Kỳ thực ta cực kỳ có tiền

Chương 129



"Vừa rồi mọi người có nghe được tiếng gì không?" Những lời này tuy là hỏi mọi người, nhưng khi Lạc Vân Thanh hỏi lại chỉ nhìn Tần Tử Mặc, khiến cho Tần Tử Mặc có điểm không thể hiểu được.

Vì thế hắn dừng động tác trong tay, Tần Tử Mặc đúng là không nghe thấy gì, vì thế lắc đầu, thành thật nói: "Không nghe thấy gì, cậu nghe nhầm à?"

Nào biết mình vừa nói lời này ra xong, Leonard ngồi bên đối diện nhìn mình như nhìn thằng ngu.

Tần Tử Mặc: "......" Vì sao mọi người đều nhìn tôi như vậy?

Nhưng không có ai trả lời hắn, cuối cùng vẫn là Henry thấy hắn đáng thương nói cho hắn câu trả lời.

Trong miệng Henry còn có cơm, cẩn thận nhai hồi lâu mới đem cơm nuốt xuống, nuốt xong sờ cái bụng nhỏ của mình sau đó nghiêng đầu nhìn Tần Tử Mặc bên cạnh nói: "Tử Mặc ca ca, vừa rồi là điện thoại của anh kêu."

Khoan đã? Điện thoại của mình?

Văn đại diện? Lập tức trong đầu Tần Tử Mặc xuất hiện ba chữ này, sau đó...hoàn toàn không khẩn trương, nên làm gì thì làm cái đó.

Henry nghi hoặc nhìn hắn, không phát hiện hắn có bất cứ ý định tiếp nhận cuộc gọi gì: "Tử Mặc ca ca, anh không nhận điện sao?"

Hắn đúng là không định nhận cuộc gọi này, phải biết là người đại diện của hắn tìm hắn chỉ có vài việc, nếu không khuyên hắn tiếp nhận bộ phim kia thì chính là nói về công việc, hắn không muốn vào lúc ăn cơm còn phải nhận tin tức về công việc, dù sao mặc kệ là gì hắn cũng không thích là được.

Nhưng hắn cũng không thể như vậy nói cho đứa nhỏ, vì thế Tần Tử Mặc nở một nụ cười sáng lạn với người đặt câu hỏi Henry, tùy tay xoa xoa tóc nhóc, không thèm để ý nói: "Đó là giới thiệu hàng."

Không phải là giới thiệu hàng sao? Vẫn luôn giới thiệu công việc cho hắn.

"Giới thiệu hàng là gì?" Đối với cái từ mới này, Henry thực cảm thấy hứng thú.

Henry còn nhỏ không hiểu cái gì là giới thiệu hàng, cũng không biết vì sao Tần Tử Mặc ca ca nói tới giới thiệu hàng lại có biểu tình nghiến răng nghiến lợi như vậy, nhưng không ngăn nổi lòng hiếu kỳ của nhóc.

Tần Tử Mặc thở dài một hơi, dùng ngữ khí lừa gạt tiểu hài tử nói: "Giới thiệu hàng là thứ không tốt."

"Thứ không tốt?" Henry như suy tư gì đó gật gật đầu.

Sau đó nói tiếp: "Cho nên bởi vì giới thiệu hàng là thứ không tốt, cho nên khi giới thiệu hàng tìm Tử Mặc ca ca anh mới không vui sao?"

Không biết Henry nơi nào tìm được cái logic này, nhưng không ảnh hưởng Tần Tử Mặc chấp nhận những lời này, vì thế hắn cho Henry một ánh mắt thức thời, thật vui vẻ trả lời một câu: "Không sai chính là như vậy."

Lý do này lừa trẻ nhỏ còn được, nhưng những người khác sẽ không tin chuyện ma quỷ của Tần Tử Mặc, nhưng thấy hắn và Henry ông nói gà bà nói vịt nói đến cao hứng, bọn họ cũng liền không nói gì thêm.

Dù sao Tần Tử Mặc lớn như vậy rồi, còn không biết sự tình nặng nhẹ hay sao? Hắn có thể nói như vậy, vậy tuyệt đối chứng tỏ đối phương không phải người quan trọng gì.

