Kiếm nghịch thương khung

Chương 499: Trở về Bắc Vực (2)


Thời gian hai tháng Huyền Thiên vung vẩy thuyết chùy ngàn cân đánh vào người, không ngừng rèn luyện, rốt cục cũng tu thành đoán thứ bảy.

Cửu Đoán Công đoán thứ bảy tương ứng với công pháp luyện thể địa giai, lực lượng tăng phúc so với đoán thứ sáu dọa người, lực lượng một cánh tay của Huyền Thiên đạt tới một vạn cân, vẻn vẹn lực lượng thân thể đã đánh bại đệ tử Địa giai cảnh sơ kỳ dễ như trở bàn tay.

Thân thể chắc chắn càng làm người ta sợ hãi, Huyền Thiên dùng địa giai hạ phẩm bảo kiếm thử một chút, cắt qua thân thể, vậy mà chỉ xuất hiện vết ngấn vàng nhạt, ngay cả dấu vết cũng không có, đồng cấp bảo khí có thể dễ dàng tổn thương thân thể võ giả, nhưng mà chuyện này không thích hợp trên người Huyền Thiên.

Tử Hỏa Chân Quyết Huyền Thiên tu luyện vô cùng nhanh chóng, thể chất của hắn là siêu cấp hoàn mỹ hỏa thuộc tính, tu luyện công pháp hỏa hệ so sánh với võ giả bình thường như ngồi hỏa tiễn, tu vi Địa giai cảnh nhất trọng đã củng cố, ẩn ẩn có dấu hiệu tiến lên Địa giai cảnh nhị trọng.

Hơn nữa Ngự Kiếm Thuật của Huyền Thiên cũng tu luyện tới trình độ nhất định, Linh Kiếm Địa Cấp phạm vi công kích không còn giới hạn trong phạm vi một mét chung quanh Huyền Thiên, khoảng cách công kích đạt tới mấy chục mét, trong nháy mắt chém giết có thể đánh ra hơn trăm mét.

Giờ phút này tu vi của Huyền Thiên tuy là Địa giai cảnh nhất trọng, nhưng so với người vừa bước vào Địa giai cảnh thực lực đã hoàn toàn vượt qua hai cấp bậc.

Dùng lực lượng khủng bố hiện giờ của Huyền Thiên, kiếm thuật kinh thế, mặc dù chông lại cường giả Địa giai cảnh trung kỳ tứ trọng còn có lòng tinh đấu một trận, không hề sợ hãi.

Bế quan hai tháng trong phủ các chủ, thời gian đã tiến vào mùa thu, thời tiết tháng tám khí sảng, vạn dặm không mây, bầu trời quang đảng, ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua phương bắc, nên quay về Bắc Vực rồi.

Huyền Thiên bế quan hai quan, chúng đệ tử nhìn thấy Huyền Thiên vẫn biến sắc như trước, đường vòng mà đi, nhìn qua Huyền Thiên đều sợ hãi.

Đệ tử Địa giai cảnh trung kỳ, hậu kỳ, đệ tử hạch tâm nhìn thấy Huyền Thiên ngược lại không sợ tới mức đi đường vòng, nhưng nhìn thấy hắn cũng cung kính gọi một câu Hoàng Thiên sư huynh, tuy tuổi của Huyền Thiên nhỏ hơn bọn họ, tu vị so với bọn họ còn thấp hơn, nhưng với tư cách đệ tử thân truyền của các chủ còn cao hơn bọn họ một đoạn.

Đương nhiên có chút đệ tử chỉ xưng hô Huyền Thiên trên miệng, cũng không phải là trong lòng tôn kính Huyền Thiên.

Huyền Thiên và mấy đệ tử Địa giai cảnh hậu kỳ gặp nhau, sau khi rời đi còn nghe được:

- Đệ tử thân truyền của các chủ mười sáu tuổi đột phá Địa giai cảnh, so với chúng ta còn mạnh hơn một chút, nhưng mà đặt ở cả Thần Châu đại địa mà so sánh cũng không coi là xuất chúng, nghe nói Tây Vực Huyền gia có hậu bối thiên tài mười sáu tuổi đã đột phá Địa giai cảnh thập trọng đỉnh phong, so với đệ nhất công tử bước vào Thiên giai còn nhỏ hơn, đây mới thực sự là nhân trung chi long, tuyệt đại yêu nghiệt...

Huyền Thiên nghe vậy trong nội tâm cả kinh, mười sáu tuổi bước vào Thiên giai cảnh, đúng là làm cho người ta sợ hãi, mặc dù là đệ nhất công tử cũng mười sáu tuổi rưỡi mới bước vào Thiên giai cảnh.

Mà càng làm cho Huyền Thiên giật mình người bước vào Thiên giai cảnh tuyệt đại yêu nghiệt kia xuất hiện ở Tây Vực Huyền gia, tuy Tây Vực cách Bắc Thần Các vô cùng xa xôi, tin tức truyền tới thời gian có chút chênh lệch, nhưng mà thanh niên hậu bối có thể so sánh với đệ nhất công tử hậu cũng làm Thần Châu đại địa khiếp sợ, nhất định sẽ truyền bá với tốc độ cực nhanh, có lẽ trong mấy tháng nay rồi.

