Kiếm nghịch thương khung

Chương 397: Ám dạ u ảnh (1)


Bốn phía của vương triều Liên Nhạc là nơi khỉ ho cò gáy, ít có người ở lại, ngược lại thích hợp cho yêu thú sinh tồn, phạm vi cho người ở lại rất nhỏ, cả vương triều Liên Nhạc chỉ có ba con đường thông ra ngoài, trong đó hướng tây và nam thông tới vương triều khác ở Ngạo Châu, hướng đông thông tới Nhạc Châu.

Giao thông không tiện lợi khiến cho vương triều này vắng vẻ, võ giả bên ngoài tới rất ít, tin tức truyền lại chậm chạp, chính những yếu tố này làm cho người ta hoài nghi Luyện Huyết Tà Giáo có khả năng lập cứ điểm ở vương triều Liên Nhạc.

Tiến vào vương triều Liên Nhạc là giữa trưa ngày thứ tư, chín người hạ xuống một thành trì, tìm được một cái khách sạn, cùng vào ăn trưa.

Sau khi ăn xong Ngạo Vô Song đề nghị nói:

- Vương triều Liên Nhạc có tổng cộng ba tông môn lục phẩm, trong đó Liên Nhạc Tông là tông môn lục phẩm, Vân Mộng cốc cùng cự Cự Linh Môn đều là chuẩn lục phẩm, ba tông môn này chỉ có Liên Nhạc Tông là cường đại nhất, đứng sừng sững ở nơi này mấy trăm năm, bọn họ biết rõ tin tức, khẳng định còn nhiều hơn chúng ta. Đã đến vương triều Liên Nhạc muốn truy tra Luyện Huyết Tà Giáo, chúng ta phải hỏi tình huống bọn họ trước, ba tông môn này ở ba hướng khác nhau, cách xa nhau bảy tám ngàn dặm, ta thấy không bằng chúng ta chia nhau ra hành động, tách ra tiến về ba tông môn điều tra.

Ngạo Cam Tuyền bảo vệ an toàn cho Ngạo Vô Song gật đầu nói:

- Như vậy rất tốt, tiết kiệm thời gian, các ngươi là đại biểu Thiên Tinh các, ba tông môn này chắc đã biết rõ tin tức rồi.

Ngạo Cam Tuyền năm nay bốn mươi hai tuổi, Địa giai cảnh tam trọng, tư chất như vậy tại Ngạo Kiếm Sơn Trang tự nhiên không có địa vị gì, bị phân phối đến bảo hộ an toàn cho Ngạo Vô Song, tuy tu vi của hắn cao hơn Ngạo Vô Song, thực lực cũng cường đại hơn, nhưng mà địa vị kém xa, Ngạo Vô Song nói một hắn không dám nói hai.

Một người khác bảo hộ Ngạo Huyên Huyên chính là trưởng bối Ngạo gia Ngạo Thanh Hồng, so với Ngạo Cam Tuyền còn lớn hơn vài tuổi, tình huống độc nhất vô nhị, cũng mở miệng phụ họa.

Bởi vì Ngạo Huyên Huyên cùng Ngạo Vô Song tư chất cao, thành tựu ngày sau khẳng đinh không kém, nhưng mà Ngạo Cam Tuyền cùng Ngạo Thanh Hồng đối mặt Ngạo Vô Song hiển nhiên càng cung kính hơn một ít.

Nam nữ hữu biệt, ngày sau Ngạo Huyên Huyên nói không chừng phải gả ra ngoài, tự nhiên không giống Ngạo Vô Song, ngày sau nhất định sẽ nắm quyền cao của Ngạo Kiếm Sơn Trang.

Ánh mắt Ngạo Vô Song nhìn qua mọi người, Ngạo Huyên Huyên cũng là người của Ngạo Kiếm Sơn Trang, tự nhiên sẽ không phản đối, Vệ Song Lâm cũng là người trong tông môn nên không có ý kiến, Hoành Phượng Vân gật gật đầu, trưởng bối Tiêu Diêu Kiếm Tông cũng gật đầu.

Huyền Thiên cũng nhún nhún vai, tỏ vẻ không sao cả.

Nhưng mà ánh mắt Ngạo Vô Song nhìn trực tiếp nhìn thoáng qua Huyền Thiên, bỏ qua hắn, nói:

- Nếu tất cả mọi người đồng ý, ta sẽ phân phối người một chút, ta tự mình tiến về Liên Nhạc Tông, Vân Mộng cốc sẽ do Huyên Huyên cùng Hoành Phượng Vân tiến vào, Vệ Song Lâm, ngươi cùng Hoàng Thiên đi về Cự Linh Môn.

Ngữ khí Ngạo Vô Song nói chuyện hiển nhiên đã cho mình là thủ lĩnh của mọi người, hắn an bài cũng là như thế, Liên Nhạc Tông là tông môn cường đại nhất vương triều Liên Nhạc, hắn một người đi tới đó, Vân Mộng cốc cùng Cự Linh Môn lại do Ngạo Huyên Huyên, Hoành Phượng Vân, Huyền Thiên, Vệ Song Lâm song chia hai tổ đi tới.

Ngạo Vô Song an bài chỉ có năm người. Còn thủ hộ giả phải đi theo bảo vệ.

