Kiếm nghịch thương khung

Chương 476: Thiên cơ bảo giám (1)


Bọn họ sử dụng 'Thất tinh kiếm trận' uy lực rất lớn, Huyền Thiên cũng không thể phá vòng vây từ hướng nào hết, tóm lại không có hy vọng nào.

Tuy rằng người tới cách nơi này cũng khoảng chừng ba bốn ngàn mét. Nhưng mà tốc độ phi hành của cường giả địa giai, chỉ cần mười lần hô hấp là có thể tiến đến trước mặt của Huyền Thiên rồi.

Năm vị cường giả địa giai cảnh nhất trọng, cũng nhìn thấy ở trên bầu trời cùng hai bên hạp cốc đang có cường giả địa giai cảnh đang tiến tới đây, lập tức trấn định lại tinh thần, đồng thời hét lớn một tiếng:

- Hoàng Thiên, ngươi trốn cũng không thoát đâu!

- Không biết sống chết!

Huyền Thiên đoạt được bảo kiếm địa cấp hạ phẩm từ trên tay thi thể của Đệ tử địa gia cảnh nhị trọng nhỏ tuổi, thực lực lại nhanh thêm vài thành, khí thế tăng lên nhiều.

Thực lực kiếm ý tứ giai, lập tức phun trào. Huyền Thiên quơ bảo kiếm địa cấp hạ phẩm trong tay, lại một lần nữa thi triển đại sát thuật tuyệt thế Diệt thần thức.

Trong phút chốc, kiếm quang sáng chói giống như pháo hoa xuất hiện. Nháy mắt đã bay vụt về bốn phương tám hướng.

Huyền Thiên đối mặt với sáu vị cường giả địa giai cảnh khác, liền triển khai đại sát thuật cuối cùng.

Nếu bọn họ đã muốn lấy tính mạng của Huyền Thiên, mà hiện tại Huyền Thiên lại gặp phải hiểm cảnh, cũng muốn kéo theo vài người xuống nước, giết một người cũng đủ vốn, giết hai người thì có lời.

'Diệt thần thức' do bảo kiếm cấp hạ phẩm thi triển ra, lực công kích càng khủng bố thêm vạn phần, sáu vị đệ tử địa giai cảnh khác thì thần sắc tất cả đều là hoảng hốt, chỉ nghe thấy tiếng đinh đinh đang đang vang lên. Trong nháy mắt, Huyền cấp thượng phẩm bảo kiếm ở trong tay của năm vị đệ tử địa giai cảnh, đều bay ra khỏi tay, hóa thành một đạo ánh sáng, bay ra xa cực kỳ nhanh.

Mà vị đệ tử địa giai cảnh nhị trọng kia, mặc dù trong tay có bảo kiếm cấp hạ phẩm, nhưng mà cũng đánh trúng liên tục mấy phát, cánh tay bị chấn động mạnh.

Thế công của Huyền Thiên, như cuồng phong bạo vũ thổi quét tới, như hồng thủy tràn đê, càng không thể vãn hồi lại được.

Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng, một lần nữa nhanh chóng lui về phía sau, mà năm vị đệ tử địa giai cảnh nhất trọng kia thì cùng đồng thời phát ra một tiếng hét thảm.

Tuy rằng khoảng cách của bọn họ cách nhau mấy chục thước, nhưng mà dường như chỉ trong nháy mắt, trên cổ họng của năm vị đệ tử địa giai cảnh một trọng liền xuất hiện một cái lỗ máu, bị một kiếm của Huyền Thiên xuyên qua yết hầu.

Kiếm thuật vô song của Huyền Thiên, trong nháy mắt liền xuất ra hơn một trăm kiếm, đều là kiếm pháp quần công, giết một người hay là giết năm người, thì trên cơ bản cũng không có gì khác nhau.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bảy vị đệ tử địa giai cảnh thì đã chết mất sáu người, chỉ còn lại một vị đệ tử địa giai cảnh nhị trọng lớn tuổi.

Huyền Thiên đã lấy được bảo kiếm địa cấp hạ phẩm, thực lực càng trở nên cường đại hơn rất nhiều, vượt qua khỏi dự liệu của bọn hắn.

Huyền Thiên chỉ dùng một kiếm giết năm người, khiến cho vị đệ tử địa giai cảnh nhị trọng còn sống kia, thần hồn khiếp đảm sợ vỡ mật, cho dù là trợ thủ của hắn, chỉ sau có mấy thở thì sẽ đến, nhưng hắn có cảm giác tính mạng hắn không do hắn khống chế, mà đã hoàn toàn rơi vào tay của Huyền Thiên.

Trốn thôi! Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng, liền âm thầm sử dụng chân nguyên, phóng lên trời, nhanh chóng bay về hướng đám đệ tử địa giai cảnh đang bay ở trên bầu trời.

