Lăng Thiên truyền thuyết

Chương 201: Khoảnh khắc sinh tử


Ở bên xem cuộc chiến, Lăng Kiếm khiếp sợ không thôi, tự hỏi nếu là mình không biết có được thân thủ như vậy không. Nhất thời trong lòng hắn nổi lên tâm lý háo thắng, giờ phải tận lực khổ luyện nếu không lại bị mấy huynh đệ phía sau vượt lên!

Chỉ trong nháy mắt, Lăng Trì đã vòng quanh thân thể Ngọc Mãn Thiên được mười chín lần. Cùng với đó Ngọc Mãn Thiên cũng đã liên tục ngăn đủ năm mươi bảy cái lưỡi rắn công kích từ bốn hướng. Nhưng điều khiến người ta kinh ngạc nhất ở đây chính là, mặc dù kiếm ảnh mù mịt, giăng giăng như võng xung quanh hai người nhưng hai thanh kiếm thủy chung chưa chạm nhau một lần nào!

Ngọc Mãn Thiên tìm đủ mọi cách mà không thể tìm tới kiếm của đối phương. Lăng Trì tự biết công lực mình kém xa Ngọc Mãn Thiên, nếu đối kiếm tất nhiên sẽ hao tổn chân khí của mình nên mới dùng đấu pháp kỳ lạ này!

Vậy nhưng sách lược của Lăng Trì không thể nghi ngờ là hoàn toàn chính xác! Lăng Thiên ở trên nhìn phía dưới long tranh hổ đấu mà trong lòng không khỏi vô cùng tán thưởng. Đối với một đối thủ đạt cảnh giới tiên thiên như Ngọc Mãn Thiên, việc duy trì cuộc đấu theo hướng hiện tại là vô cùng hợp lý. Chỉ cần Lăng Trì bảo trì được nội lực, đảm bảo tốc độ không đổi, chắc chắn sẽ khiến cho Ngọc Mãn Thiên trở nên sốt ruột! Mà một khi hắn mất kiên nhẫn, đó chính là thời cơ để quyết định kết cục của trận đấu!

Về lý thuyết thì là vậy, nhưng Lăng Thiên trong lòng cũng biết rõ, nội lực của Lăng Trì dù sao cũng kém xa Ngọc Mãn Thiên. Phương pháp mặc dù chính xác nhưng với nội lực của hắn tuyệt đối khó có thể duy trì tới khi Ngọc Mãn Thiên bộc phát mà mất kiên nhẫn! Cho nên, trận này cũng giống như những trận khác, bại cục đã được khẳng định! Thế nhưng trận này lại vô cùng hữu ích với những người còn lại bởi Lăng Trì đã thi triển một đấu pháp cực kỳ thông minh, cực kỳ hợp lý khi đấu với cao thủ. Loại phương pháp này đúng là Lăng Thiên và bốn người Lăng Phong cũng chưa bao giờ nghĩ tới

Lăng Thiên rốt cục thì vẫn còn trẻ tuổi, ngay cả hắn một người trải qua hai thế giới, sở hữu trí tuệ hơn người nhưng nhãn lực dù sao cũng có cực hạn. Hắn từ trước vẫn luôn có tâm lý xem thường Ngọc Mãn Thiên, coi lão cũng giống như kẻ tự cuồng tự đại Nam Cung Thiên Hổ mà thôi. Thực tế Ngọc Mãn Thiên mặc dù có chút lỗ mãng nhưng lão là một kẻ võ si, thân kinh bách chiến, đặc biệt kể từ khi lão tiến vào tiên thiên cảnh giới, tu dưỡng càng cao. Chuyện thường ngày lão có thể lỗ mãng, nhiều khi xử lý có thể rất thô bạo nhưng khi luận võ thì tuyệt đối không bao giờ có chuyện lỗ mãng!