Nghĩ như vậy hai người hoàn toàn không nghĩ tới đây lại là cuộc gọi của người đại diện của hắn, dù sao dựa theo lẽ thường mà nói nghệ sĩ sẽ không đối xử với người đại diện của mình như vậy.

............

Bên này Tần Tử Mặc không để ý tới hắn, bên kia Văn đại diện đã quen bị hắn đối xử như vậy cũng không tức giận, nói câu không dễ nghe là nghệ sĩ của mình có đức hạnh gì hắn sao không biết? Có thể lập tức nhận điện mới gọi là lạ.

Ngồi ở trên ghế văn phòng, biết rõ tính Tần Tử Mặc, Văn đại diện thở dài một hơi thật sâu, đầu óc lại bắt đầu vừa căng vừa đau.

Hắn thật sự không biết tại sao lúc trước khi biết Tần Tử Mặc muốn chọn người đại diện, mình lại hướng Tần Tử Mặc xin nhận là đúng hay sai.

Đương nhiên hắn cũng hiểu hàm ý có lợi ắt có hại, người như Tần Tử Mặc vừa nhìn là biết có thể hồng, dù sao có giá trị sắc đẹp, lại còn là hào môn nhị đại, từ khi xuất đạo tới nay chưa thiếu tài nguyên, bỏ đi kỹ năng diễn xuất, chỉ cần tài nguyên chất chồng đều có thể khiến hắn hồng, càng không cần phải nói tới kỹ năng diễn xuất của hắn còn không kém, chính vì kỹ năng diễn xuất không kém mới khiến Văn đại diện đau đầu, vì điều này kích thích lên dã tâm của hắn, có sắc đẹp, có tài nguyên, có kỹ thuật diễn, nếu hắn chấp nhận mài dũa, Văn đại diện cảm thấy Tần Tử Mặc muốn đi lên cao là có khả năng.

Nhưng vừa rồi cũng nói, có tốt ắt có xấu, bản thân Tần Tử Mặc cái gì cũng có, nhưng từ một phương diện khác mà nói bởi vì cái gì cũng có cho nên hắn làm việc từ trước tới nay đều xuất phát từ ý thích, mặt khác cơ hồ không quan tâm, có đôi khi đắc tội với người ta cũng không tự biết, hoặc là biết cũng không thèm để ý. Tuy người khác sẽ không làm gì được hắn, nhưng nếu có cơ hội chắc chắn cũng sẽ không nhớ tới hắn.

Aiz......!

Biết Tần Tử Mặc trong thời gian ngắn sẽ không nhận điện, Văn đại diện chấp nhận, lập tức vội đi làm việc của mình, chờ buổi tối làm việc xong lại gọi cho bên kia một cái.

Lần này Tần Tử Mặc lập tức nhận, nhưng bộ dáng tùy ý kia thật đúng là khiến người bị nhồi máu cơ tim.

Ít nhất Văn đại diện liền cảm thấy tim của mình sắp ngừng đập, che lại trái tim của mình, hắn cảm thấy bản thân đúng là tự ngược, bằng không vì cái gì một hai phải nhận người này chứ?

Nhưng......

Nghĩ tới thông tin vừa nhận được, Văn đại diện cưỡng ép bản thân thay đổi một gương mặt tươi cười, hòa ái nói: "Tử Mặc này, cậu chừng nào thì về làm việc thế?"

Bẻ bẻ ngón tay của mình, Tần Tử Mặc chẳng hề để ý trả lời: "Xem tâm tình."

Văn đại diện: "......" Có một loại xúc động muốn đánh người làm sao bây giờ?

Xem tâm tình? Việc này còn có thể xem tâm tình? Ngươi nhìn xem Tần Bất Ngữ người ta, thông cáo đều kéo dài tới tận sang năm kia, ngươi thì sao? Không nổi tiếng bằng người ta còn kén chọn, lại còn không phải kén chọn bình thường, cả ngày cái này cũng không cần cái kia cũng không được.

"Cũng tới lúc về được rồi."Đại diện Văn tận tình khuyên bảo.

