Kiếm nghịch thương khung

Chương 472: Thất tinh kiếm trận (1)


Nhìn thấy thân ảnh của Huyền Thiên càng ngày càng xa, các đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ ở đằng sau, rốt cuộc cũng buông tha cho việc đuổi theo, Lý Cuồng nhấc tay lên, tất cả mọi người đều dừng lại.

Nhìn thấy Huyền Thiên biến mất ở trong tầm mắt, Lý Cuồng hừ lạnh một tiếng:

- Tốc độ của Hoàng Thiên quá nhanh, chúng ta không đuổi kịp hắn, truyền lệnh xuống, bảy người một tổ, tiến hành tìm kiếm Hoàng Thiên, một khi phát hiện ra hắn, liền dùng 'Thất tinh kiếm trận', giết không cần hỏi.

Xem ra, địa vị của Lý Cuồng ở trong hàng đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ cũng khá cao. 

Một vị đệ tử địa giai cảnh nhất trọng hỏi:

- Lý sư huynh, Hoàng Thiên dù sao cũng là đệ tử chân chuyền của Các chủ, vạn nhất bị Các chủ biết được, thì toàn bộ chúng ta cũng đều coi như xong hay sao?

Lý Cuồng hắc hắc cười lạnh một tiếng:

- Hiện tại Các chủ đang bế quan để tiến sâu vào thiên giai cảnh bát trọng, nhanh nhất cũng phải một năm mới xong, còn nếu lâu hơn thì thậm chí cũng phải đến vài năm, đợi đến lúc Các chủ đi ra, hoa cúc vàng cũng đã héo, thái thượng trưởng lão cũng sẽ nhất trí nói Hoàng Thiên chết ở trong 'Cấm địa thí luyện', chẳng lẽ Các chủ lại đi tra xét mấy cái đó sao? Cứ giết cho ta, không cần phải nương tay đâu, nếu để hắn còn sống sót, thì toàn bộ chúng ta mới coi như xong đó, biết chưa?

- Đã biết, quyết tâm không cho hắn chạy thoát! Giết chết không tha!

Đám đệ tử địa giai cảnh cùng nhau kêu lên.

Lý Cuồng gật đầu cười:

- Như vậy mới đúng, giết chết không tha!

- Ai lại muốn hại ta đây? Là đại sư huynh Giang Nhất Lưu? Hay là tam sư huynh Quản Trọng Vũ? Hoặc là nhị sư huynh Trác Bất Quần chăng? Hay còn có những người khác nữa chăng?

Trong lòng Huyền Thiên cứ một mực suy nghĩ chuyện này.

Chuyện hắn đi vào 'Bắc Thần Các', liền lọt vào sự đố kị của mọi người, hiện tại hắn có thể chứng minh hắn có đủ tư cách làm đệ tử chân chuyền của Các chủ, nhưng mà người muốn hại hắn cũng không có thay đổi tâm y như trước.

Có người không hài lòng với Huyền Thiên, vì đã trở thành đệ tử chân chuyền của Các chủ La Khiếu Dã tại Bắc Thần, đây là vị trí Các chủ tương lai tại Bắc Thần.

Huyền Thiên chỉ gặp mắt Giang Nhất Lưu cùng với Trác Bất Quần có một lần, còn Quản Trọng Vũ thì chưa gặp chứ nói chi là nhìn, ba người này thì một chút cũng không có thân quen, cho nên cũng khó có thể dự đoán được những người kia đuổi theo hắn, cuối cùng là ý nguyện của người nào.

Thoáng chốc không có cách nào làm rõ được mọi chuyện, Huyền Thiên suy nghĩ một hồi, nhưng không vì vậy mà chui vô ngõ cụt, chỉ cần bắt được một người tra hỏi thì sẽ biết được mà thôi.

Huyền Thiên sử dụng 'Ngự kiếm phi hành', cho nên tốc độ bay rất nhanh, vì vậy cũng không bao lâu đã bay được hơn hai ngàn dặm, bỗng phía trước xuất hiện một cái hạp cốc thật lớn, Huyền Thiên liền bay vào trong đó.

Cái hạp cốc này ước chừng dài một trăm dặm, sâu ngàn mét, chiều rộng cũng phải vài trăm mét, thật là cực lớn, nhìn qua vô cùng to lớn.

Huyền Thiên cuối cùng hạ xuống lối vào của đáy hạp cốc, nhìn chiều rộng cũng phải là mấy chục thước. Ở trên mặt có một ít phần còn lại của ky quan nhân, ky quan thú đã bị nghiền nát, chỉ còn chân tay bị cụt.

Có lẽ cái hạp cốc này đã có không ít ky quan nhân cùng với ky quan thú canh gác. Hoặc là có bảo vật gì đó nhưng mà thật đáng tiếc là có người khác khai phá mất rồi, hiện giờ chỉ còn phần tay chân đã bị cắt thành mảnh nhỏ của ky quan nhân, ky quan thú mà thôi, trong hạp cốc có đồ vật gì đó thì rất có thể đã bị người ta lấy đi rồi.