Ngọc Mãn Thiên hoàn toàn rõ ràng đấu pháp của Lăng Trì mặc dù hay nhưng không thể kéo dài nên lão rất kiên nhẫn phòng ngự, tâm tình cực kỳ bình tĩnh không lộ một chút chậm trễ hay vội vã gì. Ngọc Mãn Thiên cũng đương nhiên hiểu rõ Lăng Trì không có khả năng vĩnh viễn duy trì việc di chuyển liên tục như vậy. Hơn nữa bản thân mình dốc lòng khổ luyện hơn ba mươi năm tới nay mới đạt tiên thiên cảnh giới. Xét về công lực, nhãn lực, độ kiên nhẫn đều không thể để cho một tên tiểu tử như thế có thể so sánh được!

Thân pháp Lăng Trì đột nhiên một lần nữa tăng tốc. Không trung cũng dần dần vang lên từng đợt âm thanh đinh đinh. Cả thân thể Lăng Trì lưu chuyển theo kiếm quang, cơ hồ biến ảo thành một đạo bạch quang. Tuy vậy Ngọc Mãn Thiên vẫn bình ổn như trước, kiên trì nguyên tắc lấy thủ vi công, bất động như núi. Từ xa nhìn lại hoàn toàn không thấy bóng người, chỉ thấy một màn điện quang sáng bạch hùng hậu vây quanh người lão, bên ngoài vòng sáng có một nhân ảnh mờ ảo quay xung quanh với tốc độ không thể nhìn thấy liên tục đánh sâu vào bên trong!

Đột nhiên, Lăng Trì quát to một tiếng, bạch quang lóe lên. Trong một khoảng thời gian ngắn, điên cuồng khua kiếm mấy trăm vòng tạo nên một lực quán tính cực lớn, cùng lúc đó thân thể hắn cũng bay lên cao nhưng không phải do lực lượng bản thân, mà chỉ nhờ vào quán tính kia sớm đã lên tới hơn bốn trượng! Thân thể thon gầy giữa không trung lại tiếp tục xoay tròn, trường kiếm rung lên hóa thành vạn ánh ngân quang phô thiên cái địa nhằm thẳng vào lồng sáng kia lao tới!

Lăng Thiên khóe miệng lại hiện ra một tia tán thưởng! Hảo tiểu tử! Biết thừa dịp lực lượng của mình đạt tới đỉnh điểm để phát động một chiêu thiểm điện này! Đây nhất định là chiêu cuối cùng của Lăng Trì trong trận đánh này! Đơn giản vì Lăng Trì đã mang toàn bộ thần lực, khí lực quán chú hết vào chiêu kiếm này. Kích này hết, vô luận thắng bại nhưng cũng không có khả năng hoàn lực đánh tiếp!

Một kiếm này, Ngọc Mãn Thiên nếu như vạn nhất đỡ không được chỉ sợ cũng bị Lăng Trì xẻ thành mấy mảnh!

Nhưng Lăng Thiên cũng lẩm nhẩm tính toán, việc Lăng Trì tung ra nhất chiêu đối với Ngọc Mãn Thiên này nhất định sẽ không có được phần thắng, hơn nữa còn cầm chắc thảm bại! Nếu như không phải Ngọc Mãn Thiên từng hứa sẽ không hạ sát thủ, Lăng Thiên chắc chắn s phải ra tay tách rời hai người. Hắn đơn giản phải lưu lại tính mạng của Lăng Trì!

Có lẽ, cứ để cho tiểu gia hỏa hung hăng này dốc hết một trận xem sao, cũng không phải là một chuyện xấu. Hơn nữa cũng để cho lão lỗ mãng kia ứng phó thế nào. Khinh công lão kém hơn chắc sẽ gặp khó khăn một chút!

Đáng tiếc. Lăng Thiên lại sai lầm rồi. Hắn đánh giá quá thấp con người Ngọc Mãn Thiên, cũng đánh giá thấp thực lực của Ngọc Tam gia!