- Huyền gia có kỳ tài cái thế mười sáu tuổi bước vào Thiên giai cảnh, hơn nữa cùng tuổi với ta? Rốt cuộc là ai?

Trong đầu Huyền Thiên không ngừng nhớ lại.

- Huyền Trần? Huyền Chân? Huyền Kiếm? ... Hoặc là người ta không biết?

Huyền Thiên năm tuổi đã rời khỏi Huyền gia, khi đó tuổi nhỏ nhưng tư tưởng thành thục, địa phương đi qua không nhiều, người quen cũng có hạn, Huyền gia với tư cách thế gia nhị phẩm, nhân số khổng lồ, cho dù là cùng tuổi vơi Huyền Thiên cũng không ít, hơn nữa Huyền Thiên cũng không quen toàn bộ.

Huyền Thiên từ phủ các chủ đi tới viện phủ của thái thượng trưởng lão Viên Tuệ Tâm, từ xa đã nhìn thấy mấy cường giả Địa giai cảnh trung hậu kỳ đang đứng trước đường, Ngạo Huyên Huyên đứng đối diện mấy người này, hình như đang nói cái gì đó, hào khí có chút không vui.

Huyền Thiên bước nhanh tới gần, chân nguyên tụ vào hai lỗ tai, tĩnh tâm lắng nghe, chỉ nghe thấy một đệ tử Địa giai cảnh cửu trọng nói:

- Có thể trở thành thị thiếp của đệ nhất công tử là phúc phận của ngươi, Quản sư huynh tự mình nói chuyện với ngươi cũng là vinh hạnh lắm rồi, ngươi lại dám cự tuyệt?

Quản sư huynh? Một đệ tử hạch tâm Địa giai cảnh cửu trọng, Quản sư huynh?

Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua người đám người này. Lúc này phát hiện tu vi kẻ này thâm bất khả trắc, so với cường giả Địa giai cảnh thập trọng còn mạnh hơn nhiều, chỉ sợ có tu vi Thiên giai cảnh.

- Đệ tử thân truyền Thiên giai cảnh? Chẳng lẽ là Tam sư huynh Quản Trọng Vũ?

Trong nội tâm Huyền Thiên suy đoán.

Sắc mặt Ngạo Huyên Huyên như sương, nói:

- Tam sư huynh, thỉnh ngươi nên quay về nói với đệ nhất công tử, đối với đệ nhất công tử ta rất kính ngưỡng, nhưng đối với hắn ưu ái ta rất sợ hãi. Trong nội tâm của ta đã có người, tuyệt đối không làm thị thiếp của đệ nhất công tử.

- Là ai? Ai có thể làm cho ngươi cự tuyệt sủng ái của đệ nhất công tử?

Đứng tại trong mọi người, ánh mắt Quản Trọng Vũ lóe lên.

"..."

Ngạo Huyên Huyên nhẹ nhàng nói ra hai chữ, thanh âm tương đối nhỏ. Huyền Thiên cách xa không nghe thấy..

Âm thanh Quản Trọng Vũ lạnh hơn rất nhiều.

- Chỉ là đệ tử thân truyền của các chủ, làm sao sánh cùng đệ nhất công tử được, đệ nhất công tử là vương giả tương lai, là tinh tú của hậu bối, chỉ có đệ nhất công tử là đệ nhất, ai có thể trở thành thị thiếp của đệ nhất công tử thì đó là phúc phận tu luyện tám đời, bao nhiêu mỹ nữ xếp thành đội nghĩ muốn được đệ nhất công tử sủng hạnh, Ngạo sư muội. Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng.

Ngạo Huyên Huyên vừa vào Bắc Thần Các, Quản Trọng Vũ đã chú ý tới, đệ nhất công tử không chỉ có tư chất yêu nghiệt, còn có yêu thích rất lớn, chính là ưa thích mỹ nữ. Chỉ cần là mỹ nữ, không có ai đệ nhất công tử không thích, Ngạo Huyên Huyên chính là mỹ nữ đỉnh cấp, Quản Trọng Vũ có thể kết luận, đệ nhất công tử sẽ thích.

Cho nên Quản Trọng Vũ đem bức họa của Ngạo Huyên Huyên đưa cho đệ nhất công tử. Quả nhiên đệ nhất công tử đại hỉ, người chưa tới nhưng đã truyền tin cho Quản Trọng Vũ, nói là vô cùng ưa thích nữ tử này, muốn Quản Trọng Vũ lưu ý nhiều hơn.

Thần Châu đại địa, địa linh nhân kiệt, thiên tài như mây, mỹ nữ cũng như mây, tuy Ngạo Huyên Huyên sắc đẹp là đỉnh cấp nhân gian, nhưng cũng chưa chắc không có mỹ nữ tư sắc như nàng, bao nhiêu mỹ nữ thậm chí nghĩ muốn phát sinh chút quan hệ với đệ nhất công tử, nếu có thể trở thành thị thiếp của đệ nhất công tử thì đó là mộng tưởng của vô số cô gái, Quản Trọng Vũ tuyệt đối không nghĩ tới Ngạo Huyên Huyên lại cự tuyệt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status