Tuy Ngạo Vô Song xem chính mình là thủ lĩnh, nhưng Huyền Thiên cũng không muốn đi tranh chấp, đi tông môn nào cũng là đi, không sao cả.

Những người khác cũng không có ý kiến, giữ im lặng. Chỉ có Ngạo Huyên Huyên mở miệng nói:

- Cự Linh Môn có hai vị cường giả Địa giai cảnh nhị trọng, so với Vân Mộng cốc càng mạnh hơn nữa một ít. Vạn nhất cấu kết với Luyện Huyết Tà Giao thì Hoàng Thiên cùng Vệ Song Lâm chỉ sợ sẽ có nguy hiểm, không bằng ta cùng với Hoàng Thiên đi tới Cự Linh Môn, như thế nào?

Huyền Thiên nhìn qua Ngạo Huyên Huyên, thấy nàng nháy mắt hai cái, tuy cách lụa mỏng nhưng Huyền Thiên có có thể cảm giác được Ngạo Huyên Huyên đang mỉm cười với mình.

Ngạo Vô Song nói:

- Vân Mộng cốc là môn phái nữ tử, Vệ Song Lâm là một đại nam nhân đi không thích hợp. Huyên Huyên, thực lực Hoàng Thiên còn hơn cả Phong Thiểu Quân, cũng không yếu hơn muội, cho dù Cự Linh Môn cấu kết với tà giáo, cũng khó mà làm gì được hắn, hơn nữa chúng ta đại biểu Thiên Tinh các, cho dù là giáo đồ Luyện Huyết Tà Giáo cũng phải tránh xa, né tránh chúng ta, tránh bị bại lộ tung tích, hiểu chứ?

Vệ Song Lâm nói:

- Môn phái nữ tử đại đa số là không đón chào nam nhân, Ngạo tiểu thư đi Vân Mộng cốc là tốt nhất.

Ngạo Huyên Huyên bất đắc dĩ gật đầu:

- Được rồi!

Ngạo Vô Song cười nói:

- Cứ như vậy, chúng ta chia nhau lên đường! Xế chiều ngày mai sẽ họp nhau tại Hằng Nhạc Sơn giữa ba môn phái.

Ngạo Vô Song cùng Ngạo Cam Tuyền hai người đi tới Liên Vân Tông.

Ngạo Huyên Huyên, Ngạo Thanh hồng, Hoành Phượng Vân, cùng với trưởng bối Phùng Ngọc Lan của Tiêu Diêu Kiếm Tông đi tới Vân Mộng cốc.

Huyền Thiên, Vệ Song Lâm cùng với sư thúc Vệ Song Lâm sư thúc Bặc Hi Trí ba người tiến về Cự Linh Môn.

Chín người phân thành ba đường, trước khi chia tay đi tới ba tông môn lục phẩm của vương triều Liên Nhạc.

Cự Linh Môn ở vào đông nam bộ của vương triều Liên Nhạc, bị dãy núi bao quanh, là tông môn luyện thể, môn hạ đệ tử thân thể cường tráng, tuy chỉ là tông môn lục phẩm, nhưng mà thực lực tông môn này so với tông môn lục phẩm Liên Nhạc Tông chân chính đều không kém cái gì.

Huyền Thiên, Tiểu Hổ, Vệ Song Lâm, Bặc Hi Trí ba người bay về hướng đông nam hai canh giờ, rốt cục cũng đi tới bên ngoài dãi núi, chứng kiến kiến trúc cực lớn, liên tiếp không dưới mười dặm, chiếm cứ mấy chục ngọn núi.

Ba người một hổ hạ xuống kiến trúc lớn nhất, nơi này có một ngọn núi, rộng, cao đều vượt qua mười mét, bên cạnh có một khối đá đứng thẳng, cũng cao gần mười mét, phía trên có khắc ba chữ lớn: Cự Linh Môn.

Cự Linh Môn có sáu ngàn đệ tử, tổng nhân số vượt qua tám ngàn người, mà kiến trúc tông môn vượt qua mười dặm, đều là chỗ ở của Cự Linh Môn, sâu trong dãy núi còn có một chút nơi cư trú của trưởng lão, phạm vi càng rộng.

Phi hành là năng lực của cường giả Địa giai cảnh mới có, thấy ba người một hổ hạ xuống, thủ vệ tại sơn môn Cự Linh Môn cung kính đi lên hỏi:

- Mấy vị đến Cự Linh Môn, có chuyện gì hay không?

Thấy Vệ Song Lâm cùng Bắc Hi Trí đều không nói lời nào, Huyền Thiên tiến lên phía trước một bước, nói:

- Chúng ta là đệ tử Thiên Tinh các, đến đây gặp môn chủ Cự Linh Môn, nhanh chóng dẫn kiến.

Ngạo Kiếm Sơn Trang đối với môn phía lục phẩm Cự Linh Môn này là quái vật khổng lồ, Thiên Tinh các chính là bá chủ của Thần Châu, đệ tử Cự Linh Môn chỉ nghe đồn đãi qua.

Thậm chí có đệ tử Thiên Tinh các đi tới chỗ này, trong nội tâm đệ tử Cự Linh Môn chấn động, nói:

- Mấy vị khách quý, xin mời đi theo ta.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status