Việc lựa chọn thời cơ xuất ra nhất chiêu này của Lăng Trì là hoàn toàn đúng lúc, nhưng lại không nằm ngoài dự đoán của Ngọc Mãn Thiên. Ngọc Tam gia kinh nghiệm thực chiến đâu phải chỉ hơn tiểu bối Lăng Trì kia một hai lần? Chiến thuật của lão từ đầu tới giờ vẫn là dĩ bất biến ứng vạn biến, chỉ chờ tới khi Lăng Trì không thể kéo dài thế công này mà triển khai phản công. Nhưng cũng không giống như Lăng Thiên tưởng tượng. Lão mặc dù thân thể có chậm chạp hơn, nhưng tốc độ sử kiếm thì không kém. Lấy nhãn lực và thực lực của lão sớm đã có thể quyết thắng chiêu này của Lăng Trì rồi, nhưng nhất định sẽ có kết quả không tốt. Lăng Trì nhẹ thì nội thương khó dậy nổi, nặng thì mất mạng!

Cũng không phải hoàn toàn vì lời hứa hẹn ban đầu! Nên biết rằng vũ giả luôn có bản năng tự vệ rất lớn. Đám người Lăng Trì từ trước tới giờ đều toàn lực công sát Ngọc Mãn Thiên, chưa bao giờ lưu thủ. Có thể nói là sát khí tứ phía, sớm đã vượt qua cái gọi là "luận võ" rồi.

Cứ như nhất chiêu này của Lăng Trì, toàn lực thi triển sát chiêu công kích Ngọc Mãn Thiên.. Xuất phát từ bản năng của võ giả, nếu Ngọc Mãn Thiên toàn lực phản kích, làm thương nặng thậm chí đánh chết Lăng Trì thì cũng không ai trách được lão!

Mà Lăng Thiên mặc dù trải qua hai thế giới, luôn trọng kết quả hơn quá trình, hắn mặc dù thành tâm đối xử tử tế với thuộc hạ nhưng lại bỏ qua việc bồi dưỡng tính cách của họ. Chính vì vậy đám người Lăng Kiếm, Lăng Trì, Lăng Phong kia ai cũng giống như được đúc ra từ một cái khuôn. Lăng Thiên trong cố ý mà lại vô tình kiến tạo ra một đám người dưới trướng Lăng Kiếm với tính cách dị thường!

Lúc này, kiếm còn chưa tới mà Ngọc Mãn Thiên đột nhiên phát hiện có gì đó khác thường. Rõ ràng Lăng Trì đã có chút đột biến, trong chiêu kiếm xuất hiện một lực lượng hủy diệt vô cùng khủng bố, sát khí ngất trời! Sắc mặt lão biến đổi, tiểu quỷ này muốn gì đây?

Lấy tu vi võ học của các ngươi, chẳng lẽ lại không hiểu rằng ta đã nhiều lần hạ thủ lưu tình sao? Ta cùng các ngươi luận bàn còn các ngươi lại chiêu chiêu đoạt mệnh! Thức thức sát khí! Chẳng lẽ… đây là một… một cái… Cái gì? Một âm mưu sao?!

Xuất phát từ bản năng tự vệ của một tiên thiên vũ giả, tiềm thức Ngọc Mãn Thiên nghĩ muốn toàn lực phản kích. Tiểu quỷ này mặc dù là nhỏ nhất trong đám năm người nhưng võ công lại là mạnh nhất! Chiêu thức thuần thục, thân pháp tinh diệu, thậm chí đã không dưới Lăng Kiếm! Đặc biệt, mấy ngày trước, tu vi nội công của hắn đã đột phá Kinh Long Thần Công tầng thứ năm. Tuy nhiên, nếu như Ngọc Mãn Thiên thật sự toàn lực phản kích…

Lăng Trì khẳng định sẽ không bị thương. Hắn chắc chắn chết!