""Được rồi, tôi biết rồi, mấy nữa tôi sẽ về là được đi." Nghe đến đó Tần Tử Mặc nghiêm túc gật đầu, thái độ rất thành khẩn, nhưng lại im bặt không nói tới ngày về.

Đối với điều này, Văn đại diện tự an ủi bản thân ở trong lòng đừng chấp nhặt với hắn, đứa nhỏ mà thôi, như thế lặp lại ba lần hít thở sâu, tiếp tục cười nói: "Tử Mặc này, hôm nay bên Tiết mục giải trí ngày cuối tuần" phát lời mời tới cậu, đi không?"

Đừng thấy cái tên "Tiết mục giải trí ngày cuối tuần" quê mùa như vậy mà lầm, đây chính là cây đại thụ trong làng gameshow đấy, tồn tại hơn 40 năm nhưng độ hot vẫn như cũ rất cao, lên một lần là có thể gom được vô số fan.

Nhưng tiết mục này cũng không phải là ai cũng có thể lên, ngoại trừ người có địa vị nhất định trong giới giải trí ra còn lại cũng chính là tiểu sinh tiểu hoa đán đang hồng mới có thể lên.

Là tiểu sinh có lưu lượng số 1, Tần Tử Mặc đương nhiên đủ tư cách lên tiết mục, hơn nữa cái tiết mục này vốn dĩ cũng có kế hoạch dùng làm tuyên truyền, tất nhiên phải tham gia, nhưng nếu hắn nhớ không lầm thì hiện tại còn chưa đến thời điểm tuyên truyền thì phải? Bộ phim kia của hắn đến thời điểm tuyên truyền thì phải làm sao? Phải biết là Tiết mục giải trí ngày cuối tuần thật sự không có thói quen mời một nghệ nhân tham gia hai lần đâu.

Văn đại diện đương nhiên cũng nhìn ra Tần Tử Mặc nghi hoặc, nhưng nguyên nhân chính là vì như thế hắn mới cảm thấy tâm mệt.

Phim truyền hình người ta đều sắp bắt đầu chiếu rồi, nhưng nghệ sĩ nhà mình cư nhiên hoàn toàn không rõ tình huống lắm thì phải?

"Cái này chính là tuyên truyền cho bộ phim."

"À" Tần Tử Mặc sờ sờ cái mũi.

"Vậy đi không?"

"Đi!"

Còn phải hỏi? Nếu là tuyên truyền, Tần Tử Mặc đương nhiên đi.

"Khoan đã, trước đừng cúp máy." Thấy Tần Tử Mặc có ý đồ cúp máy, Văn đại diện vội vàng lên tiếng, hôm nay hắn không đơn giản chỉ vì chuyện này mà gọi hắn, hắn còn mang theo một nhiệm vụ khác nữa.

"Còn có việc khác nữa?" Tần Tử Mặc vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, phải biết là hắn hiện tại đang trong kỳ nghỉ phép nha, chỗ này làm việc chỗ kia làm việc có chỗ nào giống nghỉ phép.

Văn đại diện lắc đầu, sau đó hỏi: "Cậu là đang ở Phúc trang sao? Phúc trang của Lạc Vân Thanh ấy."

Tần Tử Mặc: "...... Đúng."

Nghe hắn nói đúng, Văn đại diện cuối cùng cũng lộ ra gương mặt thật lòng đầu tiên của ngày hôm nay.

"Giải trí ngày cuối tuần muốn mời Lạc Vân Thanh cùng cậu đi tham gia, nhưng vì Lạc Vân Thanh không phải người trong giới giải trí, cho nên bọn họ cũng không tìm thấy cậu ấy, nhưng bọn họ từ lần khảo hạch phát sóng trực tiếp trước đây nhìn ra quan hệ giữa các cậu không tồi, vì thế tìm tới chỗ tôi, muốn nhờ cậu hỗ trợ hỏi Lạc Vân Thanh một chút có đồng ý tham gia chương trình hay không."

Vân Thanh? Tần Tử Mặc kinh ngạc.

Tuy rằng Vân Thanh ở trên Thiên Bác danh khí lớn, gần đây cũng cầm Đế thưởng, nhưng theo hắn biết Giải trí ngày cuối tuần chưa từng mời người ngoài giới tham gia chương trình bao giờ, đây....