Nhưng mà, tốc độ của Huyền Thiên nhanh hơn, hai chân hắn đạp trên mặt đất một cái, mặt đất liền sụp ra một cái hố sâu, lan tràn cũng mấy chục thước, mặt đất giống như cái lò xo, đem thân thể Huyền Thiên chỉ trong nháy mắt bắn lên, trong phút chốc đã phóng lên trời được vài trăm mét.

Bảo kiếm địa giai hạ phẩm mang theo kiếm quang màu đỏ, một kiếm chém xuống, kiếm quang nổ bắn ra một trăm mét.

Phốc - - !

Đệ tử địa giai cảnh nhị trọng vừa mới phóng lên trời, trong nháy mắt thân thể bị chém thành hai nửa, bảo khí địa cấp hạ phẩm ở trong tay hắn cũng bị bàn tay còn rảnh rỗi kia của Huyền Thiên đoạt lấy.

Bùm - - !

Huyền Thiên từ vài trăm mét ở trên không trung hạ xuống mặt đất, lại một lần nữa nện xuống mặt đất gây chấn động mạnh, lại một lần nữa sụp xuống.

Giờ phút này, vô luận là đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ ở trên bầu trời hay là ở hai bên hạp cốc đang chạy tới, khoảng cách còn ngàn mét nữa là tới, chỉ cần hai ba thời gian hô hấp là có thể đến bên người Huyền Thiên, triển khai kỹ năng chuyên môn là đại sát thuật đối với Huyền Thiên rồi.

Huyền Thiên nhìn lướt mấy đám người đang từ ba phương hướng chạy tới, chỉ cách có một ngàn mét mà Huyền Thiên có thể thấy rõ tướng mạo của bọn hắn, ánh mắt đơn giản quét qua, liền phát hiện ra vài cái thân ảnh quen thuộc.

Lại qua một chút thời gian, ánh mắt lại tiếp tục quét qua, không ít đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ chỉ còn cách Huyền Thiên 500m mà thôi, tất cả đều triển khai đại sát thuật tấn công về phía Huyền Thiên.

Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, hai chân đạp một cái, lập tức thân ảnh như một mũi tên, lóe lên một cái liền xông vào bên trong cái tòa cung điện ở bên cạnh hạp cốc kia.

Ầm! Thân ảnh của Huyền Thiên vừa mới tiến vào trong, thì trong nháy mắt cửa chính của cung điện liền đóng lại.

Đứng ở bên ngoài cung điện ở trong hạp cốc! Hơn mười vị đệ tử địa giai cảnh sơ kỳ đang tập trung lại một chỗ, dừng lại phía trước tấm bia đá bên cạnh bậc thang.

Bảy thi thể vừa rồi của bảy vị đệ tử địa giai cảnh, không có ai để ý tới, Lý Cuồng đứng ở phía trước tấm bia đá bên cạnh, nhìn thấy tấm bia đá cảnh cáo, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười đắc ý.

Lý Cuồng xoay người lại, đối mặt với mọi người:

- Tòa cung điện này là một trong những chỗ nguy hiểm nhất trong sân thí luyện, là cấm địa không thể vào được, vì sao có thể gọi là sân 'Cấm địa thí luyện'? Chúng ta có thể an toàn tiến vào thì nơi đó không gọi là cấm địa, chỉ có những nơi hung hiểm như thế này mới gọi là cấm địa, người tiến vào chỉ có thể cửu tử nhất sinh, thời điểm đại sư huynh địa giai cảnh tam trọng tham gia 'Cấm địa thí luyện', cũng đã từng xông qua tòa cung điện này, nhưng cả đại điện còn chưa xông qua, thì bản thân phải chạy ra đã vậy mà còn bị trọng thương, thiếu chút nữa mất mạng, tu vi của Hoàng Thiên cũng mới là bán bộ chân nguyên, làm sao có thể so với đại sư huynh địa giai cảnh tam trọng, thời điểm hắn tiến vào tòa cung điện này thì chắc chắn chết là cái chắc.

Không ít người đều vui vẻ nở nụ cười, một vị đệ tử địa giai cảnh tam trọng cỡ hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi nói:

- Đại sư huynh có tu vi địa giai cảnh, là người có thể khiêu chiến người hơn hắn hai cấp cảnh giới, thời điểm đại sư huynh là địa giai cảnh tam trọng mà ngay cả cường giả địa giai cảnh ngũ trọng cũng không phải là đối thủ, khi đại sư huynh tiến vào tòa cung điện thì bản thân cũng bị trọng thương, cửu tử nhất sinh, Hoàng Thiên làm gì có hội sống sót, ha ha...!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status