Nhưng mà trong lòng vẫn mang chút hy vọng, vì vậy Huyền Thiên vẫn như cũ tiến lên về phía trước.

Đi liên tiếp hơn mười dặm ở dưới đáy hạp cốc, nhìn trên mặt đất đều là những phần chân tay đã bị cắt thành mảnh nhỏ của ky quan nhân, kỳ quan thú, hơn nữa, trên đường cũng có gặp mấy tòa nhà, nhưng mà bên trong mấy tòa nhà đó cũng rỗng tuếch giống y như nhau.

Càng đi về phía trước thì đáy hạp cốc càng ngày càng rộng, Huyền Thiên đi hơn mười dặm ở bên trong hạp cốc, thì độ rộng đã vượt qua chiều sâu, đạt tới hơn một ngàn mét.

Lúc này, trên thạch bích ở bên phải hạp cốc, Huyền Thiên phát hiện ra ở trên một tòa núi đá có một cái cung điện, cách mặt đất cũng khoảng ba mươi thước, có một bậc thang từ đáy hạp cốc nối thẳng tới cửa chính của cung điện.

Bên cạnh bậc thang còn dựng lên một tấm bia đá, phía trên còn có khắc chữ viết là: Nơi này rất nguy hiểm, cấm tiến vào.

Xem ra trong cung điện, cũng có đệ tử đã từng thăm dò, mà đệ tử đi vào trong đó cũng sợ rằng lành ít dữ nhiều, có thể khiến cho 'Bắc Thần Các' lập bia đá cảnh cáo, cõ lẽ ở bên trong cung điện này cũng hại không ít tánh mạng của đệ tử 'Bắc Thần Các'.

Nguy hiểm và kỳ ngộ là cùng tồn tại, Huyền Thiên nhìn thấy tấm bia đá cảnh cáo kia thì trong lòng liền sinh ra một ý nghĩ ở trong đầu, như vậy ở trong cung điện này nhất định có bảo vật.

Nhưng mà Huyền Thiên cũng không dám không để ý đến tấm bia đá cảnh cáo kia, nếu không phải là không còn cách nào khác thì 'Bắc Thần Các' nhất định sẽ không dựng tấm bia đá này làm chi.

Trong hàng đệ tử 'Bắc Thần Các' không thiếu mấy thiên tài yêu nghiệt, tuy rằng khu vực này có thể đủ cho đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ tiến vào, nhưng đệ tử địa giai cảnh tam trọng đỉnh phong của 'Bắc Thần Các' có tư chất yêu nghiệt thì có thể vượt cấp khiêu chiến, so với cường giả địa giai cảnh tứ trọng thì chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu hơn, thậm chí có thể so sánh với cường giả địa giai cảnh ngũ trọng.

Qua nhiều năm như vậy, khẳng định có không ít đệ tử thiên tài yêu nghiệt ở 'Bắc Thần Các' có thể vượt cấp khiêu chiến, không có khả năng không có phái những thiên tài này tiến vào cung điện này thăm dò, nếu đệ tử địa giai cảnh tam trọng có thể so sánh với cường giả địa giai cảnh ngũ trọng tiến vào bên trong, mà còn bỏ mạng tại cung điện này thì nói rõ cung điện này chính xác là vùng đất có rất nhiều nguy hiểm, tuyệt đối không thể tiến vào trong đó được.

Không vào thì bên trong khả năng có bảo vật, nói không chừng có cơ hội sẽ giúp mình đột phá địa giai cảnh, nhưng nếu tiến vào thì bên trong là vùng đất có nguy hiểm rất lớn, khả năng bỏ lại tính mạng vô cùng cao.

Đang lúc Huyền Thiên đang ở thời điểm do dự, thì trong lúc đó ở trên bầu trời vang lên một tiếng hô thật to, âm thanh lộ ra vui mừng:

- Hoàng Thiên ở trong này!

Huyền Thiên ngẩng đầu nhìn lên, thì chỉ thấy bảy cái bóng người từ trên trời nhảy xuống, đồng thời trong đó có một người phóng ra hỏa diễm, bắn lên trên bầu trời cao, sau đó nổ tung, tia lửa phân tán xung quanh, hóa thành một cảnh đẹp rực rỡ.

Đó là tín hiệu truyền tin, có đệ tử nào đó đang truyền lại tín hiệu cho người khác, bại lộ hành tung của Huyền Thiên.

Bảy đạo bóng người, hạ xuống cũng cực nhanh, Huyền Thiên vừa mới trông thấy hỏa diễm kia nổ tung ở trên trời, thì bảy người kia đã hạ xuống mặt đất, phân tán bốn phía vây Huyền Thiên ở bên trong đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status