"Anh xác định mình không nghe nhầm chứ?" Tần Tử Mặc xoa xoa lỗ tai, nhịn không được lại lần nữa xác nhận.

"Không." Văn đại diện lắc đầu khẳng định nói, so với Tần Tử Mặc hắn rõ ràng biết càng nhiều.

Giải trí ngày cuối tuần hiện tại tuy nói vẫn là tiết mục đứng đầu, nhưng cũng không còn là tiết mục vương bài, một hai năm gần đây nhiệt độ giảm đi rất nhiều, người xem càng là bị gameshow trò chơi hoặc ca sĩ thu hút đi không ít, trong mắt Văn đại diện, Giải trí ngày cuối tuần qua mấy năm nữa dùng hết vốn liếng ban đầu liền phải nguội lạnh.

"À."

"Nhớ hỏi Lạc Vân Thanh."

"Được."

Nói xong Tần Tử Mặc không đợi Văn đại diện phản ứng lại liền cúp máy, sau đó lập tức chạy tới cách vách gõ cửa.

"Cốc cốc cốc......"

Tiếng đập cửa không dịu dàng chút nào đánh vỡ không khí kiều diễm bên trong phòng, mở cửa, nhìn thấy là Tần Tử Mặc, Leonard đen mặt nhịn không được có loại xúc động muốn đánh người.

Nhưng nề hà đối diện lại chính là Tần Tử Mặc không chút tự giác!

"Hi, hai người các cậu còn chưa ngủ à." Cho dù phát hiện là Leonard mặt đen mở cửa cho mình nhưng Tần Tử Mặc vẫn như cũ cười hì hì chào hỏi hắn, hoàn toàn không có bất cứ gánh nặng gì trong lòng.

"Cậu tới làm gì?" Đứng chắn ở cửa, Leonard không muốn cho hắn vào, dùng hành động chứng tỏ bản thân không hoan nghênh hắn tới.

"Có việc nha, cậu tránh ra, cũng không phải tới tìm cậu, tôi tới tìm Vân Thanh." Biết ở trước mặt Lạc Vân Thanh, Leonard không thể đánh mình, vì thế Tần Tử Mặc gan lớn cố ý nhìn đểu Leonard một cái, nghiêng người muốn lách qua người hắn vào trong.

"Tìm Vân Thanh có việc?"

Nắm lấy Tần Tử Mặc trơn như cá trạch, Leonard lại lần nữa mở miệng, rất có tư thế không có việc gì thì cút đi cho ta.

"Có có có có có, anh em đừng xúc động, việc rất quan trọng đấy." Tần Tử Mặc bị tóm được ngoan ngoãn liên tục gật đầu, chỉ sợ Leonard thật sự đuổi mình ra ngoài mất, như vậy rất mất mặt.

Leonard trong lòng tuy vẫn rất muốn ném văng hắn ra khỏi cửa, nhưng vì có việc quan trọng nên chỉ có thể chịu đựng lườm Tần Tử Mặc một cái, sau đó không cao hứng mời người tới phòng khách, tự mình đi vào phòng ngủ tìm Lạc Vân Thanh.

"......"

"Muộn như vậy Tử Mặc tới là có chuyện gì sao?" Khác với cảm xúc khó chịu như của Leonard, thái độ của Lạc Vân Thanh với Tần Tử Mặc rõ ràng mềm mại hơn nhiều, thậm chí còn mang theo một chút.....cao hứng?

Nhưng vì sao cậu lại cao hứng? Không rõ!

Tần Tử Mặc cũng không phải người thích làm khó bản thân, nếu không rõ Lạc Vân Thanh vì sao lại cao hứng hắn liền đơn giản không nghĩ nữa, đem chuyện này vứt ra sau đầu.

Nhìn thấy Lạc Vân Thanh hắn kích động mở miệng: "Vân Thanh Vân Thanh, cậu muốn đi tham gia gameshow không? Người đại diện của tôi vừa nói với tôi chương trình Giải trí ngày cuối tuần muốn mời cậu cùng tôi đi tham gia tiết mục mới nhất."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status