thì hiện lên kiếm ý của kẻ nào, Huyền Thiên nhớ rất rõ.

Còn lại ở tông môn và vương triều trung phẩm, hạ phẩm đến đây, Hoành Chính Dương không có hứng thú nhìn qua, nhưng duy chỉ chỉ có đi tới Thiên Kiếm Tông, xem một hồi Huyền Thiên còn tưởng rằng chuyện hắn đánh chết Hoành Tiệm Vân, nhưng ngẫm lại cũng không đúng, nếu thật sự biết rõ không phải đơn giản như vậy.

Vũ Chấn Khôn nói:

- Sư phụ, cừu nhân chặt đứt tay ngươi kia đang nhìn ngươi kìa, ánh mắt quá kiêu ngạo.

Lăng Dật Trần xoa bóp nắm đấm, nói:

- Không cần để ý đến hắn.

Huyền Thiên, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh đều chấn động, cánh tay Lăng Dật Trần không ngờ là Hoành Chính Dương chặt đứt, trong nháy mắt, ba người này đầy lửa giận nhìn Hoành Chính Dương, ngay tiếp theo là nhìn Tiêu Diêu Kiếm Tông phi thường phản cảm.

Mạnh được yếu thua, trong nội tâm Huyền Thiên lại nhớ tới lời lời hàm xúc của Lăng Dật Trần.

Lăng Dật Trần biết rõ suy nghĩ trong lòng ba người, nói:

- Đây là chuyện giữa ta và hắn, các ngươi không cần để trong lòng.

Nói xong, Lăng Dật Trần nhìn Tây Thất Phong, nói:

- Đấu đừng Tây Thất Phong lấy Thanh Phong cốc làm chủ và những vương triều trung hạ phẩm quan hệ tốt với Thanh Phong cốc, trong ba vương triều thượng phẩm, Thanh Phong vương triều thực lực là mạnh nhất, hơn nữa Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc cố ý liên hôn, lại để Hoành Phượng Vân gả cho thiếu chủ Phong Thiểu Quân của Thanh Phong cốc.

Huyền Thiên ba người nghe vậy sắc mặt chấn động, tuy Hoành Phượng Vân diện mục nhìn không rõ, nhưng trong lòng ba người hiển nhiên đều là mỹ nữ vạn dặm không tìm được một, nghe nói muốn gả cho Phong Thiểu Quân, trong lòng có phản ứng bản năng, đáng tiếc.

Lăng Dật Trần nói tiếp:

- Các ngươi đừng cho rằng Phong Thiểu Quân là bằng bối cảnh tông môn mới có thể quan hệ thông gia với Hoành Phượng Vân, bản thân hắn là thiên tài yêu nghiệt, mặc dù là trong tông môn tứ phẩm cũng là nhân tài trăm năm khó gặp, ba đại thiên tài của Ngạo Châu, Ngạo Kiếm Sơn Trang độc chiếm thứ hai, còn có một người, là thiếu chủ Thanh Phong cốc Phong Thiểu Quân, mười sáu tuổi bắt đầu tinh luyện chân nguyên, đạt tới cảnh giới nửa bước chân nguyên, năm nay mười bảy tuổi, cách Địa giai cảnh, chỉ sợ không vượt qua một năm.

Bạch Ngọc Thiện cùng Diệp Thông Minh đều hít sâu một hơi, mười sáu tuổi đạt tới cảnh giới nửa bước chân nguyên, khả năng mười tám tuổi sẽ bước vào Địa giai cảnh, thành tựu ngày sau ít nhất cũng là cảnh giới Địa giai hậu kỳ, thậm chí có hi vọng trùng kích Thiên giai cảnh, trách không được Phong Thiểu Quân là thiên tài yêu nghiệt trăm năm khó gặp của tông môn tứ phẩm, hai người tại Thiên Kiếm Tông tuy là thiên tài đỉnh cấp nhất, nhưng so sánh với Phong Thiểu Quân vừa thì kém một trời một vực.

Huyền Thiên ngược lại lơ đễnh, ánh mắt Thiên Kiếm Tông chỉ nhìn thiên tài của Ngạo Châu, ngay cả thiên tài Bắc Vực với họ mà nói là vô cùng xa xôi, cũng không coi trọng, mà Huyền Thiên biết hiện giờ Thần Châu đại địa và hải ngoại xuất hiện tân tú mới, ba đại công tử, trước mười tám tuổi bước vào Thiên giai cảnh, đây mới thực sự là thiên tài yêu nghiệt.

Huyền Thiên đã nghe danh hào "ba đại công tử", đối với những thiên tài này căn bản không có tâm tình sợ hãi thán phục nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status