Nói thì dài nhưng diễn biến thì cực nhanh. Ngọc Mãn Thiên cũng không còn nhiều thời gian tính toán, tiềm thức kích động, thân thể xoay quanh, lộ rõ phản ứng từ bản năng tự vệ của một tiên thiên vũ giả! Nhất thời một đạo kiếm quang nổi lên tạo ra một đóa hoa xen sáng rực bao quanh thân thể. Đây chính là kiếm chiêu tuyệt đỉnh mà Ngọc Mãn Thiên đã từng sử dụng đối phó với Lăng Kiếm! Cửu cửu liên thai!

Lăng Trì có thể ép Ngọc Mãn Thiên xuất ra chiêu Cửu cửu liên thai này vậy đã đủ để hắn tự hào rồi!

Bất quá…

Ở một bên xem cuộc chiến Lăng Thiên ngay lập tức ý thức được điều gì đang xảy ra, nhưng giờ thì mọi chuyện đã muộn, muốn ra tay ngăn cản cũng không còn kịp! Chỉ cần hai chiêu này tương giao, Lăng Trì hẳn phải chết! Thậm chí ngay cả cơ hội trọng thương để bảo vệ tính mạng cũng không có!

Về phần đám người Lăng Kiếm, một phần vì tu vi nhãn lực chưa tới, phần khác lại mới vừa rồi dốc toàn lực giao thủ với đối phương cũng xuất ra những chiêu sát thủ tối hậu không ý thức được nguy hiểm!

Song phương bảo kiếm vừa giao kích trong nháy mắt, trên bộ mặt luôn kiêu ngạo của Ngọc Mãn Thiên lộ ra một tia hiểu ý!

Một trận tiếng nổ liên thanh do kim thiết giao kích trôi qua, thân thể Lăng Trì nửa trên trống không mềm nhũn bay ra ngoài, Ngọc Mãn Thiên lảo đảo lui về sau mấy bước. Vốn là hồng quang đầy mặt giờ chuyển sang một vẻ trầm trọng, đỏ sẫm, lão chậm rãi hướng về phía Lăng Trì.

Lăng Trì không chết?!

Lăng Kiếm đã nhanh chóng phóng người lên, đỡ lấy thân thể Lăng Trì khi còn đang lơ lửng trên không, chậm rãi hạ xuống. Đưa tay thăm dò hơi thở, nhanh chóng lấy một viên dược hoàn, đút vào trong miệng, đồng thời một tay đặt trước tim, tay kia đặt sau lưng đưa công lực tinh thuần cuồn cuộn đi vào!

Thương thế Lăng Trì cùng với những người khác cũng không ngoài dự tính của hắn. Mặc dù so với bọn Lăng Phong có chút nặng hơn, nhưng chung quy không đáng ngại!

Tại giữa sân, trừ Ngọc Mãn Thiên ra, ở ngoài chỉ có Lăng Thiên mơ hồ hiểu được chuyện gì vừa xảy ra!

Lấy võ công Ngọc Mãn Thiên mà nói, tình hình vừa rồi mặc dù giống như cực kỳ nguy cấp nhưng lại hoàn toàn nằm trong sự khống chế của lão. Tuy nhiên kích cuối cùng của Lăng Trì lại quá mức hung hiểm, bộc phát cảm giác bất an sâu thẳm trong lòng Ngọc Mãn Thiên khiến lão không kìm nén được, bị bản năng tự vệ thúc giục, phát ra mười thành công lực thi triển Cửu cửu liên thai!

Nếu hai chiêu này tương giao, đương nhiên Lăng Trì phải chết. Mà với cục diện hôm nay, mặc dù Ngọc Mãn Thiên từng hứa hẹn không ra chiêu sát thủ, nhưng năm người ai cũng đem toàn lực sanh tử công kích, ép người mãi như vậy, nói trắng ra nếu Ngọc Mãn Thiên vừa rồi có đánh chết Lăng Trì thì cũng không có gì là quá đáng cả!

Quyển